Sau khi nghe thấy giọng nói lạnh lùng đó, tôi lập tức quay người lại theo phản xạ.
Đối diện với tôi là đôi mắt sắc bén và căng thẳng ẩn sau cặp kính của Yuuka.
Cô ấy nhìn chằm chằm vào tôi trong lúc vẫy cột tóc.
"W-Watanae-san?"
"Mình cũng sẽ đi."
Yuuka cứng nhắc nói như ám chỉ rằng cô ấy sẽ không chấp nhận bất cứ lời từ chối nào.
Tôi chắc mẩm rằng bình thường Yuuka sẽ không nhập hội với một nhóm người hướng ngoại như vậy.
Tôi cũng không hiểu tại sao, nhưng vì một lý do nào đó mà cô ấy lại phô ra một bộ mặt tái nhợt khi tham gia vào hội karaoke này.
Đúng vậy. Nhìn từ góc độ nào cũng thấy rất khả nghi.
"Oi, oi! Yuuichi, chuyện gì đang xảy ra vậy?!"
Masa vỗ vai tôi và hỏi.
Tôi liền toát mồ hôi lạnh, cố vắt kiệt óc để nghĩ ra được một lý do.
Trong khi đó, Nihara lại bối rối nhìn về phía Yuuka.
"Etou... sao vậy, Watanae-san?"
Tệ rồi, tôi không thể để chuyện này cho Yuuka xử lý được.
Tôi liền nói đỡ cô ấy trong cơn hoảng loạn.
"Ờm... A! Lẽ nào Watanae-san cũng thích karaoke?"
Được rồi Yuuka. Hãy giả vờ có hứng thú với karaoke đi nào.
Như vậy thì mọi người sẽ không nghi ngờ rằng em đang bám theo anh.
"Không, mình không thích karaoke đến vậy."
Xong, trật lất luôn.
"Hửm? Không thích đến vậy, nhưng cậu vẫn đi cùng ư?"
"Đúng vậy."
Yuuka đáp lại Nihara-san với một giọng lạnh lùng vô cảm.
"A... Là vậy ư! Watanae-san cũng muốn củng cố tình bạn với mọi người đúng không? Quả là trùng hợp nhỉ! Masa và tôi cũng định làm vậy đó!"
Tuy biết khả năng diễn xuất của mình rất tệ, nhất là với cái giọng đơn điệu như robot, nhưng tôi vẫn cố gắng truyền tín hiệu nhắc nhở cho cô ấy.
Được rồi Yuuka. Hãy giả vờ như đang cố nhập hội cùng các bạn đi nào.
Như vậy thì mọi người sẽ không nghi ngờ rằng em đang bám theo anh.
"Không. Mình chỉ đi cùng vì có Sakata-kun."
Xong, tự huỷ rồi.
"Ể? Ý cậu là sao?"
"Watanae-san thân với Sakata-kun đến thế ư?"
"Này, vậy là sao hả, Yuuichi?!"
Mọi người bỗng chốc trở nên om sòm.
Và trong lúc đó, Yuuka chỉ đứng đấy, khuôn mặt vẫn nghiêm nghị như thường.
Aa... toác rồi đây. Yuuka căng thẳng đến mức không suy nghĩ thấu đáo được nữa.
Đến đường cùng rồi, tôi đành thở một hơi dài.
――Khi không khí xung quanh càng trở nên nghẹt thở.
"Watanae-san... thật ư?"
Nihara-san nắm chặt tay Yuuka, lấp lánh hai mắt.
Sau đó cô ấy ôm lấy cơ thể của Yuuka đầy vui sướng.
"Cuối cùng thì cũng có thể đi chơi với Watanae-san rồi, vui quá! Chúng mình chưa bao giờ nói chuyện với nhau ở ngoài trường học nhỉ? Nên mình đã luôn muốn đi chơi với cậu!"
"Ế, ể..."
Với phong cách tiếp cận táo bạo của gyaru hướng ngoại, Nihara-san đã khiến cho Yuuka phải nao núng trong phút chốc, nhưng...
Có vẻ như Yuuka đã hạ quyết tâm và gật đầu.
"Mình cũng sẽ đi karaoke."
Nihara-san đã khích lệ quyết định của Yuuka.
Dường như điều này cũng truyền cảm hứng cho những người khác, khi họ càng trở nên háo hức.
"Ờm... tiến triển này là sao?"
Masa lắc đầu bối rối, nhưng tôi hoàn toàn bơ nó đi và nhanh chóng thì thầm với Yuuka.
"...Thế này là sao hả, Yuuka?"
"...Em cũng muốn đi chơi với Yuu-kun."
"...Mọi người sẽ nghi ngờ nếu em cố ép bản thân như vậy đó."
"...Tại vì. Chỉ có mọi người được đi chơi với Yuu-kun, thật là bất công."
Cô ấy phụng phịu như thể không chịu nghe lời của tôi vậy.
Sau đó cô ấy lại đỏ má xấu hổ và nhìn về phía tôi với ánh mắt cún con.
Ối, biểu cảm đó! Không ổn chút nào!
Chính là biểu cảm ở nhà của 『Yuuka thật』!
"Mmm? Sao vậy, Sakata?"
"Khôngg!? Tôi chỉ đang nói với Watanae-san là rất mong chờ buổi karaoke này thôi!"
Tôi nhanh chóng nghĩ ra một cái cớ để đáp lại Nihara-san.
Yuuka liền nấp sau lưng tôi.
Và rồi, cô ấy khẽ nói:
"Đây là lần đầu của em. Được đi karaoke với Yuu-kun, em háo hức lắm."
Một lần nữa, cô ấy lại để lộ ra khuôn mặt ấy khi mỉm cười với tôi.
Đã-nói-là!
Không hề cẩn thận tí nào cả!
Sự ngốc nghếch của Yuuka càng khiến tôi lo lắng hơn.
Phải chăng, sự kiện karaoke này sẽ trở thành một thảm hoạ...?