Truyện Hôm Nay Thiên Kim Lại Đi Vả Mặt (full) : chương 303: cường thế quay về, phó minh thành hối hận
Hôm Nay Thiên Kim Lại Đi Vả Mặt (full)
-
Khanh Thiển
Chương 303: Cường thế quay về, Phó Minh Thành hối hận
Tất nhiên, vẫn có những bình luận trái chiều khác.
[Tổng giám đốc khu vực châu Á Thái Bình Dương của Tập đoàn Venus thì đã làm sao nào? Cho dù anh ta là tổng
giám đốc khu vực châu Âu đi chăng nữa thì cũng có phải là CEO đâu.
Cũng chỉ là một nhân viên cấp cao làm việc theo lệnh của CEO thôi mà, tài sản cá nhân có thể lên đến 500 tỷ?
Khuyên Tập đoàn Venus tìm người có học vấn cao một tí đi quản lý Weibo đi, đừng làm trò cười cho thiên hạ, nói 5 tỷ còn tạm chấp nhận được.]
lain nhìn thấy bình luận này liền phun thắng một ngụm coca vào màn hình.
Trước đây cậu ta thường ỷ vào việc bản thân tinh thông 8 loại ngôn ngữ mà đắc ý, giờ đây cậu ta lại cảm thấy việc có thể hiểu được tiếng nước Hoa là cả một nỗi buồn thế kỷ.
Cậu ta rất muốn trả lời người này rằng, thực ra đây chính là CEO của bọn họ. Đối với công ty nằm trong tốp 500, tổng giám đốc khu vực châu Á Thái Bình Dương quả thực không phải là một vị trí cao.
Bản thân Ian cũng không ngờ, Phó Quân Thâm lại muốn lấy cái chức tổng giám đốc khu vực châu Á Thái Bình Dương này. Dù sao nếu Tập đoàn Venus muốn tấn công vào nước Hoa, thì tổng bộ chắc chắn sẽ phải lập ra vị trí tổng giám đốc khu vực châu Á Thái Bình Dương.
Thời gian thành lập của Tập đoàn Venus rất ngắn, nhưng tốc độ tăng trưởng lại quá nhanh.
Cho nên bên phía châu Âu, ngoại trừ gia tộc Laurent, các tài phiệt lâu đời khác vẫn luôn nhăm nhe dòm ngó Tập
đoàn Venus, muốn tìm một cơ hội để xâu xé miếng bánh ngon này.
Ian và các quản lý cấp cao khác của Tập đoàn Venus đều từng bị sát thủ do các nhà tài phiệt này thuê đến ám sát,
còn không chỉ một lần.
Nếu như chỉ là một tổng giám đốc khu vực châu Á Thái Bình Dương dưới quyền của CEO thì không đáng để nhóm tài phiệt kia để mắt đến.
Như vậy cũng tốt. Có thể bớt cho anh của cậu ta khối việc.
Ian cũng không biết vì sao, Phó Quân Thâm lại không đến khu vực châu Âu phát triển, mà lại ở nơi này, nói một
cách hoa mỹ là muốn về dưỡng lão.
Thật đúng là.
Nhưng cũng không có cách nào khác, mệnh lệnh của Phó Quân Thâm chính là trời, cậu ta nhất định phải phục
tùng. Thân là CFO (giám đốc tài chính) của Tập đoàn Venus, Ian phụ trách quản lý tất cả các việc liên quan đến tài vụ và kế toán của Tập đoàn Venus.
Việc khống chế dư luận trên mạng xã hội không thuộc thẩm quyền của cậu ta, cho nên cậu ta chỉ ngồi ngoài xem
cho vui mà thôi.
Vào lúc sức nóng đang bị đẩy lên cao nhất, Tập đoàn Venus lại đăng thêm một bài viết thứ hai.
[@Tập đoàn Venus V: Đối với một vài người đến từ Tập đoàn Phó thị, ác ý bôi đen tổng giám đốc khu vực châu Á Thái Bình Dương của chúng tôi, phía chúng tôi đã gửi công hàm luật sư, xin hãy chờ thư của tòa án.”
Nhìn thấy bài đăng này, Ian mới tắt máy tính đi.
Cậu ta lấy điện thoại ra, truyền đạt mệnh lệnh cho tổng bộ ở châu Âu xa xôi: “CEO có lệnh, thu mua toàn bộ cổ
phiếu của Tập đoàn Phó thị, nhất định phải hoàn thành xong trong vòng một ngày.”
Tập đoàn Phó thị là tâm huyết của ông cụ Phó, với địa vị của Phó Quân Thâm, anh có thể không cần đến nhưng anh cũng sẽ không để cho Phó Minh Thành lấy được.
Ian xoa xoa cằm, chép miệng một tiếng: “Tài sản cá nhân của anh trai bảo hơi thấp rồi.”
Thôi bỏ đi, dù sao đây cũng là yêu cầu của anh ấy, chẳng liên quan gì đến cậu ta cả.
Cộng đồng mạng cũng chỉ đọc Weibo và xem tin tức rồi thảo luận tưng bừng trên mạng xã hội mà thôi.
Không thể chịu đả kích mạnh mẽ giống như Phó Minh Thành trực tiếp đối mặt với Phó Quân Thâm được. Gân xanh trên trán ông ta giàn giật, ngón tay run rẩy..
Bên dưới bài đăng mà Tập đoàn Phó thị đăng lên, lúc này tràn ngập những lời chửi rủa.
[Bị bại não à ha ha ha ha, bảo người ta dùng thủ đoạn bất chính có âm mưu với công ty của nhà họ Phó, người ta là tổng giám đốc khu vực châu Á Thái Bình Dương của Tập đoàn Venus đấy, lại thêm vào cái công ty còn chưa bước chân vào được tốp 500 thế giới như các người?]
[Thích xem mấy quả vả mặt thế này ghê, xem ra là bên trong Tập đoàn Phó thị đang có đấu đá nội bộ, không biết
mấy người có ác ý kia là ai ha?]
[Tôi có ông chủ làm ở Tập đoàn Phó thị, bảo là hai hôm trước sóng gió dữ dội lắm, anh chị em ruột đều đang giành giật quyền lợi, bọn họ ngày nào cũng mở cuộc họp cổ đông, để tôi đi thăm dò cho.]
Phó Minh Thành càng xem thì mồ hôi lạnh tủa ra càng nhiều. Trong phòng, quản lý không biết đã rời đi từ lúc nào.
Chuyện này khiến Phó Minh Thành càng thêm chắc chắn, ông ta đã bị cho vào tròng, hơn nữa giờ đây cũng không còn đường quay lại nữa.
Ông ta đã ký hợp đồng, Ngự Hương Phường giờ đây đã hoàn toàn thuộc về Tập đoàn Venus.
Còn về cổ phần?
Ông ta và Phó Quân Thâm về cơ bản là tư thù, Phó Quân Thâm có thể để ông ta sở hữu cổ phần của Tập đoàn
Venus hay sao.
Phó Minh Thành chợt nhớ lại ngày hôm đó, ông ta đến đây, nhân viên nói với ông ta rằng CEO của Tập đoàn Venus sẽ tới, sau đó ông ta nhìn thấy Phó Quân Thâm.
Tuy Phó Quân Thâm vẫn không phải là CEO của Tập đoàn Venus, nhưng nhận lệnh trực tiếp từ CEO, quản lý toàn bộ khu vực châu Á và Thái Bình Dương, thì quyền uy của Phó Quân Thâm ở đây là tuyệt đối.
Thì ra vào lúc đó, ông ta đã gặp được giới cấp cao của Venus rồi.
“Vậy đám người ở trong bệnh viện…” Phó Minh Thành nắm chặt lấy mép bàn, sự hối hận trong lòng đã chảy thành sông, ông ta ngẩng phắt đầu lên: “Thực ra là mày?!”
“Đúng.” Phó Quân Thâm dựa vào lưng ghế, đôi chân thon dài bắt tréo vào nhau, môi anh cong lên, cười khẽ một
tiếng: “Hơn ba năm trước cũng là tôi.”
Phó Minh Thành run giọng: “Người bắt Nhất Trần đi, phế bỏ thuộc hạ của tao cũng là mày?!”
Phó Quân Thâm nhếch mí mắt lên, giọng điệu lạnh nhạt: “Ừ.”
Hai câu trả lời khẳng định khiển đầu óc Phó Minh Thành hoàn toàn nổ tung. Ông ta ngồi phịch xuống ghế, cơ mặt vặn vẹo, gần như gào rít thành tiếng: “Tao không tin… tao không tin!”
Trong hai mươi năm ông cụ Phó mắc trong bệnh, ông ta dồn hết tâm trí mới thay thế được 90% quản lý cấp cao của Tập đoàn Phó thị thành thân tín của mình.
Phó Quân Thâm dựa vào cái gì mà một bước trèo thẳng lên vị trí tổng giám đốc khu vực châu Á Thái Bình Dương của Tập đoàn Venus?!
Môi Phó Minh Thành run rẩy.
Sự nỗ lực bao nhiêu năm qua của ông ta trong mắt Phó Quân Thâm lại chẳng khác gì trò cười?
Lại nhớ đến mấy năm nay ông ta vẫn luôn xem thường Phó Quân Thâm, tưởng Phó Quân Thâm chỉ là một đứa vô dụng chơi bời lêu lổng, Phó Minh Thành hận không thể cho mình một cái bạt tai.
Ông ta xem trọng Ngự Hương Phường như vậy, Phó Quân Thâm tùy ý phất tay một cái là có thể thu mua được.
Phó Quân Thâm chậm rãi nhấc mí mắt lên, nhìn Phó Minh Thành hai giây, đột ngột lên tiếng: “Vân Sơn.”
Cửa lại bị đẩy ra lần nữa, Vân Sơn bước vào trong phòng, ôm quyền, hành lễ theo lễ tiết của cổ võ giả: “Thiếu gia.”
Ngón tay thon dài của Phó Quân Thâm khẽ gõ mấy cái: “Cho ông ta xem đi.”
“Vâng, thiếu gia.”
Vân Sơn nói xong, liền đặt một chiếc máy tính bảng có màn hình 12 inch trước mặt Phó Minh Thành.
Bên trên màn hình máy tính bảng phát một đoạn ghi hình trực tiếp, độ phân giải rất cao. Phó Minh Thành nhìn thấy Phó Nhất Trần bị một đống rắn độc vây kín, trên người đã có không ít vết thương.
Nhưng bên cạnh có một người cứ mỗi khi Phó Nhất Trần ngất đi là lại nhét một viên thuốc vào mồm anh ta.
Phó Nhất Trần vừa tỉnh thì lại bị rắn độc cắn tiếp.
Phó Minh Thành nhìn mà giật mình thon thót.
Phó Minh Thành suýt chút nữa quên béng mất chuyện này, ông ta chỉ nhớ khi ấy ông ta còn mắng Phó Nhất Trần một trận, đến cả một đứa bé ba tuổi cũng không đối phó nổi, để Phó Quân Thâm thành công thoát ra ngoài.
Phó Mình Thành cũng không nghĩ đến, một đứa bé ba tuổi lại có trí nhớ tốt đến thế.
“Vì sao chứ?” Phó Minh Thành đã triệt để sụp đổ: “Mấy năm mày ở châu Âu là để vào Tập đoàn Venus? Vậy thì sao mày còn giả vờ làm một đứa ăn chơi lêu lổng?”
Nếu như Phó Quân Thâm không giả vờ làm một đứa tối ngày chỉ biết ăn chơi, thì sao ông ta có thể coi thường anh được? Nếu Phó Quân Thâm nói thẳng mình là quản lý cấp cao của Tập đoàn Venus, thì ông ta còn dám làm những chuyện đó hay sao?
Phó Quân Thâm cụp mí mắt xuống, sắc mặt lạnh lùng, nhưng khóe môi lại cong lên, thản nhiên thốt lên hai chữ: “Chơi vui.”
Danh Sách Chương: