"Đại hội?"
Tửu Ngọc đang ẩn mình trong bóng tối sắc mặt đột nhiên thay đổi, thoáng chút do dự.
"Tửu Ngọc, tại sao lại dừng lại? Chúng ta cùng lên, giết chết kẻ này!"
Ngự Bích Hồng hét lên.
"Ngự Bích Hồng, không được làm bậy. Người này không phải đã nói rõ danh tính của mình rồi sao? Hắn ta là người của Đại hội! Nếu tấn công hắn, sợ rằng danh tính của chúng ta sẽ bại lộ. Chúng ta phải rời khỏi đây ngay lập tức! Bằng không khi người của Đại hội tới đây, chúng ta khó mà đối phó nổi".
Tửu Ngọc trầm giọng nói.
Ngự Bích Hồng nghe vậy thì nhìn về phía người đàn ông rồi im lặng gật đầu.
Cô ta chưa bao giờ nghe nói đến tổ chức này trước đây, nhưng kể từ khi nhìn thấy một tiểu đội nhỏ của Đại hội mà có thể đồ sát Long Mạch tộc thì Ngự Bích Hồng lập tức hiểu được các cao thủ của tổ chức này phi thường đến mức nào.
Mặc dù người đàn ông trước mặt dường như tu vi không cao lắm, nhưng bộ trang phục kỳ lạ mà hắn mặc thực sự khiến mọi người không khỏi lo lắng.
Tuy nhiên, lúc này Ngự Bích Hồng dường như nhận ra điều gì khác lạ, cô ta cau mày, vội vàng nói: "Chờ một chút, người này có chút kỳ quái".
"Kỳ quái? Kỳ quái chỗ nào?"
Tửu Ngọc cảm thấy khó hiểu hỏi lại.
"Nhìn hắn... trông rất nhếch nhác. Trên người có rất nhiều vết thương giống như vết xước tạo ra do va đập?"
Ngự Bích Hồng chỉ vào người đàn ông.
Tửu Ngọc thoáng ngạc nhiên, đưa mắt quan sát người đàn ông.
Một lúc sau, vẻ mặt của Tửu Ngọc đột nhiên thay đổi.
"Ý cô là...hắn ta đang chạy trốn?"
Tửu Ngọc ngạc nhiên thốt lên.
"Đúng rồi!"
Ngự Bích Hồng trầm giọng nói: "Đại nhân nhất định đang ở bên trong và đã đụng độ với người của Đại hội. Người của Đại hội đánh không lại nên đang chạy trốn!"
Mà cơ thể A Mậu cũng lập tức trở nên cường tráng hơn rất nhiều, khí tức cũng trở nên vô cùng đáng sợ.