Truyện Mau Xuyên Ba Tuổi Rưỡi: Đoàn Sủng Tiểu Nãi Bao Lại Ngọt Lại Mềm : chương 8: nhiều con nhiều phúc 8:

Trang chủ
Ngôn Tình
Mau Xuyên Ba Tuổi Rưỡi: Đoàn Sủng Tiểu Nãi Bao Lại Ngọt Lại Mềm
Chương 8: Nhiều con nhiều phúc 8:
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:
"Phụ hoàng, bà vú ép con uống sữa, đêm qua, bà ấy một trái hai phải bắt con uống sữa, uống xong con mới khó chịu." Nam Chi chỉ vào bà vú, ngây ngô nói.

Giọng điệu trẻ con ngây ngô chẳng khác nào lời vui đùa tùy hứng ấy lại làm bà vú biến sắc, ' uỵch ' một tiếng quỳ xuống, vội vàng giải thích: "Là do nô tỳ sợ buổi đêm công chúa đói bụng, thiết nghĩ cho công chúa uống ít sữa trước, chứ không hề cưỡng ép."

Bà vú cố nén sợ hãi trong lòng, lộ ra nụ cười hiền từ nói với tiểu chủ tử, "Công chúa, sao mà nô tỳ nỡ lòng thương tổn người chứ, nô tỳ là bà vú nuôi dưỡng công chúa từ nhỏ mà!"

Vẻ mặt Nam Chi vừa mê mang vừa rối rắm, nàng cảm giác đầu óc của mình chẳng nghĩ ngợi được gì nữa. Ánh mắt bà vú nhìn nàng tràn ngập sợ hãi cùng hiền từ, run rẩy quỳ trên mặt đất, trông vô cùng đáng thương.

Điều này làm Nam Chi nghĩ đến hình ảnh Liên Kiều nằm trên giường, nàng quay đầu hỏi phụ hoàng: "Phụ hoàng, người sẽ trừng phạt bà ấy sao?"

Huệ Đế lạnh lùng nói: "Nếu bà ta thực sự dính dáng đến việc đêm qua, vậy nhất định phải trừng phạt, con có chắc là bà ta không?"

Nam Chi cúi đầu đếm đếm ngón tay, lần lượt nhớ lại từng sự kiện phát sinh trong ngày hôm qua, miệng lẩm nhẩm lầm nhầm. Huệ Đế và Hiền phi ngồi bên cạnh nhìn, đặc biệt kiên nhẫn, coi đây như dịp để rèn luyện đứa nhỏ nhà mình, vẻ mặt tuy bình thản nhưng ánh mắt nhìn bà vú lại vô cùng khủng bố.

Thân thể bà vú run rẩy ngày càng rõ ràng, bà khẩn cầu nhìn về đứa bé trên giường kia, toàn bộ tính mạng của bà bây giờ đều phụ thuộc vào đứa bé ấy.

Nam Chi cẩn thận nhớ đi nhớ lại mấy lần, vì sợ bà vú cũng bị gậy đánh, nàng xác định một lần lại một lần, động tác ngây thơ đáng yêu, bộ dạng nhíu mày tự hỏi nghiêm túc như bà cụ non.

Cuối cùng, Nam Chi vẫn nói: "Là đêm qua, sau khi con uống sữa xong mới bắt đầu thấy không thoải mái."

Huệ Đế dứt khoát lưu loát nói: "Kéo xuống dụng hình, sẽ nói." Thanh âm lạnh lùng tàn khốc làm người ta phải sợ hãi.

"Hoàng Thượng tha mạng, tha mạng, oan cho nô tỳ quá, công chúa sinh bệnh không liên quan đến nô tỳ mà." Bà vú dùng sức dập đầu, bang bang hai cái, máu tươi trên trán chảy ra, từng giọt uốn lượn như rơi nước mắt, vừa đáng sợ vừa đáng thương, làm trái tim Nam Chi run nhè nhẹ, nàng nhấp chặt đôi môi nhìn bà vú, có chút hối hận, muốn bỏ qua.

