Truyện Hôm Nay Thiên Kim Lại Đi Vả Mặt (full) : chương 374: phó quân thâm: tôi cần gì chứng cứ?

Trang chủ
Ngôn Tình
Hôm Nay Thiên Kim Lại Đi Vả Mặt (full)
Chương 374: Phó Quân Thâm: Tôi cần gì chứng cứ?
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:
Có lúc sự va chạm giữa các gia tộc lớn còn tàn khốc hơn cả chiến tranh thời cổ đại. Cũng chính vì hoàn cảnh như vậy, mới khiến phần lớn cổ võ giả hình thành tính cách tàn nhẫn, hoành hành phách

lối.

Sinh mệnh trong mắt rất nhiều cổ võ giả chẳng đáng một xu.

Ông cụ Nhϊếp cảm thấy may mắn là Nhϊếp Diệc ở trong giới cổ võ lâu như vậy mà tính cách vẫn không hề nghiêng lệch.

Một bên khác, Doanh Tử Khâm nghỉ ngơi mấy phút xong đứng dậy: "Cùng đi chứ."

"Yểu Yểu, nghe lời, em vừa mới mất sức, cứ ở lại đây đợi đi." Ánh mắt Phó Quân Thâm tối sầm: "Chuyện này cứ để anh giải quyết."

"Em không đánh nhau." Doanh Tử Khâm điềm đạm nói: "Em đi đưa thuốc cho bọn họ."

Vẻ mặt của Phó Quân Thâm hơi khựng lại, chợt hiểu ra suy nghĩ của cô.

Anh xoa đầu cô, ánh mắt dịu dàng: "Vậy thì cùng đi nào."
***

Giới cổ võ.

Nhà họ Dư.

"Gia chủ." Người trung niên quỳ một chân dưới đất, bộ dạng rất cung kính: "Chuyện ngài dặn dò đã làm xong, chỉ có điều trong quá trình lấy máu, xảy ra chút sự cố."

Ông ta thuật lại một lượt việc mình lỡ tay. Gia chủ nhà họ Dư nghe xong, lông mày ông ta nhíu lại, nhưng rất nhanh đã giãn ra, không mấy để tâm xua xua tay: "Chuyện nhỏ thôi, không cần để trong lòng, lát nữa ta sẽ cho người đem máu đi nghiên cứu."

Người trung niên bái với gia chủ một cái rồi mới rời đi.

Tuy ông ta không cẩn thận đánh Nhϊếp Triều đến tàn phế, nhưng cũng không quên nhiệm vụ lấy máu.

Nếu có thể nghiên cứu ra thành phần trong viên thuốc mà Nhϊếp Triều đã uống thì thực lực của nhà họ Dư cũng sẽ được nâng cao.

Người trung niên đi xong, gia chủ nhà họ Dư khẽ phì cười.
Nhà họ Dư bọn họ cho dù kém xa nhà họ Lâm, nhưng cũng là một gia tộc hơn trăm nhân khẩu, cộng thêm gia thần và hộ vệ, số lượng người phải hơn năm trăm.

Ngoại trừ một số trẻ con và phụ nữ, thì phần còn lại đều là cổ võ giả.

Trưởng lão nhà họ Dư có tu vi cao nhất cũng đã tu luyện được 80 năm.

Nhà họ Nhϊếp theo nghiệp buôn bán, là một gia tộc tầm thường, chỉ dựa vào một mình Nhϊếp Diệc thì sao đủ trình mà so?

Thiên phú cổ võ của Nhϊếp Diệc có tốt đến mấy, anh ta có là thiên tài cách mấy thì cũng chẳng thể đơn thương độc mã đến nhà họ Dư báo thù.

Nếu Nhϊếp Diệc đuổi đến, ông ta cũng chẳng ngại giữ luôn Nhϊếp Diệc lại.

Gia chủ nhà họ Dư chẳng hề để tâm đến chuyện này, ông ta uống xong một tách trà, chuẩn bị về phòng nghỉ ngơi.

Nhưng đúng vào lúc này, một gia thần đột nhiên cuống quýt chạy vào, "rầm" một tiếng quỳ sụp xuống đất: "Gia chủ, xảy ra chuyện rồi, có người đánh tới nơi rồi!"
Gia chủ nhà họ Dư run tay, sắc mặt thay đổi: "Ngươi nói cái gì?!"

"Là Nhϊếp Diệc!" Gia thần run giọng nói: "Nhϊếp Diệc đánh tới đây rồi!"

Nghe thấy cái tên này, gia chủ nhà họ Dư liền trở nên bình tĩnh: "Ta còn tưởng là ai, chỉ dựa vào một mình hắn? Ngươi bảo mấy đội trưởng đội hộ vệ đi đi."

Nhϊếp Diệc năm nay hai mươi bảy tuổi, sau năm bảy tuổi đến giới cổ võ đã luyện ra nội kình, tu vi cũng đạt đến hai mươi năm.

Nhưng chỉ một mình hắn thì sao có thể địch lại mấy đội trưởng đội hộ vệ được.

"Không... không chỉ có mình hắn!" Răng lợi tên gia thần va vào nhau lập cập: "Gia chủ, người vẫn nên ra ngoài xem thử đi!"

Gia chủ nhà họ Dư rất mất kiên nhẫn: "Cho dù không chỉ có mình Nhϊếp Diệc, cộng thêm những người khác của nhà họ Nhϊếp thì cũng có thể làm ra chuyện gì chứ?"
Lại tưởng có thể động vào nhà họ Dư được ư?

Ngây thơ.

Nhưng ông ta nghĩ ngợi một hồi, cuối cùng vẫn quyết định đi ra ngoài.

***

Bên ngoài.

Hộ vệ của nhà họ Dư nằm la liệt đầy đất.

Người đàn ông trung niên đang quỳ trên đất, cơ thể run rẩy, ông ta nhìn chàng trai mặc áo gió màu đen, vẻ mặt như không thể tin nổi.

Từ lúc nào mà Nhϊếp Diệc lại quen biết với một cổ võ giả mạnh đến thế này?

Nhưng rõ ràng chàng trai này cũng chỉ mới hơn hai mươi mà thôi!

Tu vi cổ võ có thể cao đến đâu được chứ?

Thế nhưng khi đứng trước mặt chàng trai, ông ta lại không có chút sức lực phản kháng nào, đến một chiêu cũng không tiếp nối.

"Các hạ... các hạ làm vậy là có ý gì?" Người đàn ông trung niên căn bản đã không thể chịu đựng nổi, nhưng ngoài mặt vẫn cố gồng: "Sao lại đả thương hộ vệ nhà họ Dư ta?!"
Ánh mắt Phó Quân Thâm lạnh nhạt: "Là ông, đúng chứ?"

Người đàn ông trung niên rùng mình, ông ta chết đến nơi vẫn còn cứng miệng: "Các hạ có chứng cứ gì không?"

Thời gian mới trôi qua bao lâu chứ? Nhiều nhất là sáu tiếng đồng hồ.

Rõ ràng bọn họ đã xóa sạch hết mọi dấu vết rồi, sao nhà họ Nhϊếp vẫn đuổi đến tận đây?

Không, quan trọng nhất là, rốt cuộc chàng trai này là ai?

Phó Quân Thâm cười khẽ: "Tôi không cần chứng cứ."

Năm chữ này khiến người đàn ông trung niên như rơi vào hố băng.

Đúng vào lúc thần kinh của ông ta sắp sụp đổ thì Phó Quân Thâm lại buông tha cho ông ta.

Người đàn ông trung niên trong lòng mừng quýnh, quay người định bỏ chạy.

Nhưng đúng vào lúc này...

"Rắc."

"Rắc rắc!"

Có tiếng xương cốt nứt vỡ vang lên.

Chỉ trong một giây ngắn ngủi, hai chân của người đàn ông trung niên đã đứt đoạn.
Ông ta kinh hãi vô cùng, mặt mày trắng bệch, đau đến chết đi sống lại.

Cách không xuất kình?!

Thủ pháp này đến cả trưởng lão nhà họ Dư cũng không làm được.

Răng người đàn ông trung niên và vào nhau lập cập: "Cậu..."

Phó Quân Thâm không để ý đến ông ta.

Anh quay người, khí lạnh toàn thân trong phút chốc đều tan biến, anh vẫy tay: "Yểu Yểu, lại đây."

Doanh Tử Khâm cầm một cái rương nhỏ, bước tới chỗ anh.

Người đàn ông trung niên vẫn còn đang vật vã trong cơn đau cùng cực, đã sắp ngất lịm đi. Đầu óc ông ta mơ hồ, bên tai ong lên, cho đến khi ông ta nghe thấy một câu nói.

"Các người muốn thuốc của tôi?" Doanh Tử Khâm ngồi xổm xuống, bật cười rất khẽ: "Vừa hay, tôi có đem đến này, ông muốn uống bao nhiêu cũng được."

Người đàn ông trung niên lập tức biến sắc: "Cô, cô..."
Tuy Doanh Tử Khâm đã dịch dung, nhưng cũng không thay đổi tuổi tác quá lớn.

Cổ y có thể giữ cho dung mạo không già đi, nhưng cũng không phải vạn năng, mà chỉ ở một mức độ nhất định.

