...Dường như tôi đã nhắm mắt trong vô thức được một lúc rồi.
Sau khi kéo tấm chăn khỏi Yuuka, tôi chậm rãi đặt chúng xuống bên cạnh cô ấy.
Tôi từ từ mở hai mắt ra.
Và hiện trước tôi là Yuuka đang――
"...Khò"
――ngủ rất ngon lành...
Tình huống bất ngờ này khiến tôi không biết nên xử lý như thế nào.
"...Etou."
"Mu-nya..."
"Yuuka? Yuuka-saan?"
"Fu-nya..."
A, vô ích rồi.
Cô ấy đang say giấc nồng.
Mà, khi kéo chăn qua đầu, đương nhiên cơ thể sẽ cảm thấy ấm hơn.
Dễ buồn ngủ là chuyện tất yếu.
"...Yuu-kun..."
Yuuka lẩm bẩm tên tôi trong giấc mơ và mỉm cười.
Biểu cảm ngây thơ trên mặt cô ấy khiến tôi cảm thấy có phần nào an tâm.
Trông tôi không khác gì thằng ngốc khi lo cuống lên chuyện lúc nãy vậy.
Tôi liền mon men chạm nhẹ vai của Yuuka.
"...Fuhehe"
Dường như thích điều đó nên cô ấy đang cười trong lúc ngủ.
Không một chút phòng vệ nào cả, cô gái này thật là...
Thở dài xong, tôi liền nằm xuống đệm của mình bên cạnh Yuuka.
"...Mà, sau cùng thì tôi cũng chỉ có hứng thú với gái 2D thôi."
Tôi nằm tự kiểm điểm bản thân lần nữa.
Quả thực, chúng tôi đã đính hôn, nhưng.
Tôi vẫn chưa biết hết mọi thứ về Yuuka.
Và Yuuka cũng không biết hết mọi thứ về tôi.
Vậy nên, làm chuyện 'đó' mà không chuẩn bị tinh thần[note30590]... thì quả là tai hoạ.
"Vả lại, tôi cũng không rõ liệu cả hai đã ổn thoả với việc sống cùng nhau chưa."
Những lời tự kỷ trên không dành cho ai cả.
Trong khi Yuuka vẫn còn đang trong cơn say nồng, tôi lỡ đặt tay vào đầu cô ấy.
Mái tóc bồng bềnh đó dường như đang chọc lét lấy đầu ngón tay tôi.
Thật là dễ chịu... tôi tiếp tục xoa đầu Yuuka.
"...Fu-nyaa..."
Yuuka liền quay người lại, hướng mặt về phía tôi.
Hiện trên bờ môi đó là một nụ cười rụt rè, khiến cho mặt cô ấy trong lúc ngủ hiện lên thật ngây thơ.
Cảm giác như... Yuuna-chan vậy.
Nhưng chỉ một chút thôi... một chút thôi.
◆
Ngày hôm sau.
Khi Yuuka tỉnh dậy, cô ấy buồn rầu đến mức không gì có thể diễn tả nổi.
"Lỡ ngủ mất rồi... Sao mình lại lãng phí cơ hội như thế này..."
Yuuka tiếp tục lẩm bẩm những lời đó như đang nguyền rủa.
"Thấy em ngủ ngon như vậy, nên anh không nhỡ――"
"Không phải là em ngủ ngon hay không! Em chỉ muốn giúp Yuu-kun sướng thôi mà[note30591]... A mồ, em quả thật là ngốc mà."
Yuuka vừa phản ứng thái quá với lời của tôi, vừa hờn dỗi mà chui lại vào đệm.
Không cần phải làm như vậy đâu.
Ngược lại, tôi cảm thấy may mắn khi đêm qua không phải chuẩn bị tinh thần để làm chuyện đó...
"...N?"
Ngay lúc đó.
Yuuka chợt sờ lấy mái tóc của cô ấy.
Và rồi...
"Khônggggggg!?"
Tiếng thét của Yuuka vang vọng khắp ngôi nhà vào buổi sáng.
"Đừng có nhìnnnnnn!!"
Và rồi, "bụp" một tiếng.
Cô ấy dùng hết sức bình sinh ném thẳng gối vào mặt tôi. Thật quá đáng.
"Ểeeeee? Tại sao, tóc của em lại bù xù thế này! Mồ――!!
Trạng thái buồn rầu lúc nãy đã không còn nữa.
Thay vào đó, Yuuka trong cơn hoảng loạn lập tức chạy đến bồn rửa mặt.
À... là tóc của cô ấy.
Chắc đó là do đêm qua tôi mải xoa đầu...
Yuuka đang rất phẫn nộ, nên tạm thời tôi sẽ ngậm chặt mồm lại.