Trên võ đài quyết đấu.
Nakagawa chậm rãi mở mắt ra, liếc nhìn ánh nắng gắt, bình tĩnh hỏi: "Còn bao lâu nữa?
“Anh Nakagawa, còn có mười phút nữa là đến thời gian quyết đấu giữa anh và thần y Lâm!”, một võ giả của đế quốc Anh Hoa bên cạnh cung kính nói.
"Thật sao? Ha ha, xem ra lần này thần y Lâm vẫn không dám tới!"
Nakagawa cười nhạt.
"Chắc chắn là như vậy, chúng ta có người đang canh chừng các điểm ở sân bay, đường cao t: đều không thấy. bóng dáng của thần y Lâm. Cho dù bây giờ hẳn xuất hiện ở sân bay hoặc đường cao tốc, rồi đến đây ngay thì mười phút chắc chẳn cũng không đủ”, một người khác cười nói.
Nakagawa nheo mắt, vẻ mặt rất đắc ý!
Trận quyết đấu lần này gã đã được chính phủ đế quốc. Anh Hoa toàn lực ủng hộ, tất cả các đường giao thông đều đã bị phong tỏa từ sớm.
Cho dù Lâm Chính xuất hiện trong thành phố, bên phía chính phủ cũng sẽ gây ra đủ loại rắc rối, khiến anh không thể. đến hiện trường kịp thời.
Trận quyết đấu này, gã thăng chắc!
Nakagawa rất phấn khích.
Chỉ cần lần này thần y Lâm không đến đúng giờ thì gã sẽ trở thành người dọa thần y Lâm sợ không dám đến ứng chiến hai lần!
Gã sẽ trở thành là anh hùng của đế quốc Anh Hoal Tên của gã sẽ được vang danh trên toàn thế giới!
Mà gã cũng sẽ viết lại lịch sử võ thuật của đế quốc Anh Hoa, ghi danh thiên cổi
Suy nghĩ mình sẽ sớm trở nên nổi tiếng toàn cầu khiến Nakagawa cảm thấy như bị thôi miên.
Cứ như thể tất cả những thứ này đều ở trong mơi Gã đưa mắt nhìn lên.
Một đám đông thanh niên đế quốc Anh Hoa mặc đồng phục và khăn trùm đầu chạy nhanh tới.
"Đế quốc Anh Hoa vạn tuết" "Nakagawa vạn tuết" "Đế quốc Anh Hoa vạn tuết"
"Nakagawa vạn tuế!"
Bọn họ vây chặt võ đài, hào hứng hô lớn.
Mỗi người đều phấn khởi vui mừng, nhìn Nakagawa bằng ánh mắt như nhìn một vị anh hùng!
Mặc dù còn vài phút nữa mới đến thời hạn giao đấu, nhưng trong mắt mọi người, thẳng thua đã được quyết định, kết quả này đã chắc chẳn như đỉnh đóng cột.
"Nakagawa vạn tuế!"
"Đúng vậy! Võ giả Long Quốc đều là rác rưởi!" "Không dám ứng chiến, hèn nhát!"