Truyện Người Quan Tài - Huyết Cao : chương 70: giữ tý sĩ diện đi!
Người Quan Tài - Huyết Cao
-
Huyết Cao
Chương 70: Giữ tý sĩ diện đi!
Ta cũng lười nói nhiều với hắn, không đợi hắn trả lời đã vẫy tay chào tạm biệt!
Trên thực tế, những lời nói vừa rồi cũng coi như là đã cho hắn ta một kết quả!
Theo tình hình của ta hôm qua ở nghĩa địa Nam Viên, nếu như sau này còn gặp tình trạng tương tự, trong thời điểm ta ý thức mờ hồ có khả năng sẽ móc tim của bọn Trương Kiện hoặc khiến cho bọn họ thiếu một bộ phận cơ thể nào đấy, đây là điều mà ta không hề muốn sảy ra.
Ta lắc lắc đầu không tiếp tục nghĩ nữa, đi ra khỏi cổng trường, trong giây phút nhìn thấy Đường Lưu dường như cảm giác khó chịu buồn bực trong lòng lập tức biển mất, có chút cảm giác như bị không thể mở mắt ra nổi
Áo da bó sát người, khiến cho cái cơ thể béo mập hùng vĩ của hắn thể hiện ra vô cùng chân thực, nhưng hắn vẫn là bộ dáng rất tự hào tự cho mình đẹp trai, nháy mắt huýt sáo với những nữ sinh đi qua đường, rành rành bộ dáng của một tên lưu manh khốn nạn
Vấn đề là nếu như tên mập chết bầm này lái ô tô hoặc đi một chiếc mô tô phân khối lớn thật ngầu thì nói không chừng sẽ thuận mắt hơn chút
Nhưng mà thứ mà hắn ngồi dưới mông bây giờ lại là một chiếc xe điện nhỏ, chính là cái thân hình mập mạp không lồ đó của hắn phối với chiếc xe điện nhỏ bé, thì tỷ lệ quay đầu đúng là tăng lên vùn vụt, giống hệt như một bức tranh chói mắt trước cổng trường vậy
" Em họ, ở đây!"
Sau khi Đường Lưu nhìn thấy ta đi ra khỏi cổng trường thì hưng phấn vẫy tay với ta.
Truyện đề cử: Chiến Thần Thánh Y/Huyền Thoại Thánh Y
Khóe miệng ta giật giật, cảm thấy có không ít người xung quang đang nhìn ta bằng ánh mắt kinh ngạc sửng sốt, ta rất tự nhiên lựa chọn phương án chuẩn xác, quay đầu đi về hướng khác, không thèm để ý đến tên mập chết bầm đang ra sức vẫy tay với ta
Con m** nó, mất mặt quá!
" Em họ..."
Em cái ông n** nhà anh, ông mày không biết loại ngu ngốc như anh!
Ta bước nhanh chân, coi như không nghe thấy tiếng gọi của Đường Lưu phía sau lưng, nhanh chóng rời khỏi khu vực cổng trường đông đúc này
Khi mà ta bước nhanh chân ra xa hơn mười mét, đến chỗ một bồn hoa ở gần cổng trường, thì Đường lưu lái xe điện đuổi kịp
" Em họ, em làm gì thế, em không nghe thấy tiếng anh gọi à?"
Đường Lưu sắc mặt nghi ngờ, không hề cảm thấy hắn ăn mặc thế có vấn đề gì, lấy một cái mũ từ trong giỏ xe điện đưa cho ta" Mau lên xe đến nhà hàng Thời gian biển cả, đừng để người ta đợi lâu!"
Ta không nhận mũ bảo hiểm, chán nản nhìn hắn, nói:" Mập mạp, anh cảm thấy cái xe điện bé nhỏ này của anh có thể chịu được sức nặng của hai anh em mình à?"
