[note31436]
--------------------
- 20 tên cái quái quỷ gì chứ, lão già hói đầu biến thái hủ lậu đó....
Khi mà mặt trời đang bắt đầu lặn, tôi tìm thấy hang ổ của lũ cướp ở một thung lũng có hình dáng như lòng chảo, khá là thoáng đãng, chung quanh là những vách đá xám.
Để có thể thám thính bọn chúng từ một vị trí thuận lợi ở trên cao, chúng tôi phải trèo lên một cành cây đại thụ lớn, cách khoảng 300 mét so với lũ tội phạm.
Qua ống kính viễn vọng, rất dễ dàng nhận ra rằng nơi này không được củng cố bởi hàng rào thép gai, tháp pháo lại càng không, nhưng thực sự sẽ rất phiền phức nếu như mấy tên cung thủ tận dụng những vách đá kia để bắn tỉa từ trên cao.
Hơn nữa, địa hình hiểm trở là một chuyện, vấn đề chính ở đây là, không chỉ có 20 tên tội phạm, mà phải tới 60 tên đang tập trung ở đây, gấp ba lần con số mà trưởng làng cung cấp.
- Kẻ có thể tập hợp được từng này người thì chắc chắn không thể nào là loại cắc ké thông thường được...
Tôi đặt cái ống nhòm đơn ngang với tầm mắt rồi nhìn qua một lượt tìm kiếm.
- Hắn kia rồi, thủ lĩnh của đám ô hợp này.
Một gã đàn ông to lớn vạm vỡ, hắn xăm kín nửa mặt bên phải, là họa tiết thường thấy ở các bộ lạc ít người. Ước tính sơ sơ cũng biết chất lượng trang bị của hắn tốt hơn hẳn so với những kẻ khác, xung quang còn có một vài cô gái đang cơm bưng nước rót cho y.
Trông y đã có vẻ hơi chếnh choáng say rượu rồi nhưng ánh nhìn vẫn rất sắc bén, và rõ ràng, hắn là một kẻ thiện chiến. Khuôn mặt cùng hình xăm đó, tôi chợt nhớ ra đã từng thấy một lần trong danh sách tội phạm truy nã mới cập nhật lần trước.
- Ra vậy. Tên của gã thủ lĩnh đó là Gordo Dao cạo.
Gordo Dao cạo. Chức nghiệp của y là Đạo tặc, thuộc Hạng B, đạt được sau khi phát triển Chức nghiệp Trinh sát. Hắn là tên tội phạm khét tiếng, trùm sò của Băng Gordo tung hoành ở miền tây Đế quốc.
- Tôi đã nghe tin băng cướp của hắn đã bị các Tầm thủ tổ chức thanh trừng, nhưng có vẻ tên thủ lĩnh, Gordo, đã trốn thoát. Sống dai như con gián ấy.
Nhưng dù sao thì, nếu tên này là Gordo Dao cạo thực, thì việc hắn thu được về dưới trướng 60 tên đàn em cũng không có gì lạ. Có lẽ hắn có ý định xây dựng lực lượng ở chốn khỉ ho cò gáy này trước rồi sau đó một lần nữa tái xuất thế giới ngầm.
- Alma, chị nghĩ sao? Chị có thể chiến thắng một tên Đạo tặc Hạng B chứ?
- Dễ như ăn bánh.
Ngay cạnh tôi, Alma đứng đó lặng lẽ, lấy tay khum khum lại thành cái ống nhòm. Một thị lực phi thường.
- Dù hắn có là Hạng B đi chăng nữa, ngữ như cái tên đó chẳng đủ để tôi cho vào mắt.
Thường thì giữa Hạng C và Hạng B, không cần nói cũng hiểu, Hạng B chỉ đơn giản là mạnh hơn rất nhiều. Nhưng đó là khi chúng ta nói về những yếu tố như thể chất hay thể lực đơn thuần. Mọi chuyện sẽ khác nếu đó là Hạng A hay hơn thế nữa, nhưng việc Hạng C có thể đánh bại Hạng B không phải là không có, miễn là họ có nhiều kinh nghiệm hơn và có kĩ thuật tốt hơn.
Đằng này, Alma thậm chí còn đáp ứng hết tất cả những yêu cầu cho kì thăng Hạng. Nói rằng Gordo Dao cạo đối với cô là một đối thủ dễ xơi, cũng không hẳn là quá.
- Nhưng đấy là nếu chúng tôi một-chọi-một. Đối phó với cả hắn và mấy chục tên kia chỉ bằng mình tôi là bất khả thi.
- Hiểu rồi. Nếu thế, cứ để tôi lo lũ lặt vặt cho.
- Noel sẽ chiến đấu cùng tôi sao? Nhưng nếu cậu tới gần, Kĩ năng cảm nhận hiện diện của địch sẽ phát giác ra ngay. Tôi thì có thể che giấu khí tức của mình nhưng Noel đâu làm vậy được?
- Nghe cho xong đã chứ. Kế hoạch sẽ như này--
Đầu tiên, Alma sẽ sử dụng Kĩ năng Tuần du: Ẩn thân và tiếp cận Gordo tại khoảng cách mà hắn không thể phát hiện ra bằng Cảm nhận hiện diện được.
Và khi cô ấy đã vào vị trí, là lúc Chú ngữ Kĩ năng: Tiếng gầm man dại phát huy tác dụng của nó. Thậm chí nếu Alma và tôi có cách nhau 300 mét đi chăng nữa, mọi chuyện vẫn sẽ ổn miễn là nó vẫn nằm trong phạm vi ảnh hưởng âm thanh của một Diễn giả. Bằng cách này, lũ đàn em của Gordo sẽ bất động ngay tại chỗ.
Vì có Hạng cao nên có khả năng tên Gordo có thể kháng lại Hiệu ứng choáng, nhưng mục tiêu của tôi, ngay từ đầu vốn là mấy tên tội phạm kia. Mà dù thế nào thì gã cũng không thể cử động hay làm bất cứ điều gì khác nếu y muốn tìm hiểu xem chuyện gì đang xảy ra. Tất cả những gì Alma cần làm là mở màn cho cuộc chiến, và phục kích Gordo từ đằng sau.
Khi lũ thuộc hạ của hắn đã có thể cử động trở lại, Alma sẽ âm thầm triệt hạ từng tên trong cơn hỗn loạn. Về vấn đề này, thay vì cố gắng hạ càng nhiều tên càng tốt, tôi muốn cô ấy reo rắc nỗi sợ và khiến bọn chúng rối trí thì hơn.
Nếu tên đầu sỏ đã chết thì chúng cũng chẳng khác gì rắn mất đầu. Không có ai chỉ huy, tất nhiên là lũ ấy phải tự cứu lấy thân mình rồi. Nếu chúng tán loạn cả lên thì càng dễ xử lí, muốn tháo chạy trước mặt tôi là không thể.
Khi bọn tội phạm còn đang hoang mang, thì tôi sẽ xả đạn từ đằng sau, phạm vi ảnh hưởng của Silver-chan cũng đâu phải hạng xoàng. Một khi càn quét sạch sẽ mà không để tên nào trốn thoát, cũng là lúc chúng tôi hoàn thành nhiệm vụ.
--Như vậy đấy, chị còn gì khó hiểu hay thấy thắc mắc gì không?
- Không. Hoàn hảo. Cùng chơi nào.
- Được rồi. Để cho suôn sẻ, tôi sẽ sử dụng Liên thông.
Chú ngữ Kĩ năng: Liên thông.
Đó là một kĩ năng cho phép tôi chia sẻ ý nghĩ hoặc giao tiếp với người được chỉ định bằng sóng não, giống như một dạng thần giao cách cảm vậy. Có cái này rồi, thì làm gì cũng dễ, dù có cách xa nhau đi nữa.
- Chị chuẩn bị xong rồi chứ?
Sau lời truyền âm, giọng Alma vang lên trong đầu tôi.
- Sẵn sàng rồi đây.
- Vậy bắt đầu làm việc thôi.
Chú ngữ Kĩ năng: Ngôn từ Chiến trận.
Được bổ trợ hiệu ứng đầy đủ rồi, Alma bắt đầu sử dụng Tuần du Kĩ năng: Ẩn thân. Đây là một Kĩ năng giúp cô che giấu được sự hiện diện của bản thân, cảm quan thông thường sẽ không thể cảm nhận được. Cô ấy thành thạo Kĩ năng này tới nỗi, cứ như là Alma trở nên vô hình vô dạng luôn rồi vậy.
Alma phi thân từ trên cành cây xuống đất trong trạng thái Ẩn thân rồi chạy băng băng về phía rừng.
Chỉ vài giây sau, tôi đã nhận được phản hồi của cô.
- Đã vào vị trí. Cách đối tượng 10 mét. Ra mệnh lệnh đi và tôi sẽ kết kiễu hắn.
- Hiểu rồi.--Tôi sẽ sử dụng Tiếng gầm man dại đây.
Tôi lấy hết sức bình sinh hít một hơi thật sâu, rồi gào lên với âm lượng to nhất có thể.
- Dừng lại!!!!!
Trong thoáng chốc, tôi có thể nhận thấy lũ tội phạm đã bất động tại chỗ. Đúng như dự đoán
Gordo đã kháng lại được, hắn bắt đầu thấy mọi chuyện có gì đó không ổn, vội vàng đứng bật
dậy.
- Đây là mệnh lệnh! Giết Gordo!
Chú ngữ Kĩ năng: Triển khai Chiến thuật.
Hiện giờ, tất cả khả năng của Alma đều đã được tăng thêm 25%. Ngay lập tức, cô sử dụng Tốc biến rồi lao thẳng về phía Gordo bằng một tốc độ ánh sáng không thể nhìn thấy bằng mắt thường.
Tầm du Kĩ năng: Ám sát.
Và còn nữa, Tầm du Kĩ năng: Tốc chiến.
Qua ống kính, tôi thấy Gordo gục xuống, miệng trào máu be bét.
Một Kĩ năng tăng sát thương lên 3 lần nếu các đòn tấn công có yếu tố bất ngờ được tận dụng thành công, còn một Kĩ năng thì giúp lượng sát thương tăng lên theo tỷ lệ thuận với tốc độ của người khai triển, nhờ thế mà chỉ bằng một con dao găm, Alma có thể đâm xuyên qua ngực của Gordo, để lại một cái cái lỗ to tướng ở đó.
Đúng là một phương thức giết người rất bài bản, đảm bảo chắc chắn phần thắng. Cách này đủ để gây ra một đòn chí mạng, à không, hơn cả thế nữa, là một đòn tất sát.
- Xác nhận đối tượng đã tử vong! Mệnh lệnh tiếp theo! Cho tới khi tôi đến đó, tiếp tục gây thêm hỗn loạn trong lòng địch và khủng bố tinh thần chúng.
Vừa truyền âm cho Alma thông qua Liên thông, tôi vừa lấy đà, nhảy từ trên cành cây xuống. 300 mét thì nếu chạy hết tốc lực, sẽ mất tầm khoảng 32 giây để tới được khoảng rừng đầy chướng ngại vật ấy.
-...Hai tên. Ba tên. Bốn tên. Năm tên...
Tôi tăng tốc khi nghe thấy tiếng Alma văng vẳng trong đầu, tỉ mẩn đếm từng tí một. Cứ thế, những kẻ bị cô giết đã vượt quá hai chữ số.
Cô nàng này, dù giết lũ này cũng không sao thật, nhưng liệu cô ta có hiểu "gây thêm hỗn loạn" là gì không thế?
Bọn chúng bị càn quét như lá ngoài sân như vậy là một chuyện, nhưng nếu cô ấy gây ra quá nhiều nỗi kinh hoàng không cần thiết như vậy, thì sẽ càng khó xử lí hơn, bởi điều đó đồng nghĩa với việc sẽ có nhiều kẻ có thể tẩu thoát hơn, một số lượng lớn là đằng khác. Có thể nói như này, giống như những con Ma thú khi bị dồn vào chân tường sẽ hóa điên, thì lũ Tội phạm du đãng cũng nguy hiểm không kém cạnh. Không còn nhân tính, chính là không có lí do gì để chúng ăn năn hối cải. Chúng mất đi niềm ham sống, rơi vào bản ngã, và sẵn sàng tấn công bất kì ai trong tầm mắt.
Nếu chuyện đó xảy ra, thì người để lũ ấy chạy thoát, là chúng tôi đây, sẽ phải nhận trách nhiệm vô cùng nặng nề. Thế nên có một quy luật bất thành văn nhưng cần tuyệt đối chấp hành, là khi giải quyết một băng cướp, phải giết từng tên một.
Cuối cùng tôi cũng tới được căn cứ của chúng--nơi những vách đá quây thành một hình lòng chảo. Điều đầu tiên đập vào mắt tôi là hình ảnh Alma đang tàn sát bọn cướp không thương tiếc.
- Phư phư phư, ahahahahahahaha!!!
Dưới ánh nắng chiều tà, một kẻ cuồng sát mặc đồ trắng, tay vung vẩy con dao găm đã xỉn màu khắp chung quanh. Cô ta cười rộ lên như điên như dại. Những mảng thịt bay tứ tung, mặt đất giờ đầy chỉ toàn những phần cơ thể vương vãi, hoa máu đỏ trào ra thành từng vũng lớn. Người kia vẫn không hề bị máu thịt vấy lên người, chỉ duy trì một làn ánh trắng tinh khôi còn nguyên sơ quanh người.
- C-Cái đ*o!? Quái vật!!! C-C-Cút ra! Đừng tới đây!!!
Một tên cướp gần như khóc ré lên trong hoảng loạn. Chỉ một giây sau, đầu hắn đã lìa khỏi cổ, lăn lông lốc trên đất. Vẫn còn quá nửa những kẻ khác đang run rẩy xung quanh, chúng như bị nỗi sợ hãi khủng khiếp kiềm chân rồi trong thoáng chốc, lí trí mách bản chúng phải nhanh chóng chạy thoát thân.
Thế quái nào mọi chuyện vẫn cứ thành thế này....Hơn hết, Alma hoàn toàn vào trạng thái cuồng loạn rồi, bao bọc xung quanh còn có thứ gì đó tựa như một làn sương máu. Cô cười, nhưng không tỏ ra chút nhân từ nào, ngay cả đối với người đồng đội là tôi.
Chà, dù sao việc này cũng không thể đi xa hơn nữa, tôi tới đây rồi.
- Đừng hòng chạy trốn khỏi đây! Ta sẽ giết hết không chừa kẻ nào!!!
Tất cả lũ đồng bọn may mắn còn sống sót quay về phía tôi, người vừa đột ngột xuất hiện rồi gào vào mặt chúng.
- Alma, tỉnh táo lại! Tôi sẽ dùng lựu đạn choáng đây!
- Cá-!? Đ, Được rồi! Tôi xin lỗi!
Thông qua Liên thông, tôi sử dụng luôn cả Chú ngữ Kĩ năng: Nâng cao sĩ khí, để giúp Alma bình tĩnh, trở lại trạng thái tinh thần vốn có.
Sau khi thấy Alma đã nhắm tịt mắt lại rồi lấy tay che kín hai tai, tôi lấy lựu đạn ra khỏi áo, rút chốt rồi ném lên trên đầu.
- Gưaaaa!
Khi tôi mở mắt, tôi thấy nhiều kẻ đang ôm mặt lăn lộn dữ dội. Tuy thế, thậm chí còn có vài tên vẫn cố lết đôi chân tàn tã của mình chạy về hướng khác, dù không còn nhìn thấy đường. Không do dự, tôi lấy Silver-chan ra khỏi bao và bóp cò, bắn một viên Ma đạn hệ hỏa vào chỗ đang tập trung nhiều người nhất.
- Nóng, cháy rồi~!! Ưoaaaaa!!!
Ngọn lửa ma thuật bùng lên mãnh liệt, nhanh chóng lan sang nơi khác. Khi những tên cướp mù chạy tán loạn khắp nơi và va vào nhau, chúng khiến cho ngọn lửa thậm chí còn dữ dội hơn, vượt ra ngoài phạm vi ảnh hưởng thông thường của Viêm Ma đạn. Chúng càng hoảng loạn hơn nữa khi vẫn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra.
Trước khung cảnh như đến từ luyện ngục, tôi nhanh chóng ra chỉ thị mới cho Alma.
- Alma, tôi sẽ giết những kẻ ở trung tâm vòm lửa. Còn chị hãy xử lí những kẻ ở bên ngoài, thực hiện ngay đi.
- Đã hiểu!
Alma rút ra mấy cây kim từ trong cái hộp nhỏ giắt trên thắt lưng, rồi vung mạnh tay theo chiều ngang. Trông thì có vẻ chỉ như ném bừa, nhưng mỗi cây kim đều trúng đích xác đầu của lũ tội phạm.
Tầm du Kĩ năng: Bách phi Bách trúng.
Đây là một Kĩ năng khiến cho những đòn tấn công dạng ném có thể tự động xác định mục tiêu và chắc chắn trúng đích.
Và tất nhiên là những kẻ mù lòa kia không có cách nào để đối phó với một Kĩ năng như vậy rồi. Địa hình ở nơi này vô tình trở thành một cái lồng giam không lối thoát. Còn giờ, việc cần làm chỉ là từ từ giết từng tên một thật kiên nhẫn và bình tĩnh.
Tay cầm con dao găm lóe lên ánh bạc dưới bầu trời hoàng hôn, tôi bước về phía lũ cướp, thật chậm rãi, cũng như cái chết của chúng đang tới gần.
----------------
----------------
Đến cuối cùng, tổng cộng là có tất cả 64 tên.
Alma giết 38, còn tôi 26, không có bất kì một kẻ nào có thể chạy thoát. Hiện giờ bọn chúng đều đã trở thành những xác chết đang nằm yên ắng trên mặt đất.
Có khoảng 20% trong số lũ này giống với trường hợp của Gordo, những kẻ khốn kiếp không còn có thể tái hòa nhập với xã hội, nhưng số còn lại đều là những kẻ chỉ mới vào nghề, cố gắng thoát khỏi cuộc sống nghèo khó.
Nợ nần chồng chất, vô gia cư, hay là con trai thứ, con trai út bị trục xuất khỏi các làng để giảm thiểu miệng ăn, còn nhiều kẻ khác trở thành tội phạm không phải vì chúng muốn thế.
Nhiều người vẫn còn rất trẻ, thậm chí còn là đồng trang lứa với tôi. Kĩ thuật chiến đấu của chúng không được đào tạo bài bản, lực chiến rất thấp. Họ là những kẻ cố gắng đấu tranh chống lại bất công trong xã hội này, trên khuôn mặt không còn chút sinh khí ấy hằn sâu cơn phẫn nộ và cả nỗi tuyệt vọng vô tận.
Tuy nhiên, sự thật vẫn là sự thật, đó là chúng đã nhúng tay vào những thứ bẩn tưởi chỉ thuộc về giới tội phạm.
Nếu chúng chỉ cướp bóc thôi thì mọi chuyện sẽ diễn ra theo chiều hướng khác đi một chút. Nhưng chúng đã đánh đập, đã giết, đã cưỡng hiếp và là những tên tội phạm không còn phẩm giá hay danh dự, những kẻ đã từ bỏ một đời ngay thẳng và thành thật để sống như một tên cướp đầu đường xó chợ.
Nhất là khi bọn này thuộc về Băng Đảng Gordo, khét tiếng vì sự tàn nhẫn vô độ.
Câu chuyện về cách mà thủ lĩnh của chúng ép những đứa trẻ ở ngôi làng nọ phải dùng dao nhỏ cắt sâu vào cơ thể vào bố mẹ chúng, lóc từng miếng da, miếng thịt cho đến khi họ chết, không còn quá đỗi xa lạ, ngay cả ở Đế đô. Đó là lí do mà hắn có được biệt danh [Dao cạo].
Và đối với Gordo, từ chối làm điều gì đó chỉ vì nó hèn hạ hay bẩn thỉu, chính là tội ác tột cùng. Ít nhất, từng kẻ một trong số này, đã về dưới trướng Gordo sau khi được chứng kiến màn trình diễn chết chóc của hắn. Bởi những tên như này thì chẳng giết ai cho được.
Nói cách khác, mặc kệ cho chuyện này có uẩn khúc gì, tội phạm vẫn là cặn bã, ung nhọt của xã hội và những kẻ rác rưởi như thế thì cần được dọn dẹp.
Mùi hương kinh dị tởm của máu thịt và tim gan phèo phổi cứ bám lấy người tôi, nên tôi phải cắt đầu tên Gordo ra và cho vào một cái bao tải tôi kiếm được ở gần đó.
Nếu tôi giao cái đầu này cho cảnh vệ trong thành phố, tôi sẽ nhận được kha khá tiền thưởng đây. Nếu không nhầm thì Gordo Dao cạo bị truy nã với 2 triệu Fil. Mang theo bên người một cái thủ cấp như này chẳng phải việc hứng thú gì, nhưng nếu việc đó đáng giá 2 triệu Fil thì ngại gì mà không làm.
- Tôi tìm thấy rồi. Đúng như Noel nói, có nhiều tiền quá. Một triệu Fil.
Alma bước về phía tôi, tay cầm một cái túi da. Khi tôi đang vật lộn với cái đầu của tên Gordo thì cô ấy đã đi tìm số tiền mà Băng đảng của hắn cướp bóc được.
Có nhiều tiền thì cũng đúng thôi bởi chỉ mấy ngày trước, bọn chúng đã đột kích cả một ngôi làng, và tôi đã đúng khi cho rằng, một tên tội phạm bị truy nã máu mặt như Gordo có khả năng quản lí tài chính hoàn hảo.
Nếu là một nhóm tội phạm bình thường, đa số bọn chúng đã tiêu xài phung phí rồi, và không nghi ngờ gì khi một trong số bọn chúng biển thủ một ít cho đầy túi riêng. Chuyện đó xảy ra là vì khả năng phân chia số tiền cướp được một cách nghiêm ngặt mà không ảnh hưởng tớilòng tin của chúng thuộc hạ dưới trướng thì không phải kẻ nào cũng có.
Gordo Dao cạo, dù sao thì năng lực của hắn quả thực đúng như lời đồn.
- Cứ giữ lấy đi, Alma. Đó là phần của chị. Tôi sẽ gửi chị phần nhiều hơn, coi như là thưởng thêm vì đây là lần đầu chị làm việc như một Tầm thủ. Còn thù lao từ trưởng làng và tiền thưởng của bảng truy nã Gordo tôi sẽ lấy, như vậy được chứ?
- Được chứ sao không. Hehehe, một triệu Fil! Tôi sẽ ăn thật là nhiều bánh kẹp nướng!
Tôi đã hứa sẽ để lại đồ đạc và trang bị của bọn cướp lại cho trưởng làng, nhưng chỉ khi ông ta còn tỏ ra đáng tin. Nhưng cuối cùng ông ta lại nói dối, số lượng của bọn chúng thậm chí còn gấp 3 lần so với những gì mà ông ta nói với chúng tôi, hơn hết, thủ lĩnh của bọn chúng là Gordo khét tiếng trong giới tội phạm, chứ không phải một tên vô danh tiểu tốt nào đó đến từ vùng khác. Chúng tôi sẽ lấy tiền của hắn, coi như bồi đắp cho tổn thất đã có thể có vì thông tin sai lệch. Nói như này cho đơn giản:
Đầu tiên và cũng là quan trọng nhất, chắc chắn trưởng làng phải biết về chuyện này. Trước khi ông ta gửi yêu cầu tới chúng tôi, ông ta có thể đã tận mắt thấy tình trạng khổ sở hoang tàn của ngôi làng lân cận, nơi đã bị Băng Gordo càn quét. Không nghi ngờ gì, rõ ràng là lũ này có đặc điểm nhận diện riêng biệt, dù hầu hết toàn là tân binh gà mờ.
Thế nhưng, không hề có bất kì cảnh báo gì về điều đó. Lão già biến thái hủ lậu ấy đã giữ kín những bí mật mà lẽ ra ông ta phải nói ra, để có thể ép chúng tôi nhận yêu cầu với một cái giá rẻ bèo.
Không giống những yêu cầu liên quan đến Vực sâu thì luôn được quốc gia tự quyền quản lí, những nhiệm vụ được đề xuất bởi các cá nhân luôn tiềm tàng rất nhiều rủi ro. Bởi thế, lần này nhận nhiệm vụ là bởi tôi muốn kiểm tra khả năng thực chiến và đã định như thế là tôi làm đến cùng, còn không, chúng tôi đã có thể hủy bỏ yêu cầu rồi biến luôn ngay cái lúc mà chúng tôi nhận ra thông tin được cung cấp sai lệch hoàn toàn.
Gì thì gì, cũng chỉ một vừa hai phải thôi chứ, nên dù đã đoán định được rằng sẽ có sai số gì đó, nhưng bị lừa như vậy khiến tôi sôi máu rồi đấy.
- Hầy, chẳng thà mau mau chóng chóng quay lại với mấy cái Vực sâu còn hơn...
- Nhưng chúng ta kiếm được nhiều đấy chứ. Săn lùng tội phạm cũng không tệ lắm.
- Ừ thì, đấy là khi chúng ta chỉ nhìn vào kết quả. Tuy thế, cứ tiếp tục chày cối với những yêu cầu kiểu vậy thì rất bất ổn định và hơn hết, nó chẳng vui thú gì cho cam. Suy cho cùng, tôi rất ghét việc phải giết người.
- Hử? Tôi thấy cậu đâu có vẻ gì là như thế đâu?
- Đừng nói như thể tôi là tên điên cuồng sát nữa đi. Tôi chỉ buộc bản thân mình làm vậy, bởi vì đó là một cuộc chiến sinh tử. Đời nào tôi lại cảm thấy vui vẻ cho được khi phải giết người, đúng chưa? ....Hầy.
Người ta nói là thở dài nhiều sẽ gặp xui xẻo, nhưng nếu cứ kìm hãm trong lòng thì còn khó chịu hơn.
Ít nhất thì, cầu trời cầu phật, một người nữa...Chỉ cần thêm một Thủ quân nữa gia nhập là chúng tôi lại được cấp phép giải quyết các yêu cầu liên quan tới Vực sâu.
Thôi thì, trước mắt thì chuyện này cũng không hoàn toàn là quá tệ hay mất mát gì. Có được một đồng đội như Alma đúng là may mắn khó ngờ và đây, vụ chinh phạt tội phạm này cũng kết thúc trong êm đẹp, túi giờ rủng rỉnh tiền rồi.
Chỉ một chút thôi, nhưng dù thế nào, tôi cũng đã bắt đầu tiến về trước, một lần nữa.
Ngửa mặt lên trời, tình cờ tôi thấy một phi tuyền rất lớn bay ngang qua trên bầu trời xanh đang tối dần.
- Wao~, một chiếc phi thuyền!
Alma hướng mắt lên, cao hứng hét lên.
