Phần 1:
Một căn nhà nhỏ ở vùng ngoại ô Sharia.
Đây là lần thứ ba tôi đi gặp Orsted ở đây.
Ariel đã thuyết phục được Perugius.
Tôi báo cáo với hắn ta, cũng như tin ma pháp trận ở Vương quốc Asura đều đã bị phá hủy.
Orsted mỉm cười khi nghe thấy tin này.
Một nụ cười ma mãnh.
Hoặc có lẽ đây vốn là nụ cười bình thường của hắn.
"Ra là vậy, làm tốt lắm."
Tôi được khen.
Nhưng vấn đề vẫn còn đó.
"Về chuyện ma pháp trận dịch chuyển, ngài nghĩ thế nào?"
Về chuyện ma pháp trận hắn hình như thoáng nghi ngờ tôi, nhưng rồi sau đó cũng tin là tôi vô tội.
Quả nhiên là hắn sẽ nghi ngờ tôi rằng [hắn đang che giấu chuyện gì].
"Có lẽ đây là do việc làm của Hitogami. Lần này tên khốn đó đã đi một nước cờ dở cho bản thân hắn. Mong là hắn cứ tiếp tục."
Orsted xem ra đã nhận ra được điều gì đó.
Khá là vui mừng.
Lẩm bẩm rằng [cứ thế này, chỉ một tên nữa thôi] hay gì đó.
Ý của hắn là gì vậy, tôi mong hắn sẽ sớm nói cho tôi biết.
"Nếu được, ngài có thể giải thích sai lầm không?"
"Ừ, được thôi."
Orsted ngồi lại xuống và trừng mắt nhìn tôi.
Ánh mắt của hắn thật là sắc bén.
Cứ tiếp tục thế này thì mắt hắn có thể phát sáng mất.
"Perugius đã xác nhận là ma pháp trận quả thật không thể sử dụng được?"
"Đúng vậy, thưa sếp."
"Sếp ư.... Ở Vương quốc Asura, có khá là ít ma pháp trận còn hoạt động ở đó. Đa phần là lối thoát hiểm cho quý tộc và hoàng tộc. Có một số không còn hoạt động, thì sẽ được Perugius tận dụng."
Thì ra là vậy.
Lối thoát hiểm của hoàng tộc.
"Và sai lầm chính là cái chỗ đó."
À, hóa ra là thế.
Không, tôi chả hiểu tý gì cả.
"Chỗ đó là gì vậy? Ngài giải thích chi tiết, chi tiết thêm được không!"
"... Nghĩa là, ma pháp trận dịch chuyển không phải là nơi mà người thường có thể tới là tới. Chúng đều được các binh lĩnh bảo vệ cả. Để có thể bước vào và phá ma pháp trận, chỉ có hoàng tộc hoặc quý tộc thượng cấp mới có khả năng làm vậy được."
"Ồ, tất nhiên rồi. Và?"
"... Tự mình nghĩ đi."
"Vâng."
Quyền lực của hoàng tộc.
Đối với họ, phá ma pháp trận dịch chuyển tức tương đương với việc cắt đi đường sống của mình.
Bởi vì có khả năng Perugius sẽ sử dụng chúng, mà ma pháp trận không còn hoạt động đã bị phá hủy.
Rất có thể chuyện này xảy ra bởi chỉ thị xuất phát từ Hitogami.
Nghĩa là một trong số những người hoàng tộc hoặc ai đó khuyên họ là tông đồ.
Và kẻ đó là?
"Có thể hoàng tử đệ nhất Grabell hoặc Thượng Cấp Đại Thần Darius là tông đồ của Hitogami sao...?"
"Đúng vậy. Hơn nữa, nếu ma pháp trận ở khắp vương quốc Asura bị phá hủy, thì nhất định là chỉ Thượng cấp Đại Thần Darius mới có thể cùng với số lượng quân đội tư nhân đông đảo của hắn."
Ồ.
Ra là vậy sao.
Hắn có một quân đội tư nhân đông đảo mà tôi không hề biết.
"Thế tức là, có thể xác nhận Thượng cấp đại thần Darius là tông đồ của Hitogami?"
"Phải. Cũng có khả năng hoàng tử đệ nhất cũng vậy, nhưng.. không quan trọng. Dù sao hắn cũng cần phải chết."
Hoàng tử đệ nhất là đối thủ của Ariel, nên hắn phải chết.
Một phần trong tôi không muốn phải giết hoàng tử, vậy nhưng...
Đành phải vậy thôi.
Nếu xét cho cùng, đó là việc mà tôi cần phải làm, thì tôi sẽ làm.
"Vậy là, chỉ còn một kẻ nữa."
"Ý ngài... Luke cũng là tông đồ?"
"Nhất định là hắn."
"Vậy còn Ariel thì sao?"
"Không thể nào là cô ta."
Thôi đùa được rồi đó.
"Căn cứ vào đâu mà ngài tin vậy?"
"Có những người mà Hitogami không thể thao túng được."
"Ariel là một trong những người Hitogami không thể thao túng sao. Ngài có cách để xác định được điều này sao?"
"... Dựa vào trực giác lâu năm của ta."
Trực giác...?
Nhưng có vẻ như là sau khi hắn nghĩ thì mới nói ra vậy, vậy nên có thể là hắn có căn cứ nào đó mà hắn không muốn nói với tôi.
Tạm thời tôi sẽ không đòi hỏi lời giải thích nào thêm.
Có nhiều chuyện quan trọng cần phải bàn bây giờ.
"Nếu như ngài lầm, và Ariel lại là một tông đồ thì sao?"
"Nếu thế, thì ta sẽ chịu trách nhiệm và giải quyết hết."
Giải quyết hết sao?
Mà, ý của hắn không nhất định là giết.
Dù sao thì, hiện giờ tôi sẽ bỏ qua cái khả năng Ariel là tông đồ vậy.
Nếu thế thì, tôi có nên trình bày thông tin của Orsted cho Ariel không?
Ariel dường như không chịu ảnh hưởng nhiều gì từ lời nguyền của Orsted.
Nếu cô ấy không phải là tông đồ của Hitogami, thì có phải tốt hơn là chúng tôi nên kể hết mọi chuyện cho cô ấy để được toàn tâm toàn lực hợp tác không?
...Mà, sao cũng được.
Cả Sylphy nữa, họ cũng đều tin tưởng Luke.
Họ tin Luke sẽ không bao giờ phản bội lại họ.
Luke, có thể đang nghĩ là mình đang làm những việc này là vì lợi ích của Ariel.
Đúng là.
Bị thao túng bởi Hitogami, cũng có khả năng đó.
Có thể cậu ta tự tin vào bản thân mình, rằng trong mọi hoàn cảnh, cậu ta hành động theo những gì mình cho là đúng nhất, nhưng cũng chỉ làm mọi chuyện trở nên tồi tệ hơn thôi.
Thế thì sẽ phiền phức đây.
Orsted đang nghĩ rằng Luke có vai trò liên lạc.
Vài trò của Luke là báo cáo cho Hitogami biết mọi hành vi của tôi.
Nhưng có thể là đến một lúc nào đó, Hitogami sẽ đưa ra lời khuyên có vẻ như là sẽ có lợi cho Ariel nhưng thực chất lại là dẫn cô ấy đến con đường chết.
Thế thì lại phiền phức hơn rồi.
Tôi có thể hiểu tại sao Orsted lại muốn giết cậu ta ngay.
"...Ngài Orsted."
"Gì?"
"Một lần nữa, về chuyện chiến đấu chống lại Hitogami. Tôi có thể tóm tắt lại để đảm bảo là không bỏ sót điều gì không?"
"...? Ừ"
Tôi bắt đầu nói.
Tổng quan về cuộc chiến giữa Hitogami và Orsted.
Đầu tiên, Hitogami có thể nhìn thấy tương lai.
Tương lai mà hắn thấy có phạm vi rộng và chi tiết.
Hắn có năng lực thay đổi tương lai bằng cách thao túng người khác.
Nhưng hắn không thể thấy tương lai liên quan đến Orsted.
So với tầm nhìn tương lai của Hitogami, bí thuật của Long Thần mạnh hơn.
Nếu Orsted có liên quan đến chuyện gì đó, thì Hitogami sẽ nhìn thấy tương lai sai.
Khi hắn nhận ra rằng tương lai có gì đó không đúng, hoặc tương lai thay đổi rõ rệt, thì Hitogami biết đó là bởi Orsted có liên quan.
Nhưng hắn không thể thấy được cách mà Orsted thay đổi tương lai.
Hắn chỉ có thể dự đoán.
Vậy nên miễn là hắn ta không biết Orsted đang cố gắng làm gì hay có mục đích gì, Hitogami sẽ không thể chắc chắn được là mình sẽ thay đổi được tương lai theo ý muốn."
Bởi vì lời nguyền bị thù ghét, mà Orsted có thể hành động vượt ngoài tầm tay của Hitogami.
Nhưng cũng bởi lời nguyền này, mà Orsted có rất ít sự trợ giúp, bị hạn chế tầm với.
Thế nhưng giờ đã có tôi, nên tầm với tăng thêm.
Sự tồn tại của tôi có thể được gọi là một quân cờ vô hình.
Nhưng nếu quân cơ này di chuyển quá lộ liễu, thì mục tiêu của Orsted sẽ bị bại lộ.
Vậy nên tôi phải hành động thận trọng.
Tránh để lộ thông tin quan trọng cho Luke - người trở thành con mắt của Hitogami.
Và cả những người tin tưởng Luke, hay tâm sự với cậu ta, Sylphy và Ariel.
Bởi vì không có ai mà chưa từng lỡ miệng, vậy nên tốt nhất là tôi không nói chuyện này với những người khác.
Làm những gì mà mình có thể để che giấu mục tiêu và hướng đi của Orsted.
Có thể tôi sẽ lại trông khả nghi lần nữa.
Nhưng chỉ cần thành công là được.
Chúng tôi sẽ không để Hitogami biết mục tiêu, đánh bại tông đồ của Hitogami để đạt được mục đích.
Tôi sẽ kiên trì làm việc cho đến khi mình qua đời để 100 năm sau Orsted dành được chiến thắng.
"... Thế này, đúng rồi chứ?"
"Ừ. Đúng đấy."
Orsted gật đầu sâu.
Giờ thì, tôi biết mình phải làm gì rồi.
Perugius có thể gọi tôi là mềm yếu, nhưng...
Dù thế nào đi nữa, chúng tôi sẽ hướng đến mục tiêu.
Những kẻ có khả năng là tông đồ của Hitogami là,
Luke và Darius.
Hai người đó.
"Còn kẻ cuối cùng là?"
"Ta vẫn chưa chắc. Nhưng, dựa theo những hành động từ trước tới nay của hắn, thì rất có thể là kẻ am hiểu kiếm thuật hoặc ma thuật."
"Am hiểu kiếm thuật hoặc ma thuật..."
Thế là, kẻ đó không thể là người trong gia đình tôi.
Sylphy và Eris loại.
Có thể giống như trong nhật ký của tôi, hoặc là Bắc Đế hoặc là Thủy Thần đang ở Vương quốc Asura?
"Bắc Đế và Thủy Thần thì sao?"
"Auber và Redia ư... Đúng thật, rất có thể, chúng sẽ xuất hiện trên đường đến Vương quốc Asura, hãy cẩn trọng."
"Ngài Orsted không theo cùng sao?"
"Đương nhiên, ta sẽ theo sau ngươi. Chúng ta không thể hành động cùng nhau được."
Theo sau chúng tôi sao..
