Truyện Ma Thần Thiên Quân : chương 108: sát ám thiên
Ma Thần Thiên Quân
-
๖ۣۜĐế ๖ۣۜThanh
Chương 108: Sát Ám Thiên
Trên Quỷ Nha đảo sinh sống chủ yếu là Ma thú, bọn chúng dùng Ma khí để tu luyện nên thân thể cứng rắn vô cùng, cùng giai Ma thú thông thường sẽ nhỉnh hơn Yêu thú một chút về nhục thể, về phần thần thông là tuy theo loài. Trên Quỷ Nha đảo cũng có không ít Nhân tộc hay tộc đàn khác sinh sống, nói đúng hơn bọn hắn chỉ tạm trú ở đây mà thôi, đương nhiên về số lượng thì Nhân tộc chiếm đa số, ở trên đảo có vô số loại bảo vật khác nhau, giá trị rất cao nên thu hút nhiều người đến đây tìm kiếm bảo vật, dưới Ma hải cũng có không ít bảo vật, dĩ nhiên muốn lấy được cũng không đơn giản. Việc tìm kiếm bảo vật khiến những kẻ tìm kiếm cùng Ma thú không ít tiếp xúc với nhau, khi đó xảy ra đánh nhau là không thể tránh khỏi.
Một chiếc thuyền đang chầm chậm đến gần bờ Quỷ Nha đảo. Trên đảo cũng không có cảng lớn, chỉ là một bến thuyền nhỏ, một cái có thể không xem là bến thuyền cũng không sai.
“Mọi người đến đây, chung ta lên đảo ah”. Viên sư huynh đi đầu hô lớn rồi nhảy lên bờ.
“...”. Bọn người trên thuyền lập tức nhao nhao nhảy lên bờ, đều là Địa đan cảnh trở lên, việc này cũng không có gì trở ngại.
“Huh! Đã đến đây ta cũng nói thế này nha!”. Tên kia gọi là Nhân sư đệ nói. “Ta là Nhân Chi Nhất, bọn ta Võ Thần học viện lần này để cho học viên đến đây lịch lãm, có thể nhờ thêm trợ giúp bên ngoài, dĩ nhiên chính là mười vị đạo hữu nên ta ở đây nói thẳng nếu mọi người muốn cùng theo chúng ta vào Quỷ Nha đảo lịch lãm thì cũng được mà tự mình tách ra cũng được, chúng ta sẽ không ngăn cản”. Hắn nhìn mười người không phải là người của Võ Thần học viên nói.
“Ha ha! Có thể cùng mấy vị Võ Thần học viện cao đồ cùng nhau thí luyện là tại hạ may mắn ah, ta sẽ cùng các vị cùng nhau đi rèn luyện”. Một cái Thanh niên nam tử cười nói, hắn tu vi là Thông thần cảnh ah, trong nhóm người thêm vào đã là tu vi cao nhất rồi.
“Đúng vậy! Ta cũng không có ý kiến gì...”. Mấy người còn lại cũng đồng ý, thông thường đến Quỷ Nha đảo sẽ là một nhóm đến, nếu đi một mình chính là tòm chết không thể nghi ngờ, nơi này khô cẩn thận đi cáo lãnh địa của đàn Ma thú nếu chỉ đi một mình thì rất khó có khả năng bảo toàn mạng sống.
Vũ Thiên Quân cũng không nói gì xem như ngầm đồng ý, hắn mục đích là đến đây độ kiếp, thế nhưng kế hoạch thay đổi, hắn muốn đến Võ Thần học viện nhìn xem Tần Thanh Thanh, đi theo bọn người này cũng được ah, chỉ cần cùng bọn hắn tách ra một chút thời gian là có thể đi độ kiếp rồi, sẽ có rất nhiều cơ hội.
“Huh! Nếu mọi người đã không ý kiến như vậy chúng ta sẽ chiếu cố lẫn nhau khi vào Quỷ Nha đảo, ta hi vọng mọi người sẽ không dấu dốt, bên trong nếu có gì bất ngờ xảy ra hi vọng mọi người dốc toàn lực để bảo toàn đoàn đội”. Nhân Chi Nhất nói.
“Được rồi! Xuất phát đi”. Viên sư huynh ra hiệu chio mọi người im lặng rồi đi đầu vào Quỷ Nha đảo, nơi này muốn gặp người là rất khó mà chủ yếu vẫn gặp là Ma thú nên vẫn phải tùy thời chú ý.
