Truyện Người vợ câm của Tiêu tổng - Dư Kiều (full) : chương 216 “cô yêu bố nhất niệm lắm sao?”

Trang chủ
Ngôn Tình
Người vợ câm của Tiêu tổng - Dư Kiều (full)
Chương 216 “Cô yêu bố Nhất Niệm lắm sao?”
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Dư Kiều ngạc nhiên quay đầu lại nhìn người đàn ông đó: “Xin hỏi, có chuyện gì sao?”

“Cô Tô”.

Người đàn ông chậm rãi đi về phía trước, anh ta đeo kính gọng vàng làm cho tướng mạo tương đối nho nhã, khiến mọi người sẽ không có tâm lý đề phòng một người như vậy.

“Anh nhận ra tôi?”

“Đương nhiên, tối hôm đó màn biểu diễn của cô rất hay”.

“Cảm ơn anh”.

“Cô Tô, tôi ngưỡng mộ cô từ lâu, mấy ngày nay tôi vẫn luôn muốn làm quen với cô, nhưng chưa có cơ hội, vừa rồi thấy cô đứng một mình trên boong tàu bèn mạo muội làm phiền cô”.

Ánh mắt người đàn ông lập tức nhìn Dư Kiều, tối hôm đó cô đứng trên sân khấu cực kỳ lộng lẫy, quả xứng với cái danh mỹ nhân tuyệt thế.

Nhưng hôm nay nhìn cô không trang điểm đậm ở khoảng cách gần lại cảm thấy như một đóa hoa sen, càng khiến người ta rung động.

“Cô Tô, cô có thể mời cô cùng ăn bữa trưa không?”

Dư Kiều đang định từ chối khéo, phía sau bỗng vang lên một giọng nam trầm thấp: “Thật xin lỗi, hôm nay cô ấy có hẹn rồi”.

Dư Kiều ngạc nhiên, vô thức quay đầu lại, Tiêu Định Bân dáng người thẳng tắp, một tay kẹp đầu thuốc, một tay đút túi quần, đứng cách đó không xa.

Vẻ mặt vẫn lạnh nhạt nhưng lại mang theo khí thế bá đạo, người đàn ông đó cảm thấy hơi hối hận nhưng cũng chỉ có thể ngậm ngùi rời đi.

“Cảm ơn anh Tiêu”.

Dư Kiều nhanh chóng hoàn hồn, lịch sự gật đầu nói cảm ơn.

Tiêu Định Bân bóp điếu thuốc rồi sải bước đi đến, nhấc tay lên, đặt cánh tay lên lan can, hơi nghiêng người nhìn về phía biển cả rộng lớn: “Bố của Nhất Niệm làm nghề gì?”

Dư Kiều không ngờ anh lại hỏi như vậy, cô vô thức liếc nhìn anh, sợi tóc trước trán anh bị gió biển thổi bay ra sau, lộ ra vầng trán đầy kiên định và gương mặt nghiêng tinh tế, sắc bén như đao

Lòng Dư Kiều bỗng cảm thấy chua xót nhưng khóe môi cong lên: “Trước đây sức khỏe của anh ấy không tốt lắm nên không ra ngoài đi làm”.

Tiêu Định Bân quay mặt sang nhìn Dư Kiều: “Nhất Niệm nói cô bé chưa từng gặp bố”.

Dư Kiều gật đầu, vén tóc mái bị gió thôi bay ra sau tai, khẽ nói: “Đúng thế, lúc Nhất Niệm chào đời, bọn tôi đã chia tay rồi”.

“Tại sao lại chia tay?”

Ý cười trên khóe môi Dư Kiều càng sâu, nhưng đôi mắt nhìn xa xăm kia lại ẩn chứa nỗi buồn mà đến gió cũng không thể thổi bay đi: “Anh ấy có người phụ nữ anh ấy thích, lúc đó người phụ nữ anh ấy yêu cũng có anh ấy cũng đã mang thai con của anh ấy nên chúng tôi chia tay”.

“Anh ta chưa từng về thăm Nhất Niệm sao?”

Dư Kiều lắc đầu: “Có lẽ với một người đàn ông, chỉ có con của người phụ nữ mà mình thích mới là cục cưng của người đó”.

Người có tính cách lạnh nhạt như Tiêu Định Bân lại dành toàn bộ tình yêu thương cho Tiêu Dự An, trong đó cũng có nguyên nhân là vì Dư Tiêu Tiêu nhỉ.

Bốn năm nay cô thường sẽ nhớ đến vài cảnh tượng lúc ở nhà họ Tiêu.

Nhưng điều cô nhớ rõ nhất là lúc đó Tiêu Định Bân đối xử dịu dàng và bao dung với Dư Tiêu Tiêu như thế nào.

“Không ai mà không yêu thương con mình cả”.

“Vậy sao?”

Dư Kiều bỗng nghiêng đầu nhìn Tiêu Định Bân, nhưng con bé đứng trước mặt anh, anh lại không biết con bé là con gái của anh.