Phi thuyền, phát minh tuyệt vời bậc nhất của cuộc cách mạng Ma khí cụ. Làm từ những nguyên liệu của Ma thú, nó có hình dạng của một thuyền lớn, với động cơ đặc biệt giúp nó có thể bay trên bầu trời. Phi thuyền trên không được dùng được trung chuyển người và hàng hóa, hầu hết là thuộc về Hoàng gia và giới quý tộc.
- Nhìn vào hình dáng và máu sắc của nó, chiếc phi thuyền này chắc hẳn thuộc về một Bang hội có tên [Goat Dinner] - [Miên dương Vãn thiện][note31434], là tinh tọa đứng hàng thứ ba trong Thất tinh Regalia.
Khi nghe tôi lẩm bẩm như vậy, Alma nghiêng đầu thắc mắc.
- Regalia? Là cái gì vậy?
- Gì, chị còn không cả biết đến Regalia sao? Nói cho đúng thì, Regalia là những Bang hội có sức mạnh và ảnh hưởng cực lớn trong giới Tầm thủ, bởi họ là những Bang được đích thân Hoàng đế công nhận.
Bang hội là một dạng tổ chức như kiểu là phiên bản nâng cấp cao hơn của Tổ đội ấy. Trong số đó, Bang hội có nhiều đóng góp quan trọng, đạt được những kì tích của kì tích, sẽ trực tiếp được Hoàng đế trao thưởng huy chương danh dự.
Đó là những Regalia. Bảy vì tinh tú, biểu trưng cho thứ sáng rực rỡ trên bầu trời đêm Đế đô.[note31435]
Những huy chương đó không phải chỉ là hình thức không thôi, mà là sự ban thưởng quyền lực ngang hàng với những quý tộc cao trọng. Quyền được sở hữu một chiếc phi thuyền, thứ bị cấm sử dụng, ngoại trừ Hoàng thất và giới quý tộc, chính là đặc ân của các Regalia.
- Có tất cả 7 vị trí trong Regalia. Và chúng không nhất thiết phải cùng Hạng với nhau. Xếp theo thứ tự tăng dần, thường có Tứ tinh xếp hàng thứ ba, Nhị tinh xếp hàng hai, và một độc tôn Nhất tinh đứng đầu. Phi thuyền mà chúng ta vừa thấy là của Bang Goat Dinner, một trong những tinh tọa đứng hàng thứ ba trong Regalia. Họ đang hướng về phía Đế đô, nên tôi đoán họ vừa trở về sau một chuyến thám hiểm.
- Hừmm~, nghe đau đầu quá đi. Vậy có nghĩa là cái thứ to tổ chảng đó đang chở rất nhiều những Tầm thủ mạnh mẽ sao?
- Không chỉ mạnh thôi đâu. Sáng trí, từng trải, giàu có, và quả cảm, họ là một trong số những người đứng trên đỉnh của giới chúng ta. Hoàn toàn khác biệt, so với những kẻ tầm thường nhan nhản ở ngoài kia.
Chiếc phi thuyền của Goat Dinner cứ nhỏ dần về phía chân trời. Tôi vô thức đưa tay về hướng đó, tựa hồ như muốn với lấy.
Quá xa. Đứng trước những kẻ có thể giang rộng đôi cánh mà tung hoành ngang dọc trên bầu trời kia, thì tôi của hiện tại chỉ là một con côn trùng tạp nham vẫn lăn lê bò toài trên mặt đất mà chẳng thể cất mình lên nổi.
Nhưng ngày nào đó--
Không, vậy sai rồi. Một mục tiêu vô định như vậy sẽ thật vô dụng.
-.....Một năm.
- Ể, cậu vừa nói gì à?
- Trong vòng một năm, tôi sẽ đạt được điều đó.
Thật chẳng giống tôi chút nào, đột nhiên hướng tới một đích đến xa vời và ngu xuẩn nhường ấy. Nhưng nếu muốn chạm tới đỉnh cao, tôi cần một quyết tâm thực sự như thế.
- Một năm sau kể từ giờ, Lam Âm sẽ trở thành một phần của Thất tinh Regalia.