Truyện Hôm Nay Thiên Kim Lại Đi Vả Mặt (full) : chương 279: từ nay về sau, nhà đệ ngũ lấy doanh tiểu thư làm chủ

Trang chủ
Ngôn Tình
Hôm Nay Thiên Kim Lại Đi Vả Mặt (full)
Chương 279: Từ nay về sau, nhà Đệ Ngũ lấy Doanh tiểu thư làm chủ
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:
Con trai Đệ Ngũ Phàm mất sớm, ông chỉ có bốn đứa cháu nên ông có thể chống đỡ được chừng nào thì hay chừng ấy.

Nét mặt Doanh Tử Khâm hơi sững sờ, rõ ràng cô cũng không ngờ Đệ Ngũ Phàm lại bất ngờ thốt ra câu ấy.

Nhưng sắc mặt cô không có gì thay đổi, vẫn bình tĩnh đến độ khiến người ta kinh hãi.

Cô thoáng trầm ngâm, đoạn khẽ lắc đầu: “Đã không còn sư tổ gì nữa rồi, bây giờ không phải thời đại phong kiến, ông không cần quỳ lạy tôi làm gì.”

“Con quỳ lạy sư tổ là vì sư tổ đã cứu Nguyệt Nguyệt.” Đệ Ngũ Phàm không chịu đứng dậy, lại dập đầu một lần

nữa, giọng run run: “Sư tổ sửa lại số mệnh cho Nguyệt Nguyệt, dù có dâng cả cái mạng già này, con cũng không

thể báo đáp đại ân đại đức của sự tổ.”

Đệ Ngũ Nguyệt là cháu gái ông, bình thường rất hoạt bát, đầu óc cũng thông minh, phải cái là số mệnh không tốt, lại còn vắn số đoản mệnh.
Doanh Tử Khâm không đáp, chỉ trầm mặc rồi hỏi sang chuyện khác: “Đệ Ngũ Thiếu Huyền đã để lại cho các ông thứ gì?”

Cô giúp Đệ Ngũ Nguyệt thay đổi số mệnh không phải là giúp không công. Thay đổi số mệnh là chuyện lớn, dù sao cũng đang đối nghịch với ý trời.

Cô hộc máu tim, chứng tỏ bản nguyên đã bị tổn thương. Không chỉ có vậy, năng lực thần toán của cô còn trực tiếp bị đóng băng nửa năm. Đây cũng là chuyện cô đã dự liệu từ trước.

Dù sao, lần trước cô chỉ giúp Thương Diệu Chi vượt qua một cửa ải khó khăn trong đời, năng lực thần toán của cô đã bị đóng băng mười lăm ngày.

Nhưng chuyện ấy không ảnh hưởng đến việc cô xem chỉ tay, tướng mặt và chiêm tinh.

Những cách bói cơ bản này sẽ không biến mất vì không còn năng lực thần toán.

“Lão tổ tông nói sư tổ không phải người bình thường, người có thể sống rất lâu, tới vô ảnh đi vô tung.” Đệ Ngũ
Phàm khẽ lau giọt lệ vương trên khóe mi, nói: “Nhưng trên đời này chỉ có một mình sư tổ có thể thay đổi vận

mệnh.”

“Lão tổ tông còn nói, không chừng một ngày nào đó sư tổ sẽ trở lại, có điều tuổi thọ của lão tổ quá ngắn, không đợi được đến ngày ấy. Thế nên người dặn dò chúng con, nếu như gặp ai có thể sửa đổi số mệnh, người đó chắc chắn là sư tổ.”

Doanh Tử Khâm thoáng trầm mặc, hạ giọng: “Hóa ra là vậy.”

Lúc cô rời khỏi Trái đất, Đệ Ngũ Thiếu Huyền còn rất trẻ nhưng đã trở thành gia chủ nhà Đệ Ngũ.

Mà lúc đó, lão tổ tông trực hệ của Đệ Ngũ Huy là Đệ Ngũ Thiếu Thanh cũng muốn cạnh tranh vị trí gia chủ với Đệ

Ngũ Thiếu Huyền.

Chuyện ông ta muốn dùng Đệ Ngũ Thiếu Huyền để ngăn cản tai họa cũng là Đệ Ngũ Thiếu Huyền nói với cô, có
điều ông ta không thành công được. Cuối cùng vì vi phạm luật pháp triều đình, Đệ Ngũ Thiếu Thanh bị xử tội

chém đầu.

“Coi như là ta nợ lão tổ tông của các ông.” Doanh Tử Khâm lại nhìn ra ngoài cửa sổ, những vì sao sáng nổi bật giữa bầu trời đêm: “Vốn dĩ, cho dù có năm họa ba thiếu, các ông cũng sẽ không đoản mệnh như vậy.”

Đệ Ngũ Phàm không biết chuyện ba trăm năm trước, ông vẫn vô cùng cung kính: “Lão tổ tông nói có thể bái sư tổ làm thầy là vinh hạnh của người, người cũng không hối hận. Không có sự tổ thì đã chẳng có gia tộc Đệ Ngũ bây giờ.”

Câu này hoàn toàn là thật.

Trong số rất nhiều thế gia coi bói như vậy, chỉ có gia tộc Đệ Ngũ là còn kéo dài được đến ngày nay. Điều ấy có mối

liên quan rất lớn đến Doanh Tử Khâm.

Doanh Tử Khâm ho khan một tiếng, bình thản nói: “Ông cứ đứng lên trước đi, bây giờ tôi không có sức, không đỡ
ông dậy được.”

Cô cũng có thể nhìn ra, bây giờ Đệ Ngũ Phàm đã là ngọn đèn leo lắt trước gió.

Tới độ tuổi như Đệ Ngũ Phàm, tuổi thọ sắp hết, số mệnh cũng không thể thay đổi được nữa.

“Quá kích động, tại con quá kích động.” Đệ Ngũ Phàm chống gậy, từ từ đứng lên, giọng nói run run: “Không ngờ lúc còn sống con lại thật sự gặp được sư tổ.”

Nói đoạn, ông run rẩy lấy trong túi ra một cái hộp: “Sư tổ, đây là sâm Linh Bảo con mới mua từ giới cổ y, người

giúp Nguyệt Nguyệt thay đổi số mệnh, bản nguyên cơ thể chắc chắn đã bị tổn thương, sâm Linh Bảo có thể giúp

người khôi phục lại.”

Doanh Tử Khâm không từ chối, cô đưa tay nhận lấy.

Người tổn hại bản nguyên cơ thể không chỉ có mình cố.

Nhà Đệ Ngũ có thể mua sâm Linh Bảo từ giới cổ y cũng tốn kém không ít.
Cuối cùng, Đệ Ngũ Phàm cũng ổn định lại tâm trạng, ông lại hành lễ một lần nữa, trịnh trọng tuyên bố: “Nếu sư tổ

đã trở lại, vậy bắt đầu từ ngày hôm nay, nhà Đệ Ngũ xin suy tôn sư tổ, tất thảy nghe lệnh sư tổ.”

Nghe thấy câu này, Doanh Tử Khâm quay đầu lại: “Thật ra tôi không phải sư tổ của các ông.”

Đệ Ngũ Phàm ngơ ngác chẳng hiểu gì.

“Tôi là kẻ lừa đảo.” Doanh Tử Khâm ngáp một cái, chỉ ra ngoài cửa: “Bây giờ kẻ lừa đảo buồn ngủ rồi.”

***

Đệ Ngũ Phàm mờ mịt bước ra khỏi phòng.

Vân Sơn vẫn đang chờ bên ngoài, thấy ông đi ra, anh ta tò mò hỏi: “Ông nói gì với Doanh tiểu thư vậy?”

“Cảm ơn thôi.” Đương nhiên Đệ Ngũ Phàm sẽ không nói ra bí mật kia: “Xin hỏi bây giờ Đệ Ngũ Huy đang ở đâu?”

