Truyện Người chồng vô dụng của nữ thần - Lâm Chính (Bản chuẩn) : chương 2104 “người bạn này có thể cho tôi mượn được không?”

Trang chủ
Ngôn Tình
Người chồng vô dụng của nữ thần - Lâm Chính (Bản chuẩn)
Chương 2104 “Người bạn này có thể cho tôi mượn được không?”
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Thần y Lâm sao?”

Người đàn ông trung niên nhìn Lâm Chính. Ánh mắt ông ta nhìn anh không khác gì nhìn một con

kiến, trông vô cùng trịch thượng.

Lâm Chính chau mày. Anh cũng không cảm thấy bất ngờ.

“Người này là ai vậy? Trông ghê gớm thế?”

“Chắc chắn không phải người bình thường. Không thấy ngay cả hội trưởng Giang cũng phải tỏ ra cung kính như thế kia à? Chắc chăn là nhân vật tai to mặt lớn rồi”.

“Có thể là ai được chứ?”

“Không rõ..”, đám đông xì xầm.

Lúc này người đàn ông hét lên: “Bước tới đây, quỳ xuống. Nhanh!”

Dứt lời, đám đông bàng hoàng. Họ không dám tin. Có người bắt thần y Lâm quỳ xuống sao?

Điên rồi!

Bọn họ không biết lai lịch của người này nhưng thần y Lâm thì họ biết. Một người như vậy sao có thể quỳ trước mặt người khác được chứ? Bọn họ nhìn chăm chăm người đàn ông trung niên, không biết ông ta là ai.

“Khốn nạn! Ông là ai mà dám bắt thầy tôi quỳ vậy?”, Băng Thượng Quân tức giận, không thể chấp nhận việc người khác sỉ nhục thầy của mình được.

Thế nhưng người đàn ông không hề tỏ ra sợ hãi. Ông ta chỉ nhìn chăm chăm Băng Thượng Quân: “Cậu từ đâu lòi ra vậy?”

“Lòi ra sao? Ông có nhìn nhầm không? Vị này chính là thiên kiêu thứ 9 Băng Thượng Quân đấy. Không phải là người tầm thường đâu”.

Một người khách lên tiếng. Thế nhưng không ngờ người đàn ông trung niên chỉ khịt mũi: “Thiên kiêu sao? Còn xếp thứ 9 cơ à? Hừ, vậy không phải mèo mả gà đồng thì là gì? Tôi thấy, thiên kiêu mà không phải top 3 thì đều là phế vật hết”.

Giọng nói của ông ta vô cùng ngông cuồng. Đám đông há hốc miệng, không dám tin.

Vài người của hiệp hội võ thuật cũng cảm thấy ngạc nhiên. Đó là một thiên kiêu đấy. Dù không lọt vào top 3 thì trong mắt người khác cũng là thiên tài

yêu nghiệt rồi. Vậy mà người đàn ông này lại chẳng coi thiên kiêu ra gì.

“Ông.", Băng Thượng Quân bốc hỏa. Anh ta sao có thể chấp nhận được chuyện người khác sỉ nhục. mình như vậy chứ.

“Băng Thượng Quân, quay lại!”, Lâm Chính hét lớn.

Thế nhưng không kịp nữa rồi...Anh ta đã kích hoạt sức mạnh, lao tới trước như một con bò điên và giáng nắm đấm vào ngực người đàn ông.

Thế nhưng đúng lúc này người đàn ông cũng tung một chưởng ra đỡ đòn.

Rầm! Hai bên va chạm. Chưởng đánh cứng như đá. Cú đấm của Băng Thượng Quân không thể đẩy lùi được chưởng đánh.

Bị chặn lại rồi. Đám đông trố tròn mắt. Một giây sau. Người đàn ông trung niên đột nhiên co bàn tay lại, chộp chặt cú đấm của Băng Thượng Quân và phát lực.

Rắc.... “Á", Băng Thượng Quân phát ra tiếng kêu thảm

thiết. Người đàn ông phát lực rồi quăng mạnh. Băng Thượng Quân bay bật ra, đập xuống một cái bàn trông vô cùng đáng thương.

Cả hiện trường bàng hoàng. Thiên kiêu Băng Thượng Quân đã bị đánh bại như vậy sao? Người này khủng khiếp quá.

“Nhóc không sao chứ?”, Chiêm Nhất Đao vội vàng chạy tới đỡ Băng Thượng Quân.

