- Được rồi, hiểu rồi. Nghe này, Alma, cậu không phù hợp để đứng ở Tuyến sau đâu.
Alma thở dài khi nghe thấy Leisha nói vậy, dù gì đó cũng là lời kết luận sau khi đã phân tích kĩ càng. Leisha là một Cung thủ Tiên tộc, rất xinh đẹp với mái tóc vàng. Dù cô là bạn của Alma, nhưng cũng không vì thế mà cô tỏ ra nhân từ khi đưa ra nhận xét như vậy đâu, cứ thế đâm trúng tim đen của Alma.
- Cậu không thấy là mình đang thẳng thắn quá rồi đấy à?
- Giờ tớ có tâng bốc cậu thì cũng được lợi lộc gì đâu nào?
- Thì cũng đúng, nhưng mà...
Sau khi chia tay Noel và Kouga, Alma đã tới gặp Leisha để bàn về kĩ thuật và những kiến thức chiến đấu ở một khu rừng gần Đế đô. Cũng chính nơi này đã diễn ra bài kiểm tra đầu tiên mà Noel dành cho cô, bắt lũ Thỏ Giết người. Tại đây, Alma và Leisha diễn tập từng Kĩ năng của nhau, đấu vài trận, và ngồi tán gẫu.
Leisha vẫn chỉ ở Hạng C thôi nhưng cô là một Cung thủ rất có tài. Cô không chỉ thuần thục những Kĩ năng mình có, mà sự quyết đoán và linh hoạt trong chiến đấu của Leisha cũng đã rất gần với Hạng B rồi.
Họ đấu tập với nhau năm trận thì Alma thua hai. Tuy thắng nhiều hơn Leisha, nhưng thực ra, hai trận mà cô thua đó là hai trận cuối. Nói cách khác, những chuyển động và lối đánh của Alma đã hoàn toàn bị Leisha nhìn thấu và phản công lại một cách chủ động và có chiến lược hơn.
Thế nhưng, như vậy không có nghĩa là Leisha là người mạnh mẽ. Nếu là trong thực chiến, khi mà mạng sống của họ được đặt lên bàn cân, thì mọi chuyện sẽ được định đoạt ngay ở hiệp đầu, khỏi phải nói cũng biết Alma sẽ xông lên mà rạch họng Leisha ra. Hơn nữa, người có thể phân tích chuyển động của đối phương không chỉ có Leisha. Nếu họ đấu thêm một trận nữa, người thắng chắc chắn sẽ là Alma. Sau cùng, người thắng chung cuộc vẫn sẽ là cô.
Lại nói, xét về tốc độ, thì Leisha vẫn nhanh hơn. Theo cô, đó là một yếu tố rất quan trọng đối với một Hậu thủ vệ.
- Vai trò của một Hậu vệ hoàn toàn được quyết định dựa trên tình hình trận đấu, về cơ bản có thể chia thành ba loại như sau: Tháp chỉ huy giống Noel, người gây nhiễu loạn hàng ngũ của địch bằng những đòn tấn công diện rộng, và người hỗ trợ cho những Tiên phong ở tuyến trước. Cậu nghĩ trong ba cái đó, vai trò nào không thường gặp nhất?
- Tháp chỉ huy, những người có khả năng nắm bắt được thế trận và đưa ra những quyết định hợp lí cho toàn tổ đội tuân theo.
- Đúng rồi, tháp chỉ huy. Rất ít người có thể trở thành tháp chỉ huy mà có độ chính xác vô đối như Noel, nên chủ yếu người tuyến sau thường đảm nhận trách nhiệm quấy rối địch và hỗ trợ đồng đội. Tất nhiên, họ có lối đánh tấn công thì sẽ giúp ích rất nhiều cho tổ đội, nhưng điều quan trọng ở đây là khả năng tạo ra và điều khiển tình thế trận đấu theo ý mình, đảm bảo được cả đường tiến và đường lùi cho đồng đội. Khi cậu phản công hoặc rút lui, nếu mọi người không thể di chuyển và phối hợp với được nhịp nhàng thì cũng vô nghĩa mà phải không? Và người duy nhất có thể làm được những việc đó là Hậu thủ vệ. Tiên phong quân chỉ biết xông thẳng lên mà vung kiếm thôi, nên việc như vậy với họ là bất khả thi.
Lời giải thích của Leisha rất dễ hiểu, và đó là lí do tại sao điểm yếu của Alma lại khiến cô không thể trở thành một hậu vệ được.
- Thì, nếu có Noel ở đây thì không nói làm gì, cứ để cậu ta suy tính hết mọi chuyện là ổn hết. Nhưng cậu sẽ làm gì nếu Noel bị đánh bại? Liệu Alma có thể lấp đầy khoảng trống đó được hay không?
- Dễ như ăn bánh.
- Điêu lòi mỏ!! Cậu phải biết đó là điều không thể chứ!? Với cả, Alma hay nổi điên lên lắm có đúng không! Đến bản thân mà cậu còn không kiểm soát nổi thì cậu định làm gì với nguyên một tổ đội hả?
- Ựcc...
Đúng như Leisha nói, điểm yếu của Alma chính là việc cô ấy dễ bị mất kiểm soát. Ngày trước, cô đã chán ngấy việc bị Alcor kìm kẹp như một công cụ biết nói, nhưng giờ đây, khi cô đã rũ bỏ tất cả những xiềng xích ấy, thì có một vài cảm xúc mà mãi đến lúc này cô mới được trải nghiệm, khiến cho Alma khó mà tiết chế lại được.
Và cứ đà này, thì cô sẽ không thể nào trở thành một Hậu thủ vệ được.
- Tớ sẽ bước thêm 60 triệu bước nữa để ngẫm nghĩ lại về điều Leisha vừa nói, xem nó có đúng là vậy không. *(Cúi gằm mặt) [note33161]
- Không, không, nó vẫn sẽ đúng mà không cần cậu phải bước bủng hay suy nghĩ gì thêm nữa. Hơn nữa, cậu nói thì nghe nhiều thế thôi nhưng thực ra cũng chỉ bằng từ đây ra kia. Với cả, nếu cậu cứ đi loanh quanh theo vòng tròn thì đến cuối cùng cậu vẫn sẽ trở lại chỗ cũ thôi đấy, không phải à?
- Nếu tớ không trở thành Hậu vệ--một Truy thủ, thì chúng tớ sẽ có nhiều Tiên phong quá. Sẽ mất cân bằng ghê lắm.
Có rất nhiều loại Chức nghiệp khác nhau, nhưng dòng Chức nghiệp chiến đấu thường thấy nhất là Kiếm sĩ hoặc Chiến binh. Chính vì lẽ đó, việc lựa chọn các vị trí khác trong tổ đội cũng sẽ dễ dàng và thoải mái hơn nếu giờ Alma chuyển hướng sang thành Hậu thủ vệ.
- Cậu nói đúng, có nhiều Tiên phong cũng không phải chuyện tốt. Thế nhưng, tớ vẫn muốn cậu phải suy xét thật cẩn thận, là chuyện gì sẽ xảy ra nếu cậu tự ép mình làm điều mà mình không thích, phải làm những điều không phù hợp với cậu. Nếu không, đến cuối cùng, cậu cũng sẽ chỉ làm vướng chân và trở thành gánh nặng cho người khác thôi. Cậu cũng biết là một khi đã quyết định thăng Hạng rồi thì không thể quay lại được mà đúng không?
- .....Rồi rồi. Tốt hơn hết là tớ nên trở thành một Sát thủ, được chưa?
- Tớ nghĩ vậy là hay nhất rồi. Với cả, cậu có trở thành Sát thủ đi nữa thì cậu vẫn có nhiều cách để tránh việc có quá nhiều Tiên phong được mà. Ừmm, như là--
Alma vỗ tay cái đốp, trông có vẻ cực kì ấn tượng trước gợi ý của Leisha.
- Tuyệt vời! Đúng là diệu kế!
- Chứ sao? Nghe hay mà phải không?
- Ừ, để tớ thử bàn với Noel xem sao. Tuy nhìn cậu hay đi ăn chơi đú đởn thế thôi chứ cũng sáng trí ra trò. Cậu giúp tớ nhiều quá rồi.
- Ểểể, tớ có phải kiểu người như thế đâu!? Đây hơi bị đứng đắn đấy nhé! Ý là, tớ không muốn bị một người mặc đồ thiếu vải nói mình thế đâu!!
- Leisha, cậu cứ trông mặt mà bắt hình dong như vậy là không tốt đâu. Cậu nên tự thấy xấu hổ đi.
- Thế ai là người khơi mào chuyện này trước hả!?
Đột nhiên, cả hai người bỗng im bặt. Họ vừa cảm nhận được sự hiện diện của vài người có vũ trang ở gần đây. Những giác quan nhanh nhạy và bén sắc của Trinh sát và Cung thủ luôn thuộc hàng top đầu, dù những kẻ kia vẫn còn cách khá xa nhưng họ vẫn có thể biết rõ mình đang rơi vào tình huống gì.
- Bốn người. Hai Tiên phong. Hai Hậu vệ. Một là Cung thủ, người còn lại là Pháp sư.
- Còn có Kiếm sĩ và Thương thủ (Spearman) nữa phải không? Bốn người này mạnh đấy. Có lẽ là Hạng B.
- Nếu phải chiến đấu thì chưa chắc chúng ta đã giành được phần thắng đâu. Nhưng hình như họ không có ý thù địch.
- Có lẽ họ là những Tầm thủ vừa trở về Đế đô sau chuyến thám hiểm chăng?
- Nếu đụng mặt thì rắc rối lắm, rời khỏi chỗ này thôi.
Tầm thủ là những kẻ có tính khí rất thất thường. Có thể ban đầu họ như vậy thôi, nhưng nếu họ phát hiện ra có hai người phụ nữ ở đây, thì khả năng cao là họ chẳng nói chẳng rằng gì
mà xông vào tấn công. Ở những nơi ngoài tầm kiểm soát của Cảnh binh, ngay cả là ở trong thành, thì không nên đụng chạm với Tầm thủ gì nhiều.
Còn nữa, Cung thủ ở bên đó cũng đã nhận ra Alma và Leisha rồi. Nếu bị tấn công bất ngờ thì hai người sẽ rơi vào thế bất lợi. Thế nên mới nói, rời khỏi đây càng nhanh càng tốt.
Nhưng Leisha bỗng khựng lại và nghiêng đầu, lộ rõ vẻ khá khó hiểu.
- Ố? Hình như là người tớ quen.
- Thật vậy sao?
- Ừ, để kiểm tra xem.
Leisha đưa tay lên ngang miệng, huýt một tràng sáo dài, thì từ đằng xa, cũng có một tiếng sáo vang lên đáp lại.
- Âm thanh này thì....Mình biết ngay mà. Nàyy~, Oo~ phelia! Chị ơi~!
Leisha cao giọng gọi, vẫy tay chào. Bỗng có một người phụ nữ tộc Tiên bước ra từ sâu bên trong khu rừng già. Giống Leisha, cô ấy mặc giáp hạng nhẹ cùng chân váy ngắn, trên ngực là
hộ tâm kính làm bằng da. Cô có một mái tóc bồng bềnh và mượt mà màu dâu được bện cẩn thận, trông rất xinh.
- Ôi, thật này, là Leisha sao! Lâu lắm rồi không gặp, em làm gì ở đây vậy?
Nữ Tiên, người mà Leisha gọi là Ophelia, đứng lại trước mặt hai người, cười dễ mến và đưa tay lên chào.
Các Tiên vẫn luôn là chủng tộc nổi tiếng về vẻ ngoài đẹp đẽ của mình, nhưng Ophelia thì đặc biệt xinh, xinh theo cách riêng của mình. Có lẽ nếu so về dung nhan thì Leisha cũng sẽ không thua, nhưng mắt của Ophelia thì lại là một chuyện khác nữa. Sáng và trong như pha lê dưới mặt hồ phẳng lặng.
- Bọn em đang luyện tập chiến đấu thôi. Chị Ophelia mới đi thám hiểm à?
- Ừm, bọn chị đang trên đường về đây. Đi tắt qua đường rừng thì nhanh hơn là đi theo hướng đường chính. Nhưng mà, người bạn này của em trông không quen lắm nhỉ. Cô ấy là thành viên mới à?
- Không. Em--
- À, cậu ấy ở tổ đội khác! Cậu ấy tên là Alma, cũng mới chỉ trở thành Tầm thủ dạo gần đây thôi.
Chẳng hiểu sao, Leisha đã ngắt lời Alma để trả lời thay cô. Chuyện này đúng là đáng ngờ thật, nhưng xem ra Leisha có lí do để làm thế, nên để cô ấy lo thì tốt hơn.
- Ra vậy, tân thủ à? Vì Leisha là người đi trước nên em phải trông chừng em ấy cho cẩn thận vào nhé, vì lúc mới đầu rất khó để lính mới có thể phát triển được đấy.
- Em biết mà.
- Hai người trông có vẻ rất thân. Hai người là đồng hương của nhau sao?
Khi Alma hỏi thế, cả hai cười hì hì rồi cũng gật đầu.
- Ừ, chị Ophelia và tớ cùng ở một làng, lúc trước thôi.
- Bọn mình còn gần bằng tuổi nhau nữa nhỉ? Nhưng chị mới là người trở thành Tầm thủ trước.
Vì lí do nào đó mà nhìn bọn họ rất giống nhau. Họ đứng cạnh nhau trông cứ như hai chị em ruột vậy. Trong khi Alma đang ngẫm nghĩ chuyện ấy thì một vài người có vẻ là đồng đội của Ophelia xuất hiện.
- Ophelia, đừng tự tiện chạy bắn đi như thế nữa. Cậu có biết là tôi sốc thế nào không?
Một Kiếm sĩ, hình như là đội trưởng, vừa nói vừa nở nụ cười khó nhọc. Anh ta khoác trên mình một bộ giáp bạc nặng nề, toát ra vẻ lịch thiệp và vô-hại. Mái tóc nhếch nhác, trông như mới ngủ dậy kia cũng khiến cho người ta có cảm giác anh ta là người tốt.
Đội trưởng nhìn càng dịu dàng bao nhiêu, thì hai người kia trông càng dữ dằn bấy nhiên. Một Thương thủ mặc giáp da, trên tay là một cây giáo dài, to bản. Đặc biệt, anh ta còn có ánh nhìn rất hung hăng. Người còn lại trông có vẻ khá giống một Pháp sư, quấn khăn trắng quanh người, là một người người sói trông rất đáng sợ.
Dù tính cách thực sự họ có thế nào, thì ngoại hình của họ cũng không được dễ ưa như người đội trưởng. Họ mới đúng là những-Tầm-thủ-trông-giống-Tầm-thủ-nhất.
- Xin lỗi mà Leon. Đây là đứa nhóc lâu ngày tôi không được gặp rồi, đành chịu thôi.
Leon cười khi thấy Ophelia ngớ ra một lúc rồi mới nói lời xin lỗi.
- Thôi được, cũng may không có chuyện gì. Ừmm, tên cô là Leisha, đúng không?
- Đúng rồi. Còn đây là bạn tôi, Alma.
- Ồ, tân binh sao? Tôi là Leon Fredeirik, Thủ lĩnh của [Không Dực Kị sĩ]. Nhưng mọi người ai ai cũng xuất sắc cả, nên tôi chỉ là thủ lĩnh trên danh nghĩa thôi.