Nàng quay đầu nói với Huệ Đế: "Phụ hoàng, thôi bỏ đi, con cảm thấy không liên quan đến bà vú đâu."

"Sao, lại không liên quan?" Huệ Đế nhướng mày nhìn con gái, "Làm chủ tử mà thay đổi xoành xoạch như thế, sao làm người tin phục được, bây giờ phải sửa ngay. Mà con nói chậm rồi, kéo xuống đi, cẩn thận tra hỏi cho ta."

Cả người bà vú nhũn ra, bị thị vệ kéo xuống, bà nghiến răng nghiến lợi, tuyệt vọng u oán hét về phía Nam Chi: "Công chúa thật tàn nhẫn mà, nô tỳ vẫn luôn tận tâm tận lực, bây giờ không thích nô tỳ lại lập tức muốn giết nô tỳ."

Hai tay Nam Chi đan vào nhau, sắc mặt rối rắm. Bàn tay to đang đặt trên đầu nàng đột nhiên xoa xoa, lực đạo có phần lớn làm nàng lảo đảo hai cái, cuối cùng ngã mông xuống thảm.

"Phụ hoàng." Nam Chi ngẩng đầu lên án mà nhìn hắn, Huệ Đế quay qua liếc nàng một cái, sau đó "xùy" một tiếng "Đã yếu như thế, còn không muốn uống sữa mẹ."

Ngoài điện truyền vào tiếng gậy đánh chan chát cùng giọng kêu thảm thiết của bà vú, trong không khí an tĩnh đến ngột ngạt này, tiếng gậy đánh vào da thịt càng thêm rõ ràng, Nam Chi vùi mặt vào ngực Huệ Đế.

Nhiệm vụ này thật sự rất khó khăn, nàng phải làm thế nào mới có thể sống sót đây.

Ở chỗ này, phụ hoàng mẫu phi không nhất định có thể bảo hộ nàng, mà nàng mới chỉ là một đứa trẻ, biết làm thế nào đây.

Một lát sau, thị vệ tiến vào, tay bưng một cái chén, trong chén là từng cụm nấm mốc, đồ vật bên trong bị mốc meo phủ kín, nhìn không ra là thứ gì, hình như còn có bọt nước thấm ra, mang theo một mùi xú uế.

"Đây là thứ gì?" Hiền phi nhìn thấy sắc mặt đại biến, vẻ mặt sắc bén, Huệ Đế híp mắt không nói chuyện, nhưng khí thế toàn thân áp lực như núi đổ, làm người phải sợ hãi.

Thị vệ hít một hơi thật sâu rồi mới nói: "Hồi bẩm Hoàng Thượng, thứ này lục soát được từ dưới giường bà vú."

Hiền phi vội vàng hỏi: "Đây là cái gì, là độc sao?"

Thị vệ: "Hồi nương nương, không phải độc, theo lời khai của bà vú, đây là những đồ ăn đã thiu hỏng biến chất, bà vú đem chúng bóp thành nước rồi bôi lên, bôi lên trên đầu v*, sau đó cho tiểu công chúa uống."

"Ha ha.." Trong không khí trầm mặc đến nghẹt thở, khoé miệng Huệ Đế nhếch lên nụ cười tàn nhẫn, thậm chí còn mang phần thưởng thức mà vỗ tay, nói: "Thủ đoạn hay thật đấy, xem ra hậu cung này của ta có rất nhiều nhân tài ha!"

"Mang bà ta vào, bổn cung muốn hỏi bà ấy một câu, bổn cung đã làm việc gì rất xin lỗi bà ta, mà bà ta lại ra tay ngoan độc như vậy." Khó trách, khó trách con bé vừa đi tả vừa nôn mửa, loại đồ vật hư thối này ngay cả người lớn ăn vào còn xảy ra chuyện, huống chi con của nàng chỉ là một đứa trẻ.

