Truyện Hôm Nay Thiên Kim Lại Đi Vả Mặt (full) : chương 296: thân phận bại lộ

Trang chủ
Ngôn Tình
Hôm Nay Thiên Kim Lại Đi Vả Mặt (full)
Chương 296: Thân phận bại lộ
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:
lên vai anh, thấp giọng trấn an: "Chờ xong xuôi việc của ông nội cháu rồi tính tiếp, nếu thật sự không ổn, ta sẽ giúp cháu."

Bây giờ ông cụ Phó còn chưa mất được một ngày, đừng nói gì là qua một tuần.

Người thế hệ trước luôn chú trọng đến việc túc trực bên linh cữu và tang lễ, tuyệt đối không thể bị phá hỏng, như thế là quấy rầy người chết.

Thậm chí Mục Hạc Khanh biết rõ, bây giờ chuyện quan trọng nhất với Phó Quân Thâm là đưa ông cụ Phó yên tâm ra đi.

Anh sẽ không để tay mình dính đầy máu tanh ngay trước linh cữu của ông cụ.

Nhưng sau đó...

Mục Hạc Khanh khẽ lắc đầu.

Ông cụ Phó đi rồi, còn ai kiểm soát được thằng nhóc này nữa. Nó thu lại gai nhọn đầy mình, tình nguyện ở lại

thành phố Hồ là vì người thân nhất của nó ở đây. Còn bây giờ, người thân ấy đi mất rồi...
Phó Quân Thâm không nói gì, lại quỳ xuống, lẳng lặng nhìn quan tài gỗ.

"Ông Mục." Phó Minh Thành bị Mục Thừa khống chế, nét mặt vô cùng khó coi: "Đây là chuyện riêng nhà họ Phó, cho dù trước kia ông có là cấp trên của bố tôi thì cũng không có tư cách nhúng tay vào."

"Ơ kìa? Đây sao có thể gọi là nhúng tay?" Mục Hạc Khanh còn chưa kịp nói gì, ngoài cửa đã lại vang lên một giọng nói khác: "Đây là bề trên dạy dỗ bề dưới, một người có công trạng như ông Mục Hạc Khanh đây, đừng nói là cậu, ngay cả tôi thì ông ấy cũng có thể chỉ vào mũi mà mắng nhiếc. Sao lại không có tư cách ấy được?"

Đây cũng là một ông lão, cũng mặc áo thời Đường màu đen.

Mục Hạc Khanh hơi bất ngờ: "Vân Giản, sao ông cũng tới đây?"

Nhà họ Nhϊếp đâu có chút quan hệ nào với nhà họ Phó.

"Chia buồn." Ông cụ Nhϊếp không nói gì, tiến lên thắp hương: "Xem ông dạy dỗ người khác."
Mục Hạc Khanh: "..."

Lần này, trong linh đường không ai dám nói chuyện nữa, ngay cả thở cũng không dám thở mạnh.

Nhϊếp Vân Giản!

Tuy cái tên này không vang dội như Mục Hạc Khanh nhưng trong giới hào môn không ai là không biết đến. Hai người nắm quyền của hai gia tộc đứng đầu Đế đô, hôm nay lại cùng tề tựu ở thành phố Hồ.

Phó Minh Thành không dám ho he câu nào nữa, ông ta nhịn nhục, không cam lòng quỳ yên trước linh cữu.

Thời gian dần trôi qua, khách khứa tới linh đường viếng thăm chia buồn cũng đông hơn.

Người nhà họ Chung là đến đông nhất, sau đó là nhà họ Giang. Bên phía nhà họ Doanh lại chỉ cử một thành viên

ban giám đốc đến, dù sao nhà họ Doanh và nhà họ Phó cũng không có quan hệ gì.

Chung Mạn Hoa không quen biết ông cụ Phó, đương nhiên sẽ chẳng đến linh đường chia buồn, song bà ta cũng thở dài cảm thán: "Đúng là người già lắm sự bất ngờ, nói đi là đi luôn, thật sự là thế sự vô thường."
Doanh Nguyệt Huyên mấp máy môi: "Mẹ, kỳ thực việc ông cụ Phó ra đi đối với nhà chúng ta mà nói, ngược lại lại có lợi."

"Có lợi?" Chung Mạn Hoa sửng sốt: "Là sao cơ?"

"Mẹ từng nói rồi mà? Vì có Phó Thất thiếu gia nên em gái con mới có thể tự do tùy hứng bỏ nhà đi." Doanh Nguyệt

Huyên phân tích đầy lý trí: "Nhưng bây giờ ông cụ Phó mất rồi, địa vị của Phó Thất thiếu gia cũng tụt dốc thê

thảm."

