Thiên Nam tướng quân Vạn Vô Ngôn cười khổ một tiếng nói:
- Huyền thú triều khổng lồ như vậy, mạt tướng sao dám chậm trễ? Từ nửa tháng trước đã hộ tống toàn bộ bách tính trong thành đi lánh nạn rồi, nhằm tránh cho bách tình gặp bất kỳ tổn hại nào. Toàn bộ lão ấu, phụ nữ và trẻ em đều được đưa tới nơi an toàn ngoài ba trăm dặm, chỉ để lại tráng đinh và các cửa hàng nhu yếu phẩm cần thiết. Nếu như có thể đánh tan Huyền thú triều lần này, khi đó mạt tướng sẽ đích thân tới đón hương thân bên đó về, còn ngược lại, cứ để bọn họ ở đó, mặc dù không thể an cư lạc nghiệp... nhưng chí í...t cũng bảo tồn được chút hương hỏa.
Quân Vô Ý nhất thời cảm thấy kính nể!
- Vạn tướng quân, ngươi lần này toàn tâm toàn ý vì nước vì dân, Quân mỗ kính phục!
Vạn Vô Ngôn khổ sở cười nói:
- Nói thật với tướng quân, Huyền thú triều lần này xảy ra đột ngột, quy mô rất lớn trước nay chưa từng có, mấy ngày trước còn có Huyền thú vào thành quấy nhiễu, tổng cộng không dưới mười lần. Chiến tranh như thế này một khi nổ ra, thương vong chắc chắn sẽ vô cùng tàn khốc, sao có thể để bình dân bách tính gặp tai ương được? Vạn mỗ ta không phải người bản xứ nhưng cũng đóng quân ở đây hơn mười hai năm rồi. Đã từ lâu ta đối với từng cành cây ngọn cỏ ở đây thân thiết vô cùng; bách tính nơi đây mặc dù có chút chất phác, lạc hậu nhưng trong mắt Vạn mỗ ta, tất cả đều là phụ mẫu huynh đệ, tri kỷ! Hiện tại, dù có cơ hội để rời khỏi đây nhưng ta tuyệt không có ý định như vậy, thực sự ta không muốn.
Nhìn nhãn thần hẵn nhìn Thiên Nam thành tựa như nhìn thấy cố hương của mình vậy, một cái nhìn tràn ngập ấm áp, quyến luyến.
Bầu không khí nhất thời có chút trầm xuống.
- Lần này di tản rất nhiều người đúng không? Nếu vậy cũng tốn không ít công sức a? Quân Khương Lâm vội vàng đổi đề tài.
- Thiên Nam bên này không thể so với bên trong đại lục được. Nơi đây tuy đất đai rộng lớn nhưng nhân khẩu không nhiều lắm. Nếu tính cả các vùng xung quanh thì tổng cộng cũng hơn một trăm năm mươi bốn vạn ba nghìn chín trăm người!
Vạn Vô Ngôn dường như có chút phấn khởi, tự hào, cười ha hả nói:
- Cố được bao nhiêu thì cố, bất quá, chung quy cũng là hơn một trăm năm mươi vạn tính mệnh a! Tuy cực khổ một chút nhưng đáng giá!
- Lợi hại!
Quân Vô Ý nhìn Thiên Nam thành đằng xa, trầm giọng nói:
- Tâm huyết của Vạn tướng quân, tất nhiên sẽ không uổng phí! Quân mỗ cũng không cho phép một phen tâm huyết của Vạn tướng quân uổng phí!
- Ta cũng chỉ hy vọng được như thế, tất cả mọi chuyện Vạn mỗ ta đành cậy nhờ vào Tam tướng quân! Vạn Vô Ngôn trầm mặc một hồi, thấp giọng nói.
Sau khi chỉnh đốn quân sĩ, an bài nơi hạ trại. Vạn Vô Ngôn mang theo mọi người, hướng về phía đại sảnh nghị sự trong phủ thành chủ đi đến.
Qua một đoạn rẽ, nhóm người Quân Vô Ý lại càng hoảng sợ hơn!
Đây là đại sảnh nghị sự?
Trước cửa trướng bồng có một huyết sắc đại kỳ đang tung bay phần phật trong gió. Trên đó viết mấy chữ"Thiên Hương quân đội" tựa như thần long đằng không. Đại kỳ này so với đại kỳ của các thế lực khác còn muốn cao hơn, ít nhất là một trượng. Trên đại kỳ còn có khá nhiều kỳ đái, hơn nữa đây còn là đại kỳ duy nhất ở đây có hình dạng như vậy!