Truyện Li hôn đi! Thật sự tưởng tôi là con cóc ghẻ à? - Sở Vũ Hiên - Hạ Trúc(FULL) : chương 73: không xong rồi
Li hôn đi! Thật sự tưởng tôi là con cóc ghẻ à? - Sở Vũ Hiên - Hạ Trúc(FULL)
-
Ss Tần
Chương 73: Không xong rồi
"Sếp sếp sếp... sếp Triệu! Không xong rồi!"
Triệu Nhã Nam nhướng mày nhìn cô ấy, lạnh giọng nói: "Xảy ra chuyện gì vmà hoảng hốt thế?"
Tiểu Vi lo lắng lắc chiếc máy tính bảng trong tay, lắp bắp nói: "Sếp... sếp Sở lại lên hot searchl"
Triệu Nhã Nam trợn mắt: “Lại là scandal với ai?”
Tiểu Vi lắc đầu như trống bỏi, bày chiếc máy tính bảng ra trước mặt Triệu Nhã Nam: “Cô xem, anh... anh ta đánh ba du học sinh của Đại học Giang Đông! Đây là đoạn video do người có mặt tại hiện trường quay lại. Bây giờ trên mạng có rất nhiều ý kiến chỉ trích, mọi người đều nói sếp Sở ỷ vào việc mình có tiền có thế nên làm xăng làm bậy..."
Pháp vụ: Mẹ kiếp... Lại có việc nữa? Còn là việc lớn nữa! Rốt cuộc thì tiền lương không hề tăng suông mà!
Triệu Nhã Nam giật mình, cầm lấy máy tính bảng và xem đoạn video lan truyền trên mạng từ đầu đến cuối, dài hơn mười giây, có hơi ngắt đầu bỏ đuôi...
Ở đầu video, Sở Vũ Hiên tức giận lao về phía ba người, sau khi anh ra tay, ba du học sinh bắt đầu đánh trả.
Còn có một số phiên bản khác, muộn hơn cái này một lúc. Về cơ bản là hình ảnh cảnh sát đến rồi đưa Sở Vũ Hiên đi.
"Tên đàn ông chó này đang làm gì vậy!" Triệu Nhã Nam cảm thấy thái dương giật giật, suy nghĩ một lúc rồi nói với Tiểu Vi: "Yêu cầu bộ phận quan hệ công chúng không được. ứng phó khẩn cấp, thông báo cho bộ phận an ninh và di chuyển toàn bộ bảo vệ tới cổng công ty đề phòng phóng viên tràn vào!"
"Hiểu rồi, sếp Triệu!"
Không đợi Triệu Nhã Nam chỉ thị, trưởng phòng bộ phận Pháp vụ đã chủ động nói: “Tôi sẽ sắp xếp một vài người đến hiện trường để tìm hiểu tình hình.”
"Được!" Triệu Nhã Nam duy trì vẻ bình tĩnh vốn có của một tổng giám đốc, nói: "Trong cửa hàng nhất định có camera giám sát. Hãy nghĩ cách sao chép lại! Anh sắp xếp công việc xong thì trực tiếp đến đội cảnh sát hình sự hỏi sếp Sở xem là có chuyện gì!”
"Được!" Sau khi hai người rời đi, Triệu Nhã Nam cau mày.
Chuyện này không phải chuyện nhỏ, đường đường là ông chủ công ty mà lại có thể đánh nhau với ba du học sinh?
Không cần nghĩ cũng biết, 80% tài khoản tiếp thị trên mạng xã hội đã bắt đầu gán cho Sở Vũ Hiên là kẻ ỷ mạnh hiếp. yếu, kiêu ngạo, vô pháp vô thiên gì đó, thậm chí là phân biệt chủng tộc!
Mấy cái mũ có thể gán thực sự quá nhiều.
Cũng có những người có động cơ thầm kín có thể bịa ra đủ loại lý lịch đời người cho Sở Vũ Hiên chỉ trong vài phút, thêm mắm thêm muối một hồi rồi khiến toàn bộ vấn đề lên đến mức hoàn toàn không thể kiểm soát được.
Triệu Nhã Nam thông thạo các công việc quan hệ công chúng, biết phương pháp cũng như bản chất của loại tài khoản tiếp thị này. Hễ người trong nước xảy ra mâu thuẫn với người nước ngoài thì chẳng khác gì làm tổn thương cha mẹ, xúc phạm tổ tiên của bọn họ vậy. Bọn họ hoàn toàn phớt lờ sự thật, chỉ ôm bàn phím mà nghiến răng nghiến lợi, không xé cho bạn nát bấy trên mạng thì thề không làm người.
Ngay lúc Triệu Nhã Nam đang vô cùng u sầu thì Kim Thư Hàm là mồi dẫn lửa cũng gọi điện thoại đến, giọng nói hoảng hốt: "Sếp Triệu, tôi vừa nhìn thấy chuyện của sếp Sở..."
Triệu Nhã Nam giả vờ bình tĩnh: “Không liên quan gì đến cô, đừng nghĩ nhiều.”
"Nhưng... nếu tôi không lắm miệng, sếp Sở anh ấy..."
"Tôi nói rồi, chuyện này không liên quan đến cô. Nên đi học thì đi học, nên luyện tập thì luyện tập, những chuyện khác bớt quan tâm lại. Thế đi, tôi còn đang bận, cúp máy trước đây:
Sau khi cúp điện thoại, Triệu Nhã Nam ôm tâm sự nặng nề đi đến bộ phận quan hệ công chúng. Lúc này tất cả bộ phận đều đang chú ý đến chuyện của Sở Vũ Hiên.
"Sếp Triệu, dư luận trên mạng rất bất lợi cho sếp Sở."
Trưởng phòng quan hệ công chúng xoay màn hình máy tính về phía Triệu Nhã Nam.
Danh Sách Chương: