Trương Mina vô cùng buồn bực.
Cô ta không thể ngờ được mọi chuyện lại hỏng bét.
Chắc chắn lần này cậu chủ sẽ không vui.
Hắn mà không vui thì cô ta gặp xui xẻo rồi.
Mong là thế gia Công Thâu có thể giúp đỡ xử lý tên ở rể vướng víu kia.
Trương Mina đứng trong nhà vệ sinh thở dài, vỗ nước sạch lên mặt, người hơi tỉnh táo chút mới bắt đầu dặm phấn, chuẩn bị tham gia hội nghị.
Là người dẫn đầu các xu hướng thời trang, cô ta không thể trang điểm qua loa được.
Nhưng đúng lúc này, Trương Mina phát hiện một cái bóng bỗng xuất hiện trong chiếc gương trước mặt.
Cái bóng đó đứng sau lưng cô ta.
Lâm Chính?
Trương Mina biến sắc, ngoảnh phắt lại, còn chưa kịp mở miệng.
Pặp!
Lâm Chính đã dùng một tay bóp cổ cô ta, dí cả người cô ta lên gương.
"A!".
Trương Mina đang định hét lớn, đã bị Lâm Chính tát một cái rất mạnh.
Bốp!
Cái tát khiến đầu óc cô ta choáng váng, nổ đom đóm mắt.
"Không muốn chết thì câm miệng, nếu không tôi sẽ đánh nát đầu cô", Lâm Chính lạnh lùng nói.
Ánh mắt của Trương Mina run rẩy, trái tim như muốn vọt lên tận cổ họng.
Đây là ánh mắt gì?
Đây rõ ràng là ánh mắt muốn giết người!
Cô ta hoàn toàn không hiểu, tại sao tên ở rể Lâm Chính bị cả Giang Thành cười nhạo này lại có ánh mắt đáng sợ như vậy?
Anh ta chẳng phải là đồ vô dụng sao? Chẳng phải là kẻ ăn bám chỉ biết dựa vào phụ nữ sao?
Tại sao... lại mạnh mẽ như vậy? Lại khiến người ta run sợ như vậy?
Trương Mina vội ngậm miệng lại, bất giác gật đầu, không dám ho he tiếng nào.
"Nói cho tôi biết, là ai sai khiến cô làm vậy?", Lâm Chính lạnh lùng hỏi.
"Anh... anh Lâm, tôi không biết anh đang nói gì cả", Trương Mina run rẩy nói.
“Còn muốn lừa tôi sao? Tôi biết trong phòng thử đồ đó có giấu người”.
“Giấu người? Giấu… giấu người cái gì? Rốt cuộc anh đang nói gì vậy?”, Trương Mina giả vờ không hiểu, nhìn có vẻ đánh chết cũng không muốn thừa nhận.
Lâm Chính không nói gì, lấy một cây châm bạc từ túi châm giấu bên hông ra, đâm nhẹ vào cổ anh.
Khuôn mặt anh lập tức có sự thay đổi.
Chỉ trong chớp mắt, khuôn mặt vốn là của Lâm Chính đã biến thành thần y Lâm.
“Cái gì?”.
Trương Mina trố mắt ra: “Thần… y… Lâm…”
“Còn muốn lừa tôi nữa sao?”, Lâm Chính lạnh lùng nói.
Trương Mina cảm thấy da đầu tê dại.
Cô ta không thể ngờ… tên ở rể vô dụng của nhà họ Tô lại là thần y Lâm nổi tiếng cả Long Quốc.
Anh… che giấu quá kĩ!
…
Trong phòng hội nghị lớn nhất khách sạn của Thiên Hải.
Lúc này, không ít ông trùm trong giới thời trang có tiếng tăm hiển hách đang ngồi trước các bàn tròn trong phòng.
Có người ăn mặc trang trọng, áo vest giày da, có người ăn mặc rất thời trang, thu hút ánh nhìn. Cả phòng hội nghị có cả nam lẫn nữ, nhưng hầu hết đều đã có tuổi, chỉ có duy nhất Tô Nhu là ngoại lệ.
Cô đi tới vị trí có gắn tên của mình rồi ngồi xuống, vẻ mặt vô cùng căng thẳng.
Người của nhà họ Công Thâu đã đến!