Khi Leon gãi đầu lúng túng, Alam chợt nhận ra một điều. Leon không có ý mỉa mai hay chế nhạo, cũng không phải là anh ta đang tỏ ra khiêm tốn hay gì cả, những lời đó xuất phát từ tận đáy lòng của anh. Thế nhưng, không nghi ngờ gì nữa, sức mạnh của Leon vượt trội hơn hẳn so với những người còn lại. Nói cách khác, anh ta chỉ đang cố che giấu khả năng thực sự của mình mà thôi. Những tên như thế là kiểu người mà Alma ghét nhất.
- Mọi người đã đông đủ rồi nhỉ, để chị giới thiệu cho em nhé.
Ophelia chỉ vào tên Thương thủ đầu tiên.
- Cái tên có khuôn mặt đáng sợ này là Kaim.
- Êi, cậu bỏ phần 'đáng sợ' đi không được à?
Kaim cười cười, lúng túng lấy tay chạm vào mái tóc rễ tre màu đen nhánh của mình. Ánh nhìn hung dữ trước đó mà Alma cảm nhận được đã dịu đi rất nhiều, có lẽ là vì Kaim hóa ra không
phải một người thô lỗ và cục cằn. Đúng là mặt anh ta có hơi đáng sợ, nhưng có vẻ anh không phải người xấu.
Ophelia lại chỉ sang ông người sói đứng bên cạnh.
- Còn anh chàng lông lá lờm xờm này là Vlaclav.
- .....Hừm.
Vlaclav không nói gì mà chỉ gật đầu một cái rồi thôi. Alma nghĩ ông ta là một người kiệm lời, nếu thấy không cần thiết thì có cậy miệng ra cũng chẳng được nửa lời.
- Và chị là Ophelia. Rất vui được gặp em, Alma.
Ophelia nhoẻn miệng cười, tự chỉ tay vào mình.
- Ophelia, em cũng vậy.
- Ừ, nếu em gặp rắc rối gì, hãy nói với chị bất cứ lúc nào, chị sẽ cho lắng nghe và có thể cho em vài lời khuyên. Nhìn thế này thôi chứ bọn chị cũng mạnh lắm đấy. Cứ nói với Leisha, em ấy sẽ biết cách liên lạc với chị.
- Sao chị tốt với em quá vậy?
- Thì, chúng ta làm cùng nghề mà, thế nên cũng phải giúp đỡ lần nhau chứ. Đặc biệt là vào thời điểm nhạy cảm như này, cô ả kì quái đó đang tung hoành ngang dọc và làm những gì mình muốn mà không quan tâm đến người khác, thì điều đó lại càng quan trọng hơn.
- Ai cơ ạ?
- À là một cô gái tên là Noel Stollen.
Ngay khi nghe thấy cái tên đó, Alma chợt hiểu ra lí do mà khi nãy Leisha đã cướp lời mình.
- Cô ta là thủ lĩnh của tổ đội Lam Âm, nhưng những thành viên đời đầu đã bị cô ta đuổi đi hết chỉ vì họ không nghe theo lời của cô ta, sau đó ả còn tự tiện lập ra một tổ đội theo ý thích của mình. Mà đuổi đi không thôi thì không nói, hình như cô ta còn đem bán đồng đội mình làm nô lệ nữa. Thật khó tin, phải không?
- Khủng khiếp quá.
- Người ta còn đồn là cô ả hay giao du với mấy băng đảng Yakuza nữa, chị nghe nói là cô ta còn khơi mào cuộc chiến giữa các thế lực ngầm với nhau sau một lần bị lũ Yakuza tấn công. Một cô ả cực kì nguy hiểm, Alma cũng nên cẩn thận đấy.
- Vâng ạ, em sẽ ghi nhớ.
Tin đồn, quả thực rất đáng sợ. Noel mà nghe thấy chắc sẽ nổi cơn tam bành lên cho mà xem. À thì, nổi cơn tam bành vì mình bị nhầm là phụ nữ chứ còn gì nữa. Ừ, có vậy thôi. Ngay cả Alma cũng thấy tức giận, nhưng hơn một nửa những gì Ophelia vừa kể là thật, nên dù cô có muốn thế nào cũng không giận nổi.
- Ophelia, đánh giá người khác bằng mấy cái tin thất thiệt chưa rõ thực hư như vậy không được đâu. Cũng đâu phải là cậu đã xác nhận chuyện đó hay gì khác nào? Lại còn đem ra để nói với một tân binh nữa chứ, thật là...
Khi bị Leon nhắc nhở, Ophelia chùng vai xuống.
- Thì, không có lửa làm sao có khói mà. Đúng là tôi không biết mọi chuyện thế nào nhưng là Tầm thủ cũng nên cảnh giác hơn với mấy vấn đề này đúng không? Cẩn tắc vô ưu, càng là
tân binh càng phải cẩn thận.
- Kể cả thế thì Ophelia à, tôi cũng không thích nói đến chuyện của người chưa từng gặp đâu.
Trước giọng điệu cứng rắn của anh, đôi tài dài duyên dáng của Ophelia cụp xuống buồn bã.
- T-Tôi hiểu rồi mà. Xin lỗi....
Alma thấy khá bất ngờ với tài lãnh đạo của Leon khi thấy Ophelia trở nên ngoan ngoãn ngay tức khắc. Xem ra anh ta không chỉ mạnh, mà còn đủ khả năng để kiềm chế các thành viên trong tổ đội mình.
- Vậy thì, chúng tôi phải đi rồi. Xin lỗi vì đã bao đồng quá nhé.
Leon cười mỉm rồi bước về hướng cổng thành. Kaim và Vlaclav đi theo sau, còn Ophelia vẫn nán lại một chút để chào tạm biết Alma và Leisha.
- Hai đứa, gặp sau nhé~!
Khi đã thấy họ khuất dạng rồi, Alma mới nói với Leisha.
- Họ thú vị thật đấy.
- Đúng chứ? Tớ nghĩ Alma cũng biết, sự thực là bọn họ vô cùng mạnh.
- Thì cũng đoán được. Người tên Leon đó đúng là không hề đơn giản.
- Leon là người mạnh nhất trong số những người ở Hạng B mà.
- Đúng như tớ nghĩ.
- [Không Dực Kị sĩ] cũng là tổ đội Hạng B mạnh nhất luôn.
- Tổ đội? Họ mạnh vậy mà không phải Bang hội sao?
Khi Alma nghiêng đầu thắc mắc, thì Leisha phá lên cười.
- Đó là bởi vì châm ngôn của mấy người đó là 'Khiêm tốn và Thiết thực'. Họ hoàn toàn có thể thành lập Bang hội từ trước rồi, nhưng họ nói muốn chậm mà chắc, cẩn trọng và khôn ngoan. Nhưng việc đó với họ cũng chỉ là thời gian thôi, đúng không?
- Hừmm, khôn ngoan và cẩn trọng à. Hoàn toàn khác so với bọn này.
Thử tưởng tượng xem Noel sẽ nghĩ gì nếu cậu ấy nghe được chuyện này. Có lẽ rằng, cậu ấy sẽ khịt mũi chế nhạo và châm chọc bọn họ. Bởi vì đối với những kẻ hướng tới đỉnh cao, cẩn trọng có nghĩa là dè dặt, và dè dặt có nghĩa là chết.
- Đúng nhỉ, hoàn toàn khác.
--------------------------------------------------------------
--------------------------------------------------------------
Giữa đêm đen mờ mịt, một người đàn ông lặng lẽ tiến về phía tôi.
- Này, Noel. Tôi làm xong việc cậu giao rồi đây.
Hắn ta là Loki, một kẻ môi giới thông tin. Tôi có kiềm lại hơi thở gấp gáp của mình, và ra hiệu cho anh ta đi theo mình tới chỗ nào đó kín đáo hơn. Bầu trời giờ đây đã thấm đẫm sao đêm, nhưng chung quanh vẫn tấp nập người đi kẻ lại, vẫn còn chưa tới giờ đóng Cổng thành.
Xong xuôi, Loki thảy cho tôi một sấp giấy tờ nặng trịch. Tôi kiểm tra từng tờ một. Không ngoài mong đợi, anh ta làm việc rất có hiệu quả. Tôi đã có đủ tất cả những thông tin mà mình cần.
- Được rồi, có vẻ khá ổn đấy. Đây, thù lao.
Loki lắc đầu khi tôi đang định rút ví ra.
- Cái này thì tôi không nhận được đâu, Sếp à.
- Nếu là anh vẫn còn để tâm từ vụ lần đó, thì tôi nghĩ là anh cũng đã trả giá đủ cho những gì mình đã nợ rồi chứ?
- Tôi biết chứ, nhưng suy cho cùng tôi đã làm một việc sai trái....
- Và tôi cũng đã chấp nhận lời xin lỗi cho hành động sai trái ấy của anh rồi. Vậy là đủ. Nên cầm lấy đi.
Loki dài mặt ra khi bị tôi ép phải nhận tiền.
- Không phải cậu ương bướng quá rồi hay sao hả Sếp?
- Tôi biết rất rõ rằng không gì đáng sợ hơn sự miễn phí mà.
- Cậu nói thế là sao!? Cậu đang nghĩ tôi sẽ phản bội một lần nữa à!?
- Có ai nói thế đâu. Thế nhưng, nếu chỉ có một bên hưởng lợi trong mối quan hệ này, thì nó sẽ chỉ mục ruỗng từ bên trong và đổ vỡ chóng vánh hơn thôi. Không hơn không kém. Anh là người trong ngành, nên chắc cũng biết rõ điều này hơn ai hết, phải chứ?
- P-Phải, thì cũng phải, nhưng mà....
Mặc kệ cho Loki đứng đó lắp ba lắp bắp mãi chưa thành câu, tôi lật sấp giấy lên đọc càng ngày càng nhanh hơn trước.
- Lần này cậu lại đang âm mưu thêm quỷ kế gì vậy, Sếp?
- Tôi chẳng âm mưu gì cả.
- Xạo ke. Làm như một người không có âm mưu gì sẽ yêu cầu tôi đi thu thập thông tin của tất cả các Tầm thủ Hạng B ở Đế đô không bằng?
Tôi cười nhăn nhở khi thấy Loki nói thế đầy tự tin.
- Êi, Loki.
- Hở?
- Không Dực Kỵ sĩ là mạnh nhất ở Hạng B à?
- Ừ đúng rồi. Họ mới chỉ là tổ đội thôi, không phải Bang hội, nhưng khả năng cá nhân của họ thuộc hàng top đấy. Đặc biệt là tên đội trưởng Leon đó, một kẻ xuất chúng.
- Vậy sao? Xem ra tin đồn không phải lúc nào cũng sai nhỉ.
Tôi vừa lật đến tờ giấy có ghi thông tin thành viên của Không Dực Kỵ sĩ xong.
Kaim, Chức nghiệp dòng Thương thủ Hạng B, Đại Bạo (Rampage).
Ophelia, Chức nghiệp dòng Cung thủ Hạng B, Mắt Diều hâu (Hawkeye).
Vlaclav, Chức nghiệp dòng Pháp sư Hạng B, Triệu hồi sư (Summoner).
Và cuối cùng, thủ lĩnh Leon, Chức nghiệp dòng Kiếm sĩ Hạng B, Hiệp sĩ (Knight).
Tuy ít thành viên, nhưng chiến lực và thành tích của họ hoàn toàn vượt trội so với bất kỳ tổ đội nào khác. Họ phải sánh ngang với các Bang hội trung cấp mới đúng.
Tuyệt vời. Rất tuyệt vời.
- Sếp ạ, mồm cậu thì chối đây đẩy thế thôi, chứ cơ mặt cậu thì không biết nói dối đâu.
Nghe thấy Loki nói thế, tôi thử đưa tay lên mặt sờ thử. Tôi còn chẳng để ý, vậy mà khóe miệng tôi đã cong lên thành một nụ cười tàn độc tựa như cái danh [Quỷ dữ] nọ.