Truyện Hôm Nay Thiên Kim Lại Đi Vả Mặt (full) : chương 253: uy hϊếp? doanh tử khâm cô có thể trị

Trang chủ
Ngôn Tình
Hôm Nay Thiên Kim Lại Đi Vả Mặt (full)
Chương 253: Uy hϊếp? Doanh Tử Khâm cô có thể trị
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:
hàng với mấy người kia được.

Dù sao thì có người trong số ấy còn lớn tuổi hơn cả ông, kinh nghiệm và kiến thức đều vượt xa lớp trẻ.

Mà muốn để những cổ y giá này rời khỏi giới cổ y thì Mục Hạc Khanh thừa nhận, về điểm ấy ông không thể làm được.

Nhất là nhà họ Mộng, thành viên chi chính của nhà họ Mộng tính tình đều rất kỳ quái, chẳng bao giờ thèm nể mặt người khác.

Không phải Mục Hạc Khanh chưa từng đi mời Mộng tiểu thư đến chữa trị cho Mục Duy Phong, mà là ông đã mời rồi nhưng lại bị từ chối.

Thế nhưng cho dù là vậy, thì mấy vị cổ y giả thần thông quảng đại ấy cũng không thể giải được độc trong người

ông cụ Phó.

Phó Quân Thâm cụp mí mắt xuống: “Ông nội cũng là vì cháu.”

Khóe môi anh hơi cong lên, để lộ ra một góc độ dịu dàng, nhưng giọng nói thì lạnh giá: “Nếu như không có cháu,
thì ông đã chẳng bị như vậy.”

“Chuyện của hai mươi năm trước à?” Mục Hạc Khanh nhíu mày: “Lúc đó cháu mới có hai tuổi, căn bản không thể ngăn cản được.”

Nói rồi ông hít thật sâu: “Đừng nói là cháu, khi đó ta không có mặt nhưng sau này nghe nói, trong lòng cũng cảm thấy có khúc mắc.”

Thật không biết một đứa trẻ hai tuổi khi ấy đã chống chọi như thế nào.

Mục Hạc Khanh lại hỏi: “Đến giờ cháu vẫn chưa tìm được những kẻ đến nhà họ Phó năm đó à?”

“Vẫn chưa.” Phó Quân Thâm cất tiếng cười khẽ: “Bọn chúng chưa từng xuất hiện thêm lần nào, nhưng mà cũng có

một vài dấu vết.”

Mục Hạc Khanh lại nhíu mày: “Đến cháu cũng không điều tra ra được ư, không đúng lắm nhỉ…”

Hai mươi năm trước, có một toán đông người đã đến nhà họ Phó.

Độc trong người ông cụ Phó cũng xuất hiện vào lúc đó.
Ông đã từng điều tra thử chuyện này, nhưng không tra được gì hết.

“Bên giới cổ y có người đang tìm cháu.” Mục Hạc Khanh lắc đầu, chuyển đề tài: “Cháu đã xuất hiện ở Đế đô, thì chắc chẳng bao lâu nữa, bọn họ sẽ tự cho người tìm tới cửa.”

Phó Quân Thâm không lên tiếng, đôi mắt đào hoa cụp xuống, ánh sáng trong mắt vụt tắt.

Mục Hạc Khanh ngẫm nghĩ: “Ta vẫn còn một chuyện muốn nhờ cháu giúp, khi nào cháu đến giới cổ y, thì mới giúp ta một người.”

“Một đứa cháu của ta sức khỏe không tốt lắm, bệnh tình gần đây lại nặng thêm.”

“Hửm?” Phó Quân Thâm cong môi: “Không phải Yểu Yểu đang ở đây ạ? Người trong giới cổ y còn không lợi hại bằng em ấy. Em ấy chữa được.”

Mục Hạc Khanh xua xua tay: “Không muốn làm phiền con bé.”

Phó Quân Thâm không từ chối: “Vâng, tối nay được này, ông cùng đi nhé.”
Chín giờ tối.

Nhà họ Mục rối tinh rối mù.

Bởi vì lúc người hầu định vào đưa đồ cho Mục Duy Phong, thì phát hiện anh ta đã hôn mê ở trong sân, khóe môi

còn vương vết máu.

Quản gia cuống quýt chạy tới, lập tức đưa anh ta đến bệnh viện Đế đô.

Tất cả bác sĩ chuyên gia của khoa tim phổi đều được gọi đến phòng ICU.

Đây không phải lần đầu tiên Mục Duy Phong làm phẫu thuật, chỉ có điều lần này có vẻ cực kỳ nguy hiểm.

Đến Mục phu nhân cũng không ngờ rằng sức khỏe của Mục Duy Phong lại sa sút nhanh đến vậy. Nhưng chuyện

này đối với bà ta mà nói là một tin tốt.

Mục phu nhân gọi xe chạy tới bệnh viện Đê đô.

