Truyện Li hôn đi! Thật sự tưởng tôi là con cóc ghẻ à? - Sở Vũ Hiên - Hạ Trúc(FULL) : chương 31: tôi biết rồi!
Li hôn đi! Thật sự tưởng tôi là con cóc ghẻ à? - Sở Vũ Hiên - Hạ Trúc(FULL)
-
Ss Tần
Chương 31: Tôi biết rồi!
Cô không biết lúc ở cửa quán ăn, Sở Vũ Hiên đập xe để tìm cái gì, mà cô cũng không muốn biết.
Xét cho cùng là chuyện giữa hai cha con dở hơi kia, 'người ngoài” như cô không nên tham dự vào.
Còn nữa, cô cũng lo lắng chuyện xảy ra tối nay sẽ gây ra dư luận xấu trên mạng, dù sao lúc đó cũng có không ít người qua đường đến xem.
Cho nên cô muốn quay lại công ty càng sớm càng tốt để nếu có biến động gì trên mạng, cũng có thể đích thân ngồi ở bộ phận quan hệ công chúng xử lý kịp thời.
Nhưng mà, khi cô vừa rời khỏi sơn trang Phượng Hoàng thì trợ lý Tiểu Vi đã gọi điện thoại tới: "Sếp... sếp Triệu, không xong rồi, bây giờ trên mạng đầy rẫy scandal giữa cô và... cô và sếp Sở!
Còn có người nói, thân phận thực sự của sếp Sở.
“Tôi biết rồi!"
Triệu Nhã Nam nghe được nửa chừng thì cúp điện thoại, sau đó cô dừng xe ở ven đường để lên mạng xem.
Trong các tin tức nóng nhất, xếp hạng thứ nhất chính là Sở 'Vũ Hiên bị lộ thân phận thật sự, thứ hai là video Sở Vũ Hiên ra sức đánh cậu chủ Cao thị, thứ ba là Hạ Trúc và Cao Ninh.
Lướt xuống nữa, bài thứ bảy chính là nghỉ ngờ về cuộc hôn nhân bí mật của cô và Sở Vũ Hiên. Bộ phận quan hệ công chúng của Sở Môn không thể nhắm mắt làm ngơ trước dư luận như vậy.
Nhưng thế mà bọn họ lại mặc kệ? Còn tùy ý để tin tức của Sở Vũ Hiên trở thành chủ đề nóng nhất.
Hiển nhiên Sở Trì Khanh muốn cho con trai mình xuất đầu lộ diện.
Thế nhưng, vì sao không để video Sở Vũ Hiên đánh Cao Ninh làm quan hệ xã hội khẩn cấp chứ? Triệu Nhã Nam rất khó hiểu.
Sau khi suy nghĩ một lát, người đẹp lạnh lùng này cũng không quan tâm lắm, cô hạ quyết tâm gọi điện cho Tiểu Vi: "Liên hệ với bộ phận quan hệ công chúng, cố gắng hết sức đẩy †in tức vạch trần thân phận thật của sếp Sở, đồng thời mua một ít tin tức từ truyền thông và acc clone, để cho bọn họ viết bài, bình luận, tốt nhất là nửa khen nửa chê sếp Sở, để cho cư dân mạng cãi nhau; Còn về phía Hạ Trúc, để cho người đại diện của cô ta tự mình đi tìm bộ phận quan hệ công chúng bàn bạc, cố gắng gạt bỏ quan hệ với nhà họ Cao; Về phần scandal giữa tôi và sếp Sở... phải đè xuống không tiếc bất cứ giá nào."
Tiểu Vi thấp thỏm nói: "Sếp Triệu, cô muốn đổ dồn tất cả phiền phức lên người sếp Sở, để cho anh ta chắn đạn sao? Chuyện này...”
“Tiểu Vi, nửa tiếng nữa tôi sẽ đến công ty.”
Nghe được giọng nói lạnh như băng của Triệu Nhã Nam, Tiểu Vi vội đáp lời: "Tôi biết rồi, sếp Triệu, tôi đi làm ngay đây!”
Sau khi cúp điện thoại, Triệu Nhã Nam hít sâu một hơi.
Mình gả đến Sở Môn vốn là để tìm kiếm nơi che chở, theo. lý mà nói người biết càng nhiều thì càng tốt.
Nhưng vào ngày kết hôn, Sở Trì Khanh đã thông báo cho. những nhân vật lớn đến, còn lại mấy bọn tép riu thì cô cũng không sợ, không cần thiết phải làm loạn cho mọi người đều biết.
Còn tên chó kia, vốn là một tên khốn vô sỉ, bị đông đảo cư dân mạng mắng vài ngày cũng không có gì đáng trách, dù sao. anh cũng không biết xấu hổ, sẽ không mất miếng thịt nào.
Bên kia, Tiểu Thanh đang chán muốn chết loay hoay dọn dẹp mấy chậu hoa trong phòng khách thì mơ hồ nghe thấy ngoài cửa truyền đến một loạt tiếng bước chân dồn dập, cô ấy vừa xoay người nhìn đã thấy sắc mặt Sở Trì Khanh vô cùng luống cuống, giống như là bị chó đuổi theo.
Cô ấy còn chưa kịp phản ứng, Sở Vũ Hiên đã theo sát phía sau mắng chửi: "Ông già kia, nếu hôm nay ông không nói rõ ràng với tôi thì ngày này tuần sau sẽ giỗ tuần của ông đấy!"
“Con trai, cha cũng vì muốn tốt cho con thôi!” Sở Trì Khanh quen đường quen nẻo đi vòng quanh ghế sô pha, tận tình khuyên bảo nói: "Thật sự là vì muốn tốt cho con mài”
“Việc nên điều tra thì ông không tra, thay vào đó ông lại điều tra tôi? Đề phòng tôi giống như phòng trộm thú vị lắm sao? Nếu không tin tôi, vậy còn bảo tôi quay về Sở Môn làm gì? Đứng ở đó cho tôi!”
Vệ sĩ mập mạp thở hồng hộc đuổi theo, nhìn ông chủ bị đuổi từ trong sân vào nhà, trong lúc nhất thời anh ta cũng không biết có nên giúp hay không, suy nghĩ một lát, anh ta di chuyển từng bước nhỏ đứng ở bên cạnh Tiểu Thanh, hai người đứng ở ban công nhìn nhau, cũng không ai dám nói một lời.
“Con trai, con nghe cha nói hiểm nên mới lắp thiết bị theo dõi thôi
Cha... cha sợ con gặp nguy
“Ông lừa ma à! Chức năng ghi âm thì giải thích thế nào? Rốt cuộc ông muốn biết cái gì?”
Dù sao Sở Trì Khanh cũng đã già, hơn nữa cũng có cái thói trăng hoa, xương cốt trong người cũng đã già yếu, mới chạy được một lát mà mồ hôi đầm đìa, một tay ôm ngực, tay kia thì ra hiệu cho con trai dừng lại, thở hổn hển nói: "Cha nói, cha nói...”
Danh Sách Chương: