“Nội dung thí luyện là gì?”, Thái Thương Long lên tiếng với vẻ mất kiên nhẫn. Trong mắt Thái Thương Long, Thái Vũ Thần Toàn là thứ bắt buộc phải lấy được.
“Nội dung rất đơn giản”.
Thần nữ Thái Vũ khẽ ngẩng đầu chỉ về phía bức tượng sư tử bằng đá bên phải của miếu Thái Vũ Thần và nói: “Các người chỉ cần vào vùng cơ quan của Thái Vũ, lấy đá Thái Vũ ở trong đó giao cho tôi. Người có được đá Thái Vũ sẽ được đi tiếp vào vòng hai. Vòng hai sẽ quyết định Thái Vũ Thần Toàn sẽ thuộc về ai”.
“Vùng cơ quan Thái Vũ sao? Chỗ đó ngoài con sư tử đá ra thì có thấy cơ quan nào đâu?”, Bắc Hiên Trường cảm thấy nghi ngờ. Thần Nữ Thái Vũ không nói gì, chỉ khẽ cử động đầu ngón tay.
Cạch cạch...Âm thanh quỷ dị vang lên. Ngay sau đó, con sư tử to lớn từ tứ há miệng. Miệng nó há rộng tạo thành một cánh cửa, không gian đủ để con người có thể đi ra đi vào.
Hóa ra lối vào vùng cơ quan Thái Vũ chính là miệng của con sư tử. Đám đông vô cùng ngạc nhiên.
“Được rồi. Giờ mọi người có thể vào trong rồi”, Thần Nữ Thái Vũ điềm đạm nói, sau đó ngồi xuống bên cạnh nhắm mắt dưỡng thần.
Thí luyện không có quy tắc gì cả. Ai có thể lấy được đá Thái Vũ thì người đó thắng. Đám đông thấy vậy đồng loạt lao vào.
Thế nhưng...không ai dám khinh suất. Dù sao thì còn có Thái Thương Long ở đây. Bọn họ không dám lên tiếng.
Thái Thương Long đi về phía con sư tử đá, sau khi tới gần bèn lên tiếng: “Không ai được vào hết biết chưa? Đá Thái Vũ là của tôi. Nếu không muốn chết thì rời đi hoặc là đứng đây đợi”.
“Vâng vâng...
Nói xong cô ta hằm hằm lao vào trong.