Vừa chạy lên tầng thì bà ta nhìn thấy Mục Vũ Khê – em gái của Mục Duy Phong.

Mục Vũ Khê vẫn còn đang đi học, cô ấy mặc đồng phục, lưng đeo cặp sách, trên trán mồ hôi mồ kê nhễ nhại, đôi
mắt đỏ au.

Lúc Mục phu nhân đến đây đã xác nhận, bất kể là Mục Thừa hay Mục Hạc Khanh thì buổi tối đều không có mặt ở nhà.

Bà ta xách túi nho nhã bước lại gần: “Vũ Khê, đừng lo lắng quá, anh trai cháu cát nhân thiện tướng, sẽ không có chuyện gì đâu.”

Mục Vũ Khê không nói gì, chỉ nhìn chằm chằm vào phòng phẫu thuật.

“Cháu đã nhìn thấy chưa? Bọn họ không cứu nổi anh cháu đâu.” Mục phu nhân thản nhiên nói: “Nhưng thím làm được, hồi trưa thím đã nói với anh cháu rồi, chỉ cần anh cháu chịu rút lui không tham gia cuộc sát hạch người thừa kế nhà họ Mục nữa, thì thím sẽ mời bác sĩ giúp cho, nhưng mà anh cháu cứ nhất quyết không nghe cơ.”

“Nhìn xem, giờ trông còn ra cái hồn người không? Bệnh nặng như thế này, còn chẳng tham gia được vòng sát hạch đầu tiên ấy chứ.”
Môi Mục Vũ Khê run lên, cô ấy máy móc ngẩng đầu: “Thím nói cái gì?”

Mục phu nhân nhìn cô ấy, dường như rất hân hoan khi thấy khuôn mặt tái nhợt của cô ấy: “Thím và cháu làm một cuộc giao dịch nhé, cháu rút lui khỏi cuộc sát hạch, thím sẽ mời người đến chữa bệnh cho anh trai cháu, thế nào?”

Bệnh của Mục Duy Phong phát tác rất đúng lúc, như vậy thì anh ta hoàn toàn không có cách nào tham dự cuộc sát hạch.

Vốn dĩ, bà ta chỉ định bảo một mình Mục Duy Phong rút lui khỏi cuộc cạnh tranh vị trí người thừa kế này thôi,

nhưng giờ đến Mục Vũ Khê cũng bị ép phải rút.

Kể từ khi Tam gia và Tam phu nhân nhà họ Mục cùng lúc qua đời, thì hai anh em chỉ đành nương tựa vào nhau mà sống, tình cảm vô cùng khăng khít.

Mục phu nhân tin Mục Vũ Khê sẽ đưa ra một lựa chọn chính xác.

Trong những gia tộc lớn, từ xưa đến nay, đều không ít cạnh tranh. Bệnh của Mục Duy Phong chẳng phải do bà ta gây nên. Cho dù Mục Hạc Khanh biết được thì cũng sẽ mặc kệ thôi.
Bởi vì đây không phải hãm hại gì, mà chỉ là cạnh tranh chính đáng, là giao dịch đôi bên cùng có lợi mà thôi.

Mục Vũ Khê vén tóc mai đã ướt sũng trước trán ra, cô ấy nghiến răng: “Làm sao tôi biết được những lời của thím có aphải là thật không? Bệnh của anh trai tôi, bao nhiêu bác sĩ còn phải bó tay bất lực.”

“Tin hay không tùy cháu.” Mục phu nhân rất bình thản, nói đầy ẩn ý: “Dù sao thì bệnh của anh trai cháu cũng

không thể kéo dài được nữa, đúng là bác sĩ của bệnh viện Đế đô thì tài giỏi thật, nhưng không thể so với thần y ở

nước ngoài được đúng không nào?”

Mục Vũ Khê không lên tiếng, cô ấy chỉ cảm thấy toàn thân lạnh toát.

“Thím là vì muốn tốt cho hai đứa thôi, thím cũng đều muốn nhìn anh trai cháu chết thế này.”

Mục phu nhân lắc đầu: “Được rồi, nếu cháu muốn cân nhắc cũng được thôi, nhưng phải xem xem anh cháu còn chịu được bao lâu nữa nhé.”
Dứt lời, Mục phu nhân liền xoay lưng rời đi.

Bà ta đi sang một góc, bị Kha Huệ Châu kéo tay giữ lại: “Chị, nếu như con bé không đồng ý thì sao? Nếu lỡ Mục Duy Phong chết thật thì hóa xôi hỏng bỏng không à.”

“Huệ Châu, không cần phải lo.” Mục phu nhân xua tay: “Bệnh của nó không trụ được mấy ngày nữa đâu, nếu nhà họ Mục có thể chữa khỏi bệnh cho nó thì đã chữa từ lâu rồi đúng chứ?”

“Vị thần y này không có qua lại gì với nhà họ Mục, cũng chỉ có phía em mới mời tới được, cứ để mà xem, lát nữa

con nhỏ Mục Vũ Khê sẽ chạy đến cầu xin chị thôi.”

Kha Huệ Châu vẫn rất lo lắng, nhưng nghe thấy Mục phu nhân nói vậy, bà ta cũng chỉ có thể chờ đợi.

Còn chưa đến ba phút, Kha Huệ Châu đã nhìn thấy Mục Vũ Khê từ trước cửa phòng phẫu thuật đi về phía này.
“Thấy chưa.” Mục phu nhân cười khẽ, điệu bộ coi thường: “Đến rồi đấy, ban nãy đồng ý luôn không phải là xong

rồi ư, cứ phải làm mình làm mẩy cơ.”

“Trẻ ranh, cho dù có giỏi đến mấy thì cũng thiếu kinh nghiệm, dễ bị nắm thóp lắm.”

Kha Huệ Châu thở phào, cũng cười theo: “Chị, vẫn là chị hiểu nó.”

Nhà họ Mục có quy định thủ túc không được tương tàn, quan hệ giữa anh chị em phần lớn đều rất tốt.

Không giống nhà họ Kha, anh em ruột thịt nói từ mặt là từ mặt nhau ngay.

Bà ta cũng đang lo lắng vấn đề này.

Quả nhiên, Mục Vũ Khê đi đến nơi thì nói ngay: “Tôi đồng ý với thím, nhưng thím nhất định phải chữa khỏi bệnh cho anh tôi.”

Không phải cô ấy không biết Mục phu nhân đang có ý định gì, nhưng cô ấy không thể không nghe theo.

So với vị trí người thừa kế gì gì đó, thì tính mạng của Mục Duy Phong quan trọng với cô ấy hơn.
Chu dù chỉ là một tia hy vọng nhỏ nhoi.

“Yên tâm.” Mục phu nhân lấy ra một tập tài liệu: “Cháu chỉ cần ký tên vào đây, thím sẽ mời bác sĩ giúp cháu.”

Mục Vũ Khê bị cưỡng ép nhét một cây bút vào tay, tay cô ấy đang run, cả nửa ngày cũng không hạ xuống được nét bút đầu tiên.

“Mục Vũ Khê, còn không mau ký tên đi?” Mục phu nhân lạnh lùng nói: “Hay là cháu muốn thấy anh mình chết? Sao trên đời lại có đứa em gái như cháu nhỉ? Cháu cứ phải hại chết anh mình mới thấy vui à?”

Mục Vũ Khê hít sâu một hơi, khó khăn lắm mới giữ vững được tay, bắt đầu ký tên.

Danh Sách Chương:

Truyện chữ tổng hợp website đọc truyên chữ online hàng đầu hiện nay. Tổng hợp các bộ truyện chữ tiên hiệp, huyền ảo, tận thế, đô thị, ngôn tình hay nhất được nhiều đọc giả bầu chọn
Các bạn đang theo dõi bộ truyện

Hôm Nay Thiên Kim Lại Đi Vả Mặt (full)

được convert và dịch mới nhất. Đây là một trong những bộ truyện chữ thuộc thể loại Ngôn Tình    hay nhất hiện nay. Bộ truyện được sáng tác bởi bàn tay tài hoa của tác giả Khanh Thiển.
Bạn có thể đọc truyện Hôm Nay Thiên Kim Lại Đi Vả Mặt (full) Chương 253: Uy hϊếp? Doanh Tử Khâm cô có thể trị được cập nhật nhanh nhất trong thời gian gần đây. Các chap mới nhất của truyện Hôm Nay Thiên Kim Lại Đi Vả Mặt (full) sẽ lên tục được update trong thời gian sắp tới. Hãy theo dõi website đọc truyện online TruyenchuTH ngay để đừng bỏ lỡ những bộ truyện chữ hay nhé.
Tại sao bạn lại nên chọn TruyenChuTH để theo dõi những bộ truyện chữ mới nhất? TruyenChuTH luôn cập nhật những bộ truyện chữ hay và mới nhất dựa theo bảng xếp hạng truyện tại Trung Quốc. Đôi lúc đọc truyện, những quảng cáo hiện lên khiến bạn cảm thấy khó chịu. Nhưng đừng lo vì điều đó, vì tại TruyenChuTH, những quảng cáo luôn được hiển thị có khoa học. Sẽ không khiến các bạn cảm thấy bực mình hay khó chịu. TruyenChuTH còn có một đội ngũ quản trị viên giàu kinh nghiệm. Luôn đảm bảo tốc độ load truyện được nhanh chóng, giúp cho các độc giả coi truyện không bị giật hay load chậm. Còn chờ gì nữa hãy theo lưu ngay địa chỉ website TruyenChuTH của chúng tôi vào bookmark của bạn ngay để có thể theo dõi những bộ truyện chữ hay và mới nhất. Chúc các bạn có những phút giây giải trí vui vẻ.
Close