Truyện Người Quan Tài - Huyết Cao : chương 93: lại có chuyện làm ăn tìm đến cửa
Người Quan Tài - Huyết Cao
-
Huyết Cao
Chương 93: Lại có chuyện làm ăn tìm đến cửa
Hiển nhiên, là bọn người Vương Đức Phát và Từ Vi ra tay, có vài người chỉ trong một đêm đang từ vị trí cao cao tại thượng được nhiều người ngưỡng mộ trở lên nghèo khó khốn cùng, có người ngồi tù, đồng thời có người lại âm thầm rời khỏi thành phố Tô
Mà những việc phát sinh tại khách sạn Danh Tước đêm đó, bị che dấu một cách hoàn mĩ, chết nhiều người như vậy nhưng cũng không có tờ báo nào đưa tin
Sức mạnh của đồng tiền, thật đáng sợ!
Mà đoạn thời gian tiếp theo, cũng không có việc gì sảy ra nữa, làm cho ta có thể yên tĩnh hưởng thụ cuộc sống của một người thanh niên trẻ trung sống trong tháp ngà
Còn đối với lễ vật gặp mặt những người hàng xóm ở tầng sáu, nữ sĩ Từ Vi đã tìm được gần đủ, theo như lời Đường Lưu, mấy ngày gần đây sẽ đưa hết một lượt sang đây. Ta cũng có thể hiểu điều này, dù sao nữ sĩ Từ Vi khoảng thời gian này cũng rất bận, giới làm ăn của thành phố Tô xao động, người đàn bà thép này chắc chắn sẽ nhân cơ hội này mở rộng sự nghiệp, ta đợi thêm mấy ngày cũng không sao
Chỉ là, cuộc sống ở trường học cũng không phải luôn yên bình như vậy
Hàn Nhã và Từ Xán Xán dường như muốn đối đầu với nhau, chỉ cần ta tan học, hai người phụ nữ này sẽ đúng giờ đứng ở cửa phòng học đón, mỹ kỳ danh là đợi ta cùng đi ăn cơm
Ta không cảm thấy bản thân có sức hút tới mức khiến cho hai người phụ nữ tranh phong uống dấm, sự thân thiết mà bọn họ biểu hiện ra càng giống như là đang cố ý kích thích đối phương, khiến cho người đứng giữa như ta cảm thấy rất khó nghĩ
Giống như hai người phụ nữ đồng thời thích một thứ gì đó, nếu không có ai tranh giành, nói không chừng cô ta sẽ không cần, nhưng chỉ cần xuất hiện một đối thủ cạnh tranh, thì loại cảm giác không chịu thua của phụ nữ sẽ lập tức bộc phát ra ngoài
Cứ như vậy, hai người bọn họ trở lên giằng co, còn người chịu khổ lại là ta
Trong mắt người khác, ta hưởng thụ tề nhân chi phúc, có không ít bạn học nam và các thầy giáo nhìn ta với ánh mắt tràn đầy ngưỡng mộ ghen tỵ, nếu ánh mắt có thể giết người, có lẽ ta đã sớm bị ánh mắt của bọn họ băm vằm thành trăm mảnh!
Chỉ là, trên thực tế, ai lại có thể hiểu được nỗi khổ của ta!
Một người nhiệt tình như lửa, một người lạnh như núi băng, ta kẹp ở giữa, cả ngày nghe bọn họ dùng giọng nói dịu dàng cạnh khóe đối phương, thật sự là rất đau đầu!
Chỉ có đến cuối tuần, ta mới coi như được nhẹ nhàng hơn chút, không cần đến trường học tiếp tục bị dày vò
Mà đối với sự khổ sở này của ta, theo như lời của Đường Lưu thì là già mồm cãi láo!
" Một người cũng là người yêu mà hai người thì cũng là người yêu, em cứ dũng mãnh tiến lên là được! Em họ,người trẻ phải mạnh mẽ lên, đừng có giống như mấy người già lúc nào cũng lo được lo mất, không mạnh mẽ thì còn được coi là người trẻ tuổi à? Nghe lời anh, đừng có suy nghĩ nhiều quá, cứ ăn đi rồi tính... Nào, chỗ anh có ít video quý giá anh giữ lâu lắm rồi, em có thể xem để học hỏi, miễn cho đến lúc đó không đủ kinh nghiệm!"
Đối với cái tên mập mạp mặt cười bỉ ổi chỉ biết dùng nửa người dưới suy nghĩ này, ta đã quyết định rồi, sau này không bao giờ nói với hắn chuyện liên quan đến phương diện kia nữa.
Buổi sáng cuối tuần ta và Đường Lưu cùng rời khỏi chung cư, đi đến cửa hàng nhỏ của anh ấy.
Ngày hôm nay Từ Vi nữ sĩ sẽ đem những món quà gặp mặt cho những hàng xóm tầng sáu mà bà ấy giúp đỡ thu mua tới, chúng ta phải ở cửa hàng đợi nhận hàng
Hơn chín giờ sáng, một chiếc xe sang trọng đỗ trước cửa hàng, ngoài lái xe của Từ Vi nữ sĩ thì còn có một ông lão cao lớn cũng cùng đi xuống xe
Nhìn thấy ông lão có thân hình cao lớn này ngồi xe của Từ Vi nữ sĩ đến đây ta và Đường Lưu đều nhăn lại mi
Người này, ta và Đường Lưu đều quen biết
Thời gian trước ở bên khách sạn Danh Tước, khi mà Vương Đức Phát và Từ Vi nữ sĩ nói về việc người bên Thượng Kinh cấu kếu với người của thành phố Tô, chính là ông lão này đứng lên nói không tham gia, còn nói bản thân cả đời không tin ma quỷ mê tín dị đoan, kết quả lúc muốn rời khỏi phòng họp thì lại bị tiểu quỷ vô hình khiến cho bị hôn mê nằm xuống đất
Còn về việc cuối cùng tên tiểu quỷ không nhìn thấy đó có kết cục thế nào, Đường Lưu dùng cách gì để cứu bọn người Vương Đức Phát lúc đó đã bị mất tích, ta vẫn luôn không hỏi, Đường Lưu cũng chưa từng đề cập đến
Lái xe của Từ Vi lấy từ cốp x era không ít đồ, rất khách khí tôn kính đưa vào trong cửa hàng, rồi nhẹ giọng nói với chúng ta:" Đúng lúc Ngô tổng có việc muốn tìm hai vị, Từ tổng liền bảo tôi tiện đường đưa đến đây, các vị cứ nói chuyện đi, tôi sẽ ở ngoài đợi"
Nói xong, lái xe nhanh chóng bước ra ngoài quay về xe
Ông lão có thân hình cao lớn mỉm cười chào hỏi chúng tôi, đánh giá cửa hàng nhỏ của Đường Lưu, tuy cửa hàng đã được bố trí lại, nhưng cũng không thể phủ định việc nó vừa nhỏ vừa rách nát được.
Vị Ngô tổng này tặc lưỡi cảm thán, nói những lời khách sáo, cái gì ấn sĩ nhỏ trốn trong hoang dã, ẩn sĩ lớn trốn trong thành phố, cái gì mà nơi này vừa nhìn đã biết là nơi ở của cao nhân không giống người thường
Sắc mặt Ngô tổng cổ quái, dường như có chút sợ hãi, tiếng nói cũng trở lên run rẩy:" Vài thầy cô giáo thực tập lần lượt sảy ra chuyện, người điên người chết, còn có vài học sinh mới chuyển đến cũng sảy ra chuyện. Tuy rằng tôi đã cho người phong tỏa tin tức, nhưng hiện giờ bên trường học lòng người lo sợ, cho nên hôm nay tôi đến là muốn nhờ hai vị đến đó xem xét xem thế nào!
Danh Sách Chương: