Truyện Kỷ Thiếu, Phu Nhân Cho Ngài Vào Danh Sách Đen Rồi : chương 168: ai thèm làm chú cháu với anh

Trang chủ
Ngôn Tình
Kỷ Thiếu, Phu Nhân Cho Ngài Vào Danh Sách Đen Rồi
Chương 168: Ai thèm làm chú cháu với anh
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:
Quế Chi chạy một hồi, đã thấy Hải Đăng đuổi sát gót theo sau, cô quay phắt người la lên.

“Anh đừng có qua đây! Để tôi một mình không được sao?"

Hải Đăng hơi ngừng chân, Quế Chi bộc phát rồi xụi lơ ngồi sụp xuống tường, chôn đầu giữa hai đầu gối khóc rưng rức, Hải Đăng nhìn thấy mà thương, đi dần sang bên ấy ngồi kế cô. Bệnh viện lúc này khá vắng, Hải Đăng nghe rõ cả tiếng nấc nghẹn của cô.

"Tại sao tôi không phải là con của bố mẹ tôi chứ, không đúng, anh có nhầm gì không... Tôi là cháu gái chú ấy mà..."

Hải Đăng không biết an ủi thế nào, "Vợ chồng chú David chỉ có mình em, ông James cũng tìm em rất lâu rồi."

“Anh có nhầm gì không? Tôi ở với bố mẹ chục năm nay rồi." Quế Chi còn chưa dám tin, sự buồn rầu lẫn âu lo cứ dâng lên quấn chặt trái tim cô, có lẽ bất ngờ này kèm theo niềm vui quá lớn, khiến cô không tài nào chấp nhận được.

“Tôi đã xét nghiệm ADN giúp em rồi. Kết quả trùng khớp... lúc ấy em bị bắt đi, cô chú David trước khi qua đời để lại toàn bộ tài sản cho em..."

“Họ... qua đời rồi sao?" Quế Chi lạc giọng, Hải Đăng biết điều không nói nữa. Nhưng sâu trong thâm tâm, Quế Chi ngoài đau buồn ra, có phần nhiều nhẹ nhõm. Cô vốn không biết mùi vị yêu thương của bố mẹ là gì, nếu có một bố mẹ, cô sẽ không biết sống với nào với họ cả, từ nhỏ họ đã xem cô như khách trong nhà, tiền bạc vật chất thì cung ứng vừa đủ đấy, nhưng ngay cả Minh còn chăm lo cho cô hơn cả họ. Quế Chi khi ấy không biết vì sao mình không được bố mẹ yêu thương, giờ thì cô hiểu cả rồi.

Nếu là cô, nuôi dưỡng cho tiền ngần ấy năm đã là ban ân rồi. Quế Chi gục mặt vào gối, nước mắt giàn dụa. Cô không thích khóc, vậy mà gần đây ngày nào cũng lấy nước mắt rửa mặt, trong phút chốc Quế Chi không biết tựa vào ai cả. Hải Đăng ngồi sát bên, khẽ choàng vai cô. Quế Chi hơi khựng lại, rồi vẫn yên lặng để anh vỗ về.

“Em tên thật là Arian, là cháu gái của ông James... Đúng vậy, em không có quan hệ huyết thống gì với nhà Minh cả. Em đừng lo... sau này anh sẽ chăm sóc em."

“Vì sao?" Quế Chi hỏi. Hải Đăng đã lên tiếng.

“Trước khi cô chú qua đời đã giao em cho anh, ông nội em và ông nội anh đã hứa hôn chúng ta cho nhau... Nên sau này, chuyện của em cũng là chuyện của anh. Nếu em không còn gia đình, anh sẽ cho em".

Quế Chi hơi ngẩn ra, rồi hơi tách khỏi anh.

"Xin lỗi Hải Đăng, cho dù chuyện là thật... đối với tôi vẫn là chuyện quá khó chấp nhận, sau này tôi sẽ dần tập quen với thân phận Arian... nhưng bây giờ, tôi có cuộc sống của tôi, tôi vẫn là Quế Chi... còn hôn ước kia, anh không cần tự làm khó mình... anh có thể tìm người anh yêu, tôi không muốn trở thành gánh nặng cho ai cả”.

Quế Chi khóc khá nhiều, mắt đã đỏ ửng, Hải Đăng không muốn làm cô khó xử nên chỉ im lặng đứng dậy thay cho lời nói, "Được rồi, để tôi đưa em về nhà nghỉ".

Quế Chi gật đầu, nhắn tin cho cô rồi quay về nhà. Hải Đăng lái xe khá chậm, đến trước cổng chợt kéo Quế Chi lại.

"Em nghỉ đi, có chuyện gì thì gọi cho tôi".

Quế Chi gật đầu, bước xuống xe đi vào bên trong. Hải Đăng nhìn theo bóng cô, đến khi cô khuất sau cổng mới thở dài rời đi. Quế Chi ở đây cả đời người, vậy mà lúc này mới để ý cổng vào có màu đen và họa tiết hoa hồng. Lối mòn trải sỏi đến tận cửa, bên trong ánh đèn màu mật ong sẵm tràn ra cả lối đi.

Cô ở đây một mình, chú cô khoảng thời gian trước có khi ở cùng cô. Sau này lớn dần rồi, Quế Chi bắt đầu dựa dẫm vào anh, thì chú cô lại trầm mê trong sự nghiệp, nên nơi đây chỉ có mình cô. Bố mẹ không thân thiết với cô, khi nào về gặp họ đều xem cô như người xa lạ. Quế Chi đem hết yêu thương mong chờ đưa hết cho chú mình, cũng phần lớn là vì lý do này.

Những năm về qua, Quế Chi luôn sống trong trạng thái cầu mà không được. Bây giờ, cho dù biết được mình và anh không phải hoang đường, chuyện tình cảm không cần giữ lại. Quế Chi cảm thấy cả người như được giải thoát, nhưng đến khi về nhà, cô mới biết chẳng đơn giản như thế.

Đến cánh cửa sáng, Quế Chi không tài nào đủ dũng cảm bước vào. Bởi vì, trước đây từng nghĩ chú ấy mãi mãi ở cạnh chăm sóc mình như vậy, như lúc trước bố mẹ đuổi cô ra khỏi nhà, anh vẫn chấp nhận đem cô về đây... Bây giờ thì khác, nếu anh không còn huyết thống, không có sự ràng buộc nào cả, vậy anh còn thương cô nữa không?

Quế Chi chưa bao giờ hoang mang như lúc này, cô bước đến cửa bằng tất cả sức lực còn sót lại của bản thân. Vậy mà chưa đủ thời gian chuẩn bị, đã thấy bóng Minh ngồi giữa nhà, đang đợi cô.

Quế Chi không biết sao lại nghĩ anh đang chờ cô. Cô rất muốn, chạy đến ôm lấy anh ấy, nói cho anh ấy tình cảm của bản thân... Nhưng Quế Chi không dám, nên chỉ đứng đấy nhìn anh.

Minh nhận ra Quế Chi quay về từ khi cô đứng trước cửa, anh quay đầu, đã thấy Quế Chi đứng trong ánh đèn ấm áp. Cả ngày lo âu biến mất tăm, Minh hạ giọng, "Lại đây ngồi đi".

Quế Chi ngoan ngoãn đi sang, ngồi xuống cạnh anh. Minh không hiểu sao cả, Quế Chi đã ngồi sát anh, gần như dựa sát vào người anh. Minh hơi đỡ người, nắm chặt tay rồi cố gắng thả lỏng, đưa tay xoa tóc Quế Chi.

"Có chuyện gì vậy?”

“Chú, cháu có chuyện muốn nói với chú".

Quế Chi hít sâu, "Cháu... cháu không phải là cháu ruột của chú."

Quế Chi trộm nói, lén nhìn anh. Cô đã chờ đợi điều gì hơn thế, vậy mà Minh chỉ thản nhiên như không. Không thất vọng là nói dối, cô hơi nhướn mày.

Minh không biết tại sao Quế Chi biết được chuyện này, anh đã biết chuyện từ khi xét nghiệm ADN rồi. Minh cứ ngỡ sẽ giấu cô cả đời như thế...

“Cháu sẽ mãi mãi là cháu ruột của chú. Đừng lo!"

“Chú... sao chú thản nhiên vậy? Chú đã biết chuyện này rồi à?"

Quế Chi không dám chớp mắt, chỉ sợ bỏ qua mất một cảm xúc nào đó của Minh. Nhưng cô thất vọng rồi, Minh không lộ ra chút cảm xúc nào, còn gật đầu tỏ vẻ anh đã biết.

Lần này, Quế Chi đứng phắt dậy, giọng to hơn hẳn ngày thường, “Chú đã biết, tại sao không nói cho cháu?”

Quế Chi chưa bao giờ tức giận như lúc này, anh rõ ràng biết. Anh rõ ràng biết tình cảm của cô. Anh nhìn cô lớn lên, anh che chở cô, anh cưng chiều cô. Anh biết cả, vậy mà vẫn để cô giãy giụa trong tuyệt vọng mà không nói một lời nào.

À thì ra, có khi anh sợ thứ tình cảm này. Quế Chi thấy trái tim đau đớn từng cơn, cô có thể chấp nhận người khác đả kích mình, nhưng Minh không thể. Chú ấy là chú cô, là người duy nhất trong lòng cô... Chú ấy thì không được, không được...

"Quế Chi, cho dù bố mẹ ruột cháu là ai. Chú vẫn mãi là chú của cháu, chú vẫn sẽ thương cháu như vậy, cháu đừng lo lắng gì cả."

"Mẹ nó ai thèm làm cháu của anh!"

Quế Chi mắng, nước mắt dâng lên khỏa lấp đầy sự đơn độc của cô. "Em không muốn, em không cần anh thương em".

“Quế Chi. Chú giấu cháu như vậy, là vì chú lo cháu sẽ buồn, dù sao cháu cũng trông chờ bố mẹ lâu rồi... Chú không mong cháu..."

Minh nhìn thấy Quế Chi nhìn mình, vẻ mặt đầy mất mát, không tài nào nói được lời nào. Anh cũng không biết mình đang muốn nói gì nữa. Quế Chi nghe được ít, hiểu nhiều hơn. Cô đứng đấy nhìn anh, nước mắt thay phiên nhau rớt xuống.

"Cũng phải, anh có vợ sắp cưới rồi".

Quế Chi gạt nước mắt, đứng dậy chạy thẳng vào phòng đóng sập cửa phòng. Minh nhìn cánh cửa đóng sầm trước mắt, hơi lùi về sau nằm ngã người trên ghế. Anh đưa tay che đi ngọn đèn chói lòa, bao nhiêu suy nghĩ hóa thành tiếng thở dài trong đêm.

Danh Sách Chương:

Truyện chữ tổng hợp website đọc truyên chữ online hàng đầu hiện nay. Tổng hợp các bộ truyện chữ tiên hiệp, huyền ảo, tận thế, đô thị, ngôn tình hay nhất được nhiều đọc giả bầu chọn
Các bạn đang theo dõi bộ truyện

Kỷ Thiếu, Phu Nhân Cho Ngài Vào Danh Sách Đen Rồi

được convert và dịch mới nhất. Đây là một trong những bộ truyện chữ thuộc thể loại Ngôn Tình    hay nhất hiện nay. Bộ truyện được sáng tác bởi bàn tay tài hoa của tác giả Tư Không Vũ Tịch.
Bạn có thể đọc truyện Kỷ Thiếu, Phu Nhân Cho Ngài Vào Danh Sách Đen Rồi Chương 168: Ai thèm làm chú cháu với anh được cập nhật nhanh nhất trong thời gian gần đây. Các chap mới nhất của truyện Kỷ Thiếu, Phu Nhân Cho Ngài Vào Danh Sách Đen Rồi sẽ lên tục được update trong thời gian sắp tới. Hãy theo dõi website đọc truyện online TruyenchuTH ngay để đừng bỏ lỡ những bộ truyện chữ hay nhé.
Tại sao bạn lại nên chọn TruyenChuTH để theo dõi những bộ truyện chữ mới nhất? TruyenChuTH luôn cập nhật những bộ truyện chữ hay và mới nhất dựa theo bảng xếp hạng truyện tại Trung Quốc. Đôi lúc đọc truyện, những quảng cáo hiện lên khiến bạn cảm thấy khó chịu. Nhưng đừng lo vì điều đó, vì tại TruyenChuTH, những quảng cáo luôn được hiển thị có khoa học. Sẽ không khiến các bạn cảm thấy bực mình hay khó chịu. TruyenChuTH còn có một đội ngũ quản trị viên giàu kinh nghiệm. Luôn đảm bảo tốc độ load truyện được nhanh chóng, giúp cho các độc giả coi truyện không bị giật hay load chậm. Còn chờ gì nữa hãy theo lưu ngay địa chỉ website TruyenChuTH của chúng tôi vào bookmark của bạn ngay để có thể theo dõi những bộ truyện chữ hay và mới nhất. Chúc các bạn có những phút giây giải trí vui vẻ.
Close