Trên đường về, Yuuna đang phải nếm trải cảm giác tệ nhất trong suốt 17 năm trời. Chỉ 10 phút sau khi trận chiến với con quái đầu chó kia đến hồi kết, cô đã chuồn lẹ để Mary khỏi lo lắng. Một khi đã giải thuật biến hình, tất cả những vết thương và bụi bẩn cũng đều biến mất. Mà chính xác hơn là đưa họ trở lại nguyên trạng khi chưa biến hình. Do đó, khi giải thuật, khuôn mặt và trang phục của Mary cũng như quần áo của Yuuna đều không còn thứ chất lỏng dơ bẩn kia nữa.
Yuuna tin tưởng và tôn trọng Mary. Vốn là người của một thế giới bị đám 'Abyss Gate’ tấn công, cô đã đơn thương độc mã đến tận nơi Trái Đất xa lạ đây để chiến đấu và bảo vệ hành tinh này. Hồi mới quen biết nhau, trong năm đó, họ đã vượt qua biết bao khó khăn gian khổ mà trở thành bạn tốt. Ít nhất thì đó là những gì đáng lẽ phải diễn ra. Còn bây giờ thì Yuuna lại bị cái ác làm cho biến chất, đến ngay cả bộ thánh phục được Mary trao cho cũng bị biến đổi vì lý do nào không hay biết. Mà cái vấn đề nhức nhối nhất ở đây là việc xuất ra kìa. Yuuna không thể nào kìm nổi cái sự thôi thúc đặc trưng của giống đực chỉ chực tuôn trào khỏi con hàng của mình. Đã vậy cô còn thấy thỏa mãn khi phun cái đống tinh hoa kia lên người bạn mình giữa chiến tuyến nữa chứ. Không chỉ vấy bẩn trang phục của mình, mà ngay cả bộ đồ của Mary lẫn khuôn mặt cô cũng đều bị cái thứ tinh dịch đó phủ lên. Không đời nào việc đó lại có thể coi là bình thường được.
“Haa… mình vừa làm cái gì thế này?”
Cô nhìn xuống chỗ đó của mình và thấy có một vết bẩn lớn trên vạt váy trước. Đáng ra, cái đống dơ bẩn tích tụ suốt trận chiến phải biến mất khi giải thuật biến hình rồi. Tuy vậy, dấu vết của đợt phun trào từ cái gậy thịt kinh tởm của Yuuna vẫn còn đó. Đã thế, ban đầu vết bẩn nằm trên bộ thánh phục, nhưng thật vô lý là giờ nó lại ở trên váy đồng phục. Phần nửa dưới vốn thả rông nay lại nằm trọn trong chiếc quần lót đầy ắp tinh dịch vừa mới xuất. Cô không thể cứ thế mà cởi quần lót giữa phố thế được, nên đành phải vừa đi vừa sống chung với cơn lũ ấm nóng đang xối xuống dọc theo hai bên đùi. Cái quần lót đẫm tinh thật khó chịu, thỉnh thoảng còn bốc lên mùi hương vừa nóng vừa nồng kích thích khứu giác tội nghiệp của Yuuna.
Thiếu đi ma thuật cản trở nhận thức, việc khiến mọi người xung quanh không để ý đến điều này là bất khả thi. Thế mới thấy được ma thuật của Dark Disaster nó mạnh đến khó hiểu. Ban đầu Yuuna tưởng rằng dù không thể báo cho Mary biết thì chỉ cần để chính cô ấy nhận thấy điều kỳ lạ đang diễn ra mà tự hiểu. Cơ mà, Mary vẫn chẳng thể nhìn thấu được ma pháp của Nữ hoàng dâm dục Dark Disaster, dù con hàng của Yuuna ở ngay trước mắt. Cô còn không hề nhận ra sự thay đổi trên bộ thánh phục của Shiny Angel, thậm chí là cả đống tinh dịch phun đầy trên mặt mình. Với Yuuna mà nói thì đám điều hành viên ác quỷ đó nằm ở đẳng cấp hoàn toàn khác rồi.
“Mình phải làm sao đây?”
Dù đã về tới nhà, cô vẫn không khỏi lúng túng. Nhà Yuuna là kiểu nhà độc lập. Nhìn ánh đèn ngoài cổng chưa sáng là đủ biết vẫn chưa ai về nhà, cô cảm thấy nhẹ nhõm. Nếu nhỡ may bố mẹ mà thấy phần dưới của cô thế này, kiểu gì họ cũng hét lên và ngất xỉu. Ngay cả đứa em trai đang trong độ tuổi nhạy cảm cũng có thể ghét cô suốt phần đời còn lại mất. Tất nhiên là chừng nào còn xài ma thuật cản trở nhận thức, cô chẳng lo bị nhìn thấy.
“Con về rồi đây.”
Dù biết chẳng ai ở nhà nhưng cô vẫn nói theo thói quen. Thế rồi, cô nghe tiếng đáp lại từ một người mà mình chẳng thể ngờ tới.
“Hmph, có vẻ như ngươi làm bài tập về nhà khá chăm chỉ đấy chứ, Shiny Angel. Ngoan lắm.”
“………………..eh?”
Chắc hẳn biểu cảm mình giờ đang sốc lắm đây, là những gì Yuuna nghĩ. Bởi lẽ, cô vẫn chưa hình dung được tại sao Dark Disaster lại vào được trong nhà mình, với cái bộ trang phục toàn dây đai đáng xấu hổ đó nữa.
“Nhìn nè, ta định đích thân đi pha trà cho ngươi đó. Hãy cảm thấy biết ơn đi.”
Bé gái ấy vào bếp pha trà, nhưng Yuuna thì vẫn còn quá kinh ngạc tới nỗi chẳng thể đi theo.
“Hm…có vấn đề gì sao?”
Dark Disaster nhướn mày khi thấy bộ dạng của cô hiện giờ. Ngay sau đó, Yuuna bật khóc, từng giọt lệ tuôn rơi cùng tiếng thổn thức. Chỉ mới nhìn thấy mặt Dark Disaster thôi, cảm giác nhục nhã, khoái lạc, ngóng trông và tuyệt vọng đã nhất thời cuộn trào trong cô. Những cảm xúc kìm nén suốt bấy lâu nay tuôn trào như vỡ đập. Năm phút ròng rã chỉ khóc với lóc, cuối cùng cô cũng rặn ra được một câu.
“Hức….tại sao….hức….ngươi lạ ở đây?”
“Ta chưa nói là sẽ đến đây sao? Không phải tuần trước ta đã đến để đưa ngươi về nhà à?”
Nghe con ả ăn nói tự tin như vậy, Yuuna cũng không biết phải đáp lại thế nào. Dù muốn nói ‘cút, đây là nhà ta’, nhưng cô lại quá khiếp sợ.
“Sao cũng được….hức…vậy ngươi làm gì ở đây?”
“Trước đó thì….phải làm gì đó với khuôn mặt đó đã. Không thể để một thiếu nữ xinh đẹp trông ‘tã’ thế này được.”
Vừa nói, Dark Disaster vừa rút một chiếc khăn ấm từ hư vô rồi đưa Yuuna.
“….cảm ơn.”
Lại một bất ngờ nữa, cô chẳng biết làm gì ngoài cầm lấy cái khăn đó mà lau mặt. Chiếc khăn ấm áp nhanh chóng lau đi những giọt nước mắt nước mũi lấm lem trên khuôn mặt cô.
“Oh, còn đây là cho bố mẹ ngươi.”
“Huh?”
Vốn đã chẳng hiểu con nhỏ kia đang nói gì, cô lại càng bối rối hơn khi thấy những gì được mang ra. Đó là những chiếc bánh tart màu tím nổi tiếng ở Okinawa. Điều hành viên thứ hai của ‘Abyss Gate’, nữ hoàng dâm dục, đặt nó trước mặt Yuuna.
“Gì đây?”
“Hm? Không biết à? Ta nghe nói thứ của ngọt đó nổi tiếng ở đất nước này.”
“Không, không phải cái đó.”
“Đồ ngọt ở thế giới này ngon không tả được. Dù ‘Abyss Gate’ đã thôn tính được tám thế giới, đây là lần đầu tiên ta thấy có thứ ngon thế này.”
Dark Disaster lấy ra một hộp bánh khác từ hư vô, bóc vỏ rồi lấy ra xếp trước mặt mình và Yuuna. Có lẽ đây là quà lưu niệm ả tự mua cho mình cũng nên. Sau khi lột hết lớp giấy bọc ở ngoài, ả ta ném nó vào cái miệng nhỏ xinh của mình rồi thưởng thức.
“Umm, ngon thật đấy. Vị khoai lang với cái kết cấu mềm mại dinh dính này thật khó cưỡng mà…. Này, ăn thử một cái đi.”
Vừa nói, ả đẩy một trong số đó lại gần phía Yuuna hơn. Có điều, tinh thần cảnh giác cao độ không cho phép cô ăn cái thứ đó. Cứ tưởng sẽ làm mất lòng ả ta, nhưng có vẻ như cô lại sợ sệt không đâu rồi.
“Mmm, hương vị tuyệt hảo của mấy cái bánh này mà đi kèm với trà thì còn gì bằng! Cơ mà, chắc là ta nên vào vấn đề chính trước khi đắm chìm trong cái vị ngon này mất…. Sumeragi Yuuna!”
Vừa nghe có người gọi đích danh mình, cảm giác ớn lạnh đã chạy dọc sống lưng cô rồi.
“Bài tập về nhà tuần này đâu, đưa ta xem nào.”
“…..vâng.”
Cô thoáng nghĩ tới việc từ chối, nhưng rồi cân nhắc lại thì thấy kiểu gì cũng vô ích thôi. Sẽ sáng suốt hơn nếu tỏ ra vâng lời và đợi thời cơ mà lật ngược thế cờ. Ít nhất thì đó là những gì cô tự nhủ. Cuốn nhật ký được giấu kỹ trong ngăn kéo bàn học. Nếu có ai mà thấy nó thì chắc kèo kèo là cô sẽ được ăn ngay cái mác biến thái mà chẳng thể biện hộ được gì. Dùng chìa mở ngăn kéo, cô lấy ra một chiếc hộp, mở nó rồi lấy cuốn ‘Nhật ký theo dõi cu của Sumeragi Yuuna’ ra khỏi bao bì. Ngay khi thấy cái bìa, khuôn mặt cô trông lạnh toát.
“C, c, c, c, c, cái, cái gì thế này?!”
“Ohh, vậy chắc ngươi không biết rồi. Cứ vài ngày một lần, bìa cuốn nhật ký này sẽ hiện tấm ảnh để lại ấn tượng lớn nhất đối với chủ nhân của nó."
“Cái, quái gì đây------!!!”
“Như ta đã nói, cứ vài ngày, thứ gì làm trái tim ngươi xao xuyến nhất sẽ được đặt làm ảnh bìa.”
Thứ quan trọng nên phải nhắc lại hai lần. Cũng không khó để đoán rằng bìa cuốn sổ đã thay đổi so với những gì Yuuna thấy vào hôm qua. Lúc cô viết nhật ký, hình ảnh khuôn mặt nhếch nhác của cô khi bị Dark Disaster chơi đùa vẫn còn ở trên bìa. Vậy mà giờ nó lại biến thành một tấm ảnh khác, ‘Gậy thịt của Yuuna bắn lên khuôn mặt thánh thiện của Mary’, có thể gọi là vậy. Lại là một tấm ảnh khiêu gợi đến khó tin, đã vậy còn trông như được một bên thứ ba nắm trọn khoảnh khắc đống tinh đó văng ra rồi đáp thẳng vào mặt Mary nữa. Má cô đỏ như tôm luộc, đôi môi không khép nổi còn đôi mắt thì ướt át đến mê mẩn, trông thật không khác gì một con điếm bệnh hoạn. Nếu lúc nào cũng phải trưng ra cái mặt thế này trước bàn dân thiên hạ, cô thà tự cho mình ăn đập còn hơn.
“Hm, chỉ nhìn cái bìa thôi cũng đủ để thấy được kết quả huấn luyện của tuần này rồi, nhất là khi thấy cái mùi đặc trưng của giống đực bốc lên từ chỗ đó của ngươi nữa. Ta đã hi vọng rằng…..lần đầu vắt chúng là do chính tay ta thực hiện cơ.”
Điệu cười của con nhóc đó cùng với hành động chỉ tay vào chỗ kín của Yuuna như nhắc cô nhớ rằng quần lót mình vẫn còn dính ướt, dù nó đã bắt đầu khô lại rồi. Nghe tiếng cười khúc khích của con ả đó, cô có cảm tưởng như mình là con mồi đang bị một con thú ăn thịt khác rình mò. Nó khiến cô rùng mình, nhưng tất nhiên là không liên quan gì đến cảm giác mát lạnh dưới quần lót rồi.
“Kukuku, khuôn mặt ngươi trông như bé mèo con sợ hãi vậy. Tốt lắm, giờ thì nhóm lên ánh lửa thèm khát nào.”
Vừa ý kiến về vẻ mặt sợ hãi của Yuuna, Dark Disaster nhẹ nhàng bước tới trước mặt cô. Từng bước di chuyển thanh thoát như một bậc thầy võ thuật với tốc độ không tưởng, con ả đã tóm gọn lấy Yuuna. Cô chẳng thể thoát ra nổi mà chỉ có thể xoay vòng, bị cắp ngang eo và vác đi trước khi ả quăng mình nằm ngửa lên trên giường một cách dễ dàng.
“Tuần trước ta đã dùng ma thuật để khiến ngươi không thể di chuyển, nhưng mà thế thì chán lắm cho nên hôm nay cứ thoải mái mà vùng vẫy nhé. Có điều, cấm được sử dụng ma thuật. Chỉ được dùng cơ thể mình mà chống cự thôi, ta sẽ giúp ngươi khởi động.”
Ngay lập tức, Yuuna bị con ả ghim xuống trong tư thế ngồi dạng chân, rồi chiếc váy của cô đã bị đôi tay nhỏ nhắn ấy nắm lấy. Ả ta búng cái móc cài ngang váy Yuuna đầy điệu nghệ. Chỉ với một động tác màu mè như cách ảo thuật gia làm tấm khăn trải bàn biến mất, chiếc váy đã tuột mất.
“Đầu tiên là, cái này!”
Giơ cái váy lên như để cho khán giả chiêm ngưỡng, Dark Disaster cười hãnh diện mà vẫy lên vẫy xuống nó. Không còn váy, có thể thấy rõ cái cục nổi cộm dưới quần lót Yuuna. Không chỉ vậy, lớp vải trắng ở dưới còn loang lổ những vệt ướt đẫm màu trắng nhờ nhợ.
“Kukuku, cái quần lót đó căng phết nhỉ? Ngươi giấu cái gì trong đó thế?”
“Ng, ngươi nghĩ đó là tại ai chứ…đừng có nhìn nữa..”
“Đoán xem? Giờ ta sẽ tấn công dồn dập đấy. Cứ bất cẩn đi rồi ngươi sẽ trần như nhộng cho coi.”
Nở nụ cười dâm tà xấu xa, con ả ngồi trên người Yuuna tóm lấy quần lót cô bằng cái tay bé nhỏ ấy. Cô cố khép chặt đùi lại, hai tay chộp lấy cạp quần lót. Thế nhưng, khi cô làm vậy thì con nhóc kia lại ngả người ra phía sau và reo lên ‘à há!’ trong khi buông cái quần chíp ra mà vòng tay ôm lấy cô. Ngay sau đó ả ta đứng dậy với chiếc áo lót vừa lột được từ Yuuna.
“Xong mảnh thứ hai.”
Tiếng cười của Dark Disaster còn trơ trẽn hơn nữa, mở đầu cho một trận chiến một chiều. Yuuna thì gắng sức chống cự đến tuyệt vọng còn những động tác uyển chuyển của Dark Disaster thì lại được thực hiện nhanh tới nỗi mắt thường khó mà theo được. Cô ra sức chống trả, nhưng không thành. Với cái cơ thể mềm dẻo đến thượng thừa đó thì dù chỉ cố nắm lấy tay con nhóc này thôi cũng đã là bất khả thi rồi. Cô nhanh chóng bị lột đồ, ngay cả khi có cố thủ đi chăng nữa. Thậm chí là có vùng vẫy điên cuồng thì ả ta vẫn nhanh chóng cởi được đôi tất của cô, bên trái rồi tới bên phải. Trong chớp mắt, cả chiếc áo khoác ngoài lẫn áo cánh cũng bị lột theo. Cô còn chưa hiểu được cái mô tê gì thì trên người chỉ còn độc mảnh quần lót bẩn.
“Thấy thế nào? Ngươi còn chẳng thể đối mặt với kẻ địch có vóc dáng tí hon này sao?”
“I, im đi!”
Đúng như con nhóc đó nói, Yuuna hoàn toàn bị áp đảo. Mà đấy là Dark Disaster còn chưa dùng tới sức mạnh kinh hồn của mình nữa. Thứ duy nhất vượt xa khả năng của nhân loại là cái tốc độ của con ả. Bất kể vặn vẹo hay quằn quại kiểu gì đi nữa, ả ta vẫn dễ dàng yên vị mà cưỡi trên người cô. Chỉ với cân nặng bằng một nửa Yuuna, ả vẫn có thể ghìm cô xuống mà không hề bị đẩy ra một chút nào. Đây chẳng phải mẹo mà chỉ đơn thuần là ả quen thuộc với cấu trúc cơ thể con người, cho nên những gì Yuuna định làm đều bị bắt bài và khắc chế.
“Thôi thì dứt điểm nào!”
Vừa tuyên bố hạ màn, Dark Disaster nhắm lấy mảnh vải cuối cùng trên người Yuuna, mặc cho cô đang cố bảo vệ nó. Chỉ trong nháy mắt, chiếc quần lót ướt đẫm tinh dịch đã nằm trong tay ả, mùi hương từ đó bốc lên xộc thẳng vào mũi.
“Kukuku, mùi kinh quá đi mất. Còn đâu mùi hương của trinh nữ nữa. Đây là cái mùi hôi bẩn thỉu của giống đực rồi.”
Như để phá hỏng hơn nữa hình tượng thơ ngây của Yuuna, ả vừa nói vừa chĩa tay vào cây gậy thịt mọc ra ở vùng kín của cô.
“Nó đã sắp vượt qua cái mốc 10 cm rồi nhỉ?”
“N, ngậm cái mồm vào!”
“Đúng rồi, đúng rối, có thế chứ. Trêu một bé mèo quá sợ hãi sẽ không còn gì vui cả.”
Yuuna vẫn đang vận lộn để hất ả ta ra, nhưng vẫn vô ích. Nãy giờ an tọa trên người một Yuuna trần như nhộng, cuối cùng Dark Disaster cũng chịu chuyển mình sang tư thế 69 trong khi vẫn bám lấy cô dai như đỉa. Đập vào mắt cô là cái khe hẹp nhẵn thín còn trước mặt ả ta là con hàng cương cứng của Yuuna. Nằm đè trên người Yuuna mà cười nhăn nhở, ả với tay từ từ nắm lấy cây chày của Yuuna.
“Kukuku, đúng như ta đoán, nó đã cứng lên rồi này.”
Ả vừa nở nụ cười không thể vô liêm sỉ hơn vừa nói lên một sự thật mà Yuuna không thể chối cãi. Cô có thể cảm thấy làn da mềm mại non nớt khi con nhóc đó ôm mình, và cả cái mùi hương như sữa phảng phất từ cái khe đó. Cùng lúc, ký ức cô bị Dark Disaster chơi đùa vào tuần trước lại lóe lên trong tâm trí. Sau quá trình hồi tưởng ấy cũng là lúc con hàng của cô đâm chồi nảy nở, nó nhanh chóng ưỡn ra phía sau.
“Thích không?”
“Nó…..”
“Vậy à? Thế này thì sao!”
“Fuhyahhhh!”
Giật mình, Yuuna thốt lên tiếng kêu kỳ cục. Do Dark Disaster nằm đè lên, tất cả những gì cô thấy chỉ là con rạch nhỏ và cửa hậu. Ban đầu, cô không biết có chuyện gì diễn ra ở dưới đó, nhưng cái cảm giác âm ấm âm ẩm đang bao lấy con hàng này thì không lẫn vào đâu được. Thế rồi có gì đó nhơn nhớt trườn lên trườn xuống đang vuốt ve cột cờ nhỏ của cô từ gốc đến ngọn hết lần này qua lần khác. Máu được tống đến chỗ đó ngày một nhiều, khiến phần cán cột mỗi lúc một to hơn và từng nhịp đập cũng từ trong đó mà truyền ra. Cảm giác ngứa ngáy thường trực trong cô gần như suốt cả tuần qua bỗng chốc ồ ạt trỗi dậy. Chỉ đến khi cô thấy đầu Dark Disaster nhấp nhô mỗi khi âm thanh nhớp nháp đó phát ra, cô mới biết con hàng của mình đang nằm trong mồm ả.
(Không thể nào, con chim của mình trong mồm ả ta sao? Thật bẩn thỉu…nhưng, nhưng nó thích quá.)
“Thích chứ?”
“!!!”
Như thể đọc được tâm trí Yuuna, con nhóc đó nở nụ cười khiến cô rùng mình.
“Sao nào, nó sướng lắm phải không? Dù mới chỉ có ta nói vậy, nhưng ta là người thành thạo kỹ năng làm tình nhất Abyss Gate. Hãy nhớ lấy nó, nhớ lấy cái cảm giác xuất tinh khi ta dày vò con họa mi của ngươi và dễ dàng khiến nó ói ra nước.”
Với một đấng chịch thủ có thâm niên như Dark Disaster, bộ phận sinh dục nam chỉ đơn thuần là một dụng cụ điều khiển khoái cảm của chính bọn họ. Để thể hiện năng lực của mình cho Yuuna, ả nắm lấy con cu ấy bằng bàn tay nhỏ xíu rồi nhẹ nhàng siết lấy nó trong khi mài phần cán bằng mấy ngón tay. Cường độ từ cú kẹp thật hoàn hảo khiến cái đó của cô dày và cứng hơn bởi cơn khoái lạc tuôn trào bên trong. Vì là đứa con gái đầu tiên có cu nên những phản ứng của Yuuna cũng có thể thông cảm phần nào.
(Đừng, đừng, đừng, đừng, đừng dùng mấy ngón tay đó để siết nó nữa, đừng….. nó khiến mình sướng quá ~)
Dù có lắc đầu điên cuồng cố cự tuyệt thì cũng đâu phải dễ dàng gì mà tránh khỏi những con sóng hoan lạc khuấy động bên trong. Trái lại, lắc đầu cựa quậy chống cự thực ra lại càng khơi dậy cơn khoái cảm trong cô, đến nỗi cô còn không nhận ra mình đang bắt đầu nhấp hông.
“Không sao đâu, đó là giới hạn của ngươi rồi nhỉ? Mà kể cả có chống chế đến mấy thì cái kim cũng sắp lòi khỏi bọc rồi. Hay nói cách khác là ngươi có thể ra rồi đó.”
Thấy con hàng của Yuuna đã căng đến cực hạn và phần đầu láng bóng bởi chất dịch dâm tà kia, dường như Dark Disaster lại nổi hứng hơn thì phải.
“Không, dừng lại đi. Đừng làm gì thêm nữa, nếu không cái thứ kỳ lạ đó sẽ lại bắn ra mất.”
“Cái thứ kỳ lạ? Tinh dịch ấy hả?”
“Tinh….dịch?”
“Gì? Ngươi không biết luôn sao? Tinh dịch ấy. Cái thứ trăng trắng bốc mùi mà ngươi trút lên mặt bạn mình trước đó ấy.
Vừa nghe dứt câu, cô nhớ lại những gì đã diễn ra trước ga tàu. Thật không còn gì có thể tồi tệ hơn nữa. Thật thảm họa, kinh tởm, dơ dáy, thô tục, …nhưng…..
Nó lại rất sảng khoái.
Yuuna chưa từng thấy cái thứ gọi là tinh dịch bao giờ, cái thứ mà đặc sềt cuồn cuộn trong ống dẫn tinh rồi phọt ra từ con hàng của cô. Cứ mỗi khi cái đống trắng đục đặc quánh đó tuôn ra, tâm trí cô lại bị xâm chiếm bởi cảm giác thỏa mãn khó tả ấy.
(Ồ, vậy ra cái thứ đó là tinh dịch à, cái thứ từ trong con chim đi ra làm mình sướng không chịu được luôn á.)
Đó chính là thứ chất dịch đặc quánh những ham muốn dơ bẩn mà cô đã tạt lên mặt người bạn chí cốt của mình.
(Cái thứ lỏng lỏng dơ bẩn đó đã văng lên giữa mặt Mary-chan.)
Khuôn mặt ủ rũ thoáng chút nghiêm nghị của Mary đã bị bao phủ bởi cái thứ trắng nhờn đó, từng dòng từng dòng trườn trên mặt, tạo thành những dải dài rồi từ trên má nhỏ giọt xuống. Chỉ nhớ lại cảnh đó thôi cũng đủ khiến Yuuna rùng mình rồi.
(Không ổn rỏi, đừng nghĩ về mấy thứ đó nữa, tịnh tâm nào Yuuna. Mày là Shiny Angel cơ mà!)
Yuuna là một nữ anh hùng công lý đáng tự hào, cho nên, cô phải cố mà kiềm lại cái ham muốn đang sục sôi trong cái thớ thịt này. Có điều, đối với cây gậy thịt trồi lên từ vùng kín kia thì quyết tâm của cô chỉ như một lớp băng mỏng đang chật vật kìm nén dòng dung nham. Rơi vào thế gọng kìm trong lòng bàn tay Dark Disaster, con hàng futanari của cô chỉ là một dụng cụ sản xuất khoái lạc dễ xài. Cô không kiềm nổi tiếng rên trụy lạc khi con hàng bên dưới cứ há hốc miệng ra còn đống tinh dịch đặc như keo thì chỉ chực phun trào khiến nó lại càng thêm rạo rực.
(Fuaah, heeaaah, không xong rồi. Mình không muốn lại làm cái trò bẩn thỉu đó nữa đâu!)
Cô là Shiny Angel, một người bảo vệ hòa bình. Cô không muốn làm mấy thứ ngu ngốc như thế này. Nó chỉ khiến cô cảm thấy như phụ lòng Marry, người đã đấu tranh vì hòa bình dù đã mất đi quê hương của mình. Yuuna chỉ có thể bám víu vào niềm kiêu hãnh trên danh nghĩa là một ma pháp thiếu nữ để kìm nén những xúc cảm nhục dục này trong tuyệt vọng.
(Mary, cứu tớ với!)
Cô nhớ về khuôn mặt của Mary, một người luôn hiền từ và tốt bụng. Ngay cả nỗi buồn cũng không thể xóa đi nụ cười trên môi cô ấy, những người xung quanh cũng luôn được cô động viên. Yuuna là người duy nhất được chứng kiến cô ấy rơi nước mắt khi nhớ cha mẹ và quê nhà. Nhìn vẻ mặt ấy, cô quyết tâm sẽ trở nên mạnh mẽ vì Mary. Dù trông có vẻ hoàn hảo là vậy nhưng cô ấy vẫn có mặt yếu đuối. Khi nhận ra mình đã tưới lên mặt Mary cái chất dịch dơ dáy của giống đực, ý chí của cô cũng theo đó mà tan tành. Sự thất vọng cùng dục vọng phun trào từ chỗ đó trong hình hài một chất lỏng màu trắng.
“Hya, đừng mà! Đừng bắn ra cái màu trắng đó nữa ~~!!”
Cái đống bẩn thỉu đã từng thoa lên mặt Mary một màu trắng đục chính là sản phẩm do chính Yuuna xuất ra. Còn giờ thì cô đang cúi xuống và nắm lấy chiếc cần gạt của dục vọng nhô lên từ thân dưới. Màn tự sướng đầy dâm đáng này khiến tinh dịch xối ra như nước của mấy cái vòi hỏng, để lại trên tấm thảm trải sàn một vũng nhày nhơ nhuốc.
“Tuyệt chứ? Kéo cưa lừa xẻ với con cu của mình phê lắm đúng không?”
Ả không chỉ căn thời gian đúng lúc cô nắm lấy con họa mi của mình, mà vào đúng lúc lớp bao quy đầu bị tuột xuống. Tuần trước, khi được hỏi thì Yuuna đã đáp lại rằng “nó thật kinh tởm.” Có điều, suốt cả tuần sau đó, cái cảm giác khi lên nòng và xả đạn như in sâu vào tâm trí khiến cô dần đổi ý. Khi chất dịch kinh tởm đó bắn khỏi đầu khấc cũng là lúc những lời thô tục cộc lốc vuột khỏi đôi môi dễ thương của cô.
“Vâng, con chim của Yuuna….sướng lắm…”
“Nói hay lắm Yuuna. Thành thật với cảm giác khoái cảm của bản thân không có gì là xấu cả.”
Cúi đầu về phía trước, Dark Disaster thè chiếc lưỡi nhỏ khỏi cái miệng bé xinh đó rồi bắt đầu liếm phần đầu khấc của Yuuna. Kỹ thuật dùng lưỡi khác xa với ngoại hình non trẻ của ả đã nhồi nhét những phức cảm trụy lạc vào con hàng tân thủ của Yuuna.
(Cái chỗ đó, con chim của mình đang bị liếm. Mình…mình đang bị một con nhóc liếm thế này đây ~)
Lần đầu xuất tinh đã khiến não Yuuna như bị nướng chín hoàn toàn, ngay sau đó lại là lần thổi kèn đầu tiên và những cơn cực khoái dồn dập khác nữa. Không chỉ vậy, hết lần này đến lần khác, cô còn được một bé gái chỉ bảo tận tình cách xuất ra làm sao. Cứ như vậy, Yuuna hồn xiêu phách lạc mà không hay biết nó đã khiến cơ thể mà tâm trí mình thay đổi đến mức nào.