Hiền phi vừa kinh vừa sợ, vội vàng ôm con gái vào trong ngực, thân thể run nhè nhẹ, Nam Chi dùng bàn tay nhỏ nhẹ nhàng vỗ vỗ mẫu phi, "Mẫu phi đừng sợ, không có việc gì, không có việc gì."

Con của ta a!

Hiền phi cảm giác như tâm can của mình bị bẻ gãy, hoảng sợ đan xen, ôm đến Nam Chi đều có chút không thở nổi.

Nam Chi cũng không nghĩ vậy mà mình lại đoán đúng, trong lòng nàng chẳng vui vẻ là bao, tuy rằng nàng không thích uống sữa, nhưng thân thể này vốn thân cận với bà vú, vì sao bà ta lại làm như vậy chứ.

"Là tao làm, không có bất cứ kẻ nào sai sử tao, bầu sữa này của tao, vốn nên dành cho con tao, nhưng mà con bé đã không còn, con bé bị ngạt thở mà chết, tao không muốn sống nữa, bọn nó cũng đừng nghĩ đến việc sống, tao phải báo thù cho con bé. Đám người đó ham hoa vinh phú quý, đem tao đưa vào cung làm bà vú cho con vua, ha ha.." Trương thị vừa cười vừa nôn ra máu, "Bọn nó còn muốn tao làm bà vú cho hoàng tử cơ, đáng tiếc rằng, tao không được chọn, mà lại thành bà vú của công chúa."

Danh Sách Chương:

Truyện chữ tổng hợp website đọc truyên chữ online hàng đầu hiện nay. Tổng hợp các bộ truyện chữ tiên hiệp, huyền ảo, tận thế, đô thị, ngôn tình hay nhất được nhiều đọc giả bầu chọn
Các bạn đang theo dõi bộ truyện

Mau Xuyên Ba Tuổi Rưỡi: Đoàn Sủng Tiểu Nãi Bao Lại Ngọt Lại Mềm

được convert và dịch mới nhất. Đây là một trong những bộ truyện chữ thuộc thể loại Ngôn Tình    hay nhất hiện nay. Bộ truyện được sáng tác bởi bàn tay tài hoa của tác giả Ngận Thị Kiểu Tình.
Bạn có thể đọc truyện Mau Xuyên Ba Tuổi Rưỡi: Đoàn Sủng Tiểu Nãi Bao Lại Ngọt Lại Mềm Chương 8: Nhiều con nhiều phúc 8: được cập nhật nhanh nhất trong thời gian gần đây. Các chap mới nhất của truyện Mau Xuyên Ba Tuổi Rưỡi: Đoàn Sủng Tiểu Nãi Bao Lại Ngọt Lại Mềm sẽ lên tục được update trong thời gian sắp tới. Hãy theo dõi website đọc truyện online TruyenchuTH ngay để đừng bỏ lỡ những bộ truyện chữ hay nhé.
Tại sao bạn lại nên chọn TruyenChuTH để theo dõi những bộ truyện chữ mới nhất? TruyenChuTH luôn cập nhật những bộ truyện chữ hay và mới nhất dựa theo bảng xếp hạng truyện tại Trung Quốc. Đôi lúc đọc truyện, những quảng cáo hiện lên khiến bạn cảm thấy khó chịu. Nhưng đừng lo vì điều đó, vì tại TruyenChuTH, những quảng cáo luôn được hiển thị có khoa học. Sẽ không khiến các bạn cảm thấy bực mình hay khó chịu. TruyenChuTH còn có một đội ngũ quản trị viên giàu kinh nghiệm. Luôn đảm bảo tốc độ load truyện được nhanh chóng, giúp cho các độc giả coi truyện không bị giật hay load chậm. Còn chờ gì nữa hãy theo lưu ngay địa chỉ website TruyenChuTH của chúng tôi vào bookmark của bạn ngay để có thể theo dõi những bộ truyện chữ hay và mới nhất. Chúc các bạn có những phút giây giải trí vui vẻ.
Close