Truyện Nhà Có Hãn Thê Làm Sao Phá - Lục Nguyệt Hạo Tuyết : chương 23: làm khách

Trang chủ
Nhà Có Hãn Thê Làm Sao Phá - Lục Nguyệt Hạo Tuyết
Chương 23: Làm khách
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:
Dịch: Lục Lam

Biên: Laoshu

Cố Nhàn sợ trong lòng Thanh Thư lưu lại ấn tượng xấu rằng mình lật lọng nói không giữ lời, đành phải nói: "Chỉ cần đệ muội không phản đối, có thể để Thanh Thư ở lại Cố gia đọc sách."

Cố lão thái thái rất vui mừng.

Ngay lúc này, Hạnh Vũ ở ngoài nói: "Lão thái thái, Nhạc gia đưa thiếp mời tới."

Là Nhạc Hương Hương gửi thiếp mời cho Thanh Thư, mời nàng ngày mai đi Nhạc gia làm khách.

Cố Nhàn vô cùng kinh ngạc. Nàng với Ngụy Lan quan hệ tốt, nhưng hai đứa nhỏ Hương Hương với Thanh Thư lại không hợp. Mỗi lần Thanh Thư đến Nhạc gia đều bị Hương Hương trêu chọc đến nỗi khóc nhè. Mấy lần như thế, Thanh Thư cũng không muốn đến Nhạc Phủ nữa. Thế nhưng bây giờ Hương Hương lại đưa thiếp mời cho Thanh Thư, đây là mặt trời mọc từ phía tây sao.

Cố lão thái thái nói: "Hôm qua lúc dâng hương, chúng ta tình cờ gặp Ngụy Lan và Hương Hương, khi tách ra, Hương Hương nói muốn mời Thanh Thư tới nhà con bé làm khách."

Cố Nhàn rất vui mừng: "Thanh Thư, ngày mai đến Nhạc gia phải chơi chung với Hương Hương tỷ tỷ thật tốt."

Thanh Thư gật đầu nói: "Con biết rồi."

Ngày thứ hai khi trời vừa sáng, Thanh Thư đã thức dậy học bài. Bởi vì Vô Trần đại sư cho nàng cái cớ, cố sự thành ngữ đã không còn thỏa mãn được nàng, hôm qua đã bắt đầu học《 Tam tự kinh 》.

Đọc xong lại viết mấy tờ chữ lớn, rồi Thanh Thư cùng Cố lão thái thái dùng bữa sáng.

Dùng bữa xong, Thanh Thư đổi một bộ quần áo đi Nhạc gia.



Cố gia ở thành tây, Nhạc gia lại ở thành đông. Thanh Thư ngồi xe ngựa hơn một khắc mới đến Nhạc gia.

Thời điểm Ngụy Lan nhìn thấy Thanh Thư có hơi sững sờ. Chủ yếu là do cách ăn mặc của Thanh thư hôm nay hoàn toàn khác biệt so với trước kia.

Trước kia Thanh Thư ăn mặc thanh nhã, cũng rất ít khi đeo nữ trang. Nhưng hôm nay Thanh Thư mặc quần áo màu đỏ, trên cổ đeo khóa trường mệnh bằng vàng ròng, tay đeo một đôi vòng tay râu tôm*.

*Chú thích: Một loại lắc tay, đan bằng tơ vàng gắn các loại đá quý.

Lúc Nhạc Hương Hương thấy Thanh Thư, đuôi mắt cong cong: "Thanh Thư muội muội, ta còn tưởng muội sẽ không tới cơ!"

Đúng thật là Thanh Thư không muốn tới, dù sao nàng cũng không phải là một đứa bé nữa.

Thực sự nàng nghĩ, có lẽ tới cũng không có gì để nói với Nhạc Hương Hương. Chỉ là thấy Cố lão thái thái vui vẻ như vậy, nàng không nói được lời từ chối.

"Hương Hương tỷ, tỷ đừng chê ta vụng về."

Nhạc Hương Hương cười hì hì nói: "Muội yên tâm, chỉ cần muội không giống như trước kia động một tí đã khóc, ta cũng sẽ không ghét bỏ muội."

Một cái túi khóc*, có người nào sẽ thích đây!

*Chú thích: Là một biệt danh, chỉ người hay khóc nhè. Giống như chúng ta thường nói là mít ướt ấy.

Ngụy Lan quát lớn: "Hương Hương, nếu con lại không quản được miệng mình như vậy thì cứ ngây ngốc trong sân của mình đi, không được đi ra."

Thanh Thư có chút kinh ngạc: "Hương Hương tỷ, tỷ có viện tử của riêng mình hả?"

Hương Hương vui tươi hớn hở nói: "Mẹ ta chê ta chướng mắt, đã chuyển ta ra ngoài, để một mình ta ở một sân viện."

