“Con muốn làm gì? Hỏi chuyện của Thiên Thần Điện làm gì?”, tông chủ Thanh Huyền Tông trở nên nghiêm túc.
“Là vậy, bạn con có mâu thuẫn với Thiên Thần Điện, bây giờ Thiên Thần Điện muốn đối phó với anh ấy, anh ấy bất đắc dĩ phải đánh trả”, Ái Nhiễm kể lại chuyện của Lâm Chính một cách giản lược.
Nghe xong, tông chủ Thanh Huyền Tông im lặng.
Một lúc lâu sau, ông ta mới nhỏ giọng nói: “Cậu trai trẻ, cậu tên gì?”.
“Vãn bối là Lâm Chính, bái kiến tông chủ”, Lâm Chính hành lễ.
“Ừ”, tông chủ Thanh Huyền Tông gật đầu, sau đó nghiêm túc nói: “Cậu trai trẻ, cậu từng giao đấu với người của Thiên Thần Điện sao?”.
“Từng giao đấu”, Lâm Chính gật đầu: “Nhưng tôi đã trốn thoát ra ngoài”.
“Trốn thoát? Vậy thì đúng rồi, có lẽ cậu đã biết chút ít về thực lực của Thiên Thần Điện phải không?”, tông chủ Thanh Huyền Tông nói.
“Xem như có chút hiểu biết”.
“Ha, cậu chỉ có chút hiểu biết, cậu hoàn toàn không hiểu được sâu sắc, cậu hoàn toàn không biết chỗ đáng sợ của Thiên Thần Điện!”, tông chủ Thanh Huyền Tông nói: “Tôi khuyên cậu hãy từ bỏ việc chống đối Thiên Thần Điện đi. Việc cậu cần làm là chạy trốn, chạy càng xa càng tốt, mau chóng rời khỏi vực Diệt Vong, trốn ở góc xó nào đó trên thế giới, sống yên ổn hết một đời, như vậy mới là sự lựa chọn tốt nhất”.
Lâm Chính bật cười: “Tiền bối, sao ông không chạy trốn?”.
“Tôi? Tôi có thứ mình cần bảo vệ, sao có thể chạy trốn? Dù có phải hi sinh tính mạng, tôi cũng phải chiến đấu đến giây phút cuối cùng”, tông chủ Thanh Huyền Tông nghiêm túc nói, trong mắt tràn ngập vẻ kiên quyết.
Lâm Chính hờ hững nhìn ông ta: “Vậy tôi và tiền bối có cách nghĩ giống nhau”.
Tông chủ Thanh Huyền Tông không nói gì.
“Sư tôn, xin người hãy nói tất cả tin tức liên quan đến Thiên Thần Điện cho Lâm Chính biết. Lâm Chính không phải người của vực Diệt Vong, không hề biết gì về Thiên Thần Điện. Mặc dù Thanh Huyền Tông chúng ta bị Thiên Thần Điện đàn áp đến mức này, nhưng bao nhiêu năm qua cũng cực kỳ hiểu rõ về bọn họ. Sư phụ nói cho Lâm Chính, Lâm Chính cũng có thể chuẩn bị trước, tránh bị thiệt thòi”, Ái Nhiễm nói.
“Haizz, thật ra nói hay không cũng vậy. Thanh Huyền Tông chúng ta không quan tâm đến Thiên Thần Điện cho lắm, người chủ yếu phải đối phó là Huyết Vô Lão Tổ. Nhưng nói đi cũng phải nói lại, Huyết Vô Lão Tổ cùng một giuộc với Thiên Thần Điện”, tông chủ Thanh Huyền Tông lắc đầu than thở.
“Cùng một giuộc? Sư tôn, ý của người là…”.
“Không sai, Huyết Vô Lão Tổ cướp núi Thanh Huyền của chúng ta chỉ là cái cớ, thật ra ông ta muốn nhân cơ hội hủy diệt Thanh Huyền Tông chúng ta, lấy đó bày tỏ lòng thành với Thiên Thần Điện”, tông chủ Thanh Huyền Tông nói.
“Cái gì?”, Ái Nhiễm kinh ngạc.
Lâm Chính nhíu mày.
“Cậu thanh niên, cậu nói xem, ngay cả thập đại ác nhân cũng vẫy đuôi lấy lòng Thiên Thần Điện, cậu cảm thấy cậu có thể đối kháng với Thiên Thần Điện được sao?”, tông chủ Thanh Huyền Tông nhìn chằm chằm Lâm Chính nói.
Ánh mắt Lâm Chính toát ra vẻ nặng nề, nhưng không có chút sợ sệt nào.
Ngược lại, ánh mắt anh sáng trong, hoàn toàn thản nhiên.
“Tiền bối, ông cứ việc nói là được, những chuyện khác ông không cần phải lo”, Lâm Chính nói thẳng.
Trong lúc chờ đợi, bạn có thể đọc truyện khác hoặc Tham gia Facebook Group trò chuyện vui vẻ nha !.Tiếp tục ủng hộ Tamlinh247.com.vn ra thêm nhiều truyện mới phục vụ các bạn nha !