Tôi đang hướng đến nhà của Yarina.
Rồi, một người đàn ông cô độc ngồi ở con hẻm phía sau hiện ra. Trang phục rách nát, và trông anh ta như cạn kiệt sức sống.
Tôi vô thức bắt chuyện với anh ta.
“…Có chuyện gì vậy?”
Trong thế giới nữ quyền, tôi muốn nghe quan điểm của người này.
“Ng-ngài, ngài đang mặc một bộ đồ tuyệt vời. Ngài là quý tộc sao?”
"Ừ thì, gần vậy."
Bộ trang phục tôi mặc rất khác so với thế giới này.
Nếu so sánh thì, bộ đồ người đàn ông này đang mặc quá là tồi tàn.
"Sao anh lại ở chỗ này?"
"Chẳng cần hỏi ngài cũng biết câu trả lời rồi còn gì. Chúng tôi là những thứ như nô lệ."
"…."
Người đàn ông có vẻ đã cạn kiệt sức sống, nhìn qua có thể thấy rõ anh ta hoàn toàn bị phân biệt đối xử.
Không có quyền lực, cuộc sống thường ngày của họ thật khốn khổ.
"Thế giới này khó sống vậy sao?"
"Một quý tộc sẽ chẳng hiểu được đâu. Dù ngài có làm gì, họ sẽ đối xử với ngài cứ như ngài mang dòng máu nô lệ vậy… Không, ở thị trấn này thì còn thấp kém hơn thế nữa."
"Ý anh là sao?"
"Có một người phụ nữ đáng sợ trong thị trấn này…!"
Người đàn ông run rẩy. Anh ta sợ hãi chỉ qua việc nhớ đến người đó.
"Có phải là Yarina không?"
“Hiii! Chỉ cái tên thôi đã đáng sợ rồi….!”
Quyền lực của Yarina có thể nói là áp đảo.
Nhưng, tôi không nghĩ là bởi vì sự bạo ngược.
Đó là,
“Có phải là vì sự biến mất của đàn ông?”
“Họ không biến mất! Yarina bắt cóc và bán họ như hàng hóa!”
“Hàng hóa?”
“Ngài sẽ bị đối xử như một món đồ… đó là điều tệ nhất! Ngay cả bạn của tôi cũng…”
Người đàn ông rơi nước mắt. Anh ta có lẽ đang nhớ lại điều gì đó.
“Tôi đã chờ ở đây trong cả một tháng nay!.....Uu…!”
“…Ra vậy.”
Có thể đau đớn đến mức nào cơ chứ? Tôi không thấy cảm thông với người đàn ông này, nhưng tôi nhận ra anh ta đã phải chịu đựng rất nhiều.
Và, nữ thương nhân tên Yarina là nguyên nhân.
“…Tôi có thể không phải đồng minh của công lý mà nhân tộc cần, nhưng tôi đảm bảo rằng anh sẽ được sống tốt hơn.”
“Hả?”
Anh ta không nghe tôi nói sao? Người đàn ông nhìn tôi với vẻ mặt ngờ nghệch.
“Chỉ một điều thôi…”
Tôi đưa cho anh ta cái bánh mì mà tôi định dùng làm bữa sáng và hướng đến nhà Yarina.
Tôi tới nhà Yarina.
Quả đúng là người cai quản thị trấn, tòa nhà khá xa xỉ.
Sống ở nơi này là một người phụ nữ, kẻ coi đàn ông như hàng hóa. Nó đem lại cho tôi một dư vị khá tệ.
Nhưng, bắt người đàn bà đó quy phục sẽ thú vị lắm đây.
Mục đích của tôi là kiếm thông tin về phù thủy.
Nhưng lòng tham của tôi sẽ không được thỏa mãn chỉ với điều đó. Tôi sẽ nhận lấy mối hiểm họa khi dây vào cô ta. Sẽ rất lãng phí nếu không thưởng thức nó như vậy.
“Giờ thì, đi thôi.”
Có những người lính xung quanh tòa nhà, đang tuần tra vòng quanh.
