Truyện Người Quan Tài - Huyết Cao : chương 119: tên xấu xí đó sao lại trở lên mập mạp vậy
Người Quan Tài - Huyết Cao
-
Huyết Cao
Chương 119: Tên xấu xí đó sao lại trở lên mập mạp vậy
Chị Cửu kêu gào một tiếng, chiếc váy đen trên người lại một lần nữa hóa thành vô số dây vải đen, giống như những sợi dây thừng dài bay múa quanh người vậy, chỉ trong mấy nhịp hô hấp, đã đánh tan cái lồng giam bằng những tàn lửa đỏ đang bao bọc lấy bọn họ
Chỉ là, vào lúc này cái váy đen trên người chị Cửu cũng đã bị hủy hoại hơn một nửa, trực tiếp biến thành loại váy ngắn cúp ngực tua rua, cơ thể tỷ lệ chuẩn lộ ra rõ mồn một
Con mẹ nó giờ là lúc nào rồi mà còn nghĩ đến những chuyện này?
Người phụ nữ mặc váy đỏ đó đã bị xử lý rồi à?
Rõ ràng là không có khả năng mà!
Vào lúc này, trong khoang xe của chiếc tàu điện ngầm cũ kỹ này phát ra một tiếng ầm vang, tiếng vang đó phát ra từ trong một người hành khách đang ngồi trên tàu
Theo sát đó, một khung cảnh khiến cho da đầu ta tê dại xuất hiện
Những hành khách ngồi trong tàu điện ngầm, trên người bọn họ đều là hình bóng của những con côn trung màu đỏ vờn quanh, trong mắt cũng xuất hiện những vằn màu đỏ, cho dù là già trẻ nam nữ, thân hình đều bắt đầu có sự thay đổi, chỉ trong tích tắc, đều biến thành bộ dạng của người phụ nữ váy đỏ
Người phụ nữ váy đỏ già nua, người phụ nữ váy đỏ trẻ tuổi, người phụ nữ váy đỏ với thân hình cao lớn, người phụ nữ váy đỏ mập mạp... ừ, đấy là Từ Vi nữ sĩ, dù sao thể trạng của bà ấy cũng là hạc trong bầy gà
Đây là có chuyện gì vậy?
Ta khuôn mặt kinh hoàng ngơ ngác nhìn một màn trước mặt, sắc mặt của bọn chị Cửu trở lên rất khó coi, tập thể quay đầu về phía ta hét lên:" Mau chạy!"
Còn chưa đợi ta hiểu được chuyện gì đang sảy ra, thì đã nhìn thấy rất nhiều kiểu người phụ nữ váy đỏ bổ nhào về phía bọn chị Cửu, chi chít côn trùng màu đỏ tạo ra một màn sương mù máu, trực tiếp nhấn chìm thân ảnh của bọn Đường Lưu
Mới đầu còn có thể nghe thấy tiếng thét phẫn nộ của Đường Lưu và tiếng kêu đau đớn của người đàn ông trọc đầu, nhưng chỉ vài nhịp hô hấp sau đó, thì trong màn sương mù máu đó chỉ còn lại sự im lặng chết chóc
Ta cả người run rẩy, hai mắt mở trừng trừng nhìn về màn sương mù máu đang cuồn cuộn ở trung tâm to axe, tay chân không ngừng run rẩy
Đây không phải là sợ hãi, mà là một loai tức giận kỳ lạ đang không ngừng dâng lên trong lòng
Người phụ nữ váy đỏ đó, đáng chết!
Lần gần nhất ta có loại cảm giác tức giận như này là vào lúc nào nhỉ?
Đúng rồi, là lần nhìn thấy người thanh niên tóc ngắn trong khách sạn Minh Tước đó, cái tên điên khuôn mặt dịu dàng híp mắt cười hi hi đó muốn giết tiểu nha đầu, thế là cơn tức trong lòng ta không cách nào ngăn cản được không ngừng bùng phát
Lần này, so với từng huống lúc đó, hoặc là nói còn nghiêm trọng hơn lần đó rất nhiều
Chị Cửu là người quen thân với ta trong chung cư, người đàn ông trọc đầu tuy là đại ca xã hội đen, tuy tính cách không tốt, nhưng nói thế nào cũng coi như là hàng xóm của ta. Quan trọng nhất là tên mập chết bầm Đường lưu, anh ấy không chỉ từng cứu mạng ta, còn dạy ta không ít, tuy là cái tên này ngày thường lúc nào cũng hi hi ha ha không nghiêm chỉnh, tuy ta thường xuyên cạnh khóe anh ấy, nhưng mà với một người từ nhỏ không có anh chị em như ta mà nói, anh ấy đã không khác gì anh trai ruột của ta rồi
Lúc mà người phụ nữ váy đỏ mở miệng mắng anh ấy là phế vật, trong lòng ta đã có chút bực mình, lúc này nhìn có ta sử dụng thủ đoạn kỳ lạ đã nhốt bọn Đường Lưu trong màn sương mù máu, sự tức giận trong lòng ta lại tăng lên
" Giết cô ta!" Trong đầu ta dường như có một âm thanh khàn khàn đang gào to
Ta cũng làm theo tiếng nói tức giận đó hô lên:" Giết cô ta!"
