Truyện Ma Thần Thiên Quân : chương 148: đại chiến gần kề?
Ma Thần Thiên Quân
-
๖ۣۜĐế ๖ۣۜThanh
Chương 148: Đại chiến gần kề?
Một ngày trước hôn thê hai mươi năm của Cái thế Ma quân thông báo muốn từ hôn, chưa đến nửa ngày phụ thân của hắn là Vũ Thế Thần lên tiếng đồng ý lần này hối hôn, rất nhiều thế lực đang chờ xem chuyện cười lớn, dù sao hôm nay bất kể là riêng Nhân tộc hay tinh không chư tộc thì Vũ gia chính là một cái cự đầu cấp thế lực, không có mấy thế lực nguyện ý đối đầu, cường đại như Phượng tộc cũng tìm cách nâng cao quan hệ đây. Trong khi bọn hắn đang chờ đợi trò hay thì Ma hải Quỷ Nha đảo đại chiến tin tức truyền đến, một cái kinh thiên bí mật bị hé ra, Bạch y Thánh quân cùng Cái thế Ma quân là một, đều là tên gọi của Vũ Thiên Quân!
Nếu Vũ Thiên Quân đã chết rồi thì thôi, Tần Thanh Thanh hối hôn Vũ gia cũng chỉ tức giận mà thôi, về tình hay lý cung không thể đi trả thù Tần gia hay ghi hận được gì cả, không lẽ Vũ gia lại bá đạo đi giữ Tần Thanh Thanh làm vợ một cái cô hồn? Ngoài mặt sẽ không có bất kỳ thế lực nói gì nhưng trong tối chắc chắn nói không ít việc đi. Thế nhưng Vũ Thiên Quân chưa chết lại khác, cho dù hắn là một cái phế nhân thì lấy Vũ gia hôm nay có năng lượng cũng không có chuyện Vũ gia để yên chuyện này, huống chi hắn không những không phải là phế nhân mà con là một cái siêu cấp đại quái vật thiên tài, một cái hai mươi tuổi đã có đỉnh phong tinh không chiến lực! Chuyện này chắc chắn không đơn giản mà kết thúc!
"...". Có một nhóm người kể từ khi nghe thấy chuyện Tần Thanh Thanh muốn hối hôn thì chỉ cười lạnh lùng, mấy cái thanh niên thì có cười hắc hắc quái dị khi nghe chuyện, lại có mấy cái thiếu nữ ánh mắt loé loé lên hưng phấn, thế nhưng sau đó chính là lạnh lùng sát khí. Vũ Thiên Quân trong lòng bọn hắn chính là hoàn mỹ vô khuyết, nhưng lại có một cái nữ nhân ngu ngốc đi làm cho tượng đài đó xuất hiện vết bẩn, làm sao có thể tha thứ được? Bọn hắn bát đại linh tử không chấp nhận được chuyện này!
Lúc này ở một cái thành trì trên Vô Nguyệt đại lục! Võ thần học viện ở trung tâm đại lục, ngoài học viện còn có tám cái siêu cấp đại thành trên toàn đại lục, đương nhiên cả tám toà siêu cấp đaj thành này đều thuộc quản hạt của Võ Thần học viện, phía dưới lại có vô số thành trì lớn nhỏ khác. Siêu cấp đại thành gần Võ Thần học viện nhất là Võ Thần thành, đây cũng xem như cửa vào Võ Thần học viện, bên trong cường giả nhiều như mây, cho dù là Thánh tổ cảnh đại năng cũng có không ít. Cách đây mấy tháng có một cái Đan khí các vừa mới thành lập trong thành, nghe nói là có Thánh tổ cảnh đại năng đằng sau hậu trường nên cũng không có mấy người muốn trêu vào, đương nhiên cũng có không thiếu người không muốn nó tồn tại! Bên trong Đan khí các tầng thứ chín, cũng là tầng cao nhất có ba người đang ngồi nói chuyện, bọn hắn chính là kẻ đứng sau hậu trường của Đan khí các, hai nam một nữ.
"Tần gia Tần Thanh Thanh thật sự giỏi ah! Lại có thể đi hối hôn thiếu gia!". Nữ nhân nhìn như ba mươi không phải ai khác chính là Tứ hộ pháp Khương Vũ quái khí nói. Hai người đang ngồi nói chuyện với nàng đương nhiên là Võ Tử Hiên cùng Xích Đan Tử rồi.
"Ha ha! Chuyện này cũng làm sao trách nàng ta được, thế nhân đều cho là Thiếu gia đã chết rồi ah!". Xích Đan Tử cười nói.
"Huh! Chuyện này hay là để tự Thiếu gia quản đi, đây dù sao cũng là việc riêng của hắn, chúng ta can thiệp vào cũng không tiện!". Võ Tử Hiên mặt không chút biểu tình nói. Hắn thấy chuyện này Vũ Thiên Quân chưa chắc đã quan tâm, vấn đề mặt mũi của bản thân có lẽ rất quan trọng nhưng Vũ Thiên Quân tính cách, chậc! Chuyện này hắn xem như trò chơi hài tử mà thôi.
"Hì hì! Tần Thanh Thanh đang ở Võ Thần học viện, không biết thiếu gia có đến Võ Thần học viện quấy tung lên không, Võ Thần ông ta không biết sẽ làm như thế nào...". Khương Vũ như sợ thiên hạ không loạn nói.
"Ầy... Ta nghĩ khả năng cao Thiếu gia sẽ đến Võ Thần học viện ah!". Xích Đan tử đột nhiên nói. "Chỉ là không phải đến vây chuyện..".
"Huh! Thiếu gia năng lực thông thiên nhưng nhiều lúc vẫn còn hành động theo cảm tính, ta nghĩ hắn có lẽ cũng sẽ đến Học viện... đi dạo!". Võ Tử Hiên mặt đen lại nói.
"Chậc! Hi vọng sẽ có náo nhiệt!". Khương Vũ liếm liếm môi nói.
"Thiên hạ còn chưa đủ loạn sao? Ta sợ sau hôm nay đại chiến với dị tộc sẽ tuỳ thời bạo nổ... Aiii". Võ Tử Hiên nhíu mày nói sau đó lại thở dài.
"Hắc! Thánh tộc cùng dị tộc bỉ ổi như thế, vậy mà ra tay đánh lén, không chém giết mấy cái làm sao có thể hả dạ!". Xích Đan tử chuyển giọng nói. "Huống chi cho dù không có đại chiến nổ ra, ta nghĩ không lâu nữa Thiếu gia cũng đi tìm bọn kia trả thù thôi! Chiến hay không chiến cứ để cho mấy lão quái vật đi thương lượng, nghe nói lần này Thái Thương gia bị ăn một cái thiệt lớn ah!".
"Ah! Chuyện đó chúng ta tạm thời không quản, phát triển Đan khí các vẫn hơn đi! Đại chiến có xảy ra thì ta nghĩ vẫn chưa có tầng lớp đại năng đánh trước đâu!". Võ Tử Hiên nói. Hắn nói cũng không sai, đại chiến nổ ra cũng chưa đến mức sẽ là Thánh cấp tham chiến, bây giờ chủ yếu vẫn là Thần cấp phía dưới tham chiến thôi, nếu hai cái Thần cấp đánh nhau không sao nhưng nếu một vạn cáo Thần cấp đánh nhau lại là chuyện khác!
"Huh!...". Xích Đan tử cùng Khương Vũ cũng không nói gì nhiều nữa, lúc này bọn hắn nhiệm vụ vẫn là phát triển Đan khí các cùng mạng lưới tình báo cho Vũ Thiên Quân, chuyện khác Vũ Thiên Quân chắc sẽ có an bài.
Nhân tộc địa bàn khắp nơi tiếp giáp với dị tộc đều dị thường căng thẳng, tuỳ thời đều có thể thấy Thần cảnh, Thông thần cảnh phi hành qua lại, đây là do Nhân tộc mấy lão bất tử Đại Thánh chỉ thị, cần phải đề phòng Dị tộc đột nhiên đánh lén, bên ngoài là như vậy, bên trong cũng không thiếu Thánh cảnh đại năng âm thầm dò xét, đại chiến không chắc sẽ xảy ra nhưng đề phòng vẫn hơn!
Một nơi khác bên trong Yêu nguyên sơn mạch, đây là Yêu tộc địa bàn thế nhưng có một nơi Yêu tộc đại năng Thoòng thường sẽ không đến, nơi này gọi là cấm linh chi địa, gần như không có bất kỳ sinh vật nào có thể sống ở bên trong! Thế nhưng không có gì là tuyệt đối, phía bên trong đó có một cái Sơn cốc được bao phủ bởi một màn sáng toả ra rất nhiều tia sáng rực rỡ, đặc biệt đẹp mắt! Nhìn nó đẹp nhưng cũng không nên coi thường, giống như Vũ Thiên Quân từng phong ấn lại Lục Ma tinh bằng Luân hồi chi lực, chỗ này được Vũ Thiên Nguyên sử dụng Vạn tượng chi lực tạo thành một nơi cho hắn cùng thuộc han dừng chân tu hành!
Trong sơn cốc chủ yếu là sơn động mà thôi, cùng không có cái gì đình đài lầu các. Bên một cái sơn động ở trung tâm sơn cốc nằm một con bạch hổ dài hơn ba trượng, trên lưng nó còn có một đột cánh nhìn rất uy vũ, tu vi cũng có Thánh tổ bước thứ nhất, không tầm thường ah, nó đương nhiên là Phi Thiên hổ, thú sủng của Vũ Thiên Nguyên rồi, nó lúc này đang nhìn vào sơn động như chờ cái gì đó.
"Dát!". "Dát!". Tiếng bước chân nhẹ từ trong sơn động vang lên, sau đó kèm theo tiếng nói.
"Ngươi nói Bạch y Thánh Quân là lão tứ? Đang ở Quỷ Nha đảo?".
"Vâng! Chủ nhân!". Bạch hổ mở miệng nói chuyện.
"Huh! Bảo bọn kia tập trung tu hành! Ta đi rất nhanh sẽ trở lại!". Giọng nói lại vang lên rồi biến mất.
Phi Thiên hổ định mở miệng xin đi cùng thế nhưng còn chư nói chủ nhân đã rời đi, nó lại nhắm mắt tiếp tục tu luyện, hiện tại đề cao tu vi mới là chính đồ ah! Chủ nhân của nó tu vi đề cao quá kinh khủng rồi!
Một bên khác Vũ Thế Thần tạm thời còn chưa biết chuyện ở Quỷ Nha đảo, hắn thử truyền tin cùng với Vũ Thiên Quân nhưng không được nhưng trước đó Vũ Thiên Quân từng truyền tin là sẽ đến Ma hải độ kiếp nên hắn đang một đường đến thẳng Ma hải, vừa sử dụng truyền tống trận vừa xé rách hư không chạy đi, không đến năm canh giờ hắn sẽ đến Ma hải, đây là do hắn không thể vận dụng siêu cấp truyền tống trận, nếu không sẽ nhanh hơn không ít! Tốc độ này có khi còn chậm hơn để cho Lôi thú xé rách hư không ah!
Khi đám người từ Quỷ Nha đảo trở về đến Ma hải cảng ba canh giờ thì Vũ Thế Thần cũng đã đến đây! Đương nhiên hắn cũng đã biết chuyện! Hắn lập tức đi Quỷ Nha đảo!
Quỷ Nha đảo lấy trước kia hồ nước làm trung tâm đã xuất hiện rất nhiều vết nứt lớn nhìn rất doạ người, phía trên đó đại chiến đã qua đi bốn canh giờ rồi! Không có đại chiến không có nghĩa ở đây sẽ yên bình.
"Ầm!". Một tiếng nổ lớn vang lên, kèm theo đó là một cái bóng đen bị đẩy thẳng lên không trung, hắn quanh thân được lực lượng huyền bí bảo hộ nên không thấy rõ là ai nhưng theo hắn bị đánh lùi lại hư không phá toái một vệt dài, có thể thấy lực xung kích đánh lên người tên kia có bao nhiêu bá đạo!
"Khục!". Bị đẩy lùi hơn trăm dặm mới có thể dừng lại, Vũ Thiên Quân ho ra một ngụm máu, cho dù hắn đang ở trạng thái toàn thịnh cũng không thể tiếp được một tia khí tức toát ra từ Hắc nhật Kim ô bản thể, đó còn chưa đủ một phần vạn của nó mà Vũ Thiên Quân đã trọng thương rồi, Hắc nhật Kim ô ở Hỗn độn cảnh nếu công kích một lần, chỉ là tuỳ tiện thôi không biết sẽ là cái gì tràng cảnh?!?
Lau đi khoé miệng máu tươi hắn nhìn bầu trời thở dài, còn tốt không bị phát hiện! Lại nhìn về phía Quỷ Nha đảo, một kích kia dư trấn làm cho chỗ nguyên vốn là mặt đất nay thành một cái hố sâu mấy trăm trượng, đường kính cũng gần tám dặm, đã bị nước biển tràn vào lấp đầy, đám hài nhi của Tử giác lôi tộc may mắn được Luân hồi chi cầu bảo vệ nên bình an vô sự, Vũ Thiên Nhật bên ngoài được Phi Thiên Bằng kịp thời mang đi cũng ở cách đó mấy trăm dặm! Chỉ là không thấy Vũ Thiên Dương đâu! Không phải đã chết rồi đi?
"Rào!". Đột nhiên từ hố sâu nước bị cuốn lên, Vũ Thiên Dương được hắc hỏa bao phủ nhảy lên bờ. Hắc Ô thu lại hắc hỏa đứng trên vai hắn cười hắc hắc.
"Hắc hắc! Còn may bản đế lấy từ bản thể một cọng lông nếu không vừa rồi bị trọng thương bởi chính khí thế của mình thật mất mặt ah!".
"Hừ! Ngươi không sao nhưng bản thiếu gia trọng thương rồi đây!". Vũ Thiên Quân có xúc động chửi ầm lên hừ lạnh nói. Hắn không tin Hắc Ô sẽ không biết lúc câu thông bản thể sẽ làm cho khí tức tiết ra.
"Còn may nhờ có ngươi cường đại! Nếu vừa rồi một tia khí tức lộ ra, Thiên phạt đánh xuống bọn ta khó sống!". Hắc Ô đổi giọng chỉ Vũ Thiên Dương nói.
"Các ngươi lớn lên không phải không có thiên kiếp sao? Làm sao lại sợ bị phát hiện khí tức?". Vũ Thiên Quân thân hình loé lên đã đến Quỷ Nha đảo. Một kích kia làm hắn trọng thương, không có mười ngày nửa tháng khó mà lành được, đây là hắn thân thể là Thái sơ thân thể cùng có Sinh mệnh lực lượng đạt đến Thế chi cảnh mới có năng lực, đổi thành kẻ khác có lành được hay không lại là chuyện khác!
"Huh! Như bọn ta lớn lên là không có Thiên kiếp, nhưng ta bản thể vốn không thể tồn tại ở thời đại này nên mới có thiên kiếp!". Kim Ô nói.
"Ah...". Kim Ô đang nói thì đột nhiên kinh xin nhìn bầu trời đang tụ tập lại Lôi vân. "Không phải ngươi đã cản một tia khí tức tiết ra rồi ah? Làm sao lại có kiếp vân?".
"Huh! Ai nói ngươi có Lôi vân là sẽ có Lôi kiếp?". Vũ Thiên Quân nhếch mép cười nói. "Cha ta đến rồi!".
"Ầm!". "Ầm!". Như để trả lời Vũ Thiên Quân bầu trời lôi điện nổ mạnh, một đạo tia chớp thô to như cổ thụ lao nhanh từ phía chân trời đến Quỷ Nha đảo.
"Kẻ nào dám tấn công con ta?". Giọng nói hùng hồn bá đạo từ tia lộ điện vang lên, tiếng nói chưa dứt một bóng trắng đã xuất hiện ngay phía trước Vũ Thiên Quân hơn ba trượng, trên bóng trắng đang ngồi một cái nhân loại!
Tác giả: Đế Thanh
Nguồn: truyencv.com
Danh Sách Chương: