Truyện Kì Tài Giáo Chủ - Phong Thất Nguyệt (FULL) : chương 17: bí mật của sở tông quang

Trang chủ
Huyền ảo - Huyền huyễn
Kì Tài Giáo Chủ - Phong Thất Nguyệt (FULL)
Chương 17: Bí mật của Sở Tông Quang
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đội buôn của Sở Hưu tới Yến Quốc, thực chất chỉ là tới Thanh Nguyên Trấn, một thị trấn nhỏ nơi biên giới.

Trước đây Ngụy Quận là tiểu quốc giáp ranh với Yến Quốc, cho nên Thanh Nguyên Trấn trước đây cũng là khu vực hòa bình giữa hai nước, mãi tới lúc Yến Quốc hủy diệt Ngụy Quốc mới thành lập Thanh Nguyên Trấn tại đây, làm nơi giao dịch giữa Yến Quốc và Ngụy Quận.

Tại nơi này có thể mua được một số đặc sản của Yến Quốc, còn những đội buôn như của Sở Hưu cũng có thể trực tiếp bán hàng hóa của mình cho thương nhân Yến Quốc.

Chuyến này đội buôn của Sở Hưu đi lại cực kỳ thuận lợi, chỉ tốn mười ngày đã qua lại một lần.

Chuyện này ngược lại thay đổi cái nhìn của không ít người đối với y, vị nhị công tử này dường như không còn rác rưởi vô dụng như lúc trước, đặc biệt là người trong đội buôn, ai nấy cực kỳ tôn kính Sở Hưu.

Lúc này trong một gian phòng luyện công hậu viện Sở gia, một lão quản gia mái tóc hoa râm đang bẩm báo chuyện của Sở Hưu lên Sở Tông Quang.

Lão quản gia này họ trần, mặc dù là quản gia của Sở gia nhưng ngày thường cực kỳ kín tiếng, chỉ phụ trách hầu hạ Sở Tông Quang, mặc dù trong tay không có thực quyền gì nhưng là một trong những người già đời nhất ở Sở gia.

Đừng nhìn Sở Tông Quang ngày ngày bế quán, tựa như không quan tâm tới sự vụ gia tộc, nhưng thông qua Trần quản gia, mọi chuyện lớn bé gì trong Sở gia đều không thoát khỏi tai mắt hắn.

Sau khi nghe xong, ánh mắt Sở Tông Quang thoáng hiện vẻ kinh ngạc, có điều ngay sau đó hắn hừ lạnh một tiếng nói: “Tiểu tử này thật quá mạo hiểm, hắn làm như thế vạn nhất gặp phải loại giặc cướp cứng không được mềm cũng không xong, thà chịu mất hàng hóa cũng phải giết nó, nó làm thế nào được?

Còn nữa, vạn nhất đám giặc cướp kia thực lực không tốt, không hộ tống được họ ra khỏi Thương Mang Sơn, vậy chẳng phải chỗ bạc kia đổ xuống sông xuống biển à?”

Trần quản gia mỉm cười nói: “Nhưng nhị công tử vẫn khá may mắn, toán cướp tới cướp của hắn gần đây mới tới Thương Mang Sơn, thực lực không tệ. Nghe nói mượn chuyện của nhị công tử, Thương Mang Sơn đã sơ bộ thành lập quy củ mới.

Dù sao có quy củ ít ra cũng tốt hơn không có quy củ, sau này người của Ngụy Quận ta ra vào Thương Mang Sơn sẽ nhẹ nhàng hơn so với trước đây nhiều.”

Nói xong những lời này, Trần quản gia có phần chần chừ rồi mới nói: “Gia chủ, lão nô có vài lời không biết có nên nói hay không?”

Sở Tông Quang thản nhiên nói: “Lão Trần, ngươi theo ta đã vài chục năm, có gì mà không dám nói?”

Trần quản gia nhỏ giọng nói: “Gia chủ, thật ra Sở gia chúng ta hiện đã rất mạnh.

