Lên xe, Tina mới khẽ thở phào. Chỉ có một đoạn đường thôi mà cô ta cảm thấy khó khăn vô cùng. Thế nhưng Tina không bận tâm điều đó mà cô ta chỉ quan tâm có thể sống sót trong tay Lâm Chính được hay không.
“Rattle Snake chắc chắn là kẻ do Forerver Night cử tới để đoạt mỏ khoáng Huyền Hoàng. Tôi cho rằng hiện tại có không ít người của tổ chức này đang ở đây. Theo như tôi phân tích thì bọn họ chắc chắn nằm ở khung vực Đông Nam bởi vì đó là nơi gần mỏ khoáng nhất”, Tina lấy lại vẻ bình tĩnh, thận trọng nói.
“Mỏ Huyền Hoàng sao?”
Lâm Chính giật mình: “Đó là gì vậy?”
“Anh không biết sao. Giang Thành phát hiện ra một mỏ khoáng Huyền Hoàng hiếm gặp”, Tina liếc nhìn kính chiếu hậu.
“Ở đâu?”
“Ở khu vực ngoại thành?”
“Hạng mục của Tô Nhu sao?”
Lâm Chính đột nhiên hiểu ra: “Vì vậy, gia tộc Louis đột nhiên muốn hợp tác với Tô Nhu là vì Huyền Hoàng à?”
“Nếu không thì sao một gia tộc như thế lại vô duyên vô cớ chạy tới một thành phố nhỏ ở Long Quốc trước?”, Tina cười khổ.
“Vậy mỏ khoáng đó là gì?”
“Nghe nói là một loại khoáng hiếm có thời cổ đại. Mỗi một viên đá khoáng đều quý hơn kim cương hàng trăm lần. Mỏ khoáng này có thể dùng để gia tăng tu vi, cũng có thể làm vũ khí. Đương nhiên tác dụng lớn nhất là luyện cơ thể. Theo như lịch sử ghi chép thì từng có người dùng khoáng thạch của mỏ này luyện ra một cơ thể vô địch, đao thương bất nhập giống như anh vậy”
“Giang Thành còn có đồ như vậy cơ à?”, Lâm Chính cảm thấy khó tin.
Tina cảm giác đầu mình như nổ tung. Cô ta cảm giác đầu óc trống rỗng, cơ thể như bị rút sạch sức lực.