Cùng lúc này, ngón trỏ cùa Quân Khương Lâm thẳng tắp chỉ hướng Tạo Hóa Lô, Tạo Hóa Lô oanh một tiếng rồi chuyển động nhẹ nhàng, ngay sau đó, trên mặt Lô hiện ra thất thải quang hoa, chiếu ra vô số đồ án cổ quái. Sau đó đột nhiên toàn bộ đồ án cùng nhau biến mất, thất thải quang hoa nháy mắt biến mất, Tạo Hóa Lô còn đang chuyển động giữa không trung, cũng ông một tiếng, nắp lò lăng không bay lên
Tay Quân Khương Lâm khẽ vẫy, một bao dược vật lập tức rơi vào, trong khoảnh khắc, cả không gian tràn ngập nồng đậm mùi thuốc, mùi càng lúc càng dày, Tạo Hóa Lô nhanh chóng hạ xuống. Hỗn Độn hỏa một trận tăng vọt, Tạo Hóa Lô đang được ngón tay Quân Khương Lâm chỉ thẳng vào, ngọn lửa màu đen nhanh chóng nuốt gọn Tạo Hóa Lô.
Quân Khương Lâm chỉ cảm thấy toàn thân tràn đầy linh lực. Giống như sông lớn cuộn trào mãnh liệt theo đầu ngón tay chảy ra...
Cơ hồ trong nháy mắt, từ lúc bắt đầu tới giờ, hành động nào cũng thuận buồm xuôi gió, lúc này Quân đại thiếu gia mới bắt đầu khổ sở than vãn!
Ta kiện ông trời a, đây là luyện đan bằng máu người mà, cảm giác kia quả thực là mùi vị khủng bố, trong nháy mắt tưởng chừng như ta con mẹ nó bị hút máu thành xác khô. Luyện lại đan dược tầm thường này đã dùng tới trình độ này, vận chuyển linh khí kinh người thế này, đây chỉ là loại chuyện chế cơ bản nhất, dùng để luyện loại đan dược tầm thường nhất, nếu lúc này đang luyện loại cao cấp và trân quý đan dược, chẳng phải trực tiếp làm cho lão tử mất sức mà chết ngay tại chỗ sao. Thật là quá khoa trương mà…
Lão tử đã xem qua Tây Du kí. Ngươi xem người ta Thái Thượng Lão Quân luyện đan dễ dàng bao nhiêu. Vuốt râu vẫy vẫy phất trần liền xong việc. Vân đạm phong khinh thì tiên đan đã xong rồi, hơn nữa là cái loại đan dược này ăn vào liền khởi tử hồi sinh, trường sanh bất lão, mọc cánh thành tiên thượng hạng…
Tại sao đến khi ta làm lại… kinh khùng thế này? Ta chỉ muốn trị thương,giải độc mà thôi, tăng vài năm công lực bình thường mà thôi, có đáng phải rút đi linh hồn lực của ta không chứ.
Trong lòng Quân Khương Lâm oán hận, nhưng trên tinh thần cũng tuyệt không dám lãnh đạm, kiệt lực bảo trì và củng cố tâm linh, linh lực như sông Trường Giang và Hoàng Hà bị tháo nước tùy ý tuôn trào ra…
Thật lâu sau
"Phanh!"
Trong Tạo Hóa Lô phát ra một tiếng vang thật lớn, hạ xuống dưới đất, Hỗn Độn linh hỏa cũng đã khôi phục nguyên bản, ngọn lửa màu đen thẫm tiếp tục thong thả thiêu đốt
Lúc này Quân đại thiếu gia đã triệt để kiệt lực. Toàn thân ngay cả lực lượng nhúc nhích ngón tay cũng không có, dồn dập thở hổn. Hắn cảm thụ được linh khí của Hồng Quân Tháp điên cuồng tràn vào kinh mạch của mình, cả người giống như đang đeo cả ngàn cân cự thạch mà chạy liên tục năm cây số, hận không thể lè cả lưỡi ra mà thở, giờ phút này nếu không có Hồng Quân tháp rộng lượng bổ sung linh khí, Quân đại thiếu gia đang mệt mỏi muôn dạng phỏng chừng sẽ trực tiếp ngủ say.
Thân thể mệt mỏi không nói làm gì, mấu chốt nhất là linh hồn cũng mệt mỏi mới nguy, nếu không được bổ sung đúng lúc, chắn chắn sẽ gây ra hậu quả nghiêm trọng.
Một hồi lâu sau, rốt cục cảm nhận được chân khí trong kinh mạch tràn đầy lần thứ hai, Quân Khương Lâm cố chấp tự mình chống đỡ bò lên, miễn cưỡng ngưng lại một ít linh lực, Tạo Hóa Lô theo tia linh khí này mà bắt đầu mở ra, Quân Khương Lâm vừa nhìn, đã điên cuồng kêu khổ, tay chân vung loạn cả lên.
Trong Tạo Hóa Lô, ngoại trừ một đống bụi nhỏ xíu, cái gì cũng không có...(tay trắng rồi)
- Lão tử nói con bà nó là con gấu!
Nghe nói Phương lão tiên sinh đức cao vọng trọng đương trường tức giận đến phát điên lên.