“Thiên huynh đã bao giờ ăn thịt Ma thú?”. Lý Sùng Văn bất ngờ quay sang Vũ Thiên quân hỏi.
“Ồ! Ta cũng chưa thử bao giờ, không phải nói không ăn được sao? Chúng nó tu luyện là lấy Ma khí làm đầu nên không hợp với Nhân tộc chúng ta, làm sao có thể ăn thịt chúng?”. Vũ Thiên Quân kỳ lạ hỏi.
“Ha ha, đúng là thông thường không ăn được, thế nhưng có Trục ma đan thì lại khác, chỉ cần cho Ma thú ăn vào Trục ma đan thì hai canh giờ sau chúng ta có thể ăn thịt chúng như Yêu thú thông thường rồi”. Lý Sùng Văn cười đắc ý nói. “Ta lần trước được ăn thịt Ma thú thì cảm thấy mùi vị khác nhiều so với Yêu thú, có phần đặc sắc riêng”.
“Ah! Vậy sao? Vậy ta đi bắt cái Ma thú đến nha”. Vũ Thiên Quân mắt sáng lên nói, hắn cũng bốn năm còn chưa thực vật ah.
“Đợi một lát chúng ta sẽ gặp không ít Ma thú, đến lúc đó bắt lấy một con là được”. Lý Sùng Văn ngăn Vũ Thiên Quân lại nói. “Nơi này đi loạn nếu lạc nhau rất khó tìm”. Hắn có chút nghiêm nghị nói, xem ra Vũ Thiên Quân thật là lần đầu ra ngoài lịch lãm, vẫn còn nhiều việc chưa hiểu ah, hắn thầm nghĩ.
“Chậc! đa tạ Lý huynh nhắc nhở, hắc hắc, phía trước hơn năm mươi dặm có một đàn Ma ngưu hơn năm mươi con không biết thịt thế nào...”. Vũ Thiên Quân không chút để ý cười hắc hắc nói.
“Hơn năm mươi dặm? Thiên huynh có thể cảm ứng thấy?”. Lý Sùng Văn có chút kinh dị nói, nơi này Ma khí tràn ngập không thích hợp Nhân tộc thông thường, linh thức một cái Thiên đan cảnh như hắn nhiều lắm đạt đến ba dặm, đây chính là bị áp chế đến mười lần so với thông thường hay nói cách khác dù ở bình thường hắn chỉ có thể cảm ứng được phạm vị ba mươi dặm mà thôi, Vũ Thiên Quân ở đây lại nói hắn cảm ứng được năm mươi dặm bên ngoài?!?
“Huh! Ba cái Thần cấp Nhất trọng sơ kỳ, còn lại có mười hai con Thông Thần cảnh...”. Vũ Thiên Quân không chút để ý nói. “Lý huynh không thấy sao?”
“Làm sao có thể? Đợi một chút ta thông báo cho ba vị sư huynh...”. Lý Sùng Văn cũng Vũ Thiên Quân đang đi cuối cùng nên hắn lập tức chạy lên nói, nhóm người mình có nên hay không cùng đàn Ma thú kia gặp mặt phải do ba tên kia xác định ah.
Vũ Thiên Quân thấy hắn chạy lên phía trước thì cũng không cản mà xoa xoa đầu Tiểu Vân. “Dậy nào! Cho ngươi nếm thử thịt Ma thú, ta cũng chưa thử thịt Ma thú bao giờ đây”.
“Y nha! Y nha”. Tiểu Vân đưa hai chân trước lên dụi dụi mắt ra vẻ kháng nghị, có còn đang ngủ ngon giấc đây.
“Ha ha! Đến lúc đó không được tranh ăn nha”. Vũ Thiên Quân thấy dáng điệu của nó thì cười cười vui vẻ nói, tiểu tử này quả thật rất đáng yêu ah, dễ thương trình độ đến hắn cũng yêu thích đây.
“Thú sủng của Thiên Tứ huynh đệ thật là có linh tính ah, không biết là cái nào cố nhân để lại? Là người rất quan trọng với ngươi sao?”. Đột nhiên một người lùi lại đi song song với Vũ Thiên Quân nói, người này cũng như Vũ Thiên Quân được mời lên thuyền, cũng không phải là Võ Thần học viện học viên, hắn tên là Sát Ám Thiên, một cái Thông thần cảnh rất trẻ tuổi, dĩ nhiên là do Vũ Thiên Quân đánh giá ah! Đám người còn lại không hề chút nào hay biết, hắn thể hiện ra cũng chỉ là Thiên đan cảnh, cho dù mấy cái Thần cảnh kia cũng không biết!
“Nó đường nhiên có linh tính”. Một cái Thần cấp nhị trọng đỉnh phong Hồng hoang cự thú không có linh tính thì còn cái gì có thể có linh tính, Vũ Thiên Quân cười nói. “Về phấn cái kia cố nhân sao? Chúng ta mới gặp nhau một lần, hắn trước khi rời đi nhờ ta chiếu cố Tiểu Vân, ta cũng đã hứa nuôi nó lớn lên rồi”. Hắn nhớ lại Vân Thanh nói, hai người bọn hắn đúng là mới gặp một lần mà thôi.
“Ha! Mới gặp mặt một lần mà đã xem nhau là tri kỷ, đem Tiểu Vân cho Thiên Tứ huynh đệ chăm sóc, người phi thường làm việc phi thường ah”. Sát Ám Thiên cười cười nói, hắn hình như nhìn ra Tiểu Vân bất phàm, là một cái không đơn giản Yêu thú hậu duệ!
“Cũng không hẳn, ta không nghĩ Ám Thiên huynh cũng là một cái đơn giản, Sát gia xem ra cũng là một cái ẩn thế gia tộc cường đại ah”. Vũ Thiên Quân như cười không phải cười nói. “Ám Thiên huynh đi lần này đến Quỷ Nha đảo có dự định gì khác sao?”.
“Ah...”. Sát Ám Thiên kinh dị không nói nên lời, ánh mắt lóe lên quang mang nguy hiểm thế nhưng lập tức ẩn dấu đi. “Xem ra Thiên Tứ huynh cũng là có mục đích đến đây đi, lấy tên giả đến đây chỉ sợ mục đích không nhỏ”. Thu lại vẻ mặt biến hóa hắn cười cười nói.
“Huh! Có, tiểu đệ đến Ma hải là có chút chuyện riêng, đi lên Quỷ Nha đảo là giữ đường đổi ý mà thôi”. Vũ Thiên Quân cười cười nói. “Tính ra chúng ta không phải kẻ địch, làm bằng hữu vẫn được ah”. Về phần tên giả không chút đề cập, đều là kẻ thông minh, không cần giả ngốc làm gì.
“Ha ha! Chúng ta cũng không cần mờ ám ah! Là cái kia Tần Thanh Thanh sao? Vì nàng mà thay đổi ý định, xem ra Thiên Tứ huynh có hứng thú không nhỏ với Vũ gia ah”. Sát Ám Thiên cười nói, thế nhân không ít người sợ Vũ gia như sợ quỷ nhưng cũng có nhiều người biết Vũ gia không lạm sát người vô tội, bọn hắn là quy tắc.
“Chậc! Ám Thiên huynh mắt sáng như đuốc ah, ta có hứng thú với Cái thế Ma Quân mà thôi”. Vũ Thiên Quân nhếch miệng nói.
“Ồ? Không phải nói hắn đã chết sao?”. Sát Ám Thiên nhíu mày nói.
“Ha ha...”. Vũ Thiên Quân cười cười không nói, hắn chết ta còn đứng trước mặt ngươi được ah.
“...”. Sát Ám Thiên đầy khó hiểu nhìn hắn, tên này nói có ý gì ah? Lại đi hứng thú với một người đã chết, cho dù kẻ đó là Thiên tài kinh khủng đi nữa nhưng hắn đã chết còn liên quan, hứng thú làm cái quỷ gì ah? Không lẽ tên này lại có hứng thú với người chết.
“Ngươi nói là thật?”. Đột nhiên một giọng nói lạnh lùng truyền đến, tên kia Vạn sư huynh đi về phía này nói, Lý Sùng Văn đang chạy theo phí sau hắn.
“Huh! Ta chưa bao giờ nói sai...”. Vũ Thiên Quân nhíu mày nói, tên này năm lần bảy lượt muốn cùng hắn đối địch, cho dù là tượng đất cũng muốn nổi giận ah, hắn còn chưa làm gì khiêu khích tên kia đây.
“Hơn năm mươi dặm phía trước? Ngươi có thể cảm ứng thấy năm mươi dặm bên ngoài? Chuyện cười! Một cái Thiên đan cảnh thái điểu ngươi lại có thể có linh thức mạnh hơn Thần cảnh ta Linh thức?”. Vạn Kinh Thần lạnh giọng nói, đã có cơ hội đả kích phá hỏng hình tượng của Vũ Thiên Quân đối với mấy cái nữ nhân hắn làm sao có thể bỏ qua được ah, nữ nhân rất không thích những kẻ nói khoác đây.
“Ồ... Có chuyện gì sao?”. Bọn người đang đi phía trước thấy đằng sau lộn xộn thì kinh ngạc hỏi, làm sao lại có chút hùng hổ dọa người nha.
“Thiên Tứ đệ đệ làm gì sao? Vạn sư huynh tức giận như vậy?”. Mấy cái nữ nhân bàn tán.
“...”.
“Ngươi không cảm ứng thấy không có nghĩa người khác không cảm ứng thấy, trong mắt ta ngươi bất quá cũng là một cái Thần cảnh nhất trọng thái điểu mà thôi, muốn giết ngươi cũng không khó”. Vũ Thiên Quân có chút tức giận nói, tên này muốn chết hắn không ngại tiễn lên đường. Hư vô cảnh hắn còn dám đối chiến đây, tuy rằng hắn lúc này không muốn bộc lộ thân phận cùng tu vi thế nhưng một cái Thần cảnh nhất trọng nhãi nhép mà thôi, Tiểu Vân một trảo hắn có thể cảnh được hay không thì còn phải xem xét ah.
“Ha ha! Thật là ngông cuồng, lại đi so linh thức của Thiên đan cảnh với Thần cảnh, ngươi quả nhiên không biết sống chết như thế nào ah”. Vạn Kinh Thần cười lạnh trào phúng nói, tên này còn không chịu được mọt chút khiêu khích, chỉ một chút nữa thôi hắn trong mắt Khương Vân Mộng sẽ không khác gì một kẻ lừa đảo ah. “Lại muốn giết ta? Ha ha! Chỉ mới Thiên đan cảnh lại dám hương Thần cảnh khiêu chiến?”. Hắn quanh thân lực lượng nổi lên như muốn lập tức xuất thủ.
“Vạn sư huynh! Có chuyện gì sao?”. Đột nhiên một giọng nói trong trẻo nhưng lạnh lùng truyền đến, suy nghĩ một chút sẽ thấy Vạn Kinh Thần là tìm mọi cách làm khó Vũ Thiên Quân ah, mở miệng hỏi chính là người nhiều chuyện Võ Tình Tình.
“Ah! Tình Tình sư muội, tên này không biết tốt xấu lại nói phía trước năm mươi dặm có Ma thú đàn, ta nghi ngờ tên này cố ý nói như vậy để thay đổi hướng đi của chúng ta, chắc chắn có mục đích không mấy tốt đẹp ah”. Vạn Kinh Thần nghe giọng nói truyền đến thì đổi giọng nói, Võ Tình Tình tuy rằng không biết gia thế làm sao thế nhưng nghe đồn cũng là gia tộc lớn, nếu có thể hắn cũng muốn ôm Võ Tình Tình về tay. “Nói đi! Ngươi có ý gì?”. Hắn quay lại nhìn Vũ Thiên Quân lạnh lùng nói.
“Ta không có ý gì! Nếu ngươi không tin ta cũng không có cách nào, ta cũng chỉ nói với Lý huynh mà thôi”. Vũ Thiên Quân không sao cả nói. “Về phần Ma thú đàn, có gặp hay không thì ta cũng chỉ muốn thử ăn thịt Ma thú thôi, không ăn Ma ngưu thịt ta vẫn có thể ăn Ma thố...”. Vũ Thiên Quân đột nhiên biến mất mà không ai thấy hắn làm sao biến mất, chỉ có bên cạnh hắn Sát Ám Thiên kịp một chút phản ứng thế nhưng vẫn không nhìn thấy hắn quỹ tích di chuyển.
“Đây là...”. Sát Ám Thiên phản ứng nhanh nhất, hắn con ngươi co rụt lại khiếp sợ nhìn chỗ Vũ Thiên Quân vừa biến mất, hắn là làm sao biến mất?
“Người đâu...”. Bọn người tỉnh lại thì lập tức có một câu hỏi như nhau.
“Huh! Ngươi có cái kia Trục ma đan sao?”. Vũ Thiên Quân lần nữa hiện thân đã đứng cạnh Lý Sùng Văn, một tay ôm Tiểu Vân đang chăm chăm nhìn Vũ Thiên Quân tay kia đang cầm hai có Ma thỏ to cỡ bắp đùi người đang không ngừng dãy dụa!
Tác giả: Đế Thanh
Nguồn: truyencv.com
Danh Sách Chương: