Sức mạnh phi thăng của Lâm Chính giống như một mạng lưới phủ kín lên toàn bộ khu vực.
Đầu còn lại của sức mạnh liên kết với năm ngón tay của anh. Anh nhìn chăm chăm mặt đất, đôi mắt rực lủa. Sức mạnh vô thượng lúc này giống như cơn lốc xoáy trỗi dậy trong cơ thể của anh.
Cảm nhận được điều đó, khuôn mặt của Thiên Nga Đen ánh lên vẻ không dám tin.
“Đây là sức mạnh của thần thánh phương nào chứ? Người thường không thể nào có sức mạnh như thế này được”.
Thiên Nga Đen run rẩy, mặt cắt không ra máu.Cô ta chưa bao giờ cảm nhận được nguồn sức mạnh nào như thế này.
Thế nhưng cô ta cũng tin rằng đây cũng là nguồn sức mạnh không thẻ có ở trái đất. Sau khi phóng ra sức mạnh, Lâm Chính phát lực mạnh ở cánh tay.
Rắc!
Rắc!
Cánh tay anh nổi gân, mặt đất tạo thành những rãnh dài giống như đang xảy ra động đất 12 độ vậy.
Thiên Nga đen sững sờ nhìn cảnh tượng đó với đầu óc trống rỗng. Cô ta chưa từng thấy ai điên cuồng như thế.
Đừng nói là thấy mà ngay cả tưởng tượng thôi cũng không dám. Mặt đất dần được xới tung, vùng tầng hầm của Forever Night cũng trở nên hỗn loạn.
Những người bị kẹt dưới lòng đất gào thét, định thoát ra nhưng lúc này họ như cá mắc lưới, căn bản không thể thoát ra được.
Không chỉ có vậy ngay cả Dạ Vương ở trong cũng bàng hoàng, cuống cuồng tìm lối ra. Thế nhưng khi lớp đất ngay trên đầu bị xới lên thì ông ta đã bị phát điên.
Lâm Chính nâng tay lên, cả một khoảnh đất cũng bị dỡ lên theo. Khu vực dưới lòng đất của Forever Night cứ thế lộ ra trước mặt anh.
Không ai ngờ đó là Dạ Vương của Forever Night.