Truyện Mỹ Nhân Tư Hoa Niên - Hoa Nhật Phi : chương 6: nữ nhân điên ở tây thiên viện

Trang chủ
Mỹ Nhân Tư Hoa Niên - Hoa Nhật Phi
Chương 6: Nữ nhân điên ở Tây Thiên Viện
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:
Lâm thị bị nhốt ở Tây Thiên Viện, là sân viện sâu khuất ở phía Tây Bắc Kỷ gia.

Kỷ Uyển Diễm bọc mình trong chiếc chăn bông mỏng manh đã bạc màu, màu lông mặt ngoài chiếc chăn đã bạc màu, tuy rằng đã cũ nhưng sờ trong tay vẫn khá mềm mại, bên trên thêu tranh Hải Đường Xuân, không giống như đồ khuê các mà các thiếu nữ dùng, trông giống như là đồ hồi môn thì đúng hơn. Kỷ Uyển Diễm chợt phát hiện có hai vị ma ma đem theo hộp đồ ăn đi qua hoa viên liền nhanh chóng trốn đến sau núi giả, hai ma ma này liền đụng mặt với Từ ma ma liền hỏi bà tới nơi này làm gì. Từ ma ma không dám với cho bọn họ biết tứ cô nương đang ở phía trước nên tùy tiện cùng bọn họ nói vài câu. Kỷ Uyển Diễm nhân lúc bọn họ nói chuyện bên núi giả liền dọc theo đường nhỏ chạy về phía Tây Thiên viện.

Kỳ thật, đời trước vì Lâm thị mất sớm nàng có rất nhiều nghi vấn vẫn chưa được giải đáp, hơn nữa bà không chỉ mất sớm hơn nữa trước khi mất còn chưa từng gặp mặt nàng. Thời niên thiếu nàng không phát hiện ra, chờ đến mãi sau này nàng tới kinh thành chật vật trải qua hai lần gả mới từ trong miệng một lão nô bộc biết được chút chuyện xưa cũ, nhưng khi đó Lâm thị đã sớm qua đời không ai có thể chứng thực cho nàng vì vậy đã vẫn là điều nàng chưa lý giải được.

Lâm thị mặc kệ thế nào cũng là mẫu thân ruột của nàng, kể cả có phát điên rồi, cũng là mẫu thân của nàng. Mặc kệ bà có thể hay không giúp này giải đáp vấn đề kia, Kỷ Uyển Diễm vẫn muốn gặp bà một lần để bù đắp tiếc nuối đời trước.

Kỷ Uyển Diễn càng đi phía trước ngày càng hẻo lánh, trước mắt cũng chỉ theo ký ức vụn vặt thời điểm Lâm thị qua đời lão thái quân kêu bà tử đưa nàng qua, cùng với ký ức xa xôi có rất nhiều bà tử trông coi có chút không giống lắm, nơi này đến bóng người còn nhìn không thấy, bốn phái an tĩnh chẳng có bất kỳ chút âm thanh nào. Bởi vì không có bà tử dọn dẹp cho nên xung quanh đều một mảnh tuyết trắng xóa, mấy gian nhà ở đã hoang phết từ lâu nhìn qua thật âm u lạnh lẽo.

Từ ma ma từ phía sau đuổi tới, vội vàng kéo tay Kỷ Uyển Diễm:

" Cô nương, đừng đi tiếp nữa trở về thôi."

Kỷ Uyển Diễm rút lại tay của mình, quật cường nhìn Từ ma ma, hay người đối mặt trong chốc lát nàng mới mở miệng nói:

" Vậy người dẫn ta đi, như vậy sẽ nhanh hơn chút."

Nếu để nàng tự mình tìm còn không biết khi nào mới thấy, Tư ma ma khi trước là ma ma hồi môn của Lâm thị nên sau đó lên làm ma ma quả sự, sau khi Lâm thị bị giam giữ, Từ ma ma khẳng định sẽ tới thăm bà, cho nên Kỷ Uyển Diễm chắc chắn Từ ma ma sẽ biết nơi đó.

Gương mặt tròn giờ gầy không tới hai lạng thịt của Từ ma ma có chút khó xử, nhưng cũng không phủ nhận lời nói của Kỷ Uyển Diễm, thật sự nếu để bà dẫn đi sẽ nhanh hơn không ít, nhưng hôm nay tứ cô nương vừa gặp lão thái quân, nói không chừng lát nữa sẽ có ma ma quản sự tới dạy cô nương quy củ, tuy nhiên đây cũng chỉ là chuyện chưa xảy ra, nếu để chậm chễ chút nữa không trừng sẽ ảnh hưởng tới tứ cô nương.

Nếu tứ cô nương có lòng muốn gặp mẫu thân thì sẽ không dễ dàng từ bỏ, thở ra một hơi lạnh chà xát đôi tay, Từ ma ma lúc này mới cúi đầu nhìn hành lang dò đường, bà nắm tay Kỷ Uyển Diễm nói:

" Cô nương ngài đi theo dấu chân của ta"

Cứ như vậy lôi kéo một đường, cuối cùng Từ ma ma cũng đưa Kỷ Uyển Diễm tới một nơi nhìn qua như một sân viện hoang phế, không ai trong coi, bốn phía tĩnh lặng tới đáng sợ. Từ ma ma chỉ chỉ cánh cửa gỗ đã loang lổ, bên trên còn một ổ khoá đã hoen rỉ giống như đã rất lâu rồi chưa được mở ra.

Kỷ Uyển Diễm nhìn cửa sổ nhỏ kia, đôi mắt liền không nhịn được có chút ướt nhoè, vội vàng cúi đầu, rốt cuộc nàng vẫn không có dũng khí mở của sổ nhỏ kia, đôi mắt đã hồng lên, cổ họng có chút khàn khàn hỏi:

" Bên trong, có người hầu hạ không? Bà ấy đã điên khùng rồi vậy đồ ăn của bà ấy phải làm sao?"

Từ ma ma nghe xong lời này cũng không dễ chịu gì, do dự một chút mới duỗi tay mở cửa sổ nhỏ, Kỷ Uyển Diễm nhìn vào khe hở đang mở ra, nàng thấy phía trong viện không giống bộ dáng hoang vu mà nàng tưởng tượng bởi vì tất cả đều bị tuyết trắng bao trùm.

Từ ma ma đưa bàn tay vào từ bên trong lấy ra một chiếc dây sắt treo lục lạc:

" Đều dựa vào cái lục lạc này để gọi phu nhân"

Kỷ Uyển Diễm nhận lấy chiếc lục lạc kia, không kìm được nước mắt nhìn tư ma ma, khàn giọng hỏi: " Ma ma thường xuyên tới đưa đồ cho bà ấy sao?" Cho nên mới biết nhiều thứ như vậy.

Từ ma ma không nói gì, chỉ thở dài, lấy lại chiếc lục lạc trong tay nàng đưa tay vào trong khe cửa lắc lắc, hai người chờ một hồi lâu trong viện cũng không có chút động tĩnh. Từ ma ma cũng cảm thấy có chút kỳ quái đem lai với vào trong cửa sổ lắc lắc, lúc muốn rút tay ra, bên kia ô cửa xuất hiện một người đầu tóc rối bù dọa Từ ma ma và Kỷ Uyển Diễm hoảng sợ la lên, Từ ma ma chưa kịp rút tay về bị người bên trong bắt được không nói một lời liền cắn xuống. Từ ma ma nhịn đau nhỏ giọng gọi:

" Phu nhân, là ta, là ta đây phu nhân! Ngài đừng cắn đừng cắn."

Nhưng người bên trong giường như nghe không hiểu, vừa cắn tay Từ ma ma miệng lẩm bẩm gì đó " Ăn, ăn."

Kỷ Uyển Diễm không nhịn được nữa khuỵu xuống co người lại thành một đoàn, nàng vốn tưởng tượng tới những ngày tháng Lâm thị bị nhốt lại nhưng thật sự không ngờ tới lại khổ sở như vậy.

Nàng giống như chạy như điên ta ngoài, vấp phải mấy hòn đá bị tuyết vùi lấp mà ngã gục xuống trên nền tuyết, tuyết lạnh đánh lên mặt nhưng cái lạnh cũng không tới mức thấu xương tủy, khung cảnh xung quanh nháy mắt chìm trong yên lặng.

Từ ma ma chạy vội theo đỡ nàng, Kỷ Uyển Diễm thoáng chốc ổn định cảm xúc từ trên mặt đất bò dậy, quay đầu nhìn lại cánh cửa cũ loang lổ kia cắn chặt khớp hàm xoay người quay lại.

Từ ma ma vội kéo nàng lại " Cô nương, người cũng thấy rồi, phu nhân bệnh không nhẹ, căn bản đều không nhận ra chúng ta."

Kỷ Uyển Diễm bình tĩnh lại nhìn tình cảnh xung quanh, bức tường bên góc trái có một đống gạch đá, bên cạnh còn có một cái cây cổ thụ cao lớn che trời. Kỷ Uyển Diễm đi qua leo lên đống gạch đá vịn vào thân cây tự mình bò lên vách tường. Từ ma ma sợ hãi, tứ cô nương từ trước tới giờ luôn nhu nhược yếu đuối nhưng hôm nay lại có thể trèo tường. Đây.. đây không phải chuyện một tiểu thư khuê các nên làm.

Đang muốn ngăn cản, lại thấy Kỷ Uyển Diễm ghé qua bức tường liền ngưng lại thăm dò phương hướng chốc lát. Nàng liền thấy một phụ nhân quần áo cũ nát đang ngồi cuộn người dựa vào cánh cửa, hai tay ôm lấy đầu, đầu gối run bần bật gầy trơ cả xương, đầu bù tóc rối, nàng thử gọi hai tiếng:

" Nương, nương."

Vốn tưởng rằng không có ai đáp lại, nhưng lúc nàng gọi hai tiếng " nương" kia, phụ nhân kia chợt ngẩng đầu thấy Kỷ Uyển Diễm đang vẫy tay với nàng: " Nương, ta ở bên này"

Lại không ngờ nữ nhân kia như phát điên chạy về phòng trong miệng gọi: " Vãn vãn, vãn vãn!"

Chỉ lát sau liền ôm một chiếc gối đầu chạy ra, trong miệng lẩm bẩm nói gì đó, Kỷ Uyển Diễm khóc ko thành tiếng, xung quanh thực yên tĩnh nên dù Lâm thị chỉ nói rất nhỏ nàng vẫn có thể nghe thấy. Lâm thị ôm gối đầu điên điên khùng khùng nói:

" Vãn Vãn không sợ, có nương ở đây."

Rốt cuộc nhịn không được lại khóc lớn một trận, Kỷ Uyển Diễm ghé đầu lên bờ tường, chân nhũn xuống khiến cả người từ trên bức tường rớt xuống đất, may mà Từ ma ma ở dưới đỡ được nàng mới không bị gạch đá làm thương tổn.

" Cô nương, chúng ta vẫn nên đi thôi, lát nữa bà tử đưa cơm tới để bọn họ thấy không tốt đâu."

Kẻ nào được hưởng lợi nhất, kẻ đó chính là chủ mưu phía sau màn. Phụ thân nàng đã chết, nương điên điên khùng khùng, đại phòng xuống dốc, nhị phòng lại vượt lên nhận hết thảy mọi thứ vốn thuộc về đại phòng, chuyện này còn có gì phải hoài nghi nữa.

Danh Sách Chương:

Truyện chữ tổng hợp website đọc truyên chữ online hàng đầu hiện nay. Tổng hợp các bộ truyện chữ tiên hiệp, huyền ảo, tận thế, đô thị, ngôn tình hay nhất được nhiều đọc giả bầu chọn
Các bạn đang theo dõi bộ truyện

Mỹ Nhân Tư Hoa Niên - Hoa Nhật Phi

được convert và dịch mới nhất. Đây là một trong những bộ truyện chữ thuộc thể loại {theloai-link}hay nhất hiện nay. Bộ truyện được sáng tác bởi bàn tay tài hoa của tác giả Hoa Nhật Phi.
Bạn có thể đọc truyện Mỹ Nhân Tư Hoa Niên - Hoa Nhật Phi Chương 6: Nữ nhân điên ở Tây Thiên Viện được cập nhật nhanh nhất trong thời gian gần đây. Các chap mới nhất của truyện Mỹ Nhân Tư Hoa Niên - Hoa Nhật Phi sẽ lên tục được update trong thời gian sắp tới. Hãy theo dõi website đọc truyện online TruyenchuTH ngay để đừng bỏ lỡ những bộ truyện chữ hay nhé.
Tại sao bạn lại nên chọn TruyenChuTH để theo dõi những bộ truyện chữ mới nhất? TruyenChuTH luôn cập nhật những bộ truyện chữ hay và mới nhất dựa theo bảng xếp hạng truyện tại Trung Quốc. Đôi lúc đọc truyện, những quảng cáo hiện lên khiến bạn cảm thấy khó chịu. Nhưng đừng lo vì điều đó, vì tại TruyenChuTH, những quảng cáo luôn được hiển thị có khoa học. Sẽ không khiến các bạn cảm thấy bực mình hay khó chịu. TruyenChuTH còn có một đội ngũ quản trị viên giàu kinh nghiệm. Luôn đảm bảo tốc độ load truyện được nhanh chóng, giúp cho các độc giả coi truyện không bị giật hay load chậm. Còn chờ gì nữa hãy theo lưu ngay địa chỉ website TruyenChuTH của chúng tôi vào bookmark của bạn ngay để có thể theo dõi những bộ truyện chữ hay và mới nhất. Chúc các bạn có những phút giây giải trí vui vẻ.
Close