Truyện Người Quan Tài - Huyết Cao : chương 77: chiếc mặt nạ mặt người trong chiếc quan tài đá
Người Quan Tài - Huyết Cao
-
Huyết Cao
Chương 77: Chiếc mặt nạ mặt người trong chiếc quan tài đá
Cho nên, trong giấc mơ ta rất dứt khoát ném cây gậy dính máu trong tay xuống, trực tiếp đập vào đầu con sói trọc đầu đang nằm dưới đất
Đạp vào con sói đã biến thành một bãi bùn loãng dưới đất, ta lạnh lùng nói:" Làm tốt công việc trông cửa của mày, còn dám cắn chủ nhân nữa, tao không ngại đổi một con chó canh cửa khác đâu!"
Con sói trọc đầu đó ngoài mạnh trong yếu liếc về phía ta, nhưng khi ta giơ chân lên thì nó vội vàng nhắm mắt run rẩy nhìn về hướng khác, giả chết
Trong giấc mơ ta không tiếp tục quan tâm đến con sói dở sống dở chết này nữa, cũng không quan tâm đến hắc quả phụ vội vàng chạy vào trong phòng dìu con sói trọc đầu không biết đã bị gãy mất bao nhiêu cái xương rồi, trực tiếp đi ra khỏi phòng
" Vẫn là câu nói đó, đừng bá đạo quá được hay không?"
Lúc đi ngang qua chỗ con chồn vàng bảo vệ, nó không biết phải làm sao yếu ớt nói:" Giữa hàng xóm với nhau phải hòa thuận, cậu cứ dùng biện pháp đàn áp bạo lực thế này là không được, chẳng lẽ đợi sau này cậu bước vào tầng chín, cũng chuẩn bị dùng cách này đối phó với mấy người đó sao?"
Trong giấc mơ ta nhẹ giọng trả lời:" Chỉ là một đám phạm nhân mà thôi, chẳng lẽ còn muốn tôi thờ bọn họ chắc?"
Nghe lời này, sự khổ sở trên mặt con chồn vàng càng trở lên nồng đậm, ánh mắt lo lắng thở dài nói:" Vẫn là mặt nhân tính của cậu đáng yêu chút, cậu của hiện giờ có chút khiến người khác chán ghét!"
Ta ở trong giấc mơ nhẹ giọng nói:" Tôi của hiện giờ quả thật rất khiến người ta cảm thấy chán ghét, ngay cả tôi bản thân mình cũng cảm thấy chán, mặt nhân tính ảnh hưởng đến tôi sâu quá! Nếu như ông nhìn không quen mắt, có thể khiến diệt trừ tôi, chỉ giữ lại mặt nhân tính đơn thuần, xem sẽ có loại kết quả như thế nào? Hoặc có thể nói là, hiện giờ tôi có thể thử rời xa mặt nhân tính, hai loại tính cách giao thoa với nhau khiến cho tôi thật sự rất là buồn bực!"
Nghe ta nói như vậy, sắc mặt của con chồn vàng lập tức thay đổi, nhìn chằm chằm ta, ngữ khí nghiêm trọng thậm chí nghiêm khắc quát:" Sau này không cho phép nói những lời như thế này nữa, cũng không cho phép tham dự vào chuyện của một mặt nhân tính khác, cha mẹ ông nội cậu vì để cho mặt nhân tính có thể trưởng thành, tính toán bao nhiêu. Nếu cậu dám có loại ý nghĩ này, tôi..."
Những lời nói phía sau, nó không nói tiếp, nhưng ngữ khí và sắc mặt nghiêm khắc, thì cho dù là kẻ ngốc cũng có thể đoán được những lời phía sau có ý gì.
Giọng nói của ta trong giấc mơ bắt đầu khàn khàn, nhìn chằm chằm vào con chồn vàng bảo vệ, cảm xúc dường như cũng xuất hiện sự thay đổi, nói:" Nếu tôi thật sự có ý đồ với mặt nhân tính thì sao? Ông sẽ không tiếc bất kỳ giá nào mà hủy diệt tôi à?"
Tuy rằng con chồn vàng không trả lời nhưng sự trầm mặc của nó dường như đã xác nhận vấn đề gì đó
" Đợi sau khi tôi bước chân lên tầng tám, thì cho dù ông có cố hết sức mình thì cũng không làm gì được tôi nữa đúng không?"
Trong giấc mơ ta tiếp tục nói:" Ông nội và cha mẹ đúng là đã làm cho tôi rất nhiều việc, cũng là vì muốn tốt cho tôi, điểm này tôi hiểu rất rõ! Chỉ là, việc tôi càng hiểu rõ là, họ đặt rất nhiều tầng khóa trên người tôi, vì tốt cho tôi nhưng cũng cản trở tôi quá nhiều, tôi rất không thích điều này!"
" Mà tất cả những gì mà họ làm, thật ra vì mặt nhân tính của tôi nhiều hơn, điều này càng khiến cho trong lòng tôi thấy không vui! Ông có thể cho tôi biết, sao họ lại coi trọng mặt yếu đuối của tôi đến vậy?"
Đối với vấn đề mà ta đưa ra, con chồn vàng bảo vệ thở dài một hơi, trầm giọng nói:" tất cả những gì họ làm chỉ để bảo vệ cậu không bị tổn thương, bảo đảm trong quá trình trưởng thành cậu không đi sai đường.... đêm nay quậy cũng đủ rồi, cậu nên về nghỉ ngơ đi!"
Con chồn vàng bảo vệ không giải thích quá nhiều với ta, móng vuốt hướng về đằng sau bắt một cái, lấy ra một cái máy thu âm cũ kỹ, dường như lại muốn bắt đầu bật bài hát ru nhiều tạp âm đó
Mà vào lúc này, chiếc khóa trường mệnh treo trên cổ ta bỗng dưng lướt qua một tia sáng, điều này khiến cho con chồn vàng bảo vệ ngẩn ra
Không biết vì nguyên nhân gì, con chồn vàng bảo vệ lại thở dài một cái, xách theo cái máy thu âm cũ kỹ đó quay người rời đi, bóng dáng có chút cô độc
Sau khi bóng dáng của con chồn vàng bảo vệ hoàn toàn biến mất ở đầu cầu thang, thì ta quay người đi về hướng phòng 605
Vào lúc ta chuẩn bị đi vào trong phòng 605, có thể cảm giác được những người hàng xóm khác cùng tầng đều đang nấp sau cánh cửa khẩn trương quan sát mọi động tĩnh của ta
Ta không tiếp tục đi vào phòng mà đứng lại ở cửa phòng, sau đó bước thêm mấy bước về chỗ cửa phòng 606, gõ cửa
Vào giây phút này, có thể rõ ràng cảm nhận được sự khẩn trương của những người hàng xóm trong tầng này
" Cạch ~"
Cửa phòng 601 mở ra, bản lề dường như đã rất lâu không được thêm dầu nên lúc mở cửa phát ra thứ âm thanh rất chói tai
Sau cửa, một con hồ ly toàn thân trắng muốt thận trọng từ trong nhô đầu ra, có chút khẩn trương sợ hãi nhìn về phía ta
" Có người bảo ta nhắn lại, hắn vẫn luôn ở Tô thành, vẫn luôn chờ đợi, chưa từng rời đi!"
Sau khi nói xong câu này, ta ở trong giấc mơ không để ý đến con hồ ly đang kinh ngạc đến dại ra đó nữa, trực tiếp quay người đi về phía phòng 605, lấy ra cái chìa khóa hoen rỉ mở ra cửa phòng. harry potter fanfic
Khi đi vào trong phòng 605, ta nhìn thấy một cái ti vi ở phòng khách, cái ti vi đó bỗng nhiên xuất hiện hình ảnh một bông hoa tuyết, ẩn ẩn có một bóng hình giống như là từ trong đó chui ra, đồng thời còn vang lên một loại âm thanh rít gào quái lạ
Ta lạnh giọng nói:" Ta hiện giờ có phải là người quỷ đều ghét không? ngay cả loại hạ tiện như ngươi cũng muốn dạy dỗ ta?"
Sau đó thì ta tỉnh dậy!
Danh Sách Chương: