Leo bậc thang trở lại sảnh tiếp tân, Klein vừa định mở lời tạm biệt Rozanne thì nghe cô gái tóc xù nhỏ nhẹ nói.
"Đội trưởng nói anh thứ Hai hẵng quay lại, cứ lo việc gia đình trước đi.”
"…Được." Klein không ngờ tiểu đội Kẻ Gác Đêm có cách quản lý nhân văn đến vậy, anh nhất thời có chút biết ơn.
Ban đầu, anh tính dậy sớm vào ngày mai, tranh thủ buổi sáng ra ngoài làm việc ‘lang thang’ để tới thăm Đại học Tingen và thông báo cho giáo viên phụ trách phỏng vấn về việc mình sẽ không tham gia nữa. Dù sao nhờ thư giới thiệu của thầy hướng dẫn nên anh mới có cơ hội này. Bất kể thế nào, làm việc đến nơi đến trốn, có bàn giao là phép lịch sự căn bản. Dẫu không nghĩ cho bản thân thì anh cũng nên tôn trọng ân huệ của thầy hướng dẫn.
Và trong tình huống không có điện thoại, điện tín tính tiền từng con chữ một, gửi thư rõ ràng là không kịp thì việc ngồi xe ngựa công cộng đến thẳng đó là biện pháp phù hợp nhất, kinh tế nhất.
Giờ có đội trưởng đặc phê, Klein không cần phải mệt mỏi như thế nữa, anh có thể ngủ đủ trên giường rồi nhàn nhã đi qua.
Klein định ngả mũ chào, chợt nhớ ra một chuyện. Anh nhìn xung quanh rồi hạ thấp giọng hỏi.
"Rozanne, cô có biết mở đầu của Danh sách hoàn chỉnh mà Giáo hội nắm giữ là gì không?”
Đây là chuyện mà ban nãy anh quên hỏi lão Neil.
Rozanne tròn mắt, kinh ngạc nhìn Klein.
“Anh muốn trở thành Kẻ Phi Phàm à?”
Biểu hiện của tôi rõ ràng thế sao? Klein sờ khóe miệng, lúng túng đáp.
“Biết trên thế giới thực sự có sức mạnh siêu phàm và thần bí rồi thì khó tránh khỏi việc khao khát hướng đến.”
"Nữ thần của tôi ơi, anh có biết nó nguy hiểm cỡ nào không? Đội trưởng không kể với anh à? Kẻ thù của Kẻ Phi Phàm không chỉ có tín đồ tà giáo, phù thủy đen mà còn là chính bản thân mình! Gần như năm nào cũng có người mất khống chế hoặc hy sinh! Anh không cân nhắc đến cảm xúc của gia đình mình sao?” Rozanne khoa chân múa tay để nhấn mạnh hơn, phản ứng của cô có vẻ hơi quá khích. “Klein, tôi nghĩ rằng thành thật làm nhân viên văn phòng sẽ là lựa chọn tốt hơn nhiều. Không chỉ không có nguy hiểm mà còn được tăng lương hàng năm. Chờ anh làm được vài năm, có tiền tiết kiệm thì có thể thuê một căn nhà riêng ở khu Bắc hoặc vùng gần ngoại ô, cùng một quý cô xinh đẹp giàu có tạo thành một gia đình mỹ mãn, sinh ra những bé thiên thần tinh nghịch đáng yêu…”
"Rozanne, ngừng, ngừng lại đã!" Thấy cô gái tóc xù càng lúc càng lạc đề, Klein toát mồ hôi vội ngăn cô lại. "Tôi chỉ muốn, ừm, hiểu rõ kiến thức thông thường mà thôi.”
“Được rồi…” Rozanne im lặng vài giây rồi rũ mắt xuống, nói với giọng không vui. "Bởi chuyện của cha tôi nên mỗi khi gặp vấn đề tương tự, tôi sẽ hơi, đúng, anh biết đấy, hơi kích động. Có điều, nói thật, tôi rất kính nể những người tự nguyện trở thành Kẻ Gác Đêm.”
"Tôi hiểu, tôi hiểu," Klein vội vàng phụ họa.
Rozanne chớp chớp đôi mắt nâu nhạt và bổ sung, "Cha tôi từng nói rằng đừng tưởng trở thành Kẻ Phi Phàm Danh sách cao là có thể giải quyết tai họa ngầm, chống chọi được nguy hiểm. Thực tế hoàn toàn trái ngược. Anh sẽ gặp những điều càng điên rồ hơn, càng đáng sợ hơn. Khi đụng tới những tồn tại khủng bố chưa biết thì chỉ có hai kết cục, phát điên hoặc chết. Ha, hai tuần sau khi nói câu nói đó, cha tôi đã hy sinh... Klein, đừng dùng ánh mắt thương hại đó nhìn tôi. Cuộc sống bây giờ của tôi rất tốt, thực sự rất tốt! Anh nên cảm thấy sợ hãi mấy chuyện này mới đúng!”
“Tôi chỉ muốn biết kiến thức cơ bản thôi…” Klein lặp lại câu trả lời ban nãy, không biết mình nên khóc hay nên cười.
Đội trưởng còn nói rõ ràng, dễ hiểu hơn cô nhiều. Mà tôi không trở thành Kẻ Phi Phàm thì cũng gặp phải sự tình khó lường rồi…
“Tốt thôi,” Rozanne tỏ ra trầm ngâm, “Tôi từng nghe đội trưởng và lão Neil nói, do sự sụt giảm và biến mất của các giống loài siêu phàm nên đã không có mấy những cường giả Danh sách cao ở thời đại này. Những người có thể trở Kẻ Phi Phàm đã rất giỏi, rất lợi hại rồi! Dân số của thành phố Tingen và cả vùng ngoại ô lên tới hàng trăm nghìn người, có khi còn nhiều hơn, nhưng chỉ có hơn 30 Kẻ Phi Phàm. À, tôi đoán thôi… Ừm, không tính đến đám phù thủy đen và tín đồ tà giáo ẩn núp trong bóng tối nhé."
Không đợi Klein mở miệng, Rozanne dường như đã lấy lại sức sống của mình. Cô nắm tay đặt trước ngực và bảo.
"Trong số 30 Kẻ Phi Phàm này, phần lớn đều là Danh sách 9! Ôi, tôi lạc đề thì phải…”
“Không sao đâu, tôi cũng muốn biết rõ về những điều này.” Klein đang mong Rozanne có thể nói nhăng nói cuội như bình thường và để lộ ra nhiều thông tin hơn.
"Tóm lại, có thể trở thành Kẻ Phi Phàm đã rất lợi hại, cực kỳ lợi hại rồi! Rozanne nhắc lại một lần nữa, “Danh sách mở đầu của Con Đường hoàn chỉnh mà Giáo hội chúng ta nắm giữ chính là ‘Kẻ Không Ngủ’. Danh sách 9 Kẻ Không Ngủ.”
Quả nhiên… Klein thoáng gật đầu, nghe cô nàng Rozanne lắm miệng nói tiếp.
“Anh nghe tên chắc cũng đoán được, Kẻ Không Ngủ là người không cần ngủ vào ban đêm, ban ngày chỉ cần nghỉ ngơi 3 đến 4 tiếng là được. Hô, thật hâm mộ… Không, sao tôi lại hâm mộ họ cơ chứ. Giấc ngủ là ơn huệ được Nữ thần ban cho, là niềm hạnh phúc nhất!
Tôi nói đến đâu rồi nhỉ? À đúng, Kẻ Không Ngủ có thể nhìn rõ trong bóng tối mà không cần ánh sáng. Đêm càng khuya thì họ càng mạnh. Ý tôi là mạnh về mọi mặt ấy, từ lực lượng, linh cảm, tư duy đến giác quan thứ sáu. Có điều, tuy họ có thể phát hiện ra mối nguy hiểm vô danh ẩn giấu trong bóng tối, nhưng nếu đụng phải những con quái vật không thể giải quyết bằng biện pháp thông thường thì vẫn phải dựa vào những viên đạn săn ma. Cha tôi từng là một Kẻ Không Ngủ.”
Không chờ Klein truy vấn, Rozanne lẩm bẩm nói tiếp, “Danh sách tiếp theo là Danh sách 8 Nhà Thơ Nửa Đêm, cao hơn là Danh sách 7 Ác Mộng.”
Ác mộng? Klein lập tức nhớ tới chuyện Dunn Smith đã định hướng giấc mơ của mình, bèn dò hỏi.
“Đội trưởng?”
“Anh biết à?” Miệng cô Rozanne gần như biến thành hình chữ O.
“Đội trưởng từng tiến vào giấc mộng của tôi…” Klein nhìn thoáng qua hai bên rồi nhỏ giọng đáp.
“Hiểu rồi…” Rozanne chợt hiểu ra, cũng hạ giọng đáp lại.
Cô cầm cốc cà phê bên cạnh lên, nhấp một ngụm và cảm khái nói.
“Danh sách 7 của Giáo hội chúng ta ở thành phố Tingen mới chỉ có 2 người. Đội trưởng hẳn là một trong số đó. Dù đến giáo phận lớn như Beckland thì anh ấy vẫn là một người lợi hại. Ngay cả chấp sự cũng chưa chắc đã mạnh như ảnh!”
“Hóa ra đội trưởng là người ghê gớm như vậy.” Klein mỉm cười phụ họa.
Thành thực mà nói, cách Dunn Smith ra mắt đêm qua thực sự khiến người ta ấn tượng sâu sắc. Theo bản năng, anh tin anh ta là một Kẻ Phi Phàm vô cùng mạnh mẽ.
"Đương nhiên!" Rozanne ưỡn ngực tự hào. Chợt, cô nàng có tư duy nhảy vọt ấy lộ vẻ buồn rầu, “Trên Danh sách 7 là gì thì tôi không biết, có lẽ trong cả tiểu đội Kẻ Gác Đêm này thì chỉ có đội trưởng mới biết thôi.”
“Vậy còn mở đầu của những Danh sách khác? Mấy cái không hoàn chỉnh ấy?” Klein thỏa mãn chuyển sang chủ đề khác.
Không thể không nói, Kẻ Không Ngủ mà Rozanne miêu tả quả thực phù hợp với tưởng tượng và kỳ vọng của anh về Kẻ Phi Phàm, nhưng đó lại không phải chủng loại anh muốn trở thành. Danh sách 9 hoàn mỹ nhất trong lòng anh phải là loại có thể học tập và nắm giữ được nhiều tri thức thần bí, để biết được nguyên nhân xuyên không và đặt nền móng giúp anh trở về trong tương lai.
Rozanne ngẫm nghĩ một lát rồi thở dài.
“Tôi không hứng thú lắm với mấy cái này. Chỉ biết là nhiều hơn so với Giáo hội khác. Dẫu sao Nữ thần cũng là tổ mẫu của những điều ẩn giấu mà… Ừm, hẳn có hai đến ba loại gì đó. Bởi có đội viên luôn lạnh như băng khiến người sợ hãi, mùi trên người họ cũng rất quái nữa. Có người, hừm, ý tôi là lão Neil, ông ấy biết rất nhiều, còn có không ít nghi lễ ma thuật thú vị. Để tôi nghĩ xem, ông ấy từng nói tiêu đề Danh sách 9, cũng chính là tên phương pháp điều chế ma dược… Phải rồi, nó gọi là Kẻ Dòm Ngó Bí Ẩn.”
Không ít nghi lễ ma thuật thú vị? Kẻ Dòm Ngó Bí Ẩn nghe rất giống những gì mình muốn… Klein hơi mừng thầm.
"Ngoài ra tôi còn biết tên một Danh sách 7 khác, loại thuộc Con đường không hoàn chỉnh ấy!" Nhờ kỷ niệm vừa rồi nên Rozanne đã nhớ tới một chuyện khác, cô nói với giọng khoe khoang.
"Nó là gì?" Klein rất tò mò.
Trong tình huống mà cường giả Danh sách cao khan hiếm đến mức có thể không tồn tại, Danh sách 7 có thể coi là lực lượng trung kiên của Giáo hội nhỉ?
Rozanne nở một nụ cười ngọt ngào khi đắc ý trả lời, "Người Thông Linh!"
"Cô Daly?" Klein hỏi lại theo bản năng.
Sau sự kinh ngạc lúc đầu, anh lại cảm thấy chuyện này không hề ngoài ý muốn. Chỉ có cường giả Danh sách 7 mới có thể phô bày sự thông linh như cô Daly!
Đôi mắt Rozanne lại trợn tròn một lần nữa, cô nói với vẻ hoài nghi, "L-làm thế nào mà anh cũng biết?"
"Tôi từng gặp cô Daly rồi." Klein không hề giấu diếm.
“Được rồi,” Rozanne nói với giọng khao khát. "Nếu có thể trực tiếp trở thành Người Thông Linh, kiểu Người Thông Linh như cô Daly thì tôi cũng sẵn lòng làm Kẻ Phi Phàm. Không, tôi sẽ cân nhắc nghiêm túc trong mười phút…”
"Ừm, cô Daly hoàn toàn đáp ứng mọi tưởng tượng của tôi về Kẻ Phi Phàm.” Lời phụ họa của Klein có vẻ hơi quá.
Sau khi đạt được mục đích, anh tán gẫu với Rozanne trong vài phút nữa, thấy không có tin tức nào khác mới ngả mũ chào rồi rời đi.
Khi bước xuống cầu thang được vài bước, Klein bỗng dừng lại, thò tay sờ tiền trong túi.
Ngay sau đó, anh cầm nắm mấy tờ tiền 12 Kim Bảng trong trong lòng bàn tay trái, rồi lại nhét tay vào túi quần, không chịu buông hay rút ra, trên mặt không tự giác hiện ra nụ cười.
Theo tập tục của dân tộc tham ăn, cầm tới tiền sau phải ra ngoài ăn một bữa!
Tối nay phải mời em gái một bữa ăn ngon!