Có thể gả cho Từ Chu dĩ nhiên là chuyện tốt, nếu là trước đây chắc chắn cô ta cầu còn không được, nhưng bây giờ cô ta đã thay đổi suy nghĩ rồi.
“Có thể tuần sau em sẽ không rảnh, em còn phải luyện thanh, giúp giáo sư Triệu hướng dẫn học sinh, quan trọng nhất vẫn là chuyện bài hát quảng bá. Từ Chu, hay là chúng ta đợi đến lúc ca khúc quảng bá xác định chắc chắn rồi hẵng tính nhé?”
Từ Chu hơi không vui nhưng cũng không nói gì thêm, vẫn dịu dàng nói: “Vậy được, lúc nào rảnh thì nhớ liên lạc với anh”.
…
Thứ bảy.
Sáng sớm Dư Kiều đi chợ mua cá hoa đào tươi ngon nhất và các loại nguyên liệu thức ăn cũng tươi không kém.
Cô đặt súp cá lên bếp rồi bắt đầu làm bánh ngọt, một mình Bé Con ngoan ngoãn vẽ tranh trong phòng khách.
Đến khi chuẩn bị xong thì đã chín rưỡi.
Súp cá hầm được đựng trong ấm giữ nhiệt, miếng cá viên chiên và bốn miếng thịt viên thơm nức mũi được đựng trong hộp cơm hình thú đáng yêu, cuối cùng gói những chiếc bánh ngọt lại rồi bỏ vào túi giấy, hai mẹ con chuẩn bị ra ngoài.
Dư Kiều đang định bảo Bé Con gọi cho Tiêu Dự An hỏi địa chỉ của cậu bé thì Tiêu Dự An đã gọi đến trước.
“Tớ đang đi nà, Tiêu Dự An, nhà cậu ở đâu thế…”
“Không đâu mẹ ơi, con sẽ ngoan mà, con đảm bảo!”, Bé Con tinh quái thè lưỡi làm xấu, liên tục đảm bảo với Dư Kiều.