Phần 1:
Cực Tây của Phương Bắc Đại Địa.
Vùng Đất Thánh Kiếm.
Ở vùng đất này, là nơi có bề dày lịch sử những cuộc chiến.
Nơi này hiện đang là tổng bản sơn của phái Kiếm Thần.
Mới chỉ 100 năm trước.
Đã có một đại diện của phái Thủy Thần quyết đấu với Kiếm Thần và đoạt lấy vùng đất này từ tay ông ta.
Bản Thân Thủy Thần đó rồi cũng bị đánh bại bởi một Kiếm Thần khác và Vùng đất Thánh lại trở về với những người của phái Kiếm Thần.
Và kể từ đó, nơi này đã trở thành nơi kiếm sĩ mạnh nhất thời nay cư tọa và dạy kiếm thuật.
Được dạy bởi kiếm sĩ mạnh nhất.
Nếu có thể, đánh bại kiếm sĩ mạnh nhất và bản thân trở thành người mạnh nhất.
Đối với những kiếm sĩ có tham vọng này, nơi đây là một nơi mà họ sẽ tới chí ít là một lần trong đời.
Hiện tại, có hai người bất thường đến vùng đất này.
Một trong số họ là một người đã quá 60 tuổi.
Một lão bà.
Mặc dù bà ta có vẻ mặt khó tính, nhưng vẻ ngoài của bà ta lại đem đến cho người khác cảm giác an tâm.
Mặc dù đang mặc trang phục của một người lữ hành, trông nó lại hợp với một bà lão hay ngồi trên ghế để đan với thêu.
Chỉ có một thứ khác với hình ảnh đó, treo trên hông của mình là một thanh kiếm ngắn.
Hơn nữa nếu nhìn cẩn thận hơn thì ta sẽ nhận ra rằng bà ta không có lấy một sơ hở nào.
Nếu là một kiếm sĩ có trình độ, nhìn qua ta có thể biết được rằng cho dù có dùng kiếm tấn công vào đâu, đòn tấn công đó sẽ không trúng mục tiêu.
Thực chất, bà ta chính là Thủy Thần [Reyda Liia].
Đã thành thục bí kĩ phái Thủy Thần [Tước đoạt Kiếm], có thể được coi là một trong những kiếm sĩ mạnh nhất thời đại này.
Người đi theo Reyda là một cô gái trẻ. Xấp xỉ 20 tuổi, và có nét mặt tương đồng như Reyda.
Cô gái cũng đang mặc trang phục người lữ hành như Reyda, và cũng có một thanh kiếm trên hông.
"Thưa sư phụ. Đây là Vùng đất Thánh Kiếm sao?"
"Đúng thế đấy. Nơi đây là hang của những con thú mà con cứ nải nỉ ta là muốn đến đây."
"Con hồi hộp quá."
"Miễn là con tin tưởng vào năng lực của mình thì sẽ chẳng có gì hết. Trừ khi đối thủ của con là Kiếm Thần, ta tin là nơi này có đầy những cuộc chiến dành cho con."
"Vâng, thưa sư phụ."
Trong khi đang trò chuyện với nhau, hai người họ đã bước vào Vùng đất Thánh Kiếm.
Mặc dù được gọi là Vùng đất Thánh Kiếm, mới nhìn qua nơi này không khác gì những thị trấn khác.
Có nhà trọ, có cửa hàng vũ khí, có hội mạo hiểm.
Những nhà mạo hiểm, thương nhân, và những người khác đều đang tất bận đi lại xung quanh.
Vậy nhưng, nếu có gì kì lạ ở nơi đây, thì sẽ là tất cả người dân ở đây đều là những kiếm sĩ phái Kiếm Thần.
Mặc dù những cô gái ở thị trấn này có cánh tay nhỏ, nhưng họ còn có trình độ hơn cả những nhà mạo hiểm lực lưỡng khác.
"Chúng ta đi tìm một nhà trọ trước chứ ạ?"
"Không cần. Chúng ta ở chỗ của nhóc Gull là được rồi."
Nói vậy Reyda đi khỏi trung tâm của thị trấn và tiếp tục đi thẳng vào trong thị trấn.
Càng đi xa, càng ít nhà mạo hiểm và thương nhân, và càng thấy nhiều hơn những người mặc đồng phục mỏng đang vung kiếm gỗ ở đạo trường bên kia đường.
Cô gái đang theo sau Reyda không ngừng tò mò ngoảnh đầu nhìn hai bên, giữa trời tuyết thế này, những người kia với bộ đồng phục mỏng vẫn đứng đó tập luyện làm người xem có cảm giác mới mẻ.
"Thưa sư phụ. Mặc dù họ lạnh, họ vẫn mặc trang phục rất mỏng, phải không ạ?"
"Những kẻ của phái Kiếm Thần nếu không di chuyển được nhanh thì chúng sẽ chỉ là những kẻ vô dụng. Kể cả trời có lạnh ngắt, chúng không thể mặc hay đeo những vật nặng trên người."
"Khác hẳn với chúng ta mặc đồ dày ngay cả khi trời nóng. Thật là thú vị đúng không ạ?"
"Không thú vị đâu."
Reyda vẫn tiếp tục đi thẳng mà không thèm nhìn qua những đạo trường.
Sau khi đi qua một điểm nhất định, những đạo trường, ngôi nhà, hay những người trẻ tuổi với bộ đồng phục mỏng, tất cả họ đều đã biến mất.
Tất cả những gì còn lại là một con đường duy nhất phía trước như một thung lũng.
Cuối con đường là một ngôi nhà và một đạo trường lớn được bao quanh bởi những bức tường.