Cú điện thoại ông nhận được không nói rõ đã xảy ra chuyện gì, chỉ bảo ông mau chóng quay về.
“Ở bên này.” Nhắc tới cái tên ấy, sắc mặt Vân Sơn lạnh hắn đi: “Nếu Đệ Ngũ gia chủ đã về thì tự mình trừng phạt

đi.”

“Được được được.” Đệ Ngũ Phàm chống gậy: “Phiền cậu rồi.”

Trong căn phòng bên trái, Đệ Ngũ Huy vẫn nằm sõng soài trên mặt đất, thi thoảng lại co rúm người. Những sợi tơ

vàng xuyên qua cơ thể ông ta đã tan hết nhưng đau đớn không mảy may giảm đi tí nào.

Phó Quân Thâm ngồi trên chiếc ghế gỗ bên cạnh, sắc mặt lạnh tanh.

Đệ Ngũ Phàm bước vào, nhìn thấy dáng vẻ của Đệ Ngũ Huy cũng thấy kinh hãi.

Thủ đoạn này thực sự vô cùng tàn nhẫn. Nhưng đây là điều Đệ Ngũ Huy đang phải chịu, Đệ Ngũ Phàm còn cảm

thấy như vậy vẫn chưa đủ.

Vừa rồi, Vân Sơn đã kể lại toàn bộ mọi chuyện cho ông ấy nghe.

Đệ Ngũ Phàm vừa kinh hãi vừa tức giận.
Đệ Ngũ Huy lại muốn dùng sư tổ của bọn họ để ngăn cản tai họa ư? Tuy đây vốn là chuyện không thể nào, nhưng

nảy sinh suy nghĩ đó còn động tay thực hiện thì chắc chắn Đệ Ngũ Huy không thể chết một cách yên lành.

Nghe thấy tiếng chống gậy lộc cộc, Đệ Ngũ Huy cố nén đau đớn ngẩng lên, nghiến răng nghiến lợi: “Gia chủ, ông cứ nhìn một đám người ngoài tác oai tác quái ở nhà Đệ Ngũ chúng ta như vậy sao?!”

Ở bên ngoài, ông ta là một đại sư coi bói, mấy cổ võ giả nhà họ Lâm cũng một mực cung kính ông ta.

Bao nhiêu năm qua, ông ta chưa từng phải chịu nỗi nhục lớn như thế này.

“Vô liêm sỉ!” Đệ Ngũ Phàm tức run cả người: “Mày dùng người khác để ngăn cản tai họa, phạm vào gia quy, mày

còn mặt mũi nói ra câu đó à?”

“Vậy thì đã sao?” Đệ Ngũ Huy thở đầy khó nhọc: “Cũng không phải người nhà Đệ Ngũ, tôi dùng để ngăn cản tai
họa thì có làm sao?”

“Không làm sao?” Đệ Ngũ Phàm hít một hơi thật sâu: “Chuyện mày đã gây ra không thể nào tha thứ. Tao lấy danh nghĩa gia chủ gạch tên mày khỏi gia phả, ngoài ra, cũng phải phế đi năng lực của mày.”

Gia tộc Đệ Ngũ truyền từ thế hệ này sang thế hệ khác, gia chủ có thể phế bỏ năng lực xem bói của các thành viên khác.

Nếu làm vậy, Đệ Ngũ Huy sẽ chẳng khác nào người bình thường.

Phó Quân Thâm còn để ông ta sống đến giờ chính là vì nguyên nhân này.

Phể bỏ năng lực xem bói của Đệ Ngũ Huy còn ác độc hơn là gϊếŧ chết ông ta luôn.

“Dựa vào đâu mà phế bỏ tôi?”

