Truyện Nam Chính Và Phản Diện Đột Ngột Theo Dõi Tôi !!! : chương 84

Trang chủ
Xuyên Không
Nam Chính Và Phản Diện Đột Ngột Theo Dõi Tôi !!!
Chương 84
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:
Diệp Lâm Anh trước khi dẫn cậu về lại nhà chính của Diệp gia đã chuẩn bị rất nhiều thứ, tỉ như là chuẩn bị tâm lí, tinh thần đón nhận sự cự tuyệt của Diệp Hành. Nhung cho dù có vậy thì hắn vẫn sẽ không chùn bước. Lần này về hắn chính là muốn thông báo,k chứ không phải xin phép các bậc tiền bối. Diệp Dịch Vĩ cũng đã chọn ngày, ông cụ háo hức chào đón một thành viên mới của Diệp gia, phải nói mấy ngày nay không thể nào ngủ được, cứ trằn trọc mãi.

Gần ngày diễn ra lễ cưới, Diệp Lâm Anh cùng Lạc Văn Xuyên tay xách nách mang quà về cho Diệp Gia. Trên dưới Diệp gia mỗi khi gần cuối năm là lại tụ họp đông đủ. Gần tới giáng sinh nên không khí ngoài đường có chút lạnh. Hắn nhét cả người Lạc Văn Xuyên vào trong áo giữ ấm, lại còn cả khăn quàng cổ, hà hơi vào tay cậu, khuôn mặt điển trai ghé sát tai của Lạc Văn Xuyên

- Thế nào, ông xã của em chăm em rất tốt, đúng không

Cậu bị chọc đến bật cười, đẩy mặt hắn

- Da mặt anh dày quá.

- Ờ, cảm ơn em

- Em có khen anh à

Hắn nhìn gò má ửng hồng của Lạc Văn Xuyên, nhất thời có không chịu nổi cắn lên đó một ngụm, day rất nhẹ, nhưng dù sao cũng để lại dấu răng. Trời lập đông rất sớm, những chú chim vất vả bay chao lượn trên bầu trời để tránh rét, trên đường đi tuyết phủ trắng xoá cả vùng, vài giọt tuyết nặng rơi lộp bộp lên khung cửa xe, tạo ra tinh quang cực đẹp. Tuyết dày và trắng, cây hai bên đường nhất thời không chịu nổi lạnh, khô còng queo hai bên đường.

Trên đường đi khá dài, cậu nhất thời ngủ quên mất, điểm tựa rơi trên vai Diệp Lâm Anh, hắn sợ người này lại lạnh không chịu nổi, cởi lớp áo ngoài của mình, trùm lên cả người cả chân cậu, an yên nắm tay cậu. Hình ảnh này có thể xem là cực kì bình yên, bàn tay đan chặt, mắt cũng nhắm chặt, ước nguyện trọn đời không lìa xa.

Tài xế lái xe vững vàng, nhìn vào gương chiếu hậu không nhịn được cười nhẹ một tiếng, thầm ngưỡng mộ sếp của mình đã tìm được một người như ý, cũng ước nguyện hai người này cả đời hạnh phúc.

Xe đậu lại trước cổng Diệp Gia. Chỗ đằng trước hiện đã trưng ra hai cây thông lớn, còn có đồ trang trí giáng sinh giăng đầy khắp. Trước bậc thềm tam cấp có một chú người tuyết nhỏ còn chưa đắp xong, có vẻ như ai đó làm dở đã vội vàng bỏ lại.

Diệp gia hôm nay đặc biệt đông đúc, con cháu đều tụ hội về để gặp các bậc tiền bối. Không chỉ có Diệp lâm Anh mang vợ về, mà một số con cháu Diệp Gia cũng đem theo bạn gái trở về để ra mắt các vị tiền bối.

Từ ngoài cửa khi Diệp Lâm Anh bước xuống xe, đã có 3 đứa trẻ từ trong nhà chạy ra, cực kì phấn khích chạy đến dưới chân Diệp Lâm Anh, ríu rít. Một đứa trẻ đang được Diệp Tử Thu bế trên tay, y bước lại gần, khẽ cười

- Anh hai, anh Xuyên, hai người đến rồi.