Đây là đại bản của Vùng đất Thánh Kiếm.
Là một đại đạo trường đồng thời là tổng bản sơn của phái Kiếm Thần.
---
Ngay khi Reyda và người theo sau bà ta đến cổng đại đạo trường, một cô gái bước ra khỏi.
Mái tóc dài của cô ấy được buộc về đằng sau, và có vẻ mặt trang nghiêm.
Cô ấy đang cầm một cái xô trên tay và trông như thể là cô ấy đang đi lấy nước.
Khi nhận ra sự hiện diện của hai người họ, cô ấy lập tức ném xô đi và đưa tay đến thanh kiếm ở eo với thái độ đề cao cảnh giác.
"Các vị tới đây có việc gì?"
Sau khi nhìn cô gái cẩn thận, vẻ mặt khó tính của Reyda đã giảm nhẹ đi một chút.
"Ồ, Nina? Cháu đã lớn rồi đấy nhỉ."
"...?"
Trước lời này của Reyda, cô gái tỏ ra vẻ mặt ngờ vực.
"À, cháu không nhớ sao? Có lẽ cũng phải vậy thôi. Lần cuối chúng ta gặp nhau, cháu vẫn còn nhỏ mà."
Mặc dù Reyda trông như là vừa mới nhìn thấy thứ gì đó hoài niệm, cô gái đó, Nina Farion, không có hồi ức gì về bà ta.
Tất cả những gì mà cô ấy hiểu là bà lão trước mặt cô ấy không phải là một người bình thường.
Và cô gái bên cạnh bà ta cũng mạnh, hoặc có lẽ thậm chí còn mạnh hơn, Nina nghĩ vậy.
"Hôm nay, ta được mời đến đây bởi đại tướng của con. Có thể dẫn ta đi không?"
"Đại tướng?"
"Gull Farion."
Nina chần chừ trước những lời đó.
Có nhiều người đã từng tìm đến Kiếm Thần, Gull Farion.
Tuy nhiên, đa phần họ là những người kiêu ngạo không biết vị trí của mình và tìm đến Kiếm Thần để đoạt cái danh đó.
Nina và những môn đệ đều có nghĩa vụ không để cho họ đi vào trong.
"Có thể điều này hơi thô lỗ, nhưng bà có thể cho cháu biết tên của bà?"
"Reyda. Reyda Liia. Cháu hiểu ta là Reyda Liia nào chứ, đúng không?"
"-! Cháu hiểu rồi ạ. Mời bà đi lối này."
Tuy nhiên, ngay khi Nina nghe thấy tên của bà ta, cô ấy cúi đầu và dẫn bà ta vào bên trong.
Ở thế giới này, chỉ có một người duy nhất đủ bản lĩnh để tự xưng là Reyda Liia.
Người đó chính là Thủy Thần.
Mặc dù Nina đã từng nghĩ đến khả năng rằng người đó đang nói dối tên của mình, nhưng cô ấy có thể cảm nhận thấy cái gì đó vô đáy từ bà lão đó, và sau đó cô đã lập tức dập tắt suy nghĩ kia.
Kể cả nếu bà lão này là giả mạo, bà ta vẫn là một người có thực lực cao cường.
Họ đã được dẫn đi bởi Nina và bước vào nơi của Phái Kiếm Thần.
Giống như những đất nước lắm tuyết rơi, sảnh trong nhà ở đây có chiều cao khác biệt.
Ở đó, họ phủi tuyết ra, và sau đó tiếp tục đi với tiếng sàn gỗ kêu cọt kẹt.
Reyda đi thẳng trong khi nhìn Nina, và bỗng có lời nhận xét rằng,
"Mặc dù cháu còn trẻ, cháu khá là nghe lời và tinh nhạy đấy nhỉ? Cháu đã trở thành Kiếm Vương chưa?"
"Không, cháu vẫn chưa ạ."
"Vậy sao. Cháu vẫn khiêm tốn cho dù có thể cháu là người mạnh nhất trong số những bọn trẻ ở đây nhỉ."
"Có thể cháu nhanh nhất, nhưng cháu không phải là người mạnh nhất."
"Hô~? Thái độ tốt lắm. Đủ để ta có thể nghĩ rằng cháu không thuộc trong số bọn trẻ của phái Kiếm Thần."
Trong khi đang trò chuyện như vậy, ba người họ đã đến gian chờ.
Ở đó có một người đàn ông.
Như thể đang ngồi thiền, mắt ông ta đang nhắm.
Reyda bỗng có cảm giác như có một thanh kiếm đâm vào cổ họng của mình.
Là một trong những người đứng đầu của Tam Đại Kiếm Thuật, [Thủy Thần].
Ngay cả khi đã già, có thể bà ta vẫn còn sức mạnh như thời hoàng kim của mình.
Vậy nhưng, chỉ có kiếm của người đàn ông này là bà ta cảm thấy không thể đỡ nổi.
Người đàn ông này là Kiếm Thần, Gull Farion.
"Con đã đưa Reyda Liia-sama đến đây."
"Bà đã tới."
Gull Farion hé mở mắt của mình và nhìn Reyda.
Ngay khi nhìn cô gái bên cạnh bà ta, ông ta lập tức mất hứng và nhìn đi chỗ khác.
"Bà đã phải đi đường xa để đến đây rồi. Một hành trình dài như vậy chắc hẳn đã làm đau nhức xương cốt già cả của bà."
"Không hề. Nhưng cậu đã cúi đầu trước ta, nên ta cảm thấy rất là tò mò đấy. Cùng ngồi nào..."
Reyda đi đến phía Kiếm Thần và ngồi trước mặt ông ta.
Mặc dù bà ta nói rằng 'cùng ngồi nào', cách di chuyển của bà ta như dòng nước chảy.
Cô gái mà Reyda đã dẫn theo cùng, đang ngồi ở đằng sau như một người hầu.
"Vậy là, cậu muốn ta dạy cho ai và dạy cái gì? Ta dạy cho cô bé này có được không vậy?"
Reyda ra hiệu với Nina bằng cằm và hỏi Kiếm Thần.
"Mà, con bé đúng là có vẻ ngoan ngoãn. Mặc dù con bé có thể hợp với phái Kiếm Thần, nhưng không phải là con bé không thể sử dụng được cả kiếm thuật phái Thủy Thần."
Bà ta đã đọc bức thư của Kiếm Thần và đến vùng đất này.
[Tôi muốn bà dạy cho một trong những đệ tử của tôi]
Bình thường Reyda sẽ vò nát và vứt một bức thư như thế này đi.
Vậy nhưng, bởi vì bức thư được gửi từ Kiếm Thần Gull Farion vốn ghét dựa dẫm vào người khác, bà ta đã nảy sinh hứng thú.
Tuy nhiên, nếu chỉ vì một lý do như thế này, bà ta sẽ không mất công để đi đến đây từ Vương quốc Asura.
"Nhưng mà, ta có một điều kiện."
"Gì cơ?"
"Cũng như mong muốn giúp đệ tử của mình mạnh hơn, ta muốn cậu hãy cho đệ tử của ta thấy kiếm thuật của phái Kiếm Thần.
Không cần phải dạy gì nó, chỉ thế thôi là đủ."
Reyda phiền lòng trước chuyện đệ tử của mình ngày càng trở nên ngạo mạn.
Trong số những người đang học kiếm thuật ở Vương quốc Asura, có nhiều người đã và đang học phái Thủy Thần, thế nhưng, chỉ có ít người phát triển được tài năng.
Cô gái mà Reyda dẫn theo với bà ta hôm nay là một trong số ít đó, và bởi vì không ai sánh được với cô gái đó trong số những đệ tử của bà ta, cô gái đã trở nên tự kiêu tự đại.
Mặc dù cô gái tập luyện một cách nghiêm túc, bởi vì cô gái không có mục tiêu hay địch thủ nào, Reyda có cảm giác rằng trong năm qua đệ tử của mình chưa mạnh hơn một tý nào.
Reyda đã dẫn đệ tử của mình đến đây để cô gái có thể biết thân biết phận, và từ đó, bắt đầu lại trở nên mạnh hơn nữa.
Kể cả nếu bọn trẻ của phái Kiếm Thần không đủ mạnh để dạy đệ tử của mình được khiêm tốn, chỉ chiến đấu với Kiếm Thần Gull Farion cũng sẽ đủ để rút ra được kinh nghiệm to lớn rồi.
Dù sao thì, đối với những người thuộc phái Thủy Thần, đối phương càng mạnh bao nhiêu, họ càng đạt được kinh nghiệm cao.
Hơn nữa, Reyda đã nghĩ rằng Gull Farion cũng đang nghĩ giống như mình khi ông ta gọi mình đến đây.
Đệ tử của ông ta sẽ được giao kiếm với phái Thủy Thần, và được cảm nhận thấy những đòn phản công của phái Thủy Thần bằng chính thân thể của mình, chúng sẽ có thể trưởng thành hơn, bà ta đã nghĩ vậy.
"Được thôi. Giá rẻ mà."
"Hư hư. Nếu vậy, bắt đầu một trận giữa những đệ tử của chúng ta luôn chứ?
Reyda đã chủ động hỏi thẳng luôn.
Mục tiêu đằng sau lời nói đó là để Nina cho đệ tử của mình biết điều.
Mặc dù có thể để cô gái chiến đấu với Kiếm Thần, nhưng Reyda nghĩ rằng nếu đệ tử của mình bị hạ bởi một đối thủ cùng độ tuổi sẽ càng cảm thấy mất thể diện và sẽ biết điều hơn.
"Được thôi. Nina, gọi Eris đến đây."
"...Đã rõ."
Nghe thấy vậy, Reyda nghiêng đầu thắc mắc với tiếng [Ủa?].
Vì mới gặp cô ấy ở cổng vào trước đó, Reyda đã nghĩ rằng Nina sẽ là người mà bà ta dạy cho.
"Ừm, Sư phụ."
"Gì vậy? Nhanh dẫn con bé đến đây đi."
"Chuyện là, con có thể tham gia cùng có được không? Con cũng có hứng thú muốn xem kiếm sĩ phái Thủy Thần có trình độ ra sao..."
"Hả? Từ đầu ta cũng định vậy mà."
Kiếm Thần Gull Farion gật đầu trước ý muốn của cô ấy như thể là gật cho xong đi.
"Cảm ơn người ạ! Con sẽ lập tức dẫn Eris đến đây."
Nghe thấy câu trả lời của ông ta, chỉ trong giây lát trên mặt của Nina đã xuất hiện sự vui mừng, và sau đó cô ấy gật đầu và rời khỏi đạo trường.
Phần 2:
Khi bà ta nhìn thấy cô gái đó, Reyda đã nổi da gà.
Có cảm giác như đang đụng độ một con quái vật trên đường.
Bà ta gần như theo phản xạ đưa tay đến kiếm.
Bà ta không thể làm một việc khó coi như vậy mà không có lý do gì, nhưng đệ tử của bà ta đã có động thái trước.
Người đệ tử biểu hiện rõ ra sự cảnh giác của mình qua việc đưa tay đến thanh kiếm của mình, một động tác không hề hợp với đệ tử của phái Thủy Thần, được cho là phải luôn giữ được sự điềm tĩnh.
"Eris. Bà đây là người sẽ dạy cho ngươi biết về phái Thủy Thần từ giờ trở đi."
"...Rất hân hạnh."
Eris không che giấu vẻ bất mãn trên khuôn mặt của mình, nhưng cô ấy cúi đầu.
(Nó như một con thú dữ vậy, nhỉ...)
Reyda có thể cảm nhận thấy sự hung tợn của một con thú đang đói, đang ngủ tận sâu bên trong mắt của Eris.
Kể cả nếu bà ta có dạy cho một người như vậy cách phòng thủ của phái Thủy Thần, người đó sẽ không thể nào học được.
Một người như vậy ngay từ đầu thậm chí còn không thể nào gõ cửa vào được phái Thủy Thần.
"Rất tiếc, nhưng nhóc Gull này, tiểu cô nương đây không hợp với phái Thủy Thần đâu. Chỉ phí thời gian thôi."
"Tôi vốn đã biết rồi."
Kiếm Thần Gull Farion gật đầu quá mức.
"Nếu vậy, ta phải dạy cái gì chứ?"
"Tôi không mong bà dạy cho nó cái gì cả.
Chỉ cần bà cho nó một đối thủ của phái Thủy Thần là được rồi."
Từ cuộc trò chuyện này, Reyda đã hiểu rõ được mục tiêu của Kiếm Thần Gull Farion.
Nói cách khác, ông ta muốn cô gái tên Eris tập và học [cách đối phó phái Thủy Thần].
Tuy nhiên, Reyda không thể hiểu được tại sao ông ta muốn vậy.
Đúng là, không thiệt gì khi đạt được thêm kinh nghiệm trong việc đối phó với những người thuộc phái Kiếm Thần.
Vậy nhưng, không nhất thiết phải gọi bà ta mất công tới đây vì việc như vậy.
Miễn đó là một đệ tử tài năng của phái Kiếm Thần, thì cũng không khó gì để họ có tốc độ nhanh hơn phản ứng của một người bình thường phái Thủy Thần.
Thay vì học những kỹ thuật của phái Thủy Thần, một người thuộc Bắc Thần có lẽ sẽ có cách đối phó tốt hơn với phái khác chỉ bằng cách đơn giản là trau dồi thêm kỹ thuật của chính họ.
Dù sao thì, không như Phái Thủy Thần không thể học được thêm mà không có lấy một đối thủ phù hợp, Phái Kiếm Thần theo phong cách tập trung vào sự chủ động và tốc độ để nắm lấy chiến thắng, bất kể là đối thủ nào.
Để đạt thêm kinh nghiệm trong việc chiến đấu với Phái Thủy Thần, ông ta đã tính đến việc cho cô ấy chiến đấu với một người của Phái Thủy Thần, Reyda đã nghĩ vậy.
Và chỉ có một người duy nhất thuộc phái Thủy Thần, người mà Kiếm Thần nghĩ rằng chính bản thân mình cũng không thể đánh thắng lại được.
"Có lẽ nào, cậu tính để con thú này ám sát ta hay sao?"
"Làm gì có. Giết một bà già hay càu nhàu vô cớ thì có ích gì chứ?"
"Nếu vậy, hãy cho ta biết cậu đang nghĩ gì đi. Tại sao cậu cần ta phải dạy cho con bé kia Phái Thủy Thần? Con bé đó đang tính chiến đấu với ai cơ chứ?"
Với câu hỏi đó, Kiếm Thần nở một nụ cười dữ tợn.
"Eris kia muốn đánh bại Long Thần Orsted."
"Cái gì... Orsted?"
Reyda thể hiện rõ trên khuôn mặt của mình sự kích động.
Bà ta cũng vậy, biết rất rõ về nhân vật đó.
Bà ta cũng biết thực lực của hắn ta, vì lý do nào đó, mà hắn ta có thể sử dụng kỹ thuật của Phái Thủy Thần.
"Long Thần sao? Một kẻ mạnh như vậy. Cậu nghĩ con bé có thể không?"
"Tôi nghĩ nó có thể. Eris cũng nghĩ vậy."
"Vậy sao, vậy sao. Thế thì được thôi. Tự tin vào bản thân quan trọng hơn bất cứ điều gì mà."
Bà ta không biết ông ta đang nói thật hay nói dối.
Nói rằng là muốn hạ [Long Thần], hạng hai của Thất Đại Liệt Cường, chỉ nghe thôi làm người ta tưởng đó là đùa.
Tuy nhiên, Kiếm Thần vẫn đang giữ vẻ mặt tự tin, và Eris đang tỏ ra vẻ mặt như thể đó là điều bình thường, và cùng nhau họ đã tạo nên sức thuyết phục kì lạ đối với bà ta và cô gái kia.
Thêm nữa, Reyda cũng nghĩ rằng sẽ rất thú vị nếu như cô ấy sẽ làm thế thật.
"Nhưng mà này, Kiếm Thần. Ta không hề có ý định sẽ dạy cho một người không có tài năng đâu.
Đầu tiên để cho con bé đấu một trận với đệ tử của ta, và nếu con bé đủ mạnh để đánh bại nó, thì ta sẽ chấp nhận dạy cho con bé."
Một mũi tên trúng hai đích.
Không, phải là trúng ba đích, bà ta nghĩ vậy.
Sự ngạo mạn của đệ tử mình sẽ bị nghiền nát, và đệ tử mình cũng có thêm kinh nghiệm chiến đấu với Phái Kiếm Thần, đồng thời cũng được tham gia vào một chuyện thú vị nữa.
Với tiên đoán như vậy, tim bà ta như đang nhảy tưng bừng.
"Như thế đấy, Isolte. Thử một trận với cô bé kia đi."
Đệ tử của Thủy Thần. Cô gái có tên Isolte đứng dậy.
"Tôi đã nghe cuộc nói chuyện của mọi người. Tôi là [Thủy Vương] Isolta Cruel. Hãy chỉ bảo tôi."
Nina và Eris cũng theo vậy. Họ đối mặt với Isolta.
"Tôi là [Kiếm Thánh] Nina Farion. Xin được giúp đỡ."
"...Eris Greyrat."
[Ba cô gái tạo nên một cái chợ.]
Mặc dù từng có một câu nói như thế này, nhưng nó không hợp với ba người này, và mỗi người đều cầm lấy một thanh kiếm gỗ từ trong góc phòng đạo trường.
"Nếu Sư phụ đã nói vậy, con sẽ nghe lời, nhưng... con không nghĩ là một người cấp Thánh có thể làm gì được con."
Với bàn tay che miệng nói, Isolte nói thầm như thể chỉ để mình Reyda nghe được.
"...Đúng vậy. Xin hãy nhẹ tay cho tôi."
"Hừ..."
Eris khì mũi.
Trò khiêu khích rẻ tiền của Isolte đã dễ dàng kích động được thiên tài Phái Kiếm Thần với bản tính hay nổi nóng.
Phần 3:
Một giờ sau, Eris đã nằm gục ở giữa đạo trường.
"Haa... Haa..."
Mắt của cô ấy vẫn mở, và thở dốc.
Cô ấy đã hoàn toàn bị đánh bại bởi Isolte.
Kiếm của Eris còn chưa hề chạm đến Isolte dù chỉ một lần.
Tốc độ vung kiếm của Eris nằm trong top 10 ở đạo trường này.
Bởi bài tập vung kiếm hằng ngày một mình, tốc độ và lực vung kiếm đã đạt đến như của Ghyslaine.
Và với nhịp tấn công thất thường của cô ấy, khó ai có thể tránh được dù chỉ một đòn.
Hơn nữa, một trong những kỹ thuật của Phái Bắc Thần còn được thêm vào, sức mạnh của Eris đã vượt xa bất cứ Kiếm Thánh thông thường nào.
Tuy nhiên, Isolte đã hoàn toàn đỡ được tất cả những đòn tấn công của Eris, và phản đòn.
Trận đấu chỉ 30 phút, đã sử dụng kiếm thật của mình, số lần Eris có thể đã chết đã đạt đến 3 con số.
"..."
Bên cạnh Eris là Isolte.
Sau khi Eris thua cuộc, người đã chiến thắng hoàn toàn Isolte là Nina.
[Rốt cuộc, một cái phái man rợn chỉ dùng tốc độ và sức lực như phái Kiếm Thần không bao giờ có thể vượt qua kỹ thuật điêu luyện của Phái Thủy Thần.]
Cái suy nghĩ ngạo mạn của Isolte đã bị Nina dễ dàng phá tan.
Đòn tấn công của Nina bay đến Isolte không thương tiếc, và như thể bị hút vào, đòn tấn công trúng thái dương của cô ta.
Kết quả là Isolte đã bị đánh bại.
Chỉ một đòn duy nhất.
"Kết quả thú vị đấy nhỉ."
Người nói vậy là người đang ngồi ở ghế đầu của đạo trường, Kiếm Thần Gull Farion.
"..."
Nina cúi đầu xuống trước Kiếm Thần.
Ông ta nói rằng đó là một kết quả thú vị.
Có lẽ ông ta đã nghĩ rằng cô ấy không thể chiến thắng.
Mặc dù Nina đã có một vài suy nghĩ thiếu can đảm, sau khi có được một cảnh tượng trước mắt cho thấy sự phát triển của chính mình, Nina rất hạnh phúc.
Nina cảm thấy niềm vui của sự chiến thắng.
"Kết quả chẳng thú vị tý nào."
Người nói vậy là Reyda.
Đối với bà ta, kết quả này là điều hiển nhiên.
Một con thú còn không cố gắng che dấu sát khí của mình như nằm im chịu chết đối với Phái Thủy Thần.
Eris đúng là mạnh.
Cô ấy có tiềm năng.
Đầy ý chí chiến đấu, cô ấy như một đứa trẻ từ trên thiên đường gửi xuống cho những cuộc chiến.
Nhưng cho dù vậy, cô ấy đã không thể đánh bại kiếm sĩ Phái Thủy Thần.
Về cuộc chiến giữa Nina và Isolte, kết quả cũng vậy, quá hiển nhiên đối với Reyda.
Kể cả với độ tuổi này, với năng lực đến mức này, Nina đã không kiêu ngạo.
Có lẽ là bởi cô Eris đó mà Nina đã không có nơi nào để mà trở nên kiêu ngạo.
Thành quả của những lần tập luyện không chút kiêu ngạo đã giúp cô ấy đánh bại được Isolte, người chỉ tập luyện cùng với sự kiêu ngạo.
So với những nhát chém của Nina với của Eris, chúng không quá nhanh.
Ngược lại, chúng chỉ hơi chậm chút so với của Eris.
Còn về sức mạnh, Eris còn mạnh hơn nhiều.
Tuy nhiên, đòn tấn công của Nina không dùng năng lượng là cảm xúc của chính mình để hoạt động.
Không hề có tý sát khí gì cả, chỉ một đòn tấn công không cảm xúc.
Bỏ qua sát khí, Isolte còn không thể cảm nhận nổi ý định tấn công.
