Trên con đường về nhà.
Sau khi cuốc bộ được một đoạn, tôi liền đi qua ngã tư rồi rẽ phải.
Bỗng chốc tôi dừng chân lại để ngắm nhìn bầu trời xanh.
Cũng như thường lệ, không có mấy người sử dụng con đường này.
"Yuu-kun."
Trong lúc đầu tôi vẫn còn lơ đãng trên mây thì Yuuka, người về sau, đang dần dần bắt kịp.
Đôi má căng lại cùng với bàn tay dang hình nắm đấm.
Cô ấy giận là cái chắc rồi...
"Trước tiên thì, em có thể nghe anh giải thích được không?"
"Được rồi, anh nói đi."
"Nihara-san biết anh từ hồi còn học sơ trung, thế nên cô ấy cứ cố thân mật với anh dù vô ích. Cô ấy chỉ thích ghẹo anh thôi... Có khi chỉ nghĩ anh là thứ tiêu khiển không chừng."
"Thấy Nihara là người chủ động trước nên em hiểu anh không có ý định gì cả. Cũng không còn cách nào khác. Với lại, em chưa bao giờ cấm anh giao tiếp với các bạn nữ khác."
Đôi má phúng phính đó.
Thay vì bực bội, tôi chắc rằng Yuuka chỉ đang hờn dỗi.
"Nhưng Nihara-san... thật bất công."
"Bất công, là sao?"
"...Uuu, tóm lại là bất công!"
Yuuka tiếp tục căng má và đặt tay lên bộ ngực 'lớn theo tuổi' của cô ấy.
À――khi nghĩ về chuyện đó, mọi tin nhắn Line Yuuka gửi cho tôi đều chứa 'bộ ngực'.
"...Bộ ngực của Yuuna cũng khá lớn chứ. "
"Trong bản thiết kế nhân vật chính thức, cô ấy sở hữu F-cup. Một nữ sinh sơ trung với chiều cao vỏn vẻn 147cm, nhưng bộ ngực của cô ấy là một vũ khí huỷ diệt. Đó là sự kết hợp hoàn hảo giữa sự dễ thương và khiêu gợi. Sự khác biệt giữa những biểu cảm ngây thơ trong sáng và cơ thể bốc lửa cuồn cuộn của Yuuna là không thể cưỡng lại đượ――"
"Yuu-kun, anh là đồ ngốc à?"
Vâng, anh xin lỗi.
Lúc nãy quả là vô liêm sỉ thật.
Tôi đành im lặng và đợi Yuuka lên tiếng.
"...Đây!"
Boing boing[note30454].
Sự mềm mại gần cánh tay.
Chà――Yuuka đang bám chặt lấy cánh tay tôi.
Mái tóc buộc đuôi ngựa cùng với hương thơm cam toát ra từ cô ấy.
Tôi có thể cảm nhận được hơi ấm đến từ tay Yuuka.
Trong trạng thái đó... Yuuka nhìn tôi và lẩm bẩm:
"Chúng không đủ lớn, đúng không..."
"Ờm... Ý em là?"
"Chúng không lớn bằng Nihara-san hay Yuuna-chan... nhưng cũng đủ lớn rồi, đúng không?"
Yuuka kéo tay tôi lại gần cơ thể cô ấy.
Cảm giác mềm mại này không chỉ làm tan chảy cơ thể mà cả bộ não của tôi nữa.
Nhịp tim đang bay tứ tung, đến mức tôi đã mất đi khả năng thở của mình.
Do vậy mà tôi không thể giao tiếp được nữa, nhưng có vẻ như Yuuka đang hiểu lầm điều này mà bĩu môi.
"Quả nhiên là, lớn hơn sẽ tốt hơn phải không? Một diễn viên lồng tiếng khác nói với em là càng lớn thì con trai sẽ càng thích..."
"Ngành diễn viên lồng tiếng chỉ chứa những người bàn tán về những thứ vớ vẩn như vậy à? Chả phải điều đó phụ thuộc vào khẩu vị của người khác hay sao?"
"Nhưng Yuu-kun――thích Yuuna-chan đúng không?"
"Anh thích Yuuna vì cô ấy chứ không chỉ vì bộ ngực đó!"
Dù tôi cố phản bác lại logic của cô ấy, nhưng dường như Yuuka không hề nao núng trước điều đó.
"Muu... Anh hãy nhớ đấy, Yuu-kun."
Yuuka bỏ tay tôi ra khỏi ngực và lè lưỡi.
"Ngực của em, nhất định sẽ lớn hơn cho mà xem!"
Thiệt tình, sao cô ấy phải so đo cỡ ngực làm gì?
Ít nhất thì, cơn giận Yuuka đã không còn nữa, nên tôi nghĩ có thể coi là ổn rồi.
Nhưng... từ bây giờ...
Mỗi khi bàn luận với Yuuka về anime hay tương tự, tôi không được phép nhắc đến chủ đề 'ngực', đó chắc chắn sẽ là một ý kiến tồi tệ.