Nghe thấy cậu ấy, gương mặt Đệ Ngũ Huy bỗng chốc dữ tợn hơn: “Tôi vẫn là khách quý của nhà họ Lâm, là thầy

bói của bọn họ. Đệ Ngũ Phàm, nếu ông muốn phế tôi, cũng phải xem nhà họ Lâm có đồng ý hay không!”
Trước giờ ông ta chưa từng gặp người đàn ông yêu nghiệt kia ở giới cổ võ, cũng chưa bao giờ nghe người khác nhắc đến hắn. Ông ta không tin ở Đế đô có người dám đối đầu với nhà họ Lâm.

“Đây là chuyện nhà Đệ Ngũ!” Đệ Ngũ Phàm chợt ho khan: “Nhà Đệ Ngũ không phụ thuộc vào nhà họ Lâm, nhà họ Lâm cũng không thể nhúng tay vào.”

Nghe vậy, Đệ Ngũ Huy chợt cười lạnh: “Đệ Ngũ Phàm, ông tỉnh táo chút đi, không có thế gia cổ võ che chở, nhà Đệ Ngũ còn kéo dài được nữa sao?”

“Bây giờ không còn là thời kỳ phong kiến, nhà Đệ Ngũ cũng suy tàn từ lâu. Ông có tin nếu ông phế bỏ tôi, nhà họ Lâm sẽ lập tức rút hết cổ võ giả bảo vệ nhà Đệ Ngũ về không? Đến lúc đó, nhà Đệ Ngũ này cứ chờ mà sụp đổ hoàn toàn đi!”

“Cho ông ta số điện thoại.” Phó Quân Thâm tựa lưng vào ghế, đột nhiên lên tiếng: “Để ông ta gọi điện thoại cho Lâm Cẩm Vân.”
Lâm Cẩm Vân, gia chủ nhà họ Lâm.

Danh Sách Chương:

Truyện chữ tổng hợp website đọc truyên chữ online hàng đầu hiện nay. Tổng hợp các bộ truyện chữ tiên hiệp, huyền ảo, tận thế, đô thị, ngôn tình hay nhất được nhiều đọc giả bầu chọn
Các bạn đang theo dõi bộ truyện

Hôm Nay Thiên Kim Lại Đi Vả Mặt (full)

được convert và dịch mới nhất. Đây là một trong những bộ truyện chữ thuộc thể loại Ngôn Tình    hay nhất hiện nay. Bộ truyện được sáng tác bởi bàn tay tài hoa của tác giả Khanh Thiển.
Bạn có thể đọc truyện Hôm Nay Thiên Kim Lại Đi Vả Mặt (full) Chương 279: Từ nay về sau, nhà Đệ Ngũ lấy Doanh tiểu thư làm chủ được cập nhật nhanh nhất trong thời gian gần đây. Các chap mới nhất của truyện Hôm Nay Thiên Kim Lại Đi Vả Mặt (full) sẽ lên tục được update trong thời gian sắp tới. Hãy theo dõi website đọc truyện online TruyenchuTH ngay để đừng bỏ lỡ những bộ truyện chữ hay nhé.
Tại sao bạn lại nên chọn TruyenChuTH để theo dõi những bộ truyện chữ mới nhất? TruyenChuTH luôn cập nhật những bộ truyện chữ hay và mới nhất dựa theo bảng xếp hạng truyện tại Trung Quốc. Đôi lúc đọc truyện, những quảng cáo hiện lên khiến bạn cảm thấy khó chịu. Nhưng đừng lo vì điều đó, vì tại TruyenChuTH, những quảng cáo luôn được hiển thị có khoa học. Sẽ không khiến các bạn cảm thấy bực mình hay khó chịu. TruyenChuTH còn có một đội ngũ quản trị viên giàu kinh nghiệm. Luôn đảm bảo tốc độ load truyện được nhanh chóng, giúp cho các độc giả coi truyện không bị giật hay load chậm. Còn chờ gì nữa hãy theo lưu ngay địa chỉ website TruyenChuTH của chúng tôi vào bookmark của bạn ngay để có thể theo dõi những bộ truyện chữ hay và mới nhất. Chúc các bạn có những phút giây giải trí vui vẻ.
Close