Hoa Thiên Hải từng giao đấu với Lâm Chính.
Tuy ông ta rất coi thường người ngoại vực, nhưng không dám coi thường chàng trai này.
Tuy người này còn trẻ, nhưng thủ đoạn cực kì đặc biệt, không những dị hỏa hơn người, mà còn nắm được sức mạnh phi thăng.
Hoa Thiên Hải có ảo giác, chắc hẳn thân xác của người này không hề tầm thường, bởi vì lúc trước khi giao thủ, khí thế và hàn khí đáng sợ của ông ta không chút ảnh hưởng đến thân xác của người này.
Bây giờ nghĩ lại, Hoa Thiên Hải vẫn cảm thấy khó tin.
Rõ ràng người này còn chưa đến 30 tuổi, tại sao lại có tu vi đáng sợ như vậy?
Lẽ nào thiên phú của người này còn hơn cả Thánh Quân Diệp Viêm?
Mặc kệ đi!
Bây giờ cậu ta lại đắc tội với Vu Sơn, nếu có thể liên thủ với Vu Sơn bao vây tiêu diệt cậu ta, thì lo gì không giết được?
Hoa Thiên Hải nghĩ đến đây, không khỏi toét miệng cười.
"Hoa minh chủ, ông cười gì vậy?".
Phong Khởi minh chủ ngồi ở bên phải kì quái hỏi.
"Tôi đang nghĩ đến chuyện vui, không có gì, không có gì!".
Hoa Thiên Hải phất tay, không nói gì nữa.
Hạo Thiên liếc mắt nhìn Hoa Thiên Hải, sau đó lên tiếng.
"Các vị minh chủ, tôi biết giữa các vị có mâu thuẫn, nhưng hội nghị liên minh hôm nay là vì đại sự thiên hạ, là trừ hại cho vực Diệt Vong. Không xóa sổ Thiên Thần Điện thì vực Diệt Vong chúng ta không được yên bình, thế nên tôi hi vọng các vị có thể bỏ qua hiềm khích, đoàn kết tác chiến, cùng trừ hại cho vực Diệt Vong, mang lại thái bình cho người dân.
"Hạo Thiên minh chủ yên tâm, chúng tôi nhất định sẽ dốc sức ủng hộ ông!".
Phong Khởi minh chủ lập tức tỏ thái độ.
"Thiên Thần Điện do Thánh Quân Diệp Viêm thống lĩnh không có việc ác nào là không làm, tàn bạo bất nhân, thường xuyên bắt đệ tử các tông môn, người của các liên minh ở đây đều có người thân đồng môn bị bọn họ bức hại, huyết hải thâm thù không đội trời chung. Nếu không tiêu diệt Thiên Thần Điện thì sao chúng ta có thể cam lòng chứ?".
Nhất thời, mọi ánh mắt đều đổ dồn về Lâm Chính.