"Nhưng mà, kết quả rất đáng hài lòng, đúng không? Thế nào? Cháu muốn học kỹ thuật của phái Thủy Thần từ ta không?"
Được hỏi vậy, Nina có vẻ như đang nghĩ ngợi, nhưng cuối cùng, cô ấy lắc đầu.
"Không, cháu có ý định thành thục Phái Kiếm Thần."
"Vậy sao, vậy sao. Cũng được thôi."
Reyda cười với vẻ hứng thú.
"Nhóc Gull. Thế này thì sao? Tạm thời chúng ta sẽ cho ba đứa tập cùng với nhau, và để chúng tự cải thiện lấy bản thân chúng."
"Ừ. Có lẽ nó đã không còn gì để nói, khi để thua một Thủy Vương."
"Con bé của ta cũng vậy, sẽ cố gắng nỗ lực hơn khi nó có một mục tiêu ở trên con bé."
Kết quả của cuộc thảo luận giữa Kiếm Thần và Thủy Thần là như sau:
Eris sẽ tập cho đến khi đánh bại được Isolte. Isolte sẽ tập cho đến khi có thể đánh bại Nina.
Cùng mục tiêu trong đầu, và sẽ chỉ ra nhược điểm của nhau, nhất định sẽ có sự trưởng thành. Họ đã có kết luận như vậy.
"...Nina, con thấy thế nào?"
"Con không có ý kiến gì ạ."
Nina gật đầu,
Đúng là, cô ấy đã tham gia vào chuyện này với sự tò mò.
Rèn luyện bản thân mình với đệ tử giỏi nhất của Phái Thủy Thần có lẽ cũng là một điểm cộng cho cô ấy.
Nina đã chiến thắng.
Tuy nhiên, Nina không cảm thấy rằng là Isolte hay Eris ở dưới cô ấy.
Hơn nữa, cô ấy hiểu được lợi ích của việc cạnh tranh trực tiếp.
Nếu không có Eris ở đây trong những năm qua, có lẽ cô ấy đã không thể đánh thắng Isolte, cô ấy đã nghĩ vậy.
"Được rồi. Vậy là chúng ta sẽ như thế mà làm nhé.
Buổi sáng theo sư phụ của mình như thường lệ, và một khi mặt trời bắt đầu lặn, ba người các ngươi sẽ cùng tập với nhau."
"Vâng."
"...Rồi."
Nina lặng lẽ gật đầu, và Eris cũng trả lời trong khi vẫn còn đang nằm.
Mặc dù Isolte vẫn nằm im bất tỉnh, Reyda không có ý định gọi dậy phàn nàn.
Và như vậy, cuộc rèn luyện chống lại Phái Thủy Thần của Eris bắt đầu.
Phần 4:
Một tháng sau.
Một vòng tam giác 'kéo giấy búa' kì lạ được thành lập
Eris đánh bại Nina.
Nina đánh bại Isolte.
Isolte đánh bại Eris.
Trong khi mỗi người bọn họ vẫn tiếp tục với cuộc rèn luyện chính mình, mỗi ngày họ sẽ đối mặt lẫn nhau vài lần, trao đổi quan điểm của mình.
Isolte lập tức chỉ ra điểm yếu của Eris.
"Cậu đã toát ra quá nhiều sát khí, Eris-san. Chúng tôi, Phái Thủy Thần có thể đọc được sát khí, nên khi chúng tôi biết được có một đòn tấn công đang tới, chúng tôi có thể chuẩn bị trước được tư thế."
"Có nói vậy đi chăng nữa, tôi cũng không hiểu được. Chính xác thì tôi phải làm gì?"
Eris ngoan ngoãn nghe lời của Isolte.
Mặc dù cô ấy thường tỏ ra ích kỷ và hung bạo, Eris là một người rất ham muốn tìm những cách để bản thân mình mạnh hơn.
"Xem nào... Mặc dù cậu chưa từng toát ra bất kì sát khí nào trước khi cậu bắt đầu chiến đấu, Nina-san, cậu làm như thế nào?"
"Như thế nào ư... Miễn là kiếm của ta nhanh hơn thì ta sẽ luôn thắng, đâu cần phải có sát khí hay gì đó, đúng không?
Đối nghịch lại, Nina cảm thấy kì lạ vì sao Eris lúc nào, cũng toát ra sát khí.
[Nếu không có kẻ thù, tại sao phải quá căng thẳng như vậy? Không phải sẽ tốt hơn nếu như cứ thoải mái như bình thường sao?]
Nina suy nghĩ như vậy.
"Tôi không thể hiểu được."
"Xem nào. Vậy thì thay đổi thói quen hằng ngày của cậu thành là đi tắm, kì cọ cơ thể cẩn thận, nhai kĩ thức ăn, và nghĩ về cái anh chàng mà cậu hằng yêu trong khi nằm trên đệm ấm trước khi đi ngủ?"
"Cái gì cơ. Rudeus làm gì có liên quan đến chuyện này đâu."
"Rồi... Thiệt tình, cái cuối chỉ là đùa thôi. Dù sao, cứ làm như những gì tớ bảo. Người bẩn hôi có hại cho sức khỏe lắm đấy, với cả trông cậu sẽ rất khó coi."
"...Được rồi."
Bản thân Eris không muốn nghĩ ngợi căng thẳng quá nhiều.
Cô ấy càng tập luyện bao nhiêu, cô ấy càng hiểu rõ thêm Long Thần Orsted trong ký ức của cô ấy sở hữu sức mạnh phi thường bấy nhiêu.
Isolte trước mặt cô ấy đã sử dụng cùng kỹ thuật như Orsted đã từng sử dụng.
Vậy nhưng, những kỹ thuật đó còn rất, rất là chính xác hơn cả Isolte.
Một người ngoài như Orsted đã vượt xa Thủy Vương về những kỹ thuật đó.
"Haaa, tại sao mình lại không thể thắng nổi cậu ta? Mình sẽ mất sự tự tin của mình mất."
Nina thở dài rõ rệt.
Theo lời khuyên của Kiếm Thần, Gull Farion, cô ấy đã dành mỗi ngày để theo bài tập huấn luyện hợp lý.
Cô ấy đã rèn luyện cơ thể của mình hợp lý, ăn những bữa ăn hợp lý, và dành mỗi ngày hợp lý.
Cho dù thế, cô ấy vẫn không thể thắng nổi Eris, rõ ràng là không hợp lý.
"...Bởi vì tôi đã thực hiện những hành động để cậu theo sau."
"Ể?"
Nina chưa từng nghĩ rằng Eris sẽ nói điều đó với cô ấy.
Eris quá ích kỷ và bình thường là người không quan tâm đến những vấn đề của người khác.
"Đó là điều mà Ruijerd đã dạy cho tôi.
Nếu cậu sử dụng ánh mắt của mình, cậu có thể làm cho đối thủ di chuyển trước cậu như thể người đó di chuyển theo cậu."
"Ruijerd... Là ai vậy?"
"Anh ấy là sensei của tôi."
Nina nghiêng đầu thắc mắc trước câu trả lời của Eris.
Cô ấy không hiểu được ý mà Eris đang nói là gì.
Eris thường hay sử dụng kỹ thuật cao cấp mà Ruijerd đã dạy cho cô ấy.
Là kết tinh của những gì mà những chiến binh kỳ cựu vô thức thực hiện, đó là một trong những kỹ thuật của những chiến binh tộc Supard.
"Tức là, cậu cố ý khiêu khích những đòn tấn công của đối thủ sao, Eris-san?"
"Đúng đấy."
"..."
Với lời giải thích của Isolte, Nina cũng hiểu được lời của Eris.
Mặc dù cô ấy hiểu, nó vẫn không làm suy giảm sự đáng ngờ của nó, và Nina đang liếc nhìn Eris với sự nghi ngờ.
Cô ấy không nghĩ rằng cô gái này, trông giống hệt như là được sinh ra từ trên rừng núi, lại có thể biết cách sử dụng một kỹ thuật cấp cao như thế.
Ngược lại, Isolte hiểu được chính xác điều mà Eris đã làm.
Bởi phái Thủy Thần là một trường phái tập trung vào việc phản công.
Những kỹ thuật đó dựa vào nền tảng kỹ thuật làm đối thủ phải di chuyển trước.
"Ra vậy. Có phải cậu cũng làm như thế khi cậu coi tớ là một đối thủ?"
"Đúng thế, nhưng cậu không di chuyển đúng không?"
"Tớ đã trải qua cuộc huấn luyện cho điều đó mà... Lần sau, đừng cố làm thế, hay là để lộ sát khí của mình và kết quả có thể sẽ khác hơn đấy."
"...Tôi sẽ cố xem."
Trong khi cau mày, Eris gật đầu.
Mặc dù cô ấy nói là cô ấy sẽ cố, cô ấy vẫn không biết làm sao cô ấy có thể kiểm soát sát khí của mình.
Xét cho cùng, đó không phải là điều mà ý thức cô ấy có thể kiểm soát.
Tất nhiên, điều này cô ấy đã được bảo bởi những người khác rất nhiều rồi.
Tuy nhiên, Ruijerd đã dạy cho Eris cách để sử dụng theo cái sát khí đó, nên chúng không phải là những điều mà cô ấy muốn nghe.
[Mặc dù bình thường đó là khuyết điểm, miễn là ta hơn xa những người khác, thì ta không cần phải kiềm chế làm gì.]
Cô ấy có lối suy nghĩ như vậy.
"Tớ thì phải sao? Nè, Isolte-san, cậu thì như thế nào?"
"...Còn cậu thì, Nina-san, xem nào, theo Phái Thủy Thần mà chúng tớ được dạy, ta tước lấy tầm nhìn của người khác và phán đoán đòn tấn công thật sự nhưng...
Tớ có nghe nói rằng kỹ thuật chiến thuật mà quỷ tộc thường xuyên sử dụng, Phái Kiếm Thần cũng có cách thức đối phó.
Hay là thử hỏi sư phụ của cậu xem sao?"
Isolte có cả tài năng và trí tuệ.
Trong số những kiếm sĩ của Phái Thủy Thần, cũng có rất nhiều người siêng năng và kiên trì.
"Phù, vẫn chưa được đến đâu... Ồ, mặt trời sắp lặn rồi, phải không?"
Với câu nói đó của Nina, buổi học ngày hôm nay kết thúc.
"Vậy là, ngày mai nhé?
...Không biết vì sao, đến giờ lại thấy vui, có lẽ cũng là do chúng ta nói chuyện với nhau lâu thế này.
Đây là lần đầu tiên tớ được cuộc thảo luận với những người cùng trình độ và độ tuổi đấy."
Isolte nói vậy, trong khi cười tươi.
"Đúng vậy thật. Tớ cũng vậy đó, Isolte-san."
Nina đồng ý.
Mặc dù Eris bình thường im lặng, một khi Eris nói với cô ấy, cô thấy thấy rằng kiến thức chiến đấu của Eris rất sâu rộng và đa dạng.
Kiến thức của cô ấy không chỉ giới hạn ở kiếm kỹ phái Bắc Thần mà cô ấy mới được dạy gần đây, nhưng cũng còn tính cả kỹ thuật chiến đấu của quỷ tộc.
Mặc dù cô ấy đã tạo cho Nina ấn tượng của một con khỉ núi không ai có thể hiểu được, Nina giờ đã đánh giá lại giá trị thực của Eris.
Không phải là Eris đã sử dụng những kỹ thuật dã man, mà lại là những kỹ thuật ở trường phái khác, Nina nghĩ vậy.
"...Hừmm."
Eris vẫn như mọi khi.
Bình thường, kể cả khi cô ấy tham gia vào buổi học bằng lời của Kiếm Thần, cô ấy cũng không đưa ra đề xuất gì.
Hồi mà Eris đang nhớ lại là cái hồi rất xa, khi mà cô ấy học kiếm thuật cùng với Rudeus.
Những ngày đó, cô ấy đã làm nhiều chuyện với Rudeus, thảo luận này nọ, và có nhiều ý kiến nảy ra nữa.
Đó là điều mà Rudeus hay làm.
Mặc dù đơn giản và rõ ràng.
Nhưng đối với Eris, đó là một lý do cực kỳ quan trọng, khiến cô ấy giao lưu với những người khác.
"Vậy thì, tớ sẽ đi tập với sư phụ đây."
"Cảm ơn vì ngày hôm nay, Isolte-san."
"Không có gì đâu, Nina-san. Tớ cũng cảm thấy như vậy thôi. Đúng thực là tớ cũng đang dần trở nên mạnh hơn."
Con đường phía trước chia làm 2 nhánh dẫn đến ký túc xá và gian của khách, Nina và Isolte cùng cười và nói lời tạm biệt nhau.
Eris tiếp tục bước đi nhanh đến ký túc xá.
"Cảm ơn cậu, Eris-san."
"...Ngày mai tôi sẽ nghĩ ra được."
"Tớ rất mong chờ đấy."
"Hừmm."
Không nhìn lại, Eris vẫn tiếp tục đi.
Nina cúi đầu một lần với Isolte và sau đó đi theo Eris.
"Eris, cậu có thể tiếp tục tập thêm nhưng mà, khi nào xong, nhớ phải tắm đấy!"
Là Eris bình thường, cô ấy sẽ bỏ ngoài tai câu nói đó.
Nina cũng nghĩ rằng là mình đang phí hơi, nhưng hôi thì vẫn là hôi, nên cô ấy đành phải tiếp tục nói những câu này hằng ngày.
Tuy nhiên, hôm nay Eris khác hơn mọi khi.
Trong khi có vẻ mặt không hài lòng, cô ấy quay đầu lại và trừng mắt nhìn Nina.
"Những gì cậu nói trước đó, có thật không?"
"Trước đó? Tớ đã nói gì cơ?"
"Rằng mỗi ngày khi tôi đi tắm, kì cọ cơ thể cẩn thận, nhai kĩ, và nghĩ về Rudeus trong khi nằm trên một cái đệm ấm trước khi đi ngủ, tôi sẽ có thể loại bỏ được sát khí của mình."
"Uu..."
Lời của Nina đã bị tắc ở cổ.
Những lời trước đó chỉ là sơ ý buột miệng nói ra để Eris làm những gì mà cô ấy muốn.
Tuy nhiên, đúng là khi thư giãn ta sẽ bước vào trạng thái Vô Tâm.
Vậy nên cô ấy đã nghĩ ra cái ý tưởng đó.
"Đ-, đúng thế đấy. Nói chung, nếu cậu hôi như bây giờ, cái tên mà cậu hay nhắc tới sẽ không chịu ở bên cậu nữa đâu đấy."
"Không, ngược lại đấy. Rudeus luôn muốn ngửi những chiếc áo đẫm mồ hôi của tôi mà."
"Cái đó..."
Trong khi nhớ lại Rudeus mà cô ấy đã từng nhìn thấy trước kia, Nina tưởng tượng ra cậu ta đang vùi mặt mình vào chiếc áo đầy mồ hôi của một cô gái.
[Biến thái quá.]
Nhưng mà, thấy vẻ mặt của Eris nhanh chóng trở thành bất mãn, Nina không nói gì hơn.
"Dù sao thì, tớ có nghe nói là ai mà quá bẩn, kể cả đàn ông cũng sẽ bắt đầu ghét người đó đấy."
"Ừm, Rudeus đúng là đâu có lười tắm giặt nhỉ."
"Đ-, đúng đấy! Thế nên cậu phải nhớ luôn giữ cho cơ thể của mình được sạch sẽ."
Eris bắt đầu nghĩ.
Cô ấy đang nhớ về Rudeus.
Mặc dù cô ấy đã tự nhủ là không nhớ về cậu ta, cô ấy đã mất tập trung và thành ra là đang nhớ đến cậu ta.
Một khi cô ấy nhớ đến cậu ta, miệng cô ấy bắt đầu xòe ra thành một nụ cười hạnh phúc.
Lúc này, Eris bỗng nhận ra một điều.
Khi cô ấy đang ở trong trạng thái này, cô ấy sẽ không tỏa ra sát khí gì.
Rồi sau đó, cô ấy gật đầu với Nina.
"Tôi hiểu rồi. Tôi sẽ đi tắm vậy."
"Ừ, tớ biết cậu sẽ nói vậy mà. Tớ biết mà, nên tớ lại phải bỏ cuộ-... cậu vừa nói gì cơ?"
Eris không trả lời lại với câu hỏi đó và trở về phòng của mình.
Với vẻ mặt bối rối, Nina đứng yên chết lặng.
------
Mất thêm năm nữa kể từ hôm đó để Eris có thể chiến đấu ít nhất là ngang bằng với Thủy Vương Isolte.