"Ở nhà họ Phó, anh ta còn chẳng tự lo nổi thân mình, làm gì còn thời gian công sức đâu mà quan tâm em gái nữa?"

Chung Mạn Hoa nhanh chóng hiểu ra: "Đúng nhỉ, thế thì em gái con chỉ có thể trở về nhà thôi."

Không có Phó Quân Thâm chống lưng, Doanh Tử Khâm còn tự do buông thả được nữa hay sao?

"Năm ngày nữa là tang lễ." Chung Mạn Hoa ngẫm nghĩ một lát: "Đến lúc đó, mẹ sẽ đi đón em gái con về."
Doanh Nguyệt Huyên khẽ gật đầu: "Mẹ, con đi cùng mẹ nhé."

Tang lễ đã định là ngày mùng 9 tháng 11. Hôm ấy có rất đông người đến viếng, tụ hội đủ cả bốn gia tộc lớn.

Vì bên Đế đô còn có công việc nên sau khi tham dự tang lễ xong, Mục Hạc Khanh và ông cụ Nhϊếp buộc lòng phải ra về trước.

Sau khi an táng di hài ông cụ Phó vào nghĩa trang, cuối cùng Phó Minh Thành cũng được thả lỏng hoàn toàn.

Ông ta xoay người, lạnh lùng nhìn Phó Quân Thâm một cái rồi lên tiếng: "Vừa hay các vị đều ở đây, tôi xin tuyên bố một việc."

Nghe vậy, khách khứa đang định ra về đều sửng sốt, quay đầu nhìn lại, không khỏi hoài nghi.

Ông cụ Phó mất rồi, vị trí gia chủ nhà họ Phó đương nhiên sẽ rơi vào tay Phó Minh Thành.

Chẳng lẽ nhà họ Phó định có hành động gì?

Mục Hạc Khanh và ông cụ Nhϊếp đã ra về, không còn ai nhúng tay vào việc nhà họ Phó nữa.
Bây giờ, cuối cùng Phó Minh Thành cũng được nói ra những lời đã giấu kín trong lòng hơn hai mươi năm qua. Ông ta chỉ cảm thấy vô cùng sảng khoái, tâm trạng thả lỏng chưa từng có.

"Phó Quân Thâm không phải con ruột của tôi và bà nhà, nó không phải người nhà họ Phó, không có tư cách thừa kế bất cứ sản nghiệp nào của gia đình tôi." Phó Minh Thành cất giọng lạnh lùng: "Nhờ các vị ở đây làm chứng cho Phó Minh Thành tôi, bây giờ, tôi sẽ đuổi Phó Quân Thâm ra khỏi nhà họ Phó, sau này, nó và nhà họ Phó không còn bất cứ quan hệ nào nữa!"

Những lời này âm vang mạnh mẽ, như một tiếng sấm nổ đùng đoàng giữa đám đông. Tất cả mọi người đều xôn

xao.

Phó Quân Thâm không phải là con trai Phó Minh Thành ư?!

Chẳng lẽ là con riêng của ai đây? Trong gia đình giàu có, con riêng đều không có địa vị gì.
"Bố, bố điên rồi à!" Phó Dực Hàm kinh ngạc: "Sao Quân Thâm lại không phải là người nhà họ Phó chúng ta, rõ

ràng em ấy là..."

"Con im ngay!" Phó Minh Thành quát một tiếng: "Bố nói không phải là không phải."

Ánh mắt Giang Mạc Viễn thâm sâu hơn mấy phần.

Anh ta cứ tưởng rằng Phó Quân Thâm chỉ mất đi một chỗ dựa. Kết quả bây giờ nhìn lại, Phó Quân Thâm còn chẳng phải người nhà họ Phó, quả thực không có tư cách tranh giành bất cứ thứ gì với anh ta.

Anh ta dời tầm mắt, dừng lại trên người cô gái đứng phía xa, khẽ nhíu mày.

Bây giờ tang lễ vừa kết thúc, không phải cơ hội thích hợp, nhưng sau này còn nhiều thời gian.

Giang Mạc Viễn mím chặt môi, xoay lưng bỏ đi.

Còn Doanh Tử Khâm nghe được câu này lại khẽ nheo mắt, cô giơ tay, đặt lên vai Phó Quân Thâm: "Anh..."