Một đứa nhóc nhảy nhảy lên, bám lấy gấu quần hắn

- Thúc thúc, thúc thúc về rồi.

- Ẵm con, ẵm con đi.

Mấy đứa trẻ này là cháu của Diệp Lâm Anh, đứa nào đứa nấy cũng chỉ cao đến gần đầu gối hắn, cực kì đáng thương gọi “thúc thúc”< vừa kiễng chân cọ người vào quần áo của hắn. Hiếm khi nào Diệp Lâm Anh lại cao hứng, ôn hoà nhấc một đứa lên, thu lại dáng vẻ lạnh lùng.

- Ừm, năm nay con lại béo ra rổi

Đứa bé trai kia nghe vậy mặt liền buồn thiu, cọ mặt vào cổ hắn

- Không có đâu thúc thúc, là tại Tiểu Hoa cứ rủ con đi ăn suốt ngày, nên con mới như thế.

Đứa trẻ tên Mẫn Hoa còn đang dưới chân hắn nghe vậy liền ấm ức lắc đầu, gò má đỏ ửng, cưng không chịu nổi.

- Thúc thúc, con không có.

Mẫn Hoa vừa nói xong, đã phát hiện sau lưng hắn bước ra còn có một chú đẹp trai khác, phải nói là cực kì xuất chúng. Mũi thon mày rậm, ánh mắt sáng trong, mái tóc màu nâu đỏ bị gió tốc bay, để lộ vầng trán trắng mịn, giống như bước ra từ tranh vẻ vậy. Con nít đặc biệt thích những người đẹp nên lập tức bỏ rơi thúc thúc mình, chạy đến bên chân Lạc Văn Xuyên, không ngừng nhảy lên

- Chú ơi, chú ơi, muốn ôm ôm.

Lạc Văn Xuyên nhìn nhóc dưới chân, cả người bao bọc trong quần máo mùa đông trắng xoá, trông như một cục bông nhỏ xíu mềm mại vậy, lòng mềm thành một Vũng nước. Cậu lập tức cuối người ẵm đứa bé lên, ôm chặt nó.

- Bé con, con tên là gì

- Chú ơi, con là Mẫn Hoa.

- Ừm, Tiểu Mẫn Hoa, tên rất đẹp.

Mẫn Hoa cứ cười Hoài không thôi, tay nhỏ xíu luồn vào tóc Lạc Văn Xuyên sờ loạn, cảm thấy tóc chú này thật dày, thật mềm, sờ hoài không chán.

Diệp Lâm Anh nhìn ra phía sau, khều khều lên mông của đứa nhỏ.

- Xuống mau lên.

Đứa trẻ hơi hơi rườm nước mắt, nắm chặt cổ áo Lạc Văn Xuyên

- Ư… không muốn. Thúc thúc lần nào về cũng không ôm con, con không chơi với Thúc thúc nữa.



Bên ngoài sân vang đầy tiếng cười nói, ngay cả cái lạnh của mùa đông cũng bị đẩy lùi bớt, ấm áp gia đình lan toả cả khu dinh thự rộng lớn.

Vì có trẻ con nên không khí sôi động hẳn, mấy đứa trẻ cứ dí nhau chạy miết, chạy rồi ngã, ngã rồi khóc, tự khóc tự nín rồi lại chạy tiếp. Người lớn cũng lười quản nên để cho tụi trẻ chơi đùa vui vẻ, thấy mệt thì tự xuống nhà bếp lấy đồ ăn, dù gì cũng là gần giáng sinh, cho tụi nhóc chơi cho đã cũng không sao.

Diệp Lâm Anh sánh vai cùng cậu bước vào nhà, trong nhà đã có rất nhiều người, nào là cậu dì chú bác họ hàng xa của Diệp Lâm Anh, hắn liền cùng cậu đi chào hỏi từng người. Người ta nhìn thấy một cậu chàng đẹp trai đi theo sau hắn, nhưng cũng không thắc mắc hỏi nhiều, chủ yếu vẫn là hỏi thăm sức khoẻ lẫn nhau.

Từ trên lầu, gia chủ của Diệp gia đã bước xuống, Diệp Hành và Mạnh Hướng Tinh mỗi người một bên đỡ ông cụ.

Khi Diệp Hành nhìn thấy Lạc Văn Xuyên, ánh mắt dao động nhưng không nói gì, lạnh lùng mím môi. Gần đây Diệp Dịch Vĩ đã làm công tác tư tưởng cho ông khá nhiều. Dần dần Diệp Hành cũng nghiệm ra được, nhưng bảo ông nói chuyện bình thường như trước với Diệp Lâm anh, e là cần thời gian.

Diệp Hành bước lại gần chỗ Diệp Lâm Anh, nghiêm mặt nhìn hắn

- Cha Diệp

Diệp Lâm Anh lễ phép nói, đầu nhẹ cuối thể hiện sự tôn trọng và tôn kính. Diệp Hành, người nhìn chằm chằm hắn, đột nhiên nói

- Biết gần đông, mặc như thế là đang muốn thách thức sức khoẻ của mình hay sao?

Diệp Lâm Anh ngẩng đầu nhìn ba mình, không lên tiếng gì. Lạc Văn Xuyên đột ngột nhớ ra mình đang mặc áo khoác hắn, lúng túng định cởi ra trả cho hắn thì Diệp Hành lại nói tiếp.

- Tôi nói cậu đấy.

Ông nhìn chằm chằm vào Lạc Văn Xuyên, cậu cũng thất thần nhìn lại. Ông đột nhiên như xấu hổ thu lại tầm mắt, nhìn qua chỗ khác

- Con… con sao ạ.

Diệp Hành thẹn quá hoá giận, hơi giậm chân.

- Ừ, là cậu đấy. Lạc Văn Xuyên. Kiếm thêm áo mà khoác vào, mùa đông năm nay đến sớm, không như mọi năm đâu. Các người còn trẻ, chưa biết thế nào là đau đớn tuổi già, nên cứ thong dong vậy đi.

Ông nói xong câu đó liền bỏ đi, trước ánh mắt bất ngờ của mọi người. Diệp Hành thê mà lại không dặn dò con trai mình, mà lại dặn cậu thanh niên đi chung với hắn. Cái đm, rốt cuộc thì ai mới là con trai ruột đây hả?

Lạc Văn Xuyên đột nhiên nghĩ ra cái gì đó, cậu mỉm cười tiến lên một bước, nói vọng

- Con biết rồi, Thưa ba.

Cả không gian như ngừng lại trong tích tắc, mọi người im lặng chỉ vì một câu nói. Diệp Hành đột nhiên cứng người, ông quay đầu chậm rãi, đột nhiên xúc cảm dâng lên trong lòng. Ông như quay trở lại của Diệp lâm Anh và Diệp Tử Thu còn nhỏ, cũng dùng một giọng này mà gọi ông một tiếng “ba”, ngọt ngào và ấm áp. Khi đó hai anh em còn là nhóc tì, ngày nào ông cũng bế trên tay nâng niu, khi lớn lên cả hai cũng ít tiếp xúc với ông, đa số thời gian đều ít gặp nhau, mà tiếng”ba” cũng dần ít đi. Phải nói rằng trong cuộc đời của cha, ông mặc dù có cứng ngắc, nhưng cũng không lúc nào không mong chờ tiếng”ba”. Ông đột nhiên rớt một giọt nước mắt, nhưng sau đó liền lặng lẽ khô, hất đầu

- Biết rồi thì mặc thêm áo vào, thật là.