Lời nói vừa dứt, trong tay ta nhiều thêm một vật, ta không thèm nhìn đã đeo thứ đó lên mặt
Dưới tác dụng của tâm trạng tức giận bực dọc, lúc này ta lại cảm thấy rất hiếu kỳ, giống như là bước vào một trạng thái rất kỳ lạ, có loại cảm giác giống như trước đây ta từng nằm mơ vậy, những thứ xung quanh cũng trở lên không chân thực nữa
Bước ra một chân, ta chụp mạnh về phía màn sương mù máu
" weng weng..."
Theo một trận tiếng rung chói tai vang lên, màn sương mù máu đang quay cuồng đó dừng lại, đồng thời hình bóng của người phụ nữ mặc váy đỏ cũng hiện ra từ trong màn sương mù máu
Khi nhìn thấy trên mặt ta đội chiếc mặt nạ cổ quái, người phụ nữ mặc váy đỏ hai mắt hơi híp, nhẹ giọng nói:" chị gái để cho cậu không ít thứ tốt nhỉ! Thế này tuy có thể ngăn cậu mất khống chế, nhưng cũng tương đương với việc tăng thêm cho cậu một tầng xiềng xích, bỏ nó xuống đi, đi với tôi tới Thượng Kinh..."
Giọng nói của cô ta dịu dàng dụ hoặc, trong câu hỏi còn mang theo chút mờ mịt, nhẹ giọng nói:" Không cần áp chế nội tâm của mình, đợi cậu lấy người con gái đó xong, cậu sẽ không còn chuyện gì buồn phiền nữa, không cần phải cố ý nuôi dưỡng mặt nhân tính nữa, so với con đường mà chị gái đã sắp xếp cho cậu, thì con đường mà tôi sắp xếp càng hợp với người thích tự do tự tại như cậu..."
Trong lòng ta rất tức giận, rất muốn lập tức rat ay hủy diệt người phụ nữ váy đỏ này
Nhưng mà, cũng không biết tại sao, đối với những lời cô ta vừa nói, ta dường như cũng có chút động lòng
Điều này là không đúng, không thể tin lời nói ma quỷ của cô ta, trong lòng ta tự nhắc nhở bản thân hết lần này đến lần khác, nhưng mà cái cảm giác động lòng kỳ lạ đó giống như là cây cỏ dại đã bám chặt rễ và không ngừng lớn lên vậy
Người phụ nữ váy đỏ dường như đã nhìn thấy được nội tâm của ta vậy, trên mặt lộ ra nụ cười rực rỡ, từng bước từng bước đi về hướng ta, đưa bàn tay trắng ngần dịu dàng nắm lấy tay ta, tiếng nói càng thêm dịu dàng động lòng người.
" Chị gái quan tâm sự trưởng thành mặt nhân cách con người của cậu, tuy rằng chị ấy để lại cho cậu rất nhiều thứ, nhưng những thứ đó đang áp chế con người thật của cậu. Chắc chắn là chị ấy muốn tốt cho cậu, nhưng mà con đường mà chị ấy sắp xếp cho cậu quả thật là quá quanh co, cậu vốn nên là tự do tự tại mới đúng, không cần tuân theo những lễ giáo phức tạp của thế gian..."
"Mở rộng lòng của cậu, thẳng thắn thừa nhận, đợi khi đến Thượng Kinh, chỉ cần kết hôn cùng phòng với người con gái đó, thể chất đặc biệt của cô ấy có thể giúp cậu nâng cao khả năng khống chế cảm xúc, có thể khiến cho cậu càng hiểu rõ về bản thân mình..."
Vừa nói, một bàn tay khác của cô ta vừa dịu dàng đưa ra, sờ vào cái mặt nạ trên mặt ta
Trong lòng ta tức giận muốn ngăn cản nhưng lại không có động tác nào, mặc cho cánh tay của cô ta hướng về phía cái mặt nạ
Mà vào lúc tay của cô ta chạm vào chiếc mặt nạ của ta, thì cánh tay cô ta đột nhiên ngưng lại
Chiếc khóa bình an ta đeo trên cổ đột nhiên phát ra hào quang màu xanh, một bóng đen từ trong khóa trường mệnh nhảy ra, trực tiếp há miệng cắn vào cánh tay người phụ nữ váy đỏ
Là cái con chó pooh xấu xí
Tên xấu xí này sao lại mập ra nhiều vậy chứ?
" weng..weng..."
Con chó Pooh hung ác cắn vào cẳng tay của người phụ nữ váy đỏ, không ngừng vung vẩy day cắn, giống như muốn cắn đứt cánh tay của người phụ nữ váy đỏ vậy.
Danh Sách Chương: