Mồ hôi lạnh trên đầu Quân Khương Lâm từ từ nhỏ xuống, rầu rĩ miễn cưỡng cười nói: "Tam thúc, tình báo của người đúng thật giăng như võng a, thật cường đại, không phải lúc đó người cũng xuất hiện đó chứ!"
"Địa giới nhiều cường giả điên phong xuất hiện như vậy, ta đi xem náo nhiệt thì có gì lạ!" Quân Vô Ý tức giận quát lớn một tiếng, nói: "Việc này dù sao cũng chính là một đại sự phát sinh trên đất của Thiên Hương quốc chúng ta, sớm đã kinh động đến bệ hạ, người đã hạ lệnh tra rõ chuyện này, ta nếu không biết, vậy Quân gia chúng ta đây quả là quá dốt nát rồi."
Hai mắt hắn sáng quắc nhìn Quân Khương Lâm, nói: "Những điều này đều không trọng yếu, điều trọng yếu, cũng chính là điều ta muốn biết là, vị cầm huyền đan xuất hiện, không biết trời cao đất rộng, làm việc vô liêm sỉ cực kỳ, chính là người hắc y che mặt tiểu Vương Bát Đản kia là ai?!"
"Ách, hẳn là một vị tiền bối cao nhân trong truyền thuyết chăng! Cao nhân như thế, há điệt có thể biết được, có khi là Chí Tôn Thần Huyền Vân Biệt Trần cũng không biết chừng, người khác há lại có khí độ xuất trần như vậy!" Quân Khương Lâm trịnh trọng nghiêm túc nói.
"Rất xuất trần sao?" Nét mặt của Quân Vô Ý lúc này giống như một tòa núi lửa sắp bộc phát, nói: "Mấy ngày trước ta mới cho ngươi một khỏa lục giai huyền đan, hiện tại lấy viên huyền đan này ra cho ta nhìn một chút coi."
Huyền đan hiện tại đang ở trong ngực Hạc Trùng Tiêu, lấy ra thế quái nào được? Thật sự là không cho ta đường sống mà.
A!
"Ách, chính là lục giai huyền đan đó sao." Nhãn châu Quân Khương Lâm xoay động, nói: "Bị mất rồi."
"Ném đi rất tốt, không phải là ném cho thiên phạt chi vương sao?" Quân Vô Ý chậm rãi gật đầu nói: "Rất tốt, rất cường đại, từ lúc ngươi tỉnh lại tới giờ, lão tử hỏi ngươi một đống vấn đề, ngươi trả lại cho lão tử tám đống lời nói dối. Quân Khương Lâm, Quân tam thiếu gia ngươi lớn lên đúng là có tiền đồ."
"Tuy ta không biết ngươi dựa vào cái gì mà có thể nắm chắc như vậy, thế nhưng bằng với thủ đoạn thoát thân của ngươi, lại càng không biết ngươi làm sao lừa những người kia; ta biết ngươi nói láo chính là không muốn ta lo lắng, thế nhưng." Quân Vô Ý chậm rãi nói, ngữ khí vô cùng bình tĩnh.
Quân Khương Lâm nghe vậy, trái tim bình bịch đập. Hắn vội vã xô chăn lên, muốn xuống giường, nói: "Tam thúc, điệt có chút mắc tiểu, không chịu được nữa rồi."
Khi nào mà Quản Thanh Hàn lại quan tâm đến chuyện chết sống của Quân Khương Lâm vậy?