Phần thi thực hành được diễn ra bằng cách cho những thí sinh chiến đấu mô phỏng với nhau.
Tám thí sinh sẽ chiến đấu trong vòng một ngày, sau đó dựa trên thắng bại hoặc đánh giá của người chấm thi mà điểm số được cho.
Cùng với phần phỏng vấn ngày mai thì người đạt điểm số cao sẽ đỗ kì tuyển chọn.
Nói sao thì, với tiêu chuẩn như vậy thì trông khá là gay go.
Kì thi được tổ chức không biết bao nhiêu lần một tuần nhưng chỉ chưa tới mười bảy người là vượt qua trong tổng số hàng ngàn người đăng kí.
Thật là một cánh cửa hẹp.
Nhưng nói ngược lại thì nếu mà đỗ kì tuyển chọn này thì sẽ thẳng một mạch trên con đường thành công với tư cách là những kẻ tinh hoa.
Trước hết thì tôi chỉ cần thắng mà không quan tâm ai là đối thủ.
「Mày!」
Sau khi đến một nơi có hình dạng nhẫn tròn làm bằng đá được bố trí bên trong khuôn viên của tòa nhà──đấu kĩ trường nơi tổ chức phỏng đấu, một người đàn ông trông có vẻ sẽ là đối thủ của tôi cất tiếng.
A, tôi nhận ra tên này rồi.
「Có phải là Gay…không ta?」
Là tên đàn ông khi nãy bao vây lấy Racines.
「Tao không phải là Gay!」
Tên đàn ông phản đối ngay lập tức.
Úi, đừng có cảm tính vậy chứ.
Uả? Mà cha này không phải tên Gay à?
「LÀ GATES. Tao ghét cực mấy đứa cố tình đọc sai tên mình!」
Vừa nói, Gates vừa ngọ nguậy vừa lấy tay ấn ấn vùng quanh mông.
….Vậy đúng là, sau đó thì chuyện như thế đã xảy ra nhỉ.
Không, đừng có nghĩ về nó nữa.
「Kukuku, để nói cho nghe, tao đây cũng là tay có máu mặt trong đám lính đánh thuê đấy. “Kẻ giết ba mươi bẩy mạng, Gates”, chắc đã nghe qua rồi chứ.」
「“Giết ba mươi bẩy mạng” à, trông con số cứ nửa vời sao sao ấy」
「Xem ra mình nên chuyển thành giết bốn mươi mạng cho nó tròn thì hay hơn nhỉ?」
「Không, đừng có nói xạo thế chứ, con số ấy」
「Lính đánh thuê thì cần phải đao to búa lớn mới được nhé!」
Haa, thì ra là vậy ha.
「Tóm lại là! Trước sức mạnh khủng khiếp của ta thì mấy thằng xài ma thuật không là cái đinh gì cả! Ma đạo đế quốc gì gì đấy, chỉ cứa nhẹ là xong đời….như thế này đây!」
Dứt lời, Gates nâng chiếc rìu vác sau lưng lên, bổ xuống một nhát.
Cooong!
Âm thanh như tiếng nổ lớn vang lên, sàn nhà làm từ đá vỡ nát.
Một đòn mà đã như bộc phá rồi.
Trong tôi bất giác nảy lên sự khâm phục,
Giết ba mươi bẩy mạng có vẻ như không phải hư danh .
「Mình nghĩ hắn chỉ là một tên gey lọ, nhưng sức mạnh cơ bắp thật không thể tin được」
「Ta đã nói là mình không phải là gey rồi mà!」
Gates phản đối với cặp mắt rơm rớm.
「Tiếp theo, sẽ là cái đầu của mày」
Gates làm điện cười dữ tợn cố đưa bầu không khí trở lại bình thường.
Lời thoại ngầu lòi của bản thân đây à.
Có điều, nhớ lại cái hành động xấu xa ban nãy của hắn ta làm trông chả hợp tí tẹo nào…
「Đừng có tự dung đi phá hủy sàn đấu vậy chớ」
Tôi chỉ tay vào một phần sàn nhà bị vỡ vụn.
Những mảnh đá ngói phân tán khắp nơi nhẹ nhàng nổi lên trên.
Rồi như một video được tua lại, ngay lập tức vô số mảnh vỡ tập trung tại phần bị phá hủy, rồi trở lại hình dáng ban đầu.
「Cái…!?」
Gates thảng thốt.
Đối với tôi đây là một kĩ thuật khiêm tốn, ma pháp phục hồi vật chất.
Nếu mà bị phá hoại quá mức khủng khiếp thì không thể sửa lại được, có điều chỉ đơn thuần vỡ ra như lần này thì tôi có thể phục hồi nguyên trạng một cách đơn giản.
「Mày sử dụng ma thuật à…」
Gates trợn mắt nhìn tôi,
Sau đó khuôn mặt hắn như vỡ lẽ ra gì đó,
「! Không lẽ đứa đã tự ý điều khiển cánh tay của tao ban nãy cũng chính là mày……….」
A, lộ roài.
「Không thể tha được….nhờ ơn mày mà tao….tên đàn ông đó hết lếu lều này đến lếu lều nọ….」
Tôi không ham mường tượng cảnh lếu lều của hai tên đàn ông chuẩn cơ bắp với nhau đâu.
「Giờ thì, bắt đầu nào!」
Theo sau hiệu lệnh của giám khảo, các trận đấu được bắt đầu.
Đấu trường trong khuôn viên toàn bộ năm nơi, tất cả trận chiến bên trong đều tiến hành cùng một lúc.
Tiếng hét lấy tinh thần của người đang chiến đấu hay những lời hô vang cổ vũ từ các thí sinh tham gia nơi khán đài có thể nghe được từ xung quanh.
「Ku ku ku, sau khi tẩn một trận, tao sẽ lôi mày tới chỗ tên đàn ông đó. Tao phải cho mày nếm trải cùng cái cảm giác bị giày vò bị sỉ nhục như tao lúc đó thì mới hả dạ được.」
Gates run rẩy cái cơ thể quá khổ, rồi vào tư thế với chiếc rìu lớn của mình.
「Không, chuyện đó thì tôi xin kiếu」
Tôi bất giác lấy tay chạm mông mình.
Tôi không có sở thích chỗ đó đâu nha.
「Mấy tên pháp sư thì chỉ cần không cho nó tụng niệm là xong phải không nào!」
Gates xông thẳng về phía tôi cuốn theo tiếng gầm.
Hình ảnh cái cơ thể quá khổ có hơn 1m90 đang sấn sổ lại gần kèm tiếng chân bình bịch quả thật đầy áp lực.
「Không cho niệm chú….à」
Quả thật, điều đó không hề sai.
Có là pháp sư đi nữa thì năng lực thể chất cũng không khác người thường là mấy.
Nếu mà cứ bị chém chết trước khi kịp dùng ma pháp thì coi như xong đời.
「Chết đi!」
Chỉ trong chớp mắt, Gates đã phi tới sát lại tôi rồi bổ chiếc rìu lớn của hắn xuống.
*Gachin, tiếng vật cứng va vào nhau vang lên.
「Ể…!? Sao lại….?」
Nhát rìu của Gates dừng lại ngay trước mặt tôi.
Cứ như thể là nó va phải một bức tường không ai nhìn thấy vậy.
「Không cho niệm chú, là thế nào ạ?」
「Mày, đã niệm chú từ khi nào….!?」
Vẻ mặt Gates đơ ra sửng sốt.
「Không phải đám gọi là pháp sư nếu không niệm chú dài ngoằng thì không xài được ma pháp sao….?」
「Về cơ bản thì đúng như vậy. Có điều, tôi có thể không cần tụng niệm mà phát động ma pháp, chỉ là hiệu quả cũng như uy lực bị suy giảm đi thôi」
Tôi giải thích.
「Chú thuật phòng ngự cỡ này thì nói chung là không cần phải tụng niệm」
「Xem đây!」
Gates vẫn tiếp tục dùng rìu tấn công tôi.
Có điều những đòn công kích như thế đều bị bức tường năng lượng vô hình xung quanh tôi chặn đứng nên không tài nào trúng đích được.
「Phù phù….haa haa….」
Xem ra tới đây là được rồi.
Gates chống tay thở hồng hộc trông có vẻ kiệt sức đúng như dự tính.
「Giờ thì, tới lượt tôi đánh được chưa ta?」
Tôi hướng tay phải xuống ngay dưới.
Giải phóng ma lực.
Cùng lúc đó, một tia sáng lóe lên.
Viên đạn ma lực có hình dáng mũi khoan được tôi phóng ra bằng ma pháp vô niệm xuyên thủng sàn của đấu trường, xuyên qua cả mặt đất bên dưới, rồi mở ra một cái hố sâu không thấy đáy.
Phù, xem ra tôi đã hơi hăng máu mà quá tay rồi.
Nếu tôi mà phóng thứ này trong thành phố thì có khi bản thân thành phố biến mất luôn không chừng.
「Không thể thấy đáy....gì đây, thứ ma pháp này...!?」
Gates rên rỉ bàng hoàng trước uy lực của đạn ma lực.
「Tiếp theo sẽ ngắm trúng đấy」
Lần này tôi cố tình đưa cánh tay phải về phía Gates.
Ánh sáng rực rỡ của ma lực mờ ảo tụ lại trong bàn tay đó.
「Hi, hiiiii, đầu hàng! Tôi đầu hàng!」
Gates lăn lê bò toài dưới sàn đấu, sợ hãi kêu gào.
Và thế là trận đấu đầu tiên hạ màn bằng một chiến thắng dễ dàng.