Nghe xong, Đường Lưu nhướn mi, thoải mái nói:" Em đừng có coi thường cái xe điện này, động cơ mạnh mẽ, khả năng chịu lực cũng không sai, quan trọng nhất là lái xe thuận tiện. Chắc em không biết, nhà hàng Thời gian biển cả nằm ở khu vực sầm uất, hiện giờ lại là giờ tan tầm, trong nội thành tắc đường, đi xe điện tiện biết bao... Này này, em họ, em làm gì đấy?"
Trong lúc hắn đang nói, ta đã đưa tay gọi một chiếc taxi, không nói câu nào trực tiếp ngồi vào trong xe, hướng về phía Đường Lưu còn đang ngơ ra vẫy tay, bảo hắn tự đi xe điện đến nhà hàng đi
Hai người đàn ông cùng ngồi lên một con xe điện bé tý, hắn không sợ mất mặt nhưng ta cảm thấy không thoải mái!
Mười phút sau, ta bắt đầu có chút hối hận!
Đường Lưu nói không sai, hiện giờ đang là giờ cao điểm tắc đường, nhìn từng hàng xe taxi xếp hàng nối đuôi nhau không nhìn thấy đầu, ta đoán chắc sẽ tắc trong một thời gian dài
Nửa tiếng sau, đợi khi ta ngồi taxi đến được nhà hang thì trời đã bắt đầu tối
Nhà hàngThời gian biển cả là một nhà hàng mới mở, thuộc về loại nhà hàng cao cấp ở Tô thành, bình quân giá cả cũng rất cao. Trên đường đến đây, ta đã ngồi trên taxi dùng điện thoại tìm hiểu một số thông tin về nhà hàng này
Nếu không phải là Từ Xán Xán mời khách thì ta chắc sẽ không bao giờ đến nhà hàng này, người nghèo giống như ta căn băn không thể trả nối tiền ăn uống ở đây!
Khi mà đến cửa của nhà hàng xa hoa cũng không sảy ra chuyện coi thường người khác, khi ta nói là Từ Xán Xán đã đặt phòng trước thì nhân viên sảnh mặc sườn xám mỉm cười khách khí dẫn ta vào trong nhà hàng
Đến một phòng riêng ở tầng hai, còn chưa đi vào trong, đã nghe thấy tiếng cười chả vờ hào sảng của Đường lưu
Sau khi bước chân vào phong riêng hào hoa kim bích huy hoàng, ta bị giật mình bởi sự trang trí xa hoa của căn phòng này, đương nhiên, đẹp nhất vẫn là Từ Xán Xán mặc váy liên màu đen trong phòng
Đêm nay cô ta trang điểm nhẹ, mang đến cho người ta cảm giác kinh tuyệt, hiện giờ cho dù cô ta có tham gia vào bất cứ tường hợp này đi chăng nữa, chắc là cũng sẽ thành tiêu điểm toàn trường
Chỉ là, hôm nay chỉ là mời ta và Đường lưu ăn bữa cơm mà thôi, có cần long trọng đến mức đó không?
Khi ta bước vào trong phòng, vốn dự tính sẽ ngồi ở một bên khác của bàn tròn, nhưng Đường Lưu đã sảng khoái nói:" Em họ, em ngồi xa thế làm gì, sang bên này ngồi đi!"
Đường Lưu vỗ vỗ chỗ ngồi bên cạnh, cười bỉ ổi nháy mắt với ta
Vị trí đó là vị trí trung gian của Đường Lưu và Từ Xán Xán, tên mập chết bầm này là muốn cho ta và Từ Xán Xán có cơ hội giao lưu gần với nhau đây mà
Tên mập chết bầm này không đi bán kẹo kéo quả thật đáng tiếc!
Ta hiện giờ đương nhiên là sẽ không từ chối, không nể mặt Đường lưu thì không sao cả, nhưng quan trọng là hiện giờ Từ Xán Xán cũng đang dùng ánh mắt sáng quắc nhìn ta, nếu mà từ chối khó tránh khỏi sẽ làm cô ta nghĩ linh tinh
Tên mập chết bầm, vừa vừa phải phải thôi, giữ lại chút mặt mũi đi mà!
Danh Sách Chương: