“Anh Lâm”, Tần Linh mừng lắm, cố gắng nhịn đau bước lên.
“Cô không sao chứ, mau băng bó đi”, Lâm Chính bước tới.
“Không sao hết”, Tần Linh lắc đầu.
“Anh bạn này vừa nói gì cơ? Anh có cách cứu con trai tôi?”, Việt Minh vội vàng hỏi Lâm Chính.
“Đúng vậy”, Lâm Chính gật đầu, sau đó bước tới trước Việt Thái Thanh và điểm lên huyệt vị của anh ta
“Hoàn Dương Chỉ Pháp sao?”, Thạch Tam thất thanh.
“Tôi có thể mượn châm của ông không?”, Lâm Chính hỏi Thạch Tam.
Thạch Tam lập tức mở túi ra: “Mời”.
“Cảm ơn”, Lâm Chính lấy châm bạc ra nhanh chóng ghim lên người Việt Thái Thanh. Đám đông xung quanh trố tròn mắt, chỉ thấy động tác của Lâm Chính nhanh vô cùng. Mọi người vô cùng kinh ngạc.
Nhất là Thạch Tam, ông ta gần như dán chặt mắt vào Lâm Chính: “Đây hình như là Thái Thanh Càn Khôn Châm Quyết. Thật không thể tin được. Người này biết cả châm quyết này sao?”
“Tam Thạch Châm Quyết này lợi hại lắm sao”, Việt Minh vội vàng hỏi.
Tam Thạch nhìn ông ta: “Nói với ông thế này vậy, hôm nay ông gặp được quý nhân đấy, con trai ông được cứu rồi”.
“Thật sao?”, Việt Minh kích động rưng rưng nước mắt.
“Châm Quyết này sớm đã thất truyền. Nó có tác dụng hồi sinh người chết. Con trai ông tim bị phá hủy, sớm đã chết rồi. Nhưng do tắt thở chưa lâu, sinh khí vẫn chưa bị tản đi hết nên thi triển châm pháp này sẽ không còn vấn đề gì nữa”, Thạch Tam nói.
“Tốt quá rồi. Tốt quá rồi”, Việt Minh không nhịn được bèn lau nước mắt. Những người khác cũng vui mừng lắm.
“Người anh em, thật không ngờ y thuật của cậu lại cao siêu như vậy. Nhà chúng tôi lại nợ cậu rồi.”, Tần Trác kích động nói.
“Người anh em này có y thuật lợi hại như vậy, tôi nghĩ thuốc mà Tần Linh dùng cùng là do cậu ta đưa cho đúng không”, Thạch Tam nhìn Tần Linh.
Tần Linh gật đầu: “Cả phương thuốc kia cũng vậy”.
“Quả nhiên”, Thạch Tam lẳng lặng nhìn Lâm CHính. Đám người trưởng thôn liếc nhìn bằng ánh mắt xa xăm.
“Vụt”, Việt Thanh đã chết đột nhiên hít thở thật sâu, sau đó lại nằm yên.
“Có tác dụng rồi”.
“Thật thần kỳ”.
“Lợi hại quá”, đám đông kêu lên.
Ông ta nhìn chăm chăm Lâm Chính rồi lên tiếng: “Được, tôi đồng ý. Người trẻ. Cậu chữa khỏi cho Việt Thái Thanh trước rồi tôi sẽ giải độc trên người cậu”.