Ngụy Lan cười mắng: "Ngươi cái đứa nhỏ không có lương tâm, ngày đó là ai nói muốn chuyển ra ngoài hả?"

Ngụy Lan sinh được hai trai một gái, đứa lớn bảy tuổi đang đi học, năm nay Nhạc Hương Hương năm tuổi, đệ đệ nàng ta ba tuổi. Ba tuổi đúng là cái tuổi người ngại chó ghét*, không biết bao nhiêu thứ trong nhà đã bị thằng bé làm hỏng. Tháng trước nó làm hỏng cây quạt Nhạc Hương Hương thích nhất, nàng ta liền ồn ào muốn dọn ra ngoài. Vài ngày trước, đã được phép chuyển ra.

Vẻ mặt Thanh Thư hâm mộ nói: "Ta cũng muốn có một cái viện tử riêng, tiếc là nhà ta quá nhỏ.". Ngôn Tình Trọng Sinh

Thật ra nàng rất lo lắng. Nàng không cẩn thận nói một câu mai sau Lâm Thừa Ngọc sẽ bán nữ nhi, Cố Nhàn đã hung hãn tát nàng một cái. Ngủ cùng Cố Nhàn, ngộ nhỡ nói mớ chửi rủa Lâm Thừa Ngọc bị nương nghe được, có thể sẽ không chỉ là trừ tà. Sợ là, sẽ trực tiếp bị đánh chết.

Ngụy Lan không tiện nói tiếp, lại dời chủ đề: "Hương Hương, dẫn Thanh Thư vào viện của con chơi đi."



Chờ sau khi Thanh Thư rời khỏi đây, Ngụy Lan nói với nha hoàn Tiểu Thúy bên cạnh: "Đứa nhỏ này, quả thực khai khiếu rồi."

Trước kia mọi chuyện đứa nhỏ này đều nghe theo Cố Nhàn. Cố Nhàn không phải đồ thanh nhã không lấy, không thích đeo vàng bạc, đứa nhỏ này ăn mặc rất mộc mạc cũng không đeo đồ trang sức. Trẻ con nha, nên ăn mặc tươi sáng lộ vẻ linh lợi hoạt bát. Nàng ta cũng từng khuyên Cố Nhàn mấy lần nhưng không được, nàng ta cũng không còn cách nào. Thế mà bây giờ, cách ăn mặc và trang điểm hôm nay của đứa nhỏ này hoàn toàn khác trước kia.

Tiểu Thúy cười nói: "Vô Trần đại sư chính là cao tăng đắc đạo, lời ông ấy nói chắc chắn không sai."

Không phải Ngụy Lan hoài nghi Vô Trần đại sư, mà là có chút cảm khái: "Tiểu Nhàn vẫn luôn tự đắc nữ nhi ngoan ngoãn nghe lời, nhưng đứa nhỏ này đã thông suốt, sau này há có thể mọi chuyện đều thuận theo ý nàng ấy. Sau này mẹ con, sợ là sẽ ồn ào tranh cãi."

Tiểu Thúy cảm thấy Ngụy Lan buồn lo vô cớ: "Mẹ con nào sẽ thù nhau quá một đêm, coi như thật sự tranh cãi, cũng chẳng mấy chốc sẽ lại hòa hảo."

"Mong là như vậy!"

Mặc dù là khuê mật với Cố Nhàn, nhưng đối với một số chuyện Cố Nhàn làm, nàng ta cũng không tán đồng. Ví như rõ ràng dung mạo Cố Nhàn xinh đẹp, trong nhà lại có tiền, dù cho vào gia đình quan lại phủ thành cũng không phải là vấn đề, nhưng hết lần này đến lần khác nàng ấy vừa ý Lâm Thừa Ngọc xuất thân bần hàn. Cố bá mẫu không đồng ý cửa hôn sự này, vậy mà nàng ấy lại tuyệt thực bức ép.

Nàng ta chơi với Cố Nhàn từ nhỏ đến lớn, biết rõ Cố lão thái thái thật là xem Cố Nhàn như châu như ngọc mà thương yêu. Bà đã không đồng ý cửa hôn sự này, vậy nhất định là người Lâm gia có gì đó không ổn. Quả đúng như suy nghĩ của nàng ta, người Lâm gia không phải khó chơi bình thường.

Căn nhà Nhạc gia ở chính là một cái tam hợp viện, mặc dù không có xa hoa khí phái như Cố gia, nhưng có vườn hoa đình đài. Viện tử của Nhạc Hương, ở ngay bên cạnh vườn hoa.

Kéo Thanh Thư vào phòng, Nhạc Hương Hương chỉ những con búp bê bày trên giá bát bảo nói: "Muội thích con nào, cứ chọn."