Những người lính, tất nhiên, là phụ nữ.
Họ không như các nữ hiệp sĩ, nhưng lại được trang bị rất phù hợp.
Cho dù có vũ khí, trông họ vẫn rất tuyệt.
Tất cả phụ nữ là mục tiêu của tôi mà.
“Chào, Yarina có ở đây không?”
Tôi đến gần cái cổng và hỏi người lính đứng gần đó.
“Đàn ông! Ngươi có chuyện gì với Yarina-sama.”
“Ngậm miệng lại. Say đắm ta đi.”
Khoảnh khắc đó, tôi sử dụng ma thuật quyến rũ.
Tôi không có thời gian nói chuyện một-đối-một với mấy ả này.
“…Em xin thề tình yêu này với ngài.”
Đôi má cô ta ửng đỏ, và gương mặt chuyển thành dere [note7769].
Như mong đợi về ma thuật quyến rũ, làm tốt lắm!
“Tốt. Nếu vậy, ta có chuyện cần hỏi.”
“Là gì vậy ạ?”
“Ta muốn gặp Yarina.”
“Yarina-sama? Nh-nhưng, em…!”
Cô ta vẫn không từ bỏ nghĩa vụ của mình dù đã rơi vào lưới tình của tôi.
“Tạo một lời xin lỗi phù hợp. Nói rằng ta tới để nói chuyện về công việc hay gì đó tương tự. Nếu đưa ta đến chỗ Yarina, ta sẽ cho cô thật nhiều tình yêu.”
"T-tình yêu…?! Thật ạ?! Vậy thì…?"
Người phụ nữ tiến vào tòa nhà để xác nhận.
Rồi, cô ta trở lại ngay lập tức và bảo tôi rằng đã được cho phép.
Tôi vào nhà với nữ vệ binh.
Bên trong còn xa hoa hơn cả bên ngoài, hàng loạt món đồ cổ được bày biện.
Nhìn kiến trúc của toàn nhà, tôi hiểu rằng họ đã đầu tư rất nhiều.
Thêm vào đó, những người lính được đặt ở đây như hộ vệ.
Rõ ràng là có gì đó ở đây.
"Đây là phòng của Yarina-sama."
"Làm tốt lắm."
"Vậy…"
Nữ vệ binh tỏ vẻ thèm muốn gì đó.
"…Được rồi. Tuy chỉ thế này thôi nhưng cứ nhận lấy."
Tôi ôm lấy cô nàng và hôn.
" ~~ !!?"
Cô nàng mở to mắt kinh ngạc, và lập tức ngây ngất.
"C-cảm ơn ngài rất nhiều. Em hạnh phúc lắm…!"
"Thế thì tốt. …Bọn ta sẽ có một cuộc nói chuyện quan trọng. Đừng để cho bất kỳ ai vào phòng, được chứ?"
"V-vâng!"
Cô nàng ngoan ngoãn gật đầu.
Fuu, phụ nữ khi yêu thật rắc rối.
Mà, chỉ vậy thôi thì cũng không tệ.
Giờ thì, vào phòng Yarina thôi.
Khi tôi mở cửa, một người phụ nữ đang ngồi trên ghế và làm việc.
"…Ngươi, ngươi làm gì ở đây?"
Người đó, thực sự nắm giữ bầu không khí áp đảo xứng danh kẻ đứng đầu.
Tóc dài, đôi tay đôi chân nuột nà.
Bộ ngực khủng bố, và vòng eo mảnh mai.
Như mong đợi, vẻ ngoài của cô ta đúng là thượng hạng, làm tôn thêm quyền lực của bản thân.
Và trên hết, ánh mắt cô ta lườm tôi như rác rưởi.
Đó là người phụ nữ coi đàn ông như đồ vật.
Quá dễ nhận ra điều đó.
"Ta đang hỏi ngươi là ai?"
Tôi trả lời.
"Ta là người đàn ông sẽ đánh bại cô. Ta sẽ thu nạp cô vào dàn harem của mình."