“Tất nhiên, trên đời này không có ai không yêu con mình cả”, Tiêu Định Bân lại nói, anh nói rất kiên định đến mức người ta phải tin vào điều đó.

“Có lẽ thế”.

“Cô yêu bố Nhất Niệm lắm sao?”

Dư Kiều im lặng một lúc, cô tiếp tục nhìn về phía trước, gật đầu: “Đúng thế, tôi rất yêu anh ấy, anh ấy là người đầu tiên tôi yêu, và có lẽ cũng là người cuối cùng”.

“Cô Tô, cô vẫn còn trẻ, hy sinh cả đời vì một người đàn ông vứt bỏ cô, không đáng”.

Dư Kiều khẽ cười nói: “Đúng thế, không chừng sau này tôi sẽ gặp một người mình thích, có lẽ sẽ kết hôn”.

Ánh mặt trời trên biển chiếu vào khuôn mặt cô, làn da trắng nõn như tỏa ra ánh sáng thanh khiết, mái tóc dài của cô bị gió thổi tung, cô khẽ nheo mắt, hàng mi dài cong vút run lên, cô vẫn đang cười nhưng đáy mắt lại không hề lộ ra ý cười.

Anh nhìn cô, vẫn luôn nhớ đến người trước kia.

“Tôi nhớ anh Tiêu nói tôi rất giống một người bạn cũ của anh…”

“Phải, đôi mắt của hai người rất giống nhau”.

“Anh Tiêu, tôi có thể mạo muội hỏi anh một câu không?”

“Đương nhiên là được”.

“Hình như anh vẫn luôn nhớ đến người đó, nhưng tôi nhớ anh nói, cô ấy chỉ là người giúp việc mà nhà mẹ vợ của anh dẫn đến…”

“Có lẽ vì tôi rất thích đồ ăn cô ấy nấu”.

Tiêu Định Bân mỉm cười: “Cô ấy không nói được, bẩm sinh đã bị câm, thoạt nhìn mềm yếu vô cùng đáng thương, nhưng thật ra lại là người có rất nhiều tâm tư. Trong mấy tháng ở nhà Tiêu, cô ấy đã có ý định trèo cao, lẳng lơ với vài người đàn ông, thậm chí một người chú họ của tôi cũng yêu cô ấy, suýt chút nữa đã dẫn cô ấy ra nước ngoài…”

Bàn tay để trên lan can của Dư Kiều vốn buông thõng xuống, lúc này lại siết chặt từng cái, cô hơi ngơ ngẩn, sắc mặt dần tái nhợt, nhưng cô vẫn đứng đó giống như một kẻ tự ngược hỏi: “Tại sao cô ấy lại không đi với người chú họ đó của anh?”

Thật ra cô chưa từng chấp nhận đàn anh Tống Vấn, cũng chưa từng muốn tỏ ra muốn nhưng vờ từ chối với kẻ khác.

Danh Sách Chương:

Truyện chữ tổng hợp website đọc truyên chữ online hàng đầu hiện nay. Tổng hợp các bộ truyện chữ tiên hiệp, huyền ảo, tận thế, đô thị, ngôn tình hay nhất được nhiều đọc giả bầu chọn
Các bạn đang theo dõi bộ truyện

Người vợ câm của Tiêu tổng - Dư Kiều (full)

được convert và dịch mới nhất. Đây là một trong những bộ truyện chữ thuộc thể loại Ngôn Tình    hay nhất hiện nay. Bộ truyện được sáng tác bởi bàn tay tài hoa của tác giả Yên Vũ.
Bạn có thể đọc truyện Người vợ câm của Tiêu tổng - Dư Kiều (full) Chương 216 “Cô yêu bố Nhất Niệm lắm sao?” được cập nhật nhanh nhất trong thời gian gần đây. Các chap mới nhất của truyện Người vợ câm của Tiêu tổng - Dư Kiều (full) sẽ lên tục được update trong thời gian sắp tới. Hãy theo dõi website đọc truyện online TruyenchuTH ngay để đừng bỏ lỡ những bộ truyện chữ hay nhé.
Tại sao bạn lại nên chọn TruyenChuTH để theo dõi những bộ truyện chữ mới nhất? TruyenChuTH luôn cập nhật những bộ truyện chữ hay và mới nhất dựa theo bảng xếp hạng truyện tại Trung Quốc. Đôi lúc đọc truyện, những quảng cáo hiện lên khiến bạn cảm thấy khó chịu. Nhưng đừng lo vì điều đó, vì tại TruyenChuTH, những quảng cáo luôn được hiển thị có khoa học. Sẽ không khiến các bạn cảm thấy bực mình hay khó chịu. TruyenChuTH còn có một đội ngũ quản trị viên giàu kinh nghiệm. Luôn đảm bảo tốc độ load truyện được nhanh chóng, giúp cho các độc giả coi truyện không bị giật hay load chậm. Còn chờ gì nữa hãy theo lưu ngay địa chỉ website TruyenChuTH của chúng tôi vào bookmark của bạn ngay để có thể theo dõi những bộ truyện chữ hay và mới nhất. Chúc các bạn có những phút giây giải trí vui vẻ.
Close