Giá bát bảo vốn dùng để trưng bày những thứ đồ cổ, không ngờ tới Nhạc Hương Hương lại dùng để bày các loại búp bê, đúng là có cá tính.

Thanh Thư lắc đầu nói: "Không cần, ta không chơi búp bê." Nàng đã sớm qua cái tuổi chơi búp bê rồi.

Củ cải với rau cải đều có cái ngon riêng, Nhạc Hương Hương cũng không miễn cưỡng: "Vậy muội thích gì?"

Thanh Thư chỉ vào góc xó đặt Cửu Liên Hoàn trên giá bát bảo, cười nói: "Ta thích cái này."

Nhạc Hương Hương liếc qua, mặt lộ vẻ ghét bỏ. Cái Cửu Liên Hoàn này nàng ta chơi hơn nửa tháng cũng chưa giải ra, vì thế liền bỏ xó: "Cái này rất vô vị."

Thấy Thanh Thư nhanh chóng giải xong Cửu Liên Hoàn, miệng Nhạc Hương Hương há to đến nỗi có thể nhét vào cả một quả trứng gà.

(Truyện đăng tại [email protected]ục Lam)

Nhạc Hương Hương cầm lấy Cửu Liên Hoàn, cũng thử giải. Nhưng làm như thế nào cũng không giải được: "Thanh Thư, muội làm như thế nào vậy?"



Thanh Thư tỉ mỉ kể lại quá trình giải một lần. Đáng tiếc, dù đã nghe xong nhưng Nhạc Hương Hương vẫn như lọt vào trong sương mù.

Nghe lại ba lần, Nhạc Hương Hương vẫn không giải được: "Được rồi, chúng ta đánh cờ đi! Hỉ Nhi, lấy cờ vây tới đây."

Thấy Hỉ Nhi mang tới một bộ cờ vây, Thanh Thư lắc đầu nói: "Ta không biết chơi." Thứ này, nàng chưa từng học.

Nhạc Hương Hương rất kinh ngạc, nói: "Ta nhớ là Nhàn di đã dạy cho muội mà!"

Trong lòng Thanh Thư giật thót, nhưng rất nhanh đã đáp lại: "Muội khá đần, làm như thế nào cũng không học được."

Qua mười ván, Thanh Thư thắng tám ván thua hai ván, mà hai ván thua này, cũng là nàng cố ý nhường.

Danh Sách Chương:

Truyện chữ tổng hợp website đọc truyên chữ online hàng đầu hiện nay. Tổng hợp các bộ truyện chữ tiên hiệp, huyền ảo, tận thế, đô thị, ngôn tình hay nhất được nhiều đọc giả bầu chọn
Các bạn đang theo dõi bộ truyện

Nhà Có Hãn Thê Làm Sao Phá - Lục Nguyệt Hạo Tuyết

được convert và dịch mới nhất. Đây là một trong những bộ truyện chữ thuộc thể loại {theloai-link}hay nhất hiện nay. Bộ truyện được sáng tác bởi bàn tay tài hoa của tác giả Lục Nguyệt Hạo Tuyết.
Bạn có thể đọc truyện Nhà Có Hãn Thê Làm Sao Phá - Lục Nguyệt Hạo Tuyết Chương 23: Làm khách được cập nhật nhanh nhất trong thời gian gần đây. Các chap mới nhất của truyện Nhà Có Hãn Thê Làm Sao Phá - Lục Nguyệt Hạo Tuyết sẽ lên tục được update trong thời gian sắp tới. Hãy theo dõi website đọc truyện online TruyenchuTH ngay để đừng bỏ lỡ những bộ truyện chữ hay nhé.
Tại sao bạn lại nên chọn TruyenChuTH để theo dõi những bộ truyện chữ mới nhất? TruyenChuTH luôn cập nhật những bộ truyện chữ hay và mới nhất dựa theo bảng xếp hạng truyện tại Trung Quốc. Đôi lúc đọc truyện, những quảng cáo hiện lên khiến bạn cảm thấy khó chịu. Nhưng đừng lo vì điều đó, vì tại TruyenChuTH, những quảng cáo luôn được hiển thị có khoa học. Sẽ không khiến các bạn cảm thấy bực mình hay khó chịu. TruyenChuTH còn có một đội ngũ quản trị viên giàu kinh nghiệm. Luôn đảm bảo tốc độ load truyện được nhanh chóng, giúp cho các độc giả coi truyện không bị giật hay load chậm. Còn chờ gì nữa hãy theo lưu ngay địa chỉ website TruyenChuTH của chúng tôi vào bookmark của bạn ngay để có thể theo dõi những bộ truyện chữ hay và mới nhất. Chúc các bạn có những phút giây giải trí vui vẻ.
Close