Nghe rất giống như là tôi đang bị điều khiển từ trong bóng tối.
Mà, bởi vì nếu cần thì tôi có thể bàn bạc với hắn ta, nên cũng đâu có tệ lắm.
"Rõ rồi. Vậy thì... Luke, Darius, Reida, Auber. Tôi sẽ chú ý 4 người đó."
"Được. Darius, Auber, Redia, tùy ý giết, còn Luke thì... hãy quan sát, nếu cần thì cứ giết hắn."
"Ý của ngài là tôi sẽ giết cậu ta tùy theo phán đoán của mình sao?"
"Ừ, theo phán đoán của ngươi."
Hắn thật sự tin tưởng vào phán đoán của tôi sao?
Có lẽ hắn nghĩ tôi có thể dễ dàng giết cậu ta.
Bởi vì trong cuộc chiến giữa tôi và Orsted là một lần rất hiếm hoi mà tôi nghiêm túc chiến đấu...
Không sao.
Lần này tôi cũng sẽ nghiêm túc.
Phần 2:
Ngày hôm sau.
Sylphy và tôi, sau khi chờ Norn trở về nhà, tổ chức một cuộc họp gia đình.
Gần đây, tôi cảm thấy mình hay tổ chức họp gia đình.
Chuyến đi sẽ mất tầm 3 4 tháng.
Địa điểm là Vương quốc Asura.
Bởi vì chuyện này có liên quan đến công việc, nên Sylphy sẽ đi cùng với Ariel.
Mọi người trong gia đình phản ứng như đây là chuyện bình thường.
"Vậy sao ạ, anh chị cố gắng nhé. À, anh có thể cho em một tý đất làm vườn không?"
Aisha đáp lại vậy.
Em ấy lo đất hơn là tôi.
"Ariel-sama sắp nghỉ học sao, vậy... chúng ta có nên tổ chức tiệc chia tay không...?"
Norn lo lắng đến trường hơn.
Thật là kì ghê.
Lần trước thì... còn ảm đạm hơn nhiều.
Lần này tôi muốn được thấy nước mắt cơ.
Tôi cứ tưởng Aisha sẽ bật khóc, và tôi sẽ ôm cả Norn rồi nói [I will be back].
"Nhưng Onii-chan nè, lần nào anh nói rằng là, [anh có thể sẽ không quay trở về được...] thì anh rồi cũng sẽ quay trở về mà, đúng không?"
À, thì ra là vậy.
Lần nào tôi cũng từ cửa tử trở về, vậy nên lần này các cô em gái của tôi rất tin vào tôi?
Hoặc là họ đang tỏ ra bình tĩnh, để khiến tôi an tâm hơn?
Dù sao đi nữa, nếu tôi cố gắng hết sức, để Aisha và Norn có thể cảm thấy an tâm mà sống, thế là được rồi.
"Hơn nữa, anh rồi sẽ lại mang về nhà chị mới."
"Nè, em cũng thấy lo. Nhưng lần này Eris-ane và Sylphy-ane cũng đi cùng, vậy nên là không cần phải lo lắng."
Chị Eris ư?
Nhắc đến cô ấy, ngay khi nghe thấy Vương quốc Asura, cô ấy đã lập tức trở về phòng của mình để thu dọn hành lý.
Đơn phương tuyên bố [Thế, tôi cũng sẽ đi cùng nữa!]
Không chút do dự.
"Lần này chị nghĩ sẽ là ai đây, Norn-ane?"
"Chị cũng không biết nữa. Có thể là hầu cận của Ariel-sama chăng? Kleene-senpai, hoặc là cả Elmore-senpai nữa?"
Cái cuộc trò chuyện nói xấu tôi này cứ tiếp tục, nhưng... nhất định là sẽ không có thêm đâu.
Tôi muốn lớn tiếng tuyên bố lắm cơ, nhưng, cái phần dưới nó chả còn có tý gì đáng tin nữa.
Nổi tiếng khắp thế giới này không phải là lỗi của tôi.
...Nhưng tôi nghĩ lần này sẽ không xảy ra chuyện gì đâu.
Sylphy và Eris đều đi cùng.
Đúng vậy.
Từ trước tới nay tôi hay đi một mình.
Chính bởi tôi một mình mà tôi tức nước vỡ bờ.
Để tránh điều đó xảy ra tôi cần có một con đê chắc chắn.
Tôi sẽ nhờ Eris và Sylphy làm đê to hơn.
Như vậy, thì tôi sẽ an toàn trước dòng nước xiết.
"Chúc cậu may mắn."
Lilia và mẹ vẫn như mọi khi.
Cơ mà, tôi quên không bàn với Orsted về trí nhớ của mẹ.
Mặc dù tôi nghĩ hắn không thể giúp được gì bởi vì chính hắn còn không thể làm gì được với lời nguyền của mình.
Sau khi xong chuyện này có lẽ tôi sẽ thử hỏi hắn xem.
"Lilia-san, ở nhà, Lucy trông cậy vào cô ạ."
"Vâng, thưa phu nhân. Mọi chuyện cứ giao lại cho tôi."
Sylphy có lẽ không nuối tiếc trước quyết định của mình, cúi đầu trước Lilia.
"Mặc dù, đáng lẽ cháu không nên để con gái lại một mình, nhưng lần này..."
"Không sau ạ. Việc này là bổn phận của một hầu nữ."
Gần đây Lucy đã có thể nói ra được một ít từ.
Những từ đơn giản như là "mama" "asha" "lila" "oki" "bibi" "jiro".
Con bé trông thật đáng yêu khi con bé cố phát âm chúng.
Vậy nhưng không có "papa".
Thỉnh thoảng con bé có nói "Ru di"...
Gần đây tôi không hay để tâm nhiều đến con bé, vậy nên chắc con bé sẽ nhớ tôi sau cùng.
Bố mẹ của con bé đều sắp đi xa và bỏ con bé lại một mình.
Tôi nhận thức được rằng vai trò làm cha mẹ của chúng tôi vẫn còn thiếu sót.
Không biết khi nào chúng tôi sẽ cải thiện được nữa.
Lucy thật đáng yêu.
Con bé là thiên thần trong mắt tôi.
Vậy nhưng chỉ tình cảm thôi là không đủ...
"Bốn tháng về sau sẽ thật là cô đơn."
Chỉ có Roxy trông buồn bã.
Tôi cảm thấy áy náy khi phải đi xa và để một người phụ nữ đang có thai và con cô ấy ở nhà.
"Anh xin lỗi, anh sẽ cố gắng về sớm."
"Không cần vội vàng đâu. Mặc dù Lilia-san và Aisha có bảo là Rudi không cần phải có mặt khi em chuyển dạ... nhưng mà anh hãy mang quà lưu niệm về cho em nhé. Em muốn ăn bánh kẹo hoa quả vừa ngọt vừa chua, được chứ?"
Roxy trông vẫn bình thường như mọi khi.
Tôi nghĩ cô ấy rất lo về lần sinh con đầu lòng này, nhưng cô ấy không hề để lộ ra.
"Đừng mang bộ mặt thảm thương này mà, Rudi. Mặc dù em không biết anh lo lắng gì, nhưng đàn ông đi săn, phụ nữ trông nhà trông con, là lẽ thường của tộc Migurd."
Roxy tự hào trả lời.
Cô ấy quả là một người đáng tin cậy.
Cứ để chuyện này cho cô ấy.
Vậy nhưng, bỏ cô ấy ở nhà có thật là điều đúng đắn.
"Nhưng mà, cuối cùng em được nghỉ dài hạn ở trường, thật là tiếc. Em đã mong được có thời gian nhàn nhã cùng Rudi."
"Ừ, đúng vậy."
Xem ra Roxy đã xin nghỉ dạy cho đến khi chuyển dạ xong.
