“Elenaira-sama… Tại sao người vẫn chưa chạy trốn?”
Seria nói trong khi đang bú thằng nhỏ của tôi. Việc không chú tâm đến Elenaira chính là bằng chứng cho thấy cô ấy đã bị tôi quyến rũ.
Tuy vậy, đó lại là một khung cảnh dữ dội đối với Elenaira.
Trong thế giới này… đặc biệt là với những người làm việc tại cung điện đều chịu ảnh hưởng bởi Elenaira và ghét đàn ông.
Seria cũng không ngoại lệ.
Nhưng, người phụ nữ ấy lại đang liếm cục thịt một cách ngon lành. Cơn sốc của Elenaira thật không thể đong đếm được.
“Ngươiiiiiiiiiii! Ngươi đã làm gì Seria hả?!”
“Ta e là không thể nói cho cô biết được.”
Chiến lược của tôi đã thành công.
Sẽ dễ dàng hơn nếu Elenaira tự dẫn thân đến thay vì phải liều lĩnh truy đuổi cô ta.
Nếu chúng tôi lần theo vị trí của cô ta, rủi ro cao là sẽ gặp bẫy.
Hơn nữa, giọng nói quyến rũ của Seria sẽ vang dội khi tôi chọc phá cô ấy mãnh liệt.
Khi Elenaira nghe được nó, cô ta hẳn sẽ không chạy trốn và quay lại đây.
“Ôi chà, chúng ta đang đối mặt với lãnh đạo của vương quốc quyền lực nhất này.”
Tôi dừng màn fellatio làm sạch của Seria lại, rồi rút thằng nhỏ về và kéo quần lên.
“Hân hạnh gặp mặt, Elenaira.”
“Tất cả… Tất cả những chuyện này đều là do ngươi!?”
“Ta sử dụng quân đội quỷ tộc, làm giảm sự phòng thủ của lâu đài, để Leona dẫn đường tới thông đạo mật. Rồi, chiến thắng người hầu mà cô tin tưởng nhất, Seria. Cô ấy đã là của ta. Tiếp đến là cô đấy, Elenaira.”
“Ngươi! Ngươi có hiểu là mình đang làm gì không hả!? Ngươi sẽ phải trả giá bằng tính mạng!”
“Ồ?”
Chẳng quan trọng nữ hoàng mạnh đến thế nào, cô ta trông chỉ như món thịt nhỏ bé trước mặt tôi.
Elenaira nắm lấy thanh kiếm bên hông.
Có vẻ đó chính là báu vật của nữ hoàng.
Quả vậy, mặc dù không biết về thanh kiếm đó, tôi vẫn cảm nhận được rằng nó là một món vũ khí đặc biệt.
Tuy vậy, khoảng cách giữa tôi và Elenaira là hơn 10m.
Hạ cô ta trước khi bị tiếp cận là được.
Tại sao tôi không dùng Cheat Quyến rũ ư? Bởi vì đó là một phần kế hoạch.
Trên hết, bắt cô ta quy phục mà không cần đến cheat quyến rũ mới là tuyệt nhất.
Nếu tôi lập tức dùng cheat thì chẳng có cảm giác chiến thắng gì sất. Muốn cưa đổ một người phụ nữ tốt thì phải chịu tốn thời gian.
“Ta muốn nghe vài điều từ ngươi. Đầu tiên…”
Elenaira bổ dọc thanh kiếm.
Cô đang làm gì vậy? Có cái gì đâu…
Khoảnh khắc tôi nghĩ thế.
“Guh…!”
Vai tôi bị chém, và máu chảy ra.
Không lẽ thanh kiếm này…?
“Ngươi ngạc nhiên gì chứ? Đó là khả năng của thanh kiếm này.”
“Khả năng?”
“Với Avar Bain, ta có thể chém mọi thứ trong tầm nhìn của mình. Ngươi tưởng là có lợi thế khoảng cách, nhưng ta cũng vậy đấy.”
Elenaira tiếp tục nói.
“Lãnh đạo quân đội quỷ tộc, xâm nhập cung điện, làm nhục Seria. Ngươi quả nhiên có chút năng lực. Không đời nào ta lại tiếp cận ngươi một cách bất cẩn được.”
“Vậy, sao cô không giết ta trong một đòn luôn?”
“Về việc lãnh đạo quân đội quỷ… Và Seria… Ta có nhiều thứ cần hỏi ngươi.”
“Ra vậy.”
Nói chuyện với cô ta cũng được thôi.
Chà, tôi hiểu cảm giác của Elenaira. Một thứ sức mạnh bí ẩn… chưa kể, còn là một gã đàn ông.
Cô ta muốn biết rõ hơn về thứ sức mạnh này, và tò mò về bản chất của nó.
Với cả, nếu là Elenaira, cô ta có thể dễ dàng giết tôi.
Fuu… Đây là người phụ nữ mạnh nhất sao? Danh hiệu của cô ta quả nhiên không phải để trưng.
“Trước hết, ta cần hồi phục vết thương đã.”
Tôi chữa trị cái vai trong nháy mắt. Như vậy, tôi đã cho cô ta thấy việc tấn công tôi là vô nghĩa.
Thế này sẽ khiến việc đàm phán dễ dàng hơn một chút.
“Khiến ngươi bị thương có vẻ là bất khả thi. Lại còn, sử dụng phép hồi phục không cần niệm chú. Vậy có lẽ tra khảo cũng vô dụng rồi.”
“Chuẩn.”
“Thế thì cứ lườm nhau thế này chẳng có nghĩa lý gì cả.”
Giờ thì, tôi đảo ngược tình hình thế nào đây?
Trông thì có vẻ tôi ngang hàng với Elenaira, nhưng thực ra tôi đang ở thế bất lợi.
Thứ báu vật đó khá là phiền phức đấy.
Nhưng tôi có thể phản đòn nếu cô ta gặp sai lầm.
Tôi có thể thực hiện một đòn dẫn đến chiến thắng.
“Ta cảm nhận được ma lực từ ngươi… Lớn hơn ta.”
“Ma lực của ta là vô tận. Ta không dễ bị đánh bại đâu.”
“Ngươi là đàn ông mà tại sao…?”
“Bởi vì ta đến từ thế giới khác.”
“Ngươi nói thế giới khác…?”
Elenaira hơi dao động.
Kuku, đúng như kế hoạch.
Nếu tôi nói cho cô ta biết mình đến từ dị giới, sự tập trung của cô ta sẽ lung lay một chút.
“Cô đã nghe về chuyện đó rồi chứ?”
“Ta từng đọc một cuốn sách cổ. Dù vậy, nó được xem là một câu truyện cổ tích.”
“Vậy mà, tôi lại được gọi đến từ thế giới khác đây.”
“Tại sao một kẻ dị giới lại nhắm vào cung điện của ta?”
“Chuyện đó…”
Trong khi giả bộ trả lời, tôi lấy ra viên ma thạch và tấn công Elenaira.
“Khiến ta lơi là phòng bị ư…! Nhưng, vô dụng thôi!”
Cô ta dùng báu vật và chẻ viên đá.
Tôi lao đến Elenaira trong sơ hở đó.
“Ta đã nói là vô dụng mà.”
Elenaira vung kiếm, tôi tạo ra một tảng đá lớn và trốn sau nó.
Vì cô ta nói rằng món báu vật sử dụng tầm nhìn của mình, nên thế này thì cô ta không thể làm hại tôi trực tiếp được.
“Đồ cáo già!”
Elenaira đập nát tảng đá.
Nhưng, tôi đã nấp kĩ trong những mảnh vụn của nó.
Trong nháy mắt, Elenaira mất dấu tôi.
“Kết thúc rồi!”
Tôi tạo ra hàng loạt đá, rồi tấn công Elenaira từ mọi phía.
Tất nhiên, tấn công cả vào điểm mù của cô ta nữa, và việc chặn tất cả cùng lúc là không thể.
“Ngươi nghĩ ta là ai chứ hả…?”
Bất ngờ, trước đòn tấn công của cô ta, đống đá nát vụn hết.
“Gần thế này thì việc tấn công vào điểm mù của ta là không thể đâu.”
…chậc. Còn có khả năng đó à.
Nhưng,
“Nếu tôi đánh trực tiếp…!”
Tôi tạo một viên đá trong bàn tay và đập vào Elenaira.
Khi tôi tấn công ở khoảng cách gần hơn tầm vung của thanh kiếm, khả năng của cô ta bị vô hiệu.
“Khả năng của báu vật không phải sức mạnh bí mật duy nhất của ta đâu!”
Nói vậy, Elenaira chém nát bàn tay đá, và rút ngắn khoảng cách trong nháy mắt.
Quả đúng là dị giới, kiếm thuật thật sự khác biệt.
Họ đã quá quen với việc chiến đấu.
Tôi thì chưa có kinh nghiệm thực chiến bao giờ.
“Đây là… sự khác biệt..!”
Lưỡi kiếm của Elenaira đâm xuyên tôi…!?
---Khoảnh khắc đó, tôi nở một nụ cười nhăn nhở.