☆Cà-ri của Yuuka-chan☆
1. Hãy gọt rau củ và cắt chúng thành từng viên!Tương tự như vậy với thịt!
2. Thêm chút dầu sa-lát vào chảo và xào thịt với lửa cỡ thường.
Nhớ để ý kỹ phần thịt!!
3. Cho rau củ đã cắt vào chung chảo và tiếp tục xào.
■Lưu ý:Cho đến khi hành tây đã chín■
4. Đổ nước vào chảo và bật lửa cỡ nhỏ khoảng 15-20p.
5. Thêm bột cà ri vào để cho chảo ngấm dần và ninh tầm 10p...
6. Tèn ten, đại thành công!!
"Cái gì đây..."
Phong cách viết ngây ngô như trẻ con của cuốn sách này, thực sự quá giống với Yuuka――thiệt tình.
Có khi Yuuna-chan cũng sẽ làm y hệt như vậy.
Yuuka và Yuuna-chan... quả thực không khác gì nhau cả.
"A. Biết đâu, mình có thể... sử dụng nó thì sao?"
Và thế là.
Tôi bắt đầu ngồi đọc cẩn thận từng trang một của 『Sổ tay công thức bí mật của Yuuka☆』.
◆
"...Ưmmmm."
"Aa. Chào buổi sáng, Yuuka."
"Yuu-kun... ể? Em đã thiếp đi từ lúc nào vậy?!"
Yuuka bất chợt ngồi dậy.
Túi chườm bỗng rơi khỏi đầu cô ấy.
"A, đây là..."
Yuuka ngạc nhiên khi nhìn thấy những thứ tôi đã đặt cạnh giường.
Cảm thấy xấu hổ bởi phản ứng của cô ấy, tôi liền quay mặt lại.
"Bát cháo này... là do Yuu-kun làm ư?"
"Mà, ừm. Chắc... là vậy."
"Em ăn được không?"
"... Anh không chắc là nó sẽ ngon đâu."
Trong lúc nói vậy, tôi liền kéo chăn qua vai của Yuuka.
Cô ấy chậm rãi xúc một thìa cháo từ bát.
"...Khặc! Khặc!"
Ngay sau khi nuốt được miếng đầu thì Yuuka đột nhiên cảm thấy nghẹn.
Tôi liền đưa cốc trà lúa mạch cho cô ấy.
Yuuka nuốt một hơi và bắt đầu bĩu môi.
"Anh cho nhiều muối quá. Em nghẹn mất rồi."
"À, là vậy ư... Đáng nhẽ anh nên làm theo hướng dẫn của sổ tay công thức nhỉ."
"Sổ tay công thức?"
Ban đầu, tôi đã định tìm hướng dẫn nấu cháo trong 『Sổ tay công thức bí mật của Yuuka☆』.
Thế nhưng trong sách lại không có một công thức làm cháo nào cả.
Chưa kể, nếu làm cà ri hay thịt hầm thì lại không đảm bảo cho đường tiêu hoá.
Trong tình thế ngàn cân treo sợi tóc này――tôi buộc phải gọi lại lần nữa cho Nayu.
『Em không sinh ra chỉ để nấu cháo.』
Cuộc gọi thất bại toàn tập.
Con bé còn chặn cả số của tôi nữa.
Và, kết cục là... tôi chỉ còn cách tự thân lên mạng và mày mò cách nấu cho đến khi làm được.
"Yuu-kun chả phải từng sống một mình hay sao? Đây là cháo mà? Sổ tay công thức không có, bởi vì đây là món đơn giản nhất trong những món đơn giản... Anh thực sự chưa bao giờ nấu ăn nhỉ?"
"Mất mặt quá..."
Tôi có chút buồn rầu, khi biết rằng bản thân còn chẳng thể chăm sóc người vợ đang bị cảm của mình.
Ấy vậy nhưng, Yuuka chỉ nhìn tôi mà cười tủm tỉm.
"Yuu-kun. Cho em xin thêm miếng nữa được không?"
"Ể? Nhưng nó rất mặn mà? Đừng cố ép mình chứ."
"Ừm... Nhưng sau khi ăn thử thì em bỗng cảm thấy khoẻ hơn hẳn. Chỉ một thìa thôi cũng giúp em tỉnh táo đó?"
"...Thật vậy, ư?"
"Thế nên là. Aa~"
"Ế?!"
Yuuka đột nhiên nhắm mắt lại và hướng về phía tôi.
Với đôi mắt nửa nhắm nửa mở đó, cô ấy háo hức đến run rẩy chân tay.
"Aa~ nè. Em yếu lắm, không cầm nổi thìa đâu. Liệu ai đó có thể đút cho em không nào? Nếu không được ăn thì Yuuka sẽ chết đói mất thôi. Aa~"
"Nãy em vừa tự xúc được mà?"
"Đó là Yuuka giả mạo đấy. Chắc chắn là nhân cách khác rồi."
Yuuka mỉm cười và há mồm ra.
Tôi đành phải bỏ cuộc và xúc lấy thìa cháo.
"Được rồi, Yuuka. Aa~ nào."
"Aa~! Ừm... ngon quá!"
Cứ như đang ăn một bữa ăn sang trọng ở nhà hàng năm sao, Yuuka mỉm cười đầy rạng rỡ.
Mặc dù chỉ là một bát cháo mặn...
Sau khi vừa ăn vừa nốc trà... cô ấy đã hoàn thành xong bát cháo.
"Cảm ơn vì bữa ăn. Và cả anh nữa, Yuu-kun!"
"À, ư-ừm..."
Nụ cười thánh thiện của em ấy khiến tôi cảm thấy có chút xấu hổ.
Tôi cúi xuống và lẩm bẩm với bản thân.
"...Lần sau, nhất định mình phải làm được một món ngon hơn..."
Dù là một kẻ thảm hại như tôi.
Nhưng để xứng với cái danh hôn phu――――tôi cần phải trở thành người có khả năng chăm sóc và giúp đỡ em ấy.
"...Mặt dịu dàng của Yuu-kun, em yêu nhiều lắm đó."
Yuuka khẽ nói như vậy.
Nếu phải trả lời thì sẽ xấu hổ đến chết mất――――nên tôi đành vờ như không nghe thấy gì.