Trong ngày hôm đó, toàn bộ Diệp gia trên dưới đều biết Diệp Lâm Anh sắp đám cưới, nhưng không phải một đám cưới bình thường, đối tượng kết hôn của thiếu gia họ Diệp chính là đàn ông. Nhưng trên dưới đều không quan tâm đến vấn đề này, chỉ thành thực chúc phúc cho hắn. Người họ Diệp từng kẻ đều đến nâng ly chúc mừng cho hắn. Các mợ, các dì của Diệp Lâm Anh không ngừng khen ngợi cậu. Nói Lạc Văn Xuyên rất đẹp trai, khẩu khí lại ôn hoà tốt bụng, một đứa trẻ ngoan.

Nguyên một buổi cả nhà đông vui tụ họp, từ trong ra ngoài đều là tiếng cười nói không ngớt. Nhưng tiệc nào cũng đến lúc tàn, đợi cho dòng họ về hết, Diệp Lâm Anh mới tạm biệt mọi người, hắn nói với Lạc Văn Xuyên.

- Ở trong đây chờ chút, anh đi lấy xe

Lạc Văn Xuyên đứng chờ ngoài thềm, đột nhiên một người xuất hiện, đứng ngay bên cạnh cậu, là Diệp Hành. Lạc Văn Xuyên cùng ông ngắm sao trên bầu trời, khẽ mỉm cười.

- Con cảm ơn ba.

Diệp Hành vẫn còn lâng lâng chưa quen với danh xưng ấy, khẽ tằng hắng

P/s: Mình mới vừa đọc xong bộ Hám Sinh, cảm xúc đang lẫn lộn, hoặc nói trắng ra là ôm mặt khóc như choá:))))))). Nên chương này mặc dù là vui nhưng mọi người để ý kĩ sẽ có một nét thoáng buồn trong đó, sorry mọi người. Xin lỗi vì sự chậm trễ

Danh Sách Chương:

Truyện chữ tổng hợp website đọc truyên chữ online hàng đầu hiện nay. Tổng hợp các bộ truyện chữ tiên hiệp, huyền ảo, tận thế, đô thị, ngôn tình hay nhất được nhiều đọc giả bầu chọn
Các bạn đang theo dõi bộ truyện

Nam Chính Và Phản Diện Đột Ngột Theo Dõi Tôi !!!

được convert và dịch mới nhất. Đây là một trong những bộ truyện chữ thuộc thể loại Xuyên Không    hay nhất hiện nay. Bộ truyện được sáng tác bởi bàn tay tài hoa của tác giả Nehene9.
Bạn có thể đọc truyện Nam Chính Và Phản Diện Đột Ngột Theo Dõi Tôi !!! Chương 84 được cập nhật nhanh nhất trong thời gian gần đây. Các chap mới nhất của truyện Nam Chính Và Phản Diện Đột Ngột Theo Dõi Tôi !!! sẽ lên tục được update trong thời gian sắp tới. Hãy theo dõi website đọc truyện online TruyenchuTH ngay để đừng bỏ lỡ những bộ truyện chữ hay nhé.
Tại sao bạn lại nên chọn TruyenChuTH để theo dõi những bộ truyện chữ mới nhất? TruyenChuTH luôn cập nhật những bộ truyện chữ hay và mới nhất dựa theo bảng xếp hạng truyện tại Trung Quốc. Đôi lúc đọc truyện, những quảng cáo hiện lên khiến bạn cảm thấy khó chịu. Nhưng đừng lo vì điều đó, vì tại TruyenChuTH, những quảng cáo luôn được hiển thị có khoa học. Sẽ không khiến các bạn cảm thấy bực mình hay khó chịu. TruyenChuTH còn có một đội ngũ quản trị viên giàu kinh nghiệm. Luôn đảm bảo tốc độ load truyện được nhanh chóng, giúp cho các độc giả coi truyện không bị giật hay load chậm. Còn chờ gì nữa hãy theo lưu ngay địa chỉ website TruyenChuTH của chúng tôi vào bookmark của bạn ngay để có thể theo dõi những bộ truyện chữ hay và mới nhất. Chúc các bạn có những phút giây giải trí vui vẻ.
Close