Nhưng sự chênh lệch tu vi của hai người quá lớn, sự chênh lệch này sao có thể dùng tố chất thân thể mà bù vào chứ.
Một người là Sinh Tử Cảnh sơ kỳ.
Một người là trưởng lão Bất Tử Cốc Bán Đế Cảnh đã thành danh từ rất lâu rồi.
Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app tamlinh247. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là tamlinh247.com.vn. Vui lòng đọc tại app tamlinh247 để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.
“Thật sự chọn trúng ta sao, ta nên nói là ta may mắn hay là nói ngươi bất hạnh đây?” Ánh mắt trưởng lão Bán Đế Cảnh lạnh lùng, tâm trạng vô cùng tốt.
Chỉ cần thắng một trận là có thể có được không ít cơ duyên.
Đợi sau khi lão giết chết tên tiểu tử này, có nên tiếp tục trận tiếp theo hay không đây?
Trưởng lão Bán Đế Cảnh lúc này trí tưởng tượng có hơi bay cao bay xa rồi.
“Này! Trong lúc chiến đấu mà phân tâm là dễ về chầu ông bà lắm đấy nhá.”
Lúc này.
Một giọng nói truyền tới tai lão ta.
“Điều này còn cần ngươi phải….”
Trưởng lão Bán Đế Cảnh còn chưa nói hết câu, đồng tử đã trợn tròn.
Trong mắt lão là sự khiếp sợ và không thể tin nổi.
Bởi vì, lão ta chợt cảm nhận được cơ thể bị một áp lực vô cùng lớn áp chế, không thể động đậy.
Bên trong còn ẩn chứa một sức mạnh vô cùng huyền ảo.
Đây là….Quy Tắc Chi Lực.
Không ổn!!!!
Cùng lúc này.
Lâm Tiêu đã giơ cao gậy Bàn Long trong tay, Trọng Lực Ý Cảnh kết nối với Quy Tắc, hình thành một sức nặng tựa ngàn cân.
Ầm!!
Cây gậy vụt xuống.
Gậy này như đánh xuyên qua trời đất, kiên cố đánh xuống, nó dường như mang theo một sức nặng hàng tỷ cân.
“Trận thắng thứ năm, ta không khách sáo nữa đâu nhé!”
“Đại trưởng lão, cứu ta……”
Vị trưởng lão trên lôi đài dùng ánh mắt tuyệt vọng nhìn lại. Toàn thân ông ta bị sức mạnh quy tắc quấn chặt, bây giờ chỉ còn cách cầu cứu trong tuyệt vọng. Nhưng Lâm Tiêu chả có nửa điểm lưu tình, ánh mắt sắc lạnh.
Trường côn nặng nề nện xuống.
Rầm ầm ầm!!
Cả vùng trời đất quanh lôi đài cũng rung chuyển, Lâm Tiêu lại lần nữa dùng một côn nện trưởng lão Bán Đế thành đống thịt vụn.
Diệt!!
Sức mạnh quy tắc quấn quanh thân làm cho thần hồn cũng không thể thoát ra được, lập tức bị huỷ diệt tại chỗ.
“Lão Trần!!”
“Đáng chết…”
Các trưởng lão khác phẫn nộ hét lên, biểu cảm vừa sợ hãi vừa phẫn uất. Trần trưởng lão bị chuyển lên lôi đài kia so ra còn mạnh hơn bọn họ, một cường giả Bán Đế hàng thật giá thật vậy mà bị giết trong vòng 1 giây.
Bọn họ có thể nhìn ra được, khoảnh khắc đối diện với thiếu niên kia Trần trưởng lão có chút sao nhãng nên bị một đòn đánh chết. Nhưng kể cả có sao nhãng đi chăng nữa thì một sinh tử cảnh sao lại có thể dễ dàng giết cường giả Bán Đế như vậy.
Vì chỉ nhìn từ bên ngoài vào nên mấy trưởng não kia không cảm nhận được sức mạnh quy tắc. Bây giờ trong lòng họ chính là kiểu lo lắng sợ hãi, sự tự tin lúc trước có vẻ đã vơi đi rất nhiều.
Thiếu niên trên lôi đài còn lợi hại hơn nhiều so với tưởng tượng của bọn họ.
“Rốt cuộc hắn là ai?”
“Các ngươi đã từng gặp hắn chưa, biết hắn có thù gì với Bất Tử cốc không?”
“Lúc cùng với Phó thủ tịch giao tranh thiếu niên kia nói có thâm cừu đại hận với Bất Tử cốc, không chết không thôi.”
“Thật kỳ quái, kết thù với kẻ mạnh như vậy sao ta không có chút ấn tượng gì, cũng không có chút tin tức gì.”
Đệ tử và trưởng lão Bất Tử cốc cùng đưa mắt nhìn Lâm Tiêu, biểu cảm cực kỳ chân thành. Thiếu niên kia cho bọn họ một cảm giác sâu không lường được.
(Giành năm liên thắng, có tiếp tục thủ lôi?)