Đất nước này có quy tắc nếu người nào đang trong quá trình mang thai, người đó sẽ phải thôi việc.
Nhưng Roxy vẫn muốn tiếp tục công việc dạy học.
Cô ấy đã thuyết phục Phó hiệu trưởng Jinas xin nghỉ một thời gian dài.
Trong lúc đó, cô ấy đã dùng tên của tôi.
Và rồi yêu cầu đó được chấp thuận, nếu tên của tôi có thể giúp Roxy làm gì cô ấy muốn, thì cô ấy cứ tự nhiên thoải mái mà dùng thôi.
Trong thời gian này, trước khi chúng tôi khởi hành, tôi quyết định dành thêm nhiều thời gian với Roxy.
Phần 3:
Tối hôm đó, trong phòng của Eris, tôi có thể nghe thấy lời qua tiếng lại.
Giọng của Sylphy và Eris.
Eris đang tranh cãi gì đó với Sylphy.
Eris lớn tiếng nói [Sao chứ?] và [Tại sao ta phải chứ?] trong khi Sylphy vẫn bình tĩnh đáp lại.
Sau đó Eris dần bé tiếng lại, và cuối cùng nói rằng [Thôi được rồi.]
Và tối hôm đó, Eris tới phòng của tôi.
Tôi đang ở trên giường, chuẩn bị đi ngủ.
"..."
Trong khi tỏ ra hờn dỗi, cô ấy bò lên giường.
Và dùng tôi làm gối ôm.
Cả cái khu vực ngực cô ấy đang áp sát vào tôi.
Bị áp sát thế này, đến trâu bò cũng không ngủ được.
Mà, tối nay tôi là một quý ông.
Việc này không thành vấn đề gì, nhưng mà.
Có một chuyện tôi cần phải nghe.
"Em... vừa mới cãi nhau với Sylphy à?"
"Đâu có."
"Vậy sao."
Tôi không chắc đó có phải là cãi nhau thật không nữa.
Mà, nếu giờ tôi ra khỏi phòng và kiểm tra phòng Eris, có thể tôi sẽ phát hiện ra Sylphy bất tỉnh.
Nhưng tôi sẽ tin tưởng Eris.
"Bắt đầu từ mai, chúng ta sẽ đi cùng với Sylphy.
Sau khi giới thiệu Ghyslaine với Ariel xong, chúng ta sẽ cần phải cùng nhau chuẩn bị cho chuyến đi."
Ngày mai giới thiệu Ghyslaine với Ariel.
Sylphy có nói là [để chuyện này cho em].
Có lẽ Sylphy cũng có thể tự mình lo được, nhưng nghĩ đến mục đích của Ghyslaine, tốt hơn là tôi nên tự mình giới thiệu cô ấy.
Tôi đã nghĩ đến việc từ chối Sylphy sau đó, nhưng dù sao cô ấy cũng sẽ ở bên Ariel.
Và Eris sẽ đi cùng nữa.
Vậy nên thành ra là ngày mai, cả bốn người chúng tôi sẽ cùng đi gặp Ariel.
Sylphy thật sự rất muốn giới thiệu Eris và Ghyslaine.
Tại sao vậy?
"Do đó, em ấy nói là Rudeus với Roxy sẽ có thêm nhiều thời gian ở bên nhau hơn."
"Sylphy đã nói vậy sao?"
"Đúng thế đấy."
Lý do là vậy sao?
Là vì Roxy?
Nếu tôi được giảm bớt công việc đi, thì Roxy sẽ có thêm thời gian... tôi có thể hiểu lý do của cô ấy.
Sylphy đã nghĩ rất nhiều đến chuyện này.
Cơ mà, Sylphy có thể thuyết phục được Eris mà không cần phải dùng vũ lực cơ đấy.
À không, là do Eris đã trưởng thành rồi.
Trước kia, cô ấy chỉ là một cô bé dùng nắm đắm để nói chuyện.
Nếu hợp tình hợp lý, thì cô ấy sẽ chịu nghe theo.
"Thế nên, em ấy nhường cho tôi tối nay."
Ồ, quả nhiên là, hai người họ đã có sự trao đổi.
Cơ mà Eris có thể bằng lòng ngay được.
Cô ấy không quá ích kỷ như ngày xưa nữa.
Cái cô gái hung dữ đó đã chết.
Nanh của Eris đã biến mất.
Cô ấy không còn là một con sói hay sư tử nữa...
Mà, có lẽ chỉ hôm nay thôi.
Cũng không lạ gì khi Sylphy đưa ra điều kiện này.
Cô ấy chịu nhường nhịn vì tôi.
Được rồi, trên chuyến đi này tôi sẽ gần gũi với cô ấy càng nhiều càng tốt.
Quyết định vậy đi.
Tạm gác lại chuyện này, tôi ôm lấy Eris.
Và Eris, với tốc độ kinh người, đã lột sạch đồ của tôi.
"Nửa đường mới phát hiện ra là mang thai thì không ổn đâu, kiềm chế lại đi..."
"Lo gì thì cứ để sau!"
Đêm đó thật là chật vật.
Kế hoạch hóa gia đình không nằm trong từ điển của Eris.
Phần 4:
Ngày hôm sau, công tác chuẩn bị bắt đầu.
Trong khi thu dọn hành lý cho chuyến đi, tôi cũng tận dụng thời gian rảnh với Roxy.
Tất nhiên, tôi không thể luôn bên Roxy được.
Giới thiệu Ghyslaine và Eris với Airel, gặp Orsted, tiến hành công tác chuẩn bị chi tiết cẩn thận.
Bắc đế Auber và Thủy Thần Reida biết dùng chiêu gì, và cách để đối phó với chúng.
Cách tiếp cận Tris và băng đạo tặc của cô ấy.
Để đề phòng, tìm hiểu luôn về địa lý của Vương quốc Asura.
Và nội bộ cấu tạo của Hoàng Cung Silver Palace.
Giúp Cliff bắt đầu nghiên cứu lời nguyền của Orsted.
Hết mình làm việc.
Trong khi nghĩ như vậy, nhiều ngày đã trôi qua.
Phần 5:
Một ngày nọ.
Roxy và tôi đang ngồi cùng nhau ở ghế sofa phòng khách.
Gần đây, sau khi hết bận rộn thì chúng tôi ngồi nói chuyện với nhau, chỉ hai người chúng tôi.
Chủ đề trò chuyện như vô tận.
Những gì xảy ra ở trường của Roxy, việc nghiên cứu ma đạo cụ gần đây.
Mỗi người chúng tôi đã làm những gì sau sự kiện dịch chuyển.
Không có gì đặc biệt cả, chỉ là cuộc trò chuyện thư thái giữa Roxy và tôi.
"Này, Rudi. Trước khi anh đi, hãy đặt tên cho đứa bé."
Chủ đề hôm nay là tên đứa bé.
"Đặt tên trước khi đi xa, việc này không phải là mang lại điềm xấu sao?"
Tôi đáp lại sau khi nghe Roxy.
"Đó chỉ là giai thoại anh hùng của loài người thôi mà, điều đó không quan trọng đối với tộc Migurd đâu."
Thật là thẳng thắn.
Thế tức là, mê tín cũng chỉ là mê tín.
Nhưng nếu nữ thần của tôi đã nói vậy, thì không cần phải lo lắng gì nữa.
Đây là mệnh lệnh của Thần.
"Đối với tộc Migurd, trưởng làng thường là người sẽ đặt tên, nhưng.. trưởng làng của em bây giờ là Rudi. Vậy nên anh hãy quyết định đi."
"Anh có thể được phép quyết định sao?"
"Tất nhiên mà. Để mỗi ngày em có thể cứ xoa bụng mình và nhắc đến tên mà Rudi đã đặt. Những ngày đó nhất định sẽ là khoảng thời gian hạnh phúc với em."
Roxy xoa bụng mình khi nói vậy.
Tôi cũng đặt tay lên nó.
Thật không thể ngờ được.
Tôi chỉ mới gặp Roxy hơn 10 năm trước, và giờ cô ấy đang mang trong mình đứa con của tôi.
Với Sylphy cũng không thể ngờ, nhưng Roxy còn không thể ngờ hơn.
Niềm vui tràn ngập trong lòng tôi.
Thật là tuyệt vời làm sao, cái cảm giác này, ta có thể thưởng thức bao nhiêu lần.
"Uhehe."
"Anh sao vậy Rudi? Anh mới cười y hệt như Sylphy đó."
Như Sylphy sao?
"À, chỉ là bụng của Roxy thật là đáng tuyệt vời quá mà."
"Eo em không nhỏ như Sylphy, hay thon chắc như Eris, nhưng... nếu anh thích, hãy tận hưởng hết mình đi."
"Thật sự anh có thể sao?"
Tuy rằng tôi hỏi vậy, tôi bắt đầu tận hưởng nó hết mình.
"Bên trong, một nửa là của Rudi."
"Còn nửa kia?"
"...Nửa ngoài là của Rudi."
"Không phải tất cả là của anh sao?"
"Đứa con có một nửa của em. Không thương lượng đâu đấy."
Thì ra là thế.
Roxy-sensei quả là thông minh.
Phải, đứa con là của chúng ta.
Nhưng Roxy là của tôi.
"Tên của đứa con, là gì đây.."
"Hừm... một cái tên kiểu Migurd... Rora có được không?"
Người Migurd thường đặt tên có từ Ro ở đầu.
Nhưng bởi con chúng tôi là con lai, nên chúng tôi không cần thiết phải theo tục lệ đó.
"Hay là, một cái tên dựa theo Roxy và Rudeus?"
"Đúng vậy nhỉ. Rudeus, Roxy... có vẻ không được tương thích cho lắm."
"Làm sao mà không tương thích chứ."
Trực tiếp dùng tên của chúng ta để kết hợp lại có vẻ không được.
Ví dụ "Ru-" hoặc "Ro-,". "Re-" thì thế nào nhỉ.
Thử nghĩ ra một cái tên bắt đầu bằng "Re-." nào.
Re-, Re-, Re-
Nghe giống như một đứa trẻ thích quét nhà mỗi ngày ấy.
Thích quét nhà cũng không phải là xấu.
Vậy thử sử dụng cái tên Rora như Roxy đã đề xuất đi.
Làm tôi nhớ tôi một cô gái điên vì tình.
Nhưng nghe có vẻ chưa đúng.
Một cái tên mang tính Roxy.
Hừmm.
"La," "Ri," "Ru," "Re," "Ro," cái nào nghe có vẻ hợp với con của Roxy đây?
Thế này đi.
"Nếu là con trai, Rollo. Và nếu là con gái, Lara?"
"Hay lắm. Rollo và Lara. Cả hai nghe đều hay cả."
Nếu thế thì.
Liệu thằng bé hoặc con bé rồi sẽ bị bắt cóc bởi Ma giới Đại Vương nào đó, hay là trở thành người giải cứu? (Trong game Adventures of Lolo)
Bề ngoài Roxy vẫn chỉ giống như một nữ sinh trung học, nhưng vẻ mặt của cô ấy như một thánh mẫu vậy.
Thật là thần thánh.
Tại sao lại Thần Thánh thế chứ?
Cô ấy nhất định sẽ hạ sinh một đứa con của thần!
"Rudi."
"Vâng?"
"Mặc dù mấy ngày trước em có nói rồi, nhưng... hãy bình an trở về nhé? Em muốn Rudi bế đứa con này cùng với em."
"Ừ."
Nhất định là vậy mà.
________________________________________
Sau đó, ngày khởi hành đã đến.