Người trung niên nghĩ, cổ y có thể luyện ra được viên thuốc này, tuổi tác tuyệt đối không thấp hơn 100.

Cổ y ở tuổi này, cho dù có duy trì dung mạo đi chăng nữa, thì nhiều nhất cũng chỉ có thể giữ cho ngoại hình và giọng nói của mình dừng lại ở 25 tuổi. Nhưng cô bé này, rõ ràng còn chưa vượt quá hai mươi!

Từ đâu ra một cổ y mạnh đến mức này?

Nghe nói còn chưa nghe nói đến!

Doanh Tử Khâm đeo găng tay, cô mở cái rương nhỏ xách bên mình ra.

Bên trong bày đầy chai lọ, lấp lánh đủ màu. Tầm mắt của Doanh Tử Khâm lần lượt lướt qua đóng chai lọ, cô giơ tay, trước hết cầm một bình ngọc màu trắng lên, mở nút đậy. Sau đó cô ngước mắt lên, lại cười cười, giọng nói rất khẽ: "Tôi đút cho ông nhé, thế nào?"
Người đàn ông trung niên chỉ cảm thấy da đầu tê rần, gần như muốn nứt toác: "Không... không!"

Không cần phải đoán, ông ta cũng biết thứ đựng bên trong cái bình kia tuyệt đối không phải thứ tốt đẹp gì.

Tuy sức mạnh võ lực của cổ y không cao, nhưng bọn họ có rất nhiều thủ đoạn, có thể khiến cổ võ giả sống không bằng chết.

Người đàn ông trung niên muốn quay người tháo chạy, nhưng chân của ông ta vừa mới bị Phó Quân Thâm bẻ gãy, còn không đủ sức mà đứng thẳng lên.

Ông ta nhìn cô gái, sắp tuyệt vọng đến sụp đổ: "Đừng mà, tôi không muốn uống!"

Sau đó, bất kể ông ta giãy giụa thế nào, cũng đều thành công cốc.

Trong ánh mắt kinh hoàng của người đàn ông trung niên, biểu cảm của Doanh Tử Khâm vẫn thàn nhiên, ánh mắt lạnh buốt như dao.

Tay cô ra sức, "cạch" một tiếng, bóp nát xương hàm cưỡng chế kéo cằm ông ta ra.

Danh Sách Chương:

Truyện chữ tổng hợp website đọc truyên chữ online hàng đầu hiện nay. Tổng hợp các bộ truyện chữ tiên hiệp, huyền ảo, tận thế, đô thị, ngôn tình hay nhất được nhiều đọc giả bầu chọn
Các bạn đang theo dõi bộ truyện

Hôm Nay Thiên Kim Lại Đi Vả Mặt (full)

được convert và dịch mới nhất. Đây là một trong những bộ truyện chữ thuộc thể loại Ngôn Tình    hay nhất hiện nay. Bộ truyện được sáng tác bởi bàn tay tài hoa của tác giả Khanh Thiển.
Bạn có thể đọc truyện Hôm Nay Thiên Kim Lại Đi Vả Mặt (full) Chương 374: Phó Quân Thâm: Tôi cần gì chứng cứ? được cập nhật nhanh nhất trong thời gian gần đây. Các chap mới nhất của truyện Hôm Nay Thiên Kim Lại Đi Vả Mặt (full) sẽ lên tục được update trong thời gian sắp tới. Hãy theo dõi website đọc truyện online TruyenchuTH ngay để đừng bỏ lỡ những bộ truyện chữ hay nhé.
Tại sao bạn lại nên chọn TruyenChuTH để theo dõi những bộ truyện chữ mới nhất? TruyenChuTH luôn cập nhật những bộ truyện chữ hay và mới nhất dựa theo bảng xếp hạng truyện tại Trung Quốc. Đôi lúc đọc truyện, những quảng cáo hiện lên khiến bạn cảm thấy khó chịu. Nhưng đừng lo vì điều đó, vì tại TruyenChuTH, những quảng cáo luôn được hiển thị có khoa học. Sẽ không khiến các bạn cảm thấy bực mình hay khó chịu. TruyenChuTH còn có một đội ngũ quản trị viên giàu kinh nghiệm. Luôn đảm bảo tốc độ load truyện được nhanh chóng, giúp cho các độc giả coi truyện không bị giật hay load chậm. Còn chờ gì nữa hãy theo lưu ngay địa chỉ website TruyenChuTH của chúng tôi vào bookmark của bạn ngay để có thể theo dõi những bộ truyện chữ hay và mới nhất. Chúc các bạn có những phút giây giải trí vui vẻ.
Close