“Đưa anh ta qua đây”, Lâm Chính trầm giọng.

Băng Thượng Quân được Chiêm Nhất Đao đưa tới. Lâm Chính liếc nhìn anh ta. Bàn tay phải đã bị nát, năm ngón tay gấy vụn, xương lòi cả ra ngoài. 'Trông khá ghê rợn.

Lâm Chính lấy ra vài cây châm, đâm vào cổ tay của Băng Thượng Quân. Băng Thượng Quân cảm thấy không còn đau nữa.

Lâm Chính xử lý sơ qua vết thương cho anh ta, sau đó đổ ra ít thuốc mang bên người: “Lát nữa ông băng bó cho anh ta. Yên tâm, không bị thương nặng đâu. Sẽ hồi phục nhanh thôi”

“Cảm ơn thầy”, Băng Thượng Quân cảm kích. “Cũng tại tôi. Đúng ra tôi nên dạy anh ít thuật

châm dược, nếu dạy thì vừa nấy anh đã không phải chịu thiệt rồi”, Lâm Chính điềm đạm nói.

Băng Thượng Quân nghe thấy vậy thì xúc động lắm: "Thầy...thầy nói thật sao?"

“Sao? Chẳng lẽ tôi lại lừa anh?”

“Cảm ơn thầy”, Băng Thượng Quân vội cúi người, rơi nước mắt.

“Anh qua bên cạnh ngồi nghỉ ngơi đi. Ở đây để tôi lo”, Lâm Chính thản nhiên nói rồi đặt chén trà xuống.

Đúng lúc này, Chiêm Nhất Đao vội vàng bước tới, khẽ nói: “Thần y Lâm, không được kích động. Người này không dễ đối phó”.

“Sao thế? Ông quen người này à?”, Lâm Chính thản nhiên hỏi.

“Không quen nhưng tôi biết công pháp của ông ta. Người này là người của Cái Thiên Tông”.

“Người bạn này có thể cho tôi mượn được không?”

Danh Sách Chương:

Truyện chữ tổng hợp website đọc truyên chữ online hàng đầu hiện nay. Tổng hợp các bộ truyện chữ tiên hiệp, huyền ảo, tận thế, đô thị, ngôn tình hay nhất được nhiều đọc giả bầu chọn
Các bạn đang theo dõi bộ truyện

Người chồng vô dụng của nữ thần - Lâm Chính (Bản chuẩn)

được convert và dịch mới nhất. Đây là một trong những bộ truyện chữ thuộc thể loại Ngôn Tình    hay nhất hiện nay. Bộ truyện được sáng tác bởi bàn tay tài hoa của tác giả Bạch Long.
Bạn có thể đọc truyện Người chồng vô dụng của nữ thần - Lâm Chính (Bản chuẩn) Chương 2104 “Người bạn này có thể cho tôi mượn được không?” được cập nhật nhanh nhất trong thời gian gần đây. Các chap mới nhất của truyện Người chồng vô dụng của nữ thần - Lâm Chính (Bản chuẩn) sẽ lên tục được update trong thời gian sắp tới. Hãy theo dõi website đọc truyện online TruyenchuTH ngay để đừng bỏ lỡ những bộ truyện chữ hay nhé.
Tại sao bạn lại nên chọn TruyenChuTH để theo dõi những bộ truyện chữ mới nhất? TruyenChuTH luôn cập nhật những bộ truyện chữ hay và mới nhất dựa theo bảng xếp hạng truyện tại Trung Quốc. Đôi lúc đọc truyện, những quảng cáo hiện lên khiến bạn cảm thấy khó chịu. Nhưng đừng lo vì điều đó, vì tại TruyenChuTH, những quảng cáo luôn được hiển thị có khoa học. Sẽ không khiến các bạn cảm thấy bực mình hay khó chịu. TruyenChuTH còn có một đội ngũ quản trị viên giàu kinh nghiệm. Luôn đảm bảo tốc độ load truyện được nhanh chóng, giúp cho các độc giả coi truyện không bị giật hay load chậm. Còn chờ gì nữa hãy theo lưu ngay địa chỉ website TruyenChuTH của chúng tôi vào bookmark của bạn ngay để có thể theo dõi những bộ truyện chữ hay và mới nhất. Chúc các bạn có những phút giây giải trí vui vẻ.
Close