Sau khi Ung Chủ dẫn lão già áo đen rời đi, người bày sạp hai bên đường ngày càng nhiều.
Vì thư viện Quan Huyên đã giảm miễn tất cả phí của các gian hàng, không chỉ vậy, đối với những sạp nhỏ còn có một khoản bồi thường nhất định, cũng chính vì vậy, càng ngày càng có nhiều người chịu ra ngoài làm ăn.
Không chỉ như vậy, càng ngày càng có nhiều thương nhân tràn vào thành Đệ Nhất, muốn làm ăn ở đây.
Thành Đệ Nhất bây giờ chưa bao giờ sầm uất như lúc này.
Ung Chủ đi trên đường, ông ta nhìn xung quanh, nở một nụ cười nhạt, không biết đang nghĩ cái gì.
Bên cạnh ông ta, lão già áo đen không dám ăn nói bậy bạ nữa, cố gắng giữ yên lặng.
Một lát sau, Ung Chủ đột nhiên ngừng lại trước một quán rượu, ông ta xoay người đi vào bên trong, sau đó đi thẳng tới một vị trí bên cửa sổ và ngồi xuống, trước mặt ông ta có một thiếu niên mặc áo trắng đang ngồi, cười nói: “Quân Đế, để người đợi lâu rồi.”
Quân Đế!
Nghe Ung Chủ nói vậy, ánh mắt sắc lẹm của lão già áo đen liếc nhìn Diệp Quân.
Diệp Quân nhìn Ung Chủ trước mặt: “Xưng hô thế nào đây?”
Ung Chủ cười nói: “Bọn họ đều gọi ta là Ung Chủ.”
Diệp Quân gật đầu: “Ung Chủ có thể xuất chiêu rồi.”
“Ha ha!”
Ung Chủ cười lên: “Ta rất thích kiểu người vừa đơn giản vừa trực tiếp như ngươi, đã thế thì chúng ta đổi chỗ nhé?”
Diệp Quân: “Được.”
Ung Chủ phất tay áo.
Trong chốc lát, ba người đã tới bầu trời thư viện Quan Huyên.
Ung Chủ mỉm cười nói: “Quân Đế, nếu dùng võ lực, người của ta nhiều hơn, ngươi của ngươi ít hơn, chuyện này không công bằng lắm, thế nên hôm nay ta muốn đổi cách khác.”
Nói xong, ông ta nhìn xuống phía dưới thư viện Quan Huyên: “Trước đây, những người này đều ủng hộ Quân Đế, bọn họ không còn sự lựa chọn nào khác, chỉ có thể ủng hộ, ta muốn cho bọn họ lựa chọn lại một lần nữa.”
Nói xong, tay phải của ông ta nhẹ nhàng vung lên, thời không phía sau bọn họ đột nhiên vỡ tan ra, tiếp đó, ba trăm tên thủ vệ đồng đen lần lượt xuất hiện trong sân, mấy trăm luồng khí tức lập tức chèn ép toàn bộ đất trời.
Giờ phút này, toàn bộ Thập Hoang đều kinh hãi!
Rất nhanh, tất cả gia tộc Đại Đế và cường giả Tiên Tông ủng hộ Diệp Quân đồng loạt đi tới sân, bao gồm cả những cường giả cấm địa Cổ Hoang kia cũng rối rít ra khỏi Tiểu Tháp của Diệp Quân, mà khi bọn họ thấy đám người Ung Chủ, vẻ mặt đều trở nên căng thẳng lạ thường.
Đối diện, Mục Khoản nhìn Diệp Quân, hai tay chậm rãi siết chặt lại, vẻ mặt cô ta nhợt nhạt, dù đã sớm biết ngày này sẽ tới nhưng không ngờ nó sẽ tới nhanh như vậy.
Ung Chủ nhìn Diệp Quân ở bên cạnh, cười nói: “Quân Đế, có thể để cho bọn họ lựa chọn lại một lần nữa không?”
Diệp Quân gật đầu: “Được.”
Ung Chủ cười ha ha, phất tay áo, trong chốc lát, hơn mười ngàn luồng đế nguyên đột nhiên xuất hiện trên đỉnh đầu ông ta, nó lơ lửng như cầu vồng, vô cùng rực rỡ.
Luồng đế nguyên cực phẩm!
Giờ phút này, ánh mắt tất cả mọi người trong sân đều nóng lên.
Diệp Quân bình tĩnh.
Ung Chủ cười nói: “Các vị, ta tới từ Cựu Thổ, hôm nay tới đây là để ban ơn, phàm là người tình nguyện quy thuận ta, cảnh giới lại đạt tới cấp Chân Thánh, tất cả đều có thể nhận được một luồng đế nguyên.”
Rào rào!
Trong sân đột nhiên xôn xao!
Lập tức đạt được một luồng đế nguyên!
Quy thuận là có thể nhận?
Tốt như vậy sao?
Có vài người nghi ngờ.
Ung Chủ cười nói: “Người đứng ở bên trái đây có thể tự động nhận được một luồng đế nguyên, tuyệt đối không nuốt lời.”
Lời vừa dứt, một cường giả cảnh giới Chuẩn Đế lập tức xuất hiện ở bên trái, ánh mắt của tất cả mọi người dồn về phía Ung Chủ.
Ung Chủ cười nhẹ một tiếng, tay phải nhẹ nhàng vung lên, một luồng đế nguyên bay thẳng tới trước mặt tên cường giả cảnh giới Chuẩn Đế kia.
Thấy cảnh này, trong lòng những cường giả đối diện lập tức kiên quyết, không chút do dự mà xuất hiện ở bên trái.
Hầu hết tất cả mọi người ở cấm địa Cổ Hoang đều đi sang bên trái!
Bây giờ cũng chỉ còn lại tộc Đệ Nhất, Đạo Tông, nhà họ Mục và Đế tộc.