"Yểu Yểu, không sao đâu." Phó Quân Thầm hơi nghiêng đầu, cúi người, vẫn nhẹ nhàng xoa đầu cô như ngày
thường, khẽ cong môi cười: "Để anh yên tĩnh một mình, lát nữa là ổn thôi."

Lúc nào anh cũng là người như vậy. Dù có đau thương đến đâu, anh cũng không bao giờ thể hiện ra ngoài. Trước nay anh luôn là người nhẹ nhàng thanh lịch, không thể hiện ra bất cứ sự chật vật thê thảm nào.

Doanh Tử Khâm buông tay, nhíu mày.

Cô cũng biết bây giờ anh cần được yên tĩnh nên lùi sang một bên.

Song những lời của Phó Minh Thành đã khiển ánh mắt khách khứa nhìn Phó Quân Thâm trở nên bất thường, nhất là những người đã từng nịnh nọt lấy lòng anh.

"Cứ tưởng là thái tử thật, hóa ra chỉ là con báo giả."

"Không phải người nhà họ Phó lại còn đòi thừa kế nhà họ Phó, đúng là mơ tưởng hão huyền."

Doanh Tử Khâm siết chặt nắm tay, ánh mắt dần trở nên lạnh lẽo.

Chẳng biết Nhϊếp Diệc đã đứng bên cạnh cô từ lúc nào. Anh ta vẫn mặc bộ tây trang đen trong tang lễ, nét mặt lạnh tanh không chút biểu cảm.
Thế rồi, anh ta chậm rãi lên tiếng: "Hai mươi năm trước, có một nhóm người tới nhà họ Phó, khí thế hùng hổ dọa người. Đến bây giờ vẫn không ai biết bọn họ đến từ đâu, đến vì điều gì."

Doanh Tử Khâm chỉ lẳng lặng lắng nghe.

Nhϊếp Diệc nói tiếp: "Vì bảo vệ Quân Thâm mà bà nội cậu ấy đã chết dưới họng súng của nhóm người kia."

"Ông cụ Phó cũng bị bọn chúng hạ độc, bệnh tật suốt hai mươi năm."

"Mà lúc đó, cậu ấy mới chỉ có hai tuổi, trốn trên gác xép nhà họ Phó, phải chứng kiến cảnh mẹ mình bị những người kia đánh chết."

Danh Sách Chương:

Truyện chữ tổng hợp website đọc truyên chữ online hàng đầu hiện nay. Tổng hợp các bộ truyện chữ tiên hiệp, huyền ảo, tận thế, đô thị, ngôn tình hay nhất được nhiều đọc giả bầu chọn
Các bạn đang theo dõi bộ truyện

Hôm Nay Thiên Kim Lại Đi Vả Mặt (full)

được convert và dịch mới nhất. Đây là một trong những bộ truyện chữ thuộc thể loại Ngôn Tình    hay nhất hiện nay. Bộ truyện được sáng tác bởi bàn tay tài hoa của tác giả Khanh Thiển.
Bạn có thể đọc truyện Hôm Nay Thiên Kim Lại Đi Vả Mặt (full) Chương 296: Thân phận bại lộ được cập nhật nhanh nhất trong thời gian gần đây. Các chap mới nhất của truyện Hôm Nay Thiên Kim Lại Đi Vả Mặt (full) sẽ lên tục được update trong thời gian sắp tới. Hãy theo dõi website đọc truyện online TruyenchuTH ngay để đừng bỏ lỡ những bộ truyện chữ hay nhé.
Tại sao bạn lại nên chọn TruyenChuTH để theo dõi những bộ truyện chữ mới nhất? TruyenChuTH luôn cập nhật những bộ truyện chữ hay và mới nhất dựa theo bảng xếp hạng truyện tại Trung Quốc. Đôi lúc đọc truyện, những quảng cáo hiện lên khiến bạn cảm thấy khó chịu. Nhưng đừng lo vì điều đó, vì tại TruyenChuTH, những quảng cáo luôn được hiển thị có khoa học. Sẽ không khiến các bạn cảm thấy bực mình hay khó chịu. TruyenChuTH còn có một đội ngũ quản trị viên giàu kinh nghiệm. Luôn đảm bảo tốc độ load truyện được nhanh chóng, giúp cho các độc giả coi truyện không bị giật hay load chậm. Còn chờ gì nữa hãy theo lưu ngay địa chỉ website TruyenChuTH của chúng tôi vào bookmark của bạn ngay để có thể theo dõi những bộ truyện chữ hay và mới nhất. Chúc các bạn có những phút giây giải trí vui vẻ.
Close