Tới đâu cũng có không ít người miệng thối, Sở Hưu không vì câu nói này của đối phương mà phẫn nộ.
Y chỉ hết sức bình tĩnh quay sang truyền âm cho Lục tiên sinh hỏi: “Đây là ai?”
Lục tiên sinh cười lạnh nói: “Sơn Âm Công Tử – Cửu Tương Tử của Ngũ Độc Giáo, tuổi đã cao, không nhỏ hơn †a bao nhiêu còn đứng đấy giả làm công tử. Hắn vẫn luôn dựa vào độc cổ cộng sinh trong cơ thể để duy trì dung mạo.
Ngày trước hắn đã từng theo đuổi Thánh nữ đại nhân, có điều với thực lực Thánh nữ đại nhân sao có thể coi trọng thứ rác rưởi này? Giờ Thánh nữ đại nhân đã là tông sư võ đạo, đã vứt tên này lại phía sau rồi.”
Nghe vậy Sở Hưu Giang Đông Ngũ Hiệp tỏ ý đã hiểu, nhìn về phía Cửu Tương Tử thản nhiên nói: “Quan hệ giữa ta và Thánh nữ đại nhân ra sao không cần thứ nam không ra nam nữ không ra nữ như ngươi quan tâm.
Nghe nói ngươi từng mặt dày mày dạn theo đuổi Thánh nữ đại nhân? Phiần ngươi phân rõ mình là đực. hay cái đã rồi hãy nói!”
Lời này của Sở Hưu cực kỳ ác độc, chọc cho gương mặt tuấn tú của Cửu Tương Tử vặn vẹo không thôi.
“Tiểu bối cưồng vọng! Muốn chết!”
Cửu Tương Tử võ mạnh lên ghế, thân hình hóa thành một luồng sáng trực tiếp lao về phía Sở Hưu.
Trước khi Sở Hưu tới, nhánh Minh Ma cùng Ẩn Ma đã giương cung bạt kiếm ầm ï mấy lần, có điều vẫn chưa động thủ, nhưng khói lửa đã rất đậm. Cho nên Lục tiên sinh vừa bước vào Cửu Tương Tử đã trực tiếp mở miệng mỉa mai, giờ thăng cấp lên động thủ cũng là chuyện bình thường.
Tối thiểu hai nhánh Minh Ma cùng Ẩn Ma đều không phản ứng.
Lục tiên sinh hừ lạnh một tiếng, đang định xuất thủ lại bị Sở Hưu cản lại.
Trong số các võ giả tại đây, cao thủ tông sư võ đạo. trấn giữ, còn lại đại đa số là võ giả Thiên Nhân Hợp. Nhất.
Mặc dù có võ giả dưới Thiên Nhân Hợp Nhất thế nhưng đều là tiểu bối phụ trách bưng trà rót nước, quả thật không có ai như Sở Hưu đại biểu cho Âm Ma Tông tới tham gia Ma Đạo Hội Minh.
Cho nên đám người đều muốn xem xem thực lực Sở Hưu ra sao, rốt cuộc y có tư cách đại biểu Âm Ma Tông tới tham gia Ma Đạo Hội Minh hay không.
Sở Hưu cũng biết điểm này nên mới ngăn Lục tiên sinh lại, không để Lục tiên sinh ra tay giúp mình.
Cho dù lần này Sở Hưu định không nói tiếng nào làm khán giả trong Ma Đạo Hội Minh, tối thiểu hắn cũng phải bộc lộ tư cách làm khán giả mới được. Huống chỉ Sở Hưu không định làm người xem.
Lúc này Cửu Tương Tử đã tới gần Sở Hưu, nhưng chỉ trong chớp mắt, thân hình Cửu Tương Tử lại hóa thành một làn sương bảy màu lộng lẫy, lập tức bao phủ Sở Hưu vào trong.
Ngũ Độc Giáo sinh sống trong Thập Vạn Đại Sơn tại Miêu Cương, mặc dù danh tiếng không bằng Bái Nguyệt Giáo nhưng cũng là đại phái Ma đạo, đứng trong Bát Phái.
Miêu Cương Bái Nguyệt Giáo sở trường cổ thuật cùng các loại ma công huyền bí, còn Ngũ Độc Giáo lại là độc cổ song tu, đi theo con đường âm tà quỷ dị.
Bề ngoài Cửu Tương Tử thi triển ra sương độc bảy màu lộng lẫy nhưng thực tế trong làn sương này lại là vô số độc trùng nhỏ bé, cực kỳ kinh người.
Sở Hưu bị bao phủ trong làn khói độc, khóe miệng nhếch lên thành một nụ cười lạnh lẽo.
Do phải che giấu thân phận, phân nửa võ thuật của Sở Hưu không thể trực tiếp vận dụng, thậm chí thanh Thiên Ma Vũ vốn là tiêu chí của y cũng phải giấu kín, cho. nên sức chiến đấu của Sở Hưu chí ít cũng giảm mất một nửa.
Cửu Tương Tử vừa ra tay, Sở Hưu đã cảm giác được thực lực của hắn tuyệt đối không yếu, cho dù không sánh băng cao thủ nửa bước tông sư như Lục tiên sinh nhưng cũng mạnh hơn so với thất thúc.
Nhưng đáng tiếc, hắn gặp phải Sở Hưu.
Bản thân Lưu Ly Kim Tỉ Cổ trong cơ thể Sở Hưu đã có tác dụng khắc chế cực lớn đối với độc vật, nói chỉ các loại độc trùng. Vừa tới gần Sở Hưu, tất cả đều bị luồng uy áp thượng vị trời sinh của Lưu Ly Kim Tỉ Cổ trực tiếp áp chế, hôn mê ngã trên mặt đất, lại bị cương khí của Sở Hưu chấn vỡ.
Sở Hưu dẫn động ma khí của A Tỳ Đạo Tam Đao cùng sát cơ của Thiên Tuyệt Địa Diệt Vong Ngã Sát Quyền làm một thể, trực tiếp đấm ra một quyền, đánh bay Cửu Tương Tử giấu mình trong làn khói độc ra ngoài, khiến hắn liên tục lui lại vài bước mới ngăn được quyền này của Sở Hưu, hai tay không nhịn được khẽ run, dùng ánh mắt kinh sợ nhìn Sở Hưu.