Đại công tử mặc dù tính cách lỗ mãng một chút nhưng thiên phú võ đạo quả thật không tệ, nếu dạy bảo cẩn thận tương lai có hy vọng bước vào Tiên Thiên.

Nhị công tử trước kia mặc dù không chịu cố gắng, nhưng sau khi rèn luyện ở khu mỏ Nam Sơn, giờ lại thành không tệ. Mặc dù tính cách hơi cấp tiến to gan, nhưng năng lực làm việc lại rất khá.

Tam công tử mặc dù tâm cơ âm trầm một chút, nhưng làm việc cũng đủ cẩn thận.

Về phần tứ công tử, mặc dù tuổi còn nhỏ nhưng thông tuệ từ sớm, nếu dốc lòng bồi dưỡng tương lai ắt có thành tựu.

Gia chủ, nếu ngài ngừng nghiên cứu vật kia, dốc sức dạy bảo bốn vị công tử, đừng để bọn họ tiếp tục nội đấu như vậy nữa, tương lai Sở gia chúng ta không chừng sẽ sánh ngang với Thẩm gia.”

Nghe xong lời này, sắc mặt Sở Tông Quang lại trầm xuống nói: “Lão Trần, ngươi nói mê gì vậy? Ngươi theo ta bao năm rồi cũng biết vì nó ta đã trả giá lớn đến nhường nào, thậm chí không tiếc rời xa quê hương tới Thông Châu Phủ này!

Một Thẩm gia đã là cái gì? Nếu biết cách dùng nó tương lai đừng nói một Thông Châu Phủ nho nhỏ này, cho dù toàn bộ Ngụy Quận Sở Tông Quang ta cũng chẳng để trong mắt!”

Trầm quản gia khẽ lắc đầu, bất đắc dĩ thở dài một tiếng.

Hắn là người làm lâu năm tại Sở gia, thời thanh niên Sở Tông Quang tuyệt đối là thanh niên tuấn kiệt, kết quả sau khi ra ngoài xông xáo một thời gian, mang thứ đồ kia về, Sở Tông Quang lại như điên như dại, chuyển cả gia tộc tới Thông Châu Phủ này sau đó mặc kệ mọi việc, chỉ lo nghiên cứu vật kia.

Nếu Sở Tông Quang có thể dốc lòng phát triển Sở gia, quy mô Sở gia chắc chắn sẽ lớn mạnh hơn hiện tại nhiều.

Nhìn qua Trần quản gia, Sở Tông Quang nhỏ giọng nói: “Lão Trần, ta hiểu ý ngươi. Yên tâm đi, những chuyện này trong lòng ta đều nắm chắc.

Ta còn chưa chết đâu, mấy đứa con trai kia của ta ngày ngày đều nhớ thương vị trí gia chủ này, chỉ có tiểu tứ chịu thành thật một chút.

Trước kia bọn chúng chỉ lén lút tranh đấu, giờ nếu chúng đã thích đấu ta cho bọn chúng đấu công khai luôn, chỉ cần chúng đừng có gây chuyện cho ta là được.

Đi đi lão Trần, ngươi ra ngoài quan sát bọn chúng giúp ta, đừng để chúng gây ra đại sự gì.”

Sở Tông Quang khư khư cố chấp như vậy, Trần quản gia cũng chỉ có thể lắc đầu thở dài, lui ra khỏi phòng.

Sở Hưu lúc này không biết suy nghĩ của ông bố mới Sở Tông Quang, thời gian vừa rồi của y ngược lại rất thoải mái.

Y đi theo đội buôn một lần rồi không quan tâm đến nữa, dẫu sao tuyến đường đã thông, y chỉ cần ngồi chờ lấy tiền là được.

Lợi nhuận của đội buôn thường phải chia ra ba phần, một phần để lại đội buôn mua thêm đồ đi buôn lần nữa, một phần giao cho gia tộc, một phần tự mình giữ lại.

Sau khi Sở Hưu quản lý đội buôn, không hề do dự lặng lẽ không vết tích chia một phần lợi nhuận nên giao cho gia tộc để lại cho mình.

Sở gia là Sở gia, Sở Hưu là Sở Hưu, đối với y mà nói toàn bộ Sở gia, thậm chí toàn bộ Thông Châu Phủ đều chỉ là một nấc thang của y, một nấc thang để y bước vào giang hồ, Sở Hưu đương nhiên phải suy nghĩ vì lợi ích của bản thân.

Thời gian đội buôn lên đường buôn bán, Sở Hưu vẫn luôn tu luyện đao pháp cùng nội công trong tiểu viện của mình, dáng vẻ liều mạng đến mức Cao Bị không nỡ nhìn.

Sở Hưu không phải người thích chịu đau khổ, mà con đường phía trước không rõ khiến y có cảm giác cực kỳ áp lực, buộc y mau chóng nâng cao thực lực.

Trong nội dung cốt truyện gốc có đề cập tới, thân thể này của mình trải qua biến cố gia tộc mới rời khỏi Thông Châu Phủ bước vào giang hồ, sau đó long đong lận đận khiến tính tình đại biến.

Về phần biến cố của gia tộc ra sao, xảy ra lúc nào, Sở Hưu hoàn toàn không hề hay biết.

Cho nên y chỉ có thể nghĩ mọi cách lợi dụng tài nguyên của Sở gia mau chóng tu luyện sau đó trực tiếp rời khỏi Sở gia.

Ánh mắt nhị phu nhân lộ ra ánh lạnh nói: “Cái này thì chưa hẳn đã không được, để mẹ đi thử xem.”

Danh Sách Chương:

Truyện chữ tổng hợp website đọc truyên chữ online hàng đầu hiện nay. Tổng hợp các bộ truyện chữ tiên hiệp, huyền ảo, tận thế, đô thị, ngôn tình hay nhất được nhiều đọc giả bầu chọn
Các bạn đang theo dõi bộ truyện

Kì Tài Giáo Chủ - Phong Thất Nguyệt (FULL)

được convert và dịch mới nhất. Đây là một trong những bộ truyện chữ thuộc thể loại Huyền ảo - Huyền huyễn    hay nhất hiện nay. Bộ truyện được sáng tác bởi bàn tay tài hoa của tác giả Phong Thất Nguyệt.
Bạn có thể đọc truyện Kì Tài Giáo Chủ - Phong Thất Nguyệt (FULL) Chương 17: Bí mật của Sở Tông Quang được cập nhật nhanh nhất trong thời gian gần đây. Các chap mới nhất của truyện Kì Tài Giáo Chủ - Phong Thất Nguyệt (FULL) sẽ lên tục được update trong thời gian sắp tới. Hãy theo dõi website đọc truyện online TruyenchuTH ngay để đừng bỏ lỡ những bộ truyện chữ hay nhé.
Tại sao bạn lại nên chọn TruyenChuTH để theo dõi những bộ truyện chữ mới nhất? TruyenChuTH luôn cập nhật những bộ truyện chữ hay và mới nhất dựa theo bảng xếp hạng truyện tại Trung Quốc. Đôi lúc đọc truyện, những quảng cáo hiện lên khiến bạn cảm thấy khó chịu. Nhưng đừng lo vì điều đó, vì tại TruyenChuTH, những quảng cáo luôn được hiển thị có khoa học. Sẽ không khiến các bạn cảm thấy bực mình hay khó chịu. TruyenChuTH còn có một đội ngũ quản trị viên giàu kinh nghiệm. Luôn đảm bảo tốc độ load truyện được nhanh chóng, giúp cho các độc giả coi truyện không bị giật hay load chậm. Còn chờ gì nữa hãy theo lưu ngay địa chỉ website TruyenChuTH của chúng tôi vào bookmark của bạn ngay để có thể theo dõi những bộ truyện chữ hay và mới nhất. Chúc các bạn có những